Đọc truyện Lạc Thần – Chương 71: Vũ khí hạt nhân (2)
Trở lại khu vực xây dựng riêng dành cho cán bộ cấp cao của công ty thì Trang Thiên Vũ để cho Phương Tĩnh làm việc một mình chuẩn bị đi tới nơi làm việc sắp tới.
_Con sẽ không phải là cùng A ly đi tới nhà nghỉ đó chứ? Nếu như vậy thì không cần phải như vậy đâu, con có thể làm việc đó ngay tại bên trong này, không cần lo lắng, mẹ không ngại.
Phương Tĩnh nhìn theo Trang Thiên Vũ khi mà Trang Thiên Vũ chuẩn bị cùng Cửu Vĩ Hồ A ly đi ra ngoài, nhưng thực sự là vào không gian tu luyện được Phương Tĩnh hiểu thành khám phá thân thể môn học, vì vậy mới có ý để cho hai người tại đây làm, như vậy sẽ dễ dàng can thiệp đúng lúc.
_Hàha…có phải hay không là người mong muốn đợi con trở về ngủ với người không? Như vậy là không được nha, con cũng bắt đầu lớn dần rồi đó, nhưng mà thế nào ta, nếu như mẹ muốn thì con vẫn có thể hy sinh hạnh phúc mà ngủ chung với mẹ nha!
Trang Thiên Vũ biết Phương Tĩnh nghĩ tới vấn đề gì khi mà hai người Trang Thiên Vũ cùng Cửu Vĩ Hồ có những hành động thân mật, trong khi Trang Thiên Vũ đang ở giai đoạn phát triển, nhu cầu tìm hiểu về thứ này cũng không là lạ lẫm gì. Mà Trang Thiên Vũ phát triển cùng với tài năng cũng không phải giống những đứa trẻ bình thường khác.
_Thằng nhóc này! Không phải là mẹ lo lắng cho con sao? Hừ…thằng nhóc này, không biết được lòng của mẹ, thật là một đứa con vô tâm mà!
Phương Tĩnh than thở, đi tới cạnh Trang Thiên Vũ, đưa tay ôm lấy đầu Trang Thiên Vũ xoa xoa, chu ra miệng nhỏ trách mắng nhưng ánh mắt là vô vàn yêu chiều. Trang Thiên Vũ giơ vòng tay ôm Phương Tĩnh lại, cười nhẹ:
_Không phải là như vậy sao? Sao lại lỡ lòng nào làm cho mẹ của con buồn như vậy này, con muốn chỉnh sửa lại cái người dám làm cho mẹ của con buồn nha!
Trang Thiên Vũ vừa nói vừa ôm Phương Tĩnh, vận linh khí vờn quanh thân thể hai người. Phương Tĩnh cũng cảm nhận sự thoải mái khi ở cùng một chỗ với Trang Thiên Vũ, vì vậy mà Trang Thiên Vũ luôn được Phương Tĩnh ước rằng có thể lúc nào cũng có Trang Thiên Vũ bên mình.
_Được rồi thằng nhóc, không phải tỏ ra vẻ to tát như vậy. Chỉ cần trở lại đúng giờ là được. Đi đi.
Phương Tĩnh nói rồi buông Trang Thiên Vũ ra, đi tới bên bàn làm việc, để cho Trang Thiên Vũ, Cửu Vĩ Hồ làm việc riêng. Trang Thiên Vũ cũng không lo lắng chuyện này lắm, cùng Cửu Vĩ Hồ đi tới một phòng riêng, Trang Thiên Vũ cùng Cửu Vĩ Hồ biến mất, đi vào không gian giới.
…
Nguyệt hỏa, người đầu tiên sau Trang Thiên Vũ cùng Cửu Vĩ Hồ được xuất hiện trong không gian giới này. Hiện tại thì Nguyệt hỏa vẫn đang theo những gì mà Trang Thiên Vũ dạy cho tiến hành tu luyện.
Nguyệt hỏa cũng thật sự ngạc nhiên với hiệu quả khi mà tu luyện theo cách của Trang Thiên Vũ truyền thụ. Không ngờ rằng tu luyện không đến một ngày thời gian thì Nguyệt hỏa cảm nhận được rằng bản thân sức mạnh ít nhất tăng gấp đôi, thật là không thể tin nổi.
_Úi chà, hù chết ta rồi, thật sự là không thể chấp nhận được, hai người có thể nào xuất hiện có chút tiếng động được không? Bỗng nhiên từ trong trống rỗng xuất hiện, chút nữa thì ta trái tim cũng đập hỏng vì hai người mất thôi!
_Chẳng lẽ không biết cảm ơn khi được nhận sao?
Trang Thiên Vũ liếc mắt nhìn Nguyệt hỏa, haha,. Nhận thấy được ah, thân thể của Nguyệt hỏa chỉ qua gần một ngày mà chuyển biến cực kỳ tích cực, mạnh mẽ cũng tăng lên.
_Này Tiểu Nguyệt Nguyệt, không phải là tu luyện mạnh mẽ một chút đã cảm thấy là mình có năng lực phản kháng sao?
Cửu Vĩ Hồ cũng thích thú, đi tới bên cạnh Nguyệt hỏa, hai tay hoạt động quanh trên người Nguyệt hỏa, Nguyệt hỏa muốn phản kháng nhưng có vẻ là hơi khó, đành nhăn nhó thở dài, buông xuôi không phản kháng.
_Này, ta chịu thua là được chứ gì? Nhanh chóng, mau dừng lại đi thôi,…. Haha….đã bảo là ta chịu thua mà, tại sao còn không có dừng tay, ta từ nay không phản kháng là được ah, mà không phải là cũng không có phản kháng thành công sao?
Nguyệt hỏa thấy bản thân phản kháng thất bại thì nhanh chóng giơ tay đầu hàng. Không thể không nói khi mà thực sự là vừa rồi Nguyệt hỏa thật sự là có ý nghĩ rằng Trang Thiên Vũ đạt được trân tàng của tu sĩ nhưng không thể suy nghĩ ra rằng Trang Thiên Vũ còn nhỏ.
Trang Thiên Vũ thu được trân tàng thì tu luyện cũng cho là mạnh mẽ thì cũng không thể biến thái như vậy chứ, thật là thất bại mà.
_Haha…. Thật sự là ta cũng chỉ là đùa thôi mà, cũng không phải là thực sự dám phản kháng gì ah, thật sự chỉ là muốn kiểm tra một chút thực lực của mình sau khi tu luyện thôi, làm sao có thể không biết sống chết mà lại đi thử cái cách khiêu chiến như thế chứ? Ta đây cũng không phải là ngốc mà.
_ Thôi được rồi cũng không phải cần giả bộ ngốc nghếch làm gì? Chẳng lẽ người cho rằng ta không biết được cái kiểu tâm tư đó của ngôi sao? Khuyên ngươi nhé! Dù có thế nào thì cũng đừng phản kháng, không thể nào thành công được đâu, haha….
Trang Thiên Vũ lướt qua Nguyệt hỏa, nói nhẹ nhàng vào tai Nguyệt hỏa rồi cất bước tiến vào bên trong tòa nhà hoa hoa tráng lệ. Cửu Vĩ Hồ đi theo bước chân Trang Thiên Vũ, tiện tay túm Nguyệt hỏa một cách nhẹ nhàng không thể phản kháng đi vào.
_Này… Này! Cẩn thận nhẹ nhàng thôi, tôi đây mỏng manh dễ vỡ lắm đó… a…cẩn thận nhẹ nhàng mà…
Nguyệt hỏa với tự tin vào võ công của bản thân nhưng bị Cửu Vĩ Hồ không biết dùng cách gì lôi bản thân, nhưng Nguyệt hỏa biết rằng mình dù phản kháng đi nữa thì cũng không dùng.
_Ai nha….
Nguyệt hỏa được Cửu Vĩ Hồ kéo vào bên trong tòa nhà, vứt xuống bên chiếc ghế để Nguyệt hỏa ngã ngồi xuống đó. Nhưng Nguyệt hỏa lại không nghĩ ra a, giữ sức né lên, vì thế cả người đâm ngay vào bờ tường phía sau, thất thanh kêu lên. Thấy Trang Thiên Vũ đứng phía bên nhìn mình, tuy Trang Thiên Vũ nhỏ hơn mình nhưng một chút phản kháng Nguyệt hỏa cũng không có, lảm nhảm trong miệng câu nói:
_Tiểu thiếu gia thật sự là không được hay sao? Không đúng, phải là không kém bom hạt nhân mới đúng. Người bình thường là không thể nào chống lại, cứ như vậy mà tiếp tục xuống không phải là bản thân sẽ dần mòn bị chơi đến ra đi sao? Thật là tàn bạo, dã man mà…
_Ngươi nói như vậy là muốn được nhiều hơn như vậy nữa sao?
Trang Thiên Vũ lấy tay lôi Nguyệt hỏa tè dưới đất lên, ghé vào tai Nguyệt hỏa truyền đạt ý kiến nhất định không ngại, có thể tăng thêm. Nguyệt hỏa nghe Trang Thiên Vũ nói thì con mắt trừng trừng một bộ gặp quỷ nhìn Trang Thiên Vũ, miệng lắp bắp:
_Ah ha,…chắc chắn là không phải như vậy rồi, là ai mà tại sao có thể như vậy chứ? Cái này là không phải ta đó ah.