Đọc truyện Lạc Long Truyền Thừa – Chương 17: Giải Cứu Lang Huynh Và Hồ Muội2
Lúc này con Nhện tơ lửa có vẻ chật vật, hai cái chân kiếm của nó do đỡ một kích oanh lôi kia mà cũng nổ tung.
Hỏa độc không ngừng chảy ra khiến nó suy nhược đi, bốn mắt nó tia tím càng đậm hơn trước, mặt nó ngưng trọng mà trầm tư nhìn về phía Thiên Kiệt.
Thiên Kiệt thấy vậy cũng đoán được con nhện này là chuẩn bị liều chết.
Long lực trong cơ thể đã suy yếu dần, chắc là cũng chỉ đủ cho hắn tung thêm một quyền nữa.
Con nhện hình như cũng cảm nhận được điều đó nó lại cười lên như ác quỷ.
“Haha thằng nhãi ranh! Lần này mày chết chắc rồi.”
Ngay lập tức nó lại phóng đến dùng hai cái răng nanh sắc nhọn bổ xuống, mặt đấy xung canh vết cắn cũng là bị hỏa độc tỏa ra mà nung cháy lên như dung nham.
Ngay lúc con nhện bổ xống hắn đã kịp nhảy lên không trung.
Thiên Kiệt mặt ngưng trọng, bây giờ là lúc tung đòn quyết định hắn không thể sơ xuất được, [Long Vương Quyền] đấm ra khiến con nhện bị kình lực ngàn cân ép xuống cho không di chuyển được.
Thiên Kiệt thấy thế cũng liền lấy thanh đại đao xương thú lấy được từ tay man tộc mà đâm xuống ngay đầu con nhện .
Hắn gầm lên giận giữ mà đâm mạnh thanh đao ngập xuống đầu con nhện, ma hạch vỡ nát con Nhện kêu la giãy giụa xong cũng chết thẳng cẳng mà nằm bẹp xuống.
Thanh đao xương thú như muốn hút hết toàn bộ sinh cơ cùng hỏa độc của con nhện mà dung nhập vào.
Từ khúc đầu thanh đại đao dần dần biến chuyển thành màu đen, lưỡi đao thì thành màu đỏ như lửa cứ thế cắn nuốt từ từ đi lên.
Lúc này đã đến chuôi đao, Thiên Kiệt hắn cũng là cảm thấy sức nóng bỏng tay của nó, nhưng không thể nào buông tay ra được.
Hắn đau đớn gào thét lên lại đưa hai tay dùng hết lực mà cố gắng rút thanh đao ra.
“Nếu đã không chịu thả ta ra thì ta sẽ kéo ngươi lên…”
[Vù… Vù…]
Lúc rút thanh đao ra âm thanh lại như gió cuốn, phát ra sức nóng kinh người bao trùm quanh Thiên Kiệt, Linh hồn cùng hỏa độc của con nhện lại càng quấn mạnh lấy thanh đao cùng bàn tay của Thiên Kiệt mà thiêu đốt.
Hỏa độc cũng đã ăn mòn đi không ít tâm trí của hắn khiến hắn lại càng điên cuồng hơn.
Đau đớn nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn được lại gào lên to hơn.
Thanh đao cũng đã đi lên hơn nửa, lúc này mỗi đoạn trên mặt của thanh đao lại dần dần có một con mắt tím được mở ra.
[phựt!]
Thanh đại đao dài chừng mét dưỡi đã được rút ra hoàn toàn, bốn con mắt tím như viên ngọc trên mặt đao lại càng quỷ dị.
Thiên Kiệt thở hổn hển rồi nhìn đôi tay cháy đen của mình.
Song, cũng kiệt sức mơ hồ mà ngất đi…
———-
Lúc này ở trong một hang động to lớn xung quanh đều là Linh thạch thanh sắc từng cụm từng cụm tỏa ra ánh sáng trong khắp cái động này.
Hai hình bóng trắng, một to-một nhỏ trông rất ngưng trọng đang đối mặt với một con chó ba đầu khổng lồ to chừng mười mét,[Tam Thủ Khuyển-Ma Thú Lục Giai] toàn thân nó màu xám xanh.
Ba cái đầu lại trông rất là quỷ dị, mỗi cái đều có đôi mắt màu khác nhau.
Một bóng trắng cao hơn ba mét phóng đi như thiểm lôi mà lao đến oanh kính vào ba cái đầu của con chó sói, tốc độ càng lúc càng muốn nhanh hơn.
Ngay lúc sau khi va chạm lại bắn đến một vị trí khác rồi lại tấn công dồn dập khiến con chó sói ba đầu cũng bất lực vì tốc độ như chớp kia.
Đòn liên kích của [Vân Lang Vương] tấn công khắp ba cái đầu của con chó sói khiến nó có hơi chút chật vật nhưng cũng chẳng thế làm gì được.
Còn phía bên kia có một con hồ ly nhỏ chừng hai thước đang tích tụ năng lượng thiên địa ở mồm [Pháo Tiên Hồ] bắn ra một luồng lực lượng năm màu hỏa sắc bạo xoáy ở bên trong phóng thẳng vào cái đầu giữa của con ma thú.
Vân Lang Tinh sau đợt tấn công câu giờ cũng đã biến quay trở lại cạnh con hồ ly nhỏ…
[rầm!]
Một âm thanh nổ vang, lượng sóng tích tụ như gió bão liên tục rít gào.
Một cái cổ ở giữa bị luồng linh lực vừa rồi trấn cho nát bét khiến đầu của nó rơi rầm xuống đất, máu ở cổ lại nhanh chóng đông cứng lại.
Con ma thú như điên lên không ngừng gào thét.
Một đầu gầm to lượng kình phong bắn đến khiến cho Tiên Hồ cùng Vân Lang đều bị áp chế.
Cái đầu còn lại của nó liền tích tụ lượng nguyên tố nhìn như hắc hỏa bạo liệt mà phóng đến.
Vân Lang thấy vậy càng gắng gượng vọt lên trước chắn cho Hồ muội một kích.
[đoàng!]
Âm thanh tiếng nổ vang khắp cái động to lớn.
Linh thạch cũng rơi xuống một ít mà tan vỡ ra.
Vân Lang cùng hồ muội đều bay ra sau cả vài chục mét.
Lúc này Hồ Muội còn gượng dậy được.
Còn Vân Lang thì đã nằm im bất động, lông bị cháy xém đi không ít, mồm chỉ còn chút gầm gừ yếu ớt…
Hồ muội thấy vậy cũng đau sót tức giận , lại quay qua bắn mấy viên đạn linh lực vào con chó sói nhưng trông nó cũng chẳng tổn hao gì, vẫn tiếp tục đi đến càng ngày càng gần.
Vân Lang thấy vậy cũng gắng gượng nhấc chân đứng dậy nhưng đều là ngã xuống vô lực.
Mắt con chó sói nhìn hai con vật yếu ớt mà tỏ rác ác ý, nó nhe răng gầm gừ xuống.
Hồ muội lúc này linh lực đã cạn không thể làm gì hơn.
Cái chân khổng lồ cùng móng vuốt sắc nhọn của con Ma thú đang bạo lực vồ xuống thân thể màu trắng bé nhỏ đang chật vật kia.
[Rầm!!!]
Một tiếng va đập mạnh như trời giáng khiến cho bụi đá bắn tung lên.
Ngay trước lúc đó con Ma thú đã nhảy ngược ra sau cả chục trượng rồi nhìn về phía xa xa không ngừng gầm gừ hung tợn.
Hồ muội cũng là sửng sốt chưa biết tại sao, đám bụi dần tan đi.
Trước mắt nàng là một thanh đại đao màu đen quỷ dị, trên thân đao còn có bốn con mắt tím mang lực lượng linh hồn ẩn chứa bên trong.
Thanh đại đao không ngừng tỏa ra luồng sức nóng áp bức, mặt đất cũng dần như bị nung chảy tạo ra hư ảnh quỷ dị ngăn cách hai bên.
Sau đó phía xa xa trong bóng tối đi đến là một chàng thanh niên với con mắt màu vàng sáng rực đang chậm rãi bước đến.
Con [Tam Thủ Khuyển] nhìn sắc mặt của nó cỏ vẻ mang chút kiêng kị sợ hãi.
Một lượng kình phong khủng bố bắn qua đầu của hai con thú bé nhỏ đang nằm yếu ớt kia mà lao thẳng đến con Ma Thú, nó cũng nhanh chóng gầm lên bắn một đám hắc hỏa ra chặn lại.
Hai lực lượng đập vào nhau nổ tung tỏa ra lượng nhiệt nóng cháy mà tỏa khắp hang động.
Trong khoảnh khắc đó Vân Lang cùng Hồ Muội đều được cái bóng đen kia nhảy ra mà chắn đằng trước.
Trước mặt hai người lại một khí tức quen thuộc nhưng có chút là lẫm kia.
Hơn một năm không gặp.
Cậu nhóc ngày trước bây giờ đã có thực lực khủng khiếp khiến hai người bọn họ phải ngơ ra một hồi…
Thiên Kiệt hắn quay đầu ra sau nhìn hai người huynh muội.
“Nghỉ ngơi đi! Con ma thú kia ta sẽ xử lý nó cho hai người!”
Nói xong Thiên Kiệt hắn chạy đến tay túm lấy chuôi thanh đại đao mà phóng thẳng vào trong luồng hắc hỏa cùng kình lực phong bạo đang bạo tăng kia…
Lúc này khí lực thanh đao bao phủ quanh người, hai lượng nhiệt hỏa sức nóng tương đương hắn cứ thế mà xông qua không gặp trở ngại gì.
Còn phía con ma thú thì nó có vẻ bị sức nóng gia tăng áp bức nên có hơi chút chật vật.
Thiên Kiệt lao từ trong đám hắc hỏa ra như sát thần khiến con ma thú không kịp phản ứng gì mà kinh hãi, hắn vung thanh đao bổ xuống thế như chẻ tre không một chút nương tay.
Nhiệt lượng nóng cháy từ thanh đao phát ra chém xuống cái đầu trái của con ma thú, hỏa độc nhanh chóng cắn vào trong khiến nó gầm lên đau đớn.
Song, cái đầu đó cũng rũ xuống không còn chút lực.
Bây giờ đứng trước Thiên Kiệt, Con ma thú rất chật vật yếu ớt nhìn thiên kiện mà chầm chậm lùi bước.
“Định chạy! Dám đánh Huynh Muội của tao! Mày nhất định phải chết!”
Hắn cắm mạnh thanh đao xuống đất, một lực lượng nóng cháy bùng phát phóng đến con Ma thú.
Từ dưới mặt đất liên tục phóng lên nhiều sợi tơ lửa quấn khắp người con ma thú không ngừng kéo nó gục xuống, Thiên Kiệt hắn cũng để ý trên thanh đao ba con mắt đã nhắm lại, tức là cũng chỉ còn một lần thi triển lực lượng linh hồng của [Nhện Tơ Lửa].
“Còn một lần dùng nữa! đủ để kết liễu mày rồi!”
Hắn cầm thanh đại đao đâm ngập vào ngực con ma thú đang bị nhiều sợi tơ khóa chặt trên đất, một lượng hỏa độc cực mạnh nhanh chóng lan tỏa khắp người con mà thú, con mắt cuối cùng trên thanh đao cũng nhắm chặt lại…
Con ma thú gào lên đau đớn nhưng cũng chẳng thể làm được gì.
Hắn rút thanh đại đao ra.
Các sợi tơ lửa cũng vì thế dần tan biến đi
Chỉ còn lại con ma thú nằm bẹp trên nền đất không cử động được dù chỉ là một chút.
Vân Lang Huynh tuy yếu đuối nhưng cũng gượng dậy cùng Hồ Muội đi đến phía Thiên Kiệt mà đứng dụi đầu vào hắn.Hồ muội cũng lao vào lòng, nhìn hắn gặp được hai người lại hạnh phúc biết bao.
Trước đây đều là được hai người họ bảo vệ.
Bây giờ cuối cùng hắn cũng có thực lực để bảo vệ hai người Huynh Muội của mình.
“haha hai người thật là tốt quá! Hai người có biết ta đã lo lắng thế nào không.”
Hắn thu thanh đại đao cất đi rồi cùng hai người ngồi xuống trò chuyện một hồi lâu, kể hết tất cả những chuyện từ ngày họ đưa hắn đi…
Lúc sau Hồ Muội nhảy ra trước mặt con Ma Thú.
Năm đám hỏa sắc khác nhau rực cháy từ thân thể bay ra rồi phóng về phía con ma thú dần dần hút đám hắc hỏa bay lên.
Rồi ngưng tụ lại thành một đám hắc hỏa.
[phừng…]
Âm thanh sáu đám hỏa sắc gần nhau cổng hưởng tỏa ra nhiệt lượng như muốn thiêu đốt cả không khí xung quanh.
Lúc này lại một làn sóng lửa sáu màu lại nhanh chóng bắn thẳng về phía người Hồ Muội , luồng hỏa sóng càng tỏa ra uy áp hơn Thiên Kiệt cùng Lang Huynh thấy thế cũng phải lui ra xa…
Một lúc sau đám lửa lục sắc cũng ảm đạm dần đi, rồi thu vào.
Hiện ra một cô gái nhỏ mặc đồ trắng.
Cao chừng đến ngực Thiên Kiệt bước ra.
Mái tóc trắng dài khuôn mặt đáng yêu nhưng rất mị lực, giữa trán còn có một ấn ký hỏa sắc sáu màu…