Đọc truyện Lạc Thần – Chương 49: Mỹ nữ cứu mỹ
Cửu Vĩ Hồ nghe lời nói của Trang Thiên Vũ thì đứng lên đi làm việc.
Dùng thần thức của mình phóng ra thăm dò, chỉ một lát là Cửu Vĩ Hồ đã phát hiện ra người mà Trang Thiên Vũ nói.
Là một cô gái, dáng người đẹp đẽ, mặc một thân quần áo bình dân, tóc đen buộc đuôi ngựa, làm nổi bật lên khuôn mặt trắng trẻo, non mịn như sữa kia.
Lại là một người con gái phù hợp với mục đích quản lý trung tâm của đế quốc thương nghiệp Trang Thiên Vũ đang chuẩn bị xây dựng.
Còn về những sự việc sau này sẽ ra sao thì cũng không thể nào chắc chắn được số phận của người con gái này có bị liệt vào danh sách Hậu cung của Trang Thiên Vũ hay không thì cũng khó nói.
Cửu Vĩ Hồ sau khi nhìn thấy thì đi tới góc khuất của căn phòng, dùng linh lực liên hệ với Tự nhiên, lăng không bay lên tiến tới hướng của người con gái đang gặp nạn.
…..
Trang Thiên Vũ sau khi Cửu Vĩ Hồ đi giải cứu người con gái kia thì cũng không có gì để làm. Quay người tiến về phía sau căn phòng, chui vào chăn của Phương Tĩnh, từ phía sau ôm lấy eo Phương Tĩnh, đầu quay ngang, nhắm mắt lại để thả lỏng thân thể.
Thần thức của Trang Thiên Vũ tiến sâu vào trong thức hải. Linh hồn Trang Thiên Vũ đi tận mãi sau mới tới được một không gian hỗn độn, đây là một khoảng không gian hắn tạo ra để thích hợp với không gian nơi này.
Không gian được tạo ra từ đầu, hiện thế tất cả những loài trong các Giới hắn tạo ra. Trang Thiên Vũ đi tới trước không gian hỗn độn, linh hồn hóa hình thành một cơ thể hư ảo, tiến vào bên trong.
Cánh cửa thời không mở ra, Trang Thiên Vũ tiến vào thì bên trong khung cảnh làm cho những người biết hàng điên cuồng.
Những gì bên ngoài có thì bên trong này tất nhiên có thừa, còn phải coi như là mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Những thứ bên ngoài không có, tuyệt chủng thì ở đây cũng là rau cỏ đầy đất. Linh dược quý giá ở bên ngoài ở đây không khác gì cỏ dại ven đường, chỉ dùng cho một vài linh thú ăn cỏ dùng làm thực phẩm.
Linh Chi ngàn vạn năm, Nhân sâm vạn năm là thứ kém cỏi, Hà Thủ Ô bên ngoài ở đây gọi là Thiên Ô cũng có niên đại lấy vạn năm mà tính cũng có thể mọc đầy đường, có nơi mọc còn nhiều hơn cỏ dại.
Linh thạch, Tử linh thạch, Kim linh thạch, Hoàng linh thạch, đến cả Hắc thạch cũng chỉ là đá núi, đào bao nhiêu có bấy nhiêu. Trong khi đó thì bên ngoài đến linh thạch còn là khan hiếm.
Mà ở tu chân giới thì Tử linh thạch chính là trân bảo. Kim linh thạch là bảo vật cất trữ của Tông môn thế gia ngàn năm nội tình mới có thể sở hữu được một số.
Hoàng linh thạch là hàng hiếm hoi của Tiên vực, chỉ có thể thấy được theo cơ duyên của người tu hành.
Sự xuất hiện của linh thú, cự thú, hung thú, viễn cổ hồng hoang thú cũng là ẩn hiện khắp nơi. Những dị loại cực kỳ phong phú, nhiều chủng loại do hắn điều chỉnh Đại Đạo nơi này, làm cho những Linh thú có thể kết hợp, tạo ra những Hỗn thú có chiến lực mạnh mẽ hơn.
Trang Thiên Vũ đi vào thì tiến thẳng tới nơi giới hạn của không gian này, nơi vứt bỏ những thứ rẻ rách nhất không gian này.
Theo như Trang Thiên Vũ nghĩ mà để những người ngoài kia biết được thì sẽ phản ứng vô cùng kịch liệt a. Điển hình cho dạng người dư thừa nên không biết người nghèo khổ sống như thế nào. Chuyện này Trang Thiên Vũ cũng không hề quan tâm.
Đi tới nơi này, Trang Thiên Vũ đi vào một sơn cốc, tuy là nơi vứt bỏ cuối cùng, nhưng những thứ có thể thấy được ở đây đều là vô cùng tận đa dạng loại hình. Bốn phía đủ loại cây cối, chim chóc, động vật lại tràn ngập khắp nơi, không khác với nơi Tiên cảnh của bên ngoài.
Đi tới chỗ sâu, Trang Thiên Vũ tiến tới trước một bình diện đài, lên giọng:
_Xuất hiện nào.
…..
Trong khi Trang Thiên Vũ đi vào không gian giới thì Cửu Vĩ Hồ cũng xuất hiện tại đầu con hẻm, nơi người con gái tầm hai hai đang bị nhóm ba người dồn ép ngày càng lùi lại sâu trong con ngõ cụt.
Cửu Vĩ Hồ cũng không xuất hiện ngay lập tức mà xem xem phản ứng của người con gái này như thế nào. Có thể biết được cách làm người ra sao.
Bên trong con hẻm nhỏ, Triệu Uyển Nghi cảm thấy là mình thực sự không thích hợp với nơi này, những con người với cách sống làm cho cô cảm thấy ngột ngạt cùng bế tắc.
Những trải nghiệm cuộc sống làm cho cô phải cố gắng mới có thể toàn vẹn trở ra khỏi những cám dỗ của nơi này.
Hiện tại hình như là tình cảnh mà có lẽ là không thể quay lại, cái giá phải trả cho bài học này chính là cuộc sống sau này sẽ trở lên vô cùng mịt mờ.
_Này cô em, không nên cố gắng phản kháng, không có ích lợi gì đâu, ngoan ngoãn nghe lời bọn anh, bớt đi nỗi đau thể xác phải chịu, lại có tiền, cũng rất vui vẻ mà.
_Haha.. Cô em đừng có cứng đầu như vậy, phải biết tuân theo thời thế, đi cùng bọn anh thì sẽ thoải mái hơn nhiều, hehe…
_Đúng là như vậy đó, phải ngoan ngoãn, thứ gì cũng có thể có được, biết không….. Hehe..
Tiếng cười mang theo cảm giác tố cáo chủ nhân của nó là một người không đáng tin. Đi cùng với ba khuôn mặt của ba người thì không cần phải nói gì cũng nhận ra được cái đức tính của ba người này. _ không tốt đẹp gì.
_Mấy người đừng có mà lại đây, mau thả ra con đường cho tôi đi, nếu không mấy người đợi mà ăn cơm tù đi.
Triệu Uyển Nghi rụt rè nhìn ba người càng ngày càng tiến tới gần thì không tự chủ được cảm thấy lo lắng cho bản thân. Cô biết được những người này là hạng người gì, chỉ cần rơi vào tay bọn chúng thì đến ngày đi ra là có hay không cũng là điều xa xỉ.
_Haha… Này cô em, không nên suy nghĩ như vậy, chúng tôi đây là giúp đỡ những người gặp hoạn nạn, khó khăn, như cô em đây chắc chắn là không có nhiều tiền đúng không? Chỉ cần đi theo bọn anh, em sẽ có tất cả những gì mình muốn… Thế nào?
Tên đứng đầu trong ba người là tên có dáng vẻ bình thường nhất trong ba người, sử dụng ngoại hình đáng tin cậy của mình để lừa đi như những người con gái nhẹ dạ cả tin. Đó là cách tốt nhất mà chúng luôn muốn.
Nếu như cách này không được thì bọn chúng đành phải sử dụng phương án B, sử dụng bạo lực, nhanh chóng bắt đi rồi đem bán ra biên giới một cách nhanh nhất có thể, tránh những tên cảnh sát sẽ truy lùng, như vậy thì tất cả mọi người đều không vui.
Thấy ba người có xu hướng càng ngày càng gần, Triệu Uyển Nghi cũng sáng ngời con mắt quyết định cuối cùng trong cuộc đời của mình, dù sao ra đi cũng tốt hơn là phải chịu sự dày vò của bọn họ, chỉ là không thể tiếp tục báo hiếu cho mẹ cùng chăm lo cho em gái.
Quyết định rồi thì tâm trạng của Triệu Uyển Nghi cũng sáng sủa hơn nhiều, cảm xúc cũng bình thường trở lại. Nhìn vào mấy cây gậy bóng chày cũ, Triệu Uyển Nghi nhanh tay túm lấy, nói ra:
_Mấy người đừng có tiếp tục tiến lại gần, tôi đây dù chết cũng không nghe theo mấy người đâu.
Nhìn Triệu Uyển Nghi phản kháng, ba người cũng biết là không dùng bạo lực là không thể, bởi vì đã làm được một lát, vậy là rất nhanh sẽ có cảnh sát tuần tra tiến tới.
_Này cô em, chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện a, không cần nóng nảy như vậy, cứ bình tĩnh, thật bình tĩnh,…
Tên đại ca vừa nói vừa tiến lại gần, tay phải phía sau lưng cầm một con dao găm, chuẩn bị bộc phát chế ngự người con gái này. Hai người kia thấy vậy cũng chuẩn bị tinh thần khuân vác để tẩu thoát.
Triệu Uyển Nghi thấy vậy thì cũng tỏ ra rất bình thường, nhưng khi tên kia chỉ còn cách hơn một mét thì cả hai cùng động. Triệu Uyển Nghi vung mạnh cây gậy về phía đầu của tên này, tên này thì dao găm hướng tới dưới eo, dù sao chỉ là dọa nạt khống chế Triệu Uyển Nghi.
_Ya…
Triệu Uyển Nghi cố gắng dùng hết sức bình sinh của mình để vung lên. Nhưng bỗng nhiên một bóng trắng lướt qua, dùng tay đập vào ngực tên kia. Bàn tay yếu đuối vậy mà làm cho người đàn ông trực tiếp bay ngược về sau.
Triệu Uyển Nghi cũng mở mắt ra nhìn vào hiện thực, người đàn ông bạo lực kia bị một cô gái liễu yếu đào tơ một tay đập bay, mất đi sức chiến đấu.
_A, anh hùng cứu mỹ nhân…
_Ngu ngốc, là anh mỹ cứu mỹ nhân.
Hai tên còn lại đứng đơ người nhìn Cửu Vĩ Hồ đang tạo dáng sau khi đánh người, bình luận về nhan sắc kiều diễm kia.