Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân - Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy.

Chương 58: Trì Tổng, Xảy Ra Chuyện Rồi.


Bạn đang đọc Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân – Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy. – Chương 58: Trì Tổng, Xảy Ra Chuyện Rồi.

Chương 56: Trì tổng, xảy ra chuyện rồi.

【Hẹn nhau thứ Sáu】 Sau vòng đầu tiên, mấy diễn viên chính đều đứng trước sân khấu, thần sắc khác nhau.

Ngô Thanh rất hài lòng với màn trình diễn vừa rồi của mình, hoàn toàn vượt quá sự mong đợi của cô, lúc cô xuống sân khấu đều có thể nghe được vài câu khen ngợi.

Ngược lại, Cố Linh lại ảo não rất nhiều.

Cô rõ ràng là nữ chính, nhưng diễn xuất không tốt như Khổng Hi Nhan còn có thể hiểu được, hết lần này tới lần khác còn bị Ngô Thanh đè ép, khiến cô cười có vài phần xấu hổ.

Tiếu Thừa và Lăng Vũ đứng cùng nhau, thỉnh thoảng giao tiếp một chút, dường như không để ý đến việc xếp hạng lần này.

Theo quan điểm của họ, đây chỉ là một trò chơi, không thể chứng minh bất cứ điều gì, vì vậy hai người cũng thoải mái nhất.

Người dẫn chương trình đứng bên cạnh nói chuyện, cuối cùng cũng bắt đầu công bố kết quả.

Điểm số được công bố đầu tiên thuộc về khán giả có mặt tại hiện trường, sau đó là của khán giả trực tuyến và cuối cùng là của bốn vị giám khảo.

Người dẫn chương trình nhìn vào biểu tượng like trên tay của mình và nói: “Hãy bắt đầu đếm ngược từ mười, màn hình lớn sẽ xuất hiện xếp hạng của khán giả tại hiện trường!”

– Mười chín tám bảy sáu năm bốn ba hai một!

“Người có thể gây ấn tượng nhất với mọi người là Ngô Thanh! Đồng hạng nhất còn có…….Khổng Hi Nhan!”

Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn, cô và Ngô Thanh cạnh nhau, đều là hai trăm bốn mươi phiếu, vị trí thứ hai là Lăng Vũ, hai trăm mười phiếu, thứ ba là Cố Linh, thứ tư là Tiếu Thừa.

Nam nữ chính của bộ phim ngược lại là hai người cuối cùng.

Cố Linh cúi đầu, mặt lộ ra vẻ không vui.

Người dẫn chương trình mỉm cười và nói:

“Điểm số thật sít sao, đừng lo lắng, tiếp theo là đến khán giả trực tuyến.”

Điều đáng ngạc nhiên là xếp hạng của khán giả trực tuyến cũng vậy.

Đó là một chuyện mà không bao giờ xảy ra trước đây.

Ngay cả người dẫn chương trình cũng mờ mịt, cảm thán một câu:

“Ah, hôm nay là Giáng sinh, quả thật ngạc nhiên còn nhiều hơn trước, tiếp tục, chúng tôi xin mời bốn giám khảo còn lại.”

Người dẫn chương trình đã nói rằng chỉ có một người chiến thắng cuối cùng.

Trong trường hợp bốn vị giám khảo còn lại đều chọn hai người kia, thì đều mang đến sự khó xử cho cô ấy.

Chỉ có một giải thưởng.


Nhưng có thể có hai người chiến thắng.

Đây không những là đánh vào mặt cô ấy, mà còn đang đánh vào mặt tổ chương trình.

Từ khi chương trình bắt đầu đến bây giờ cũng chưa từng xảy ra vấn đề như vậy, quả thực làm khó người, sắc mặt cô thoáng chút khó coi, hỏi ý kiến bốn vị giám khảo.

Hai người đầu tiên ủng hộ Khổng Hi Nhan và một người ủng hộ Ngô Thanh.

Còn liệt kê điểm nổi bật trong diễn xuất của bọn họ, nói sách mách có chứng, làm cho người ta tâm phục khẩu phục, đến vị thứ tư mọi người đều rối rắm.

Khổng Hi Nhan nhìn qua, Quan Hiểu Dĩnh đang ngồi ở vị trí thứ tư .

Chỉ mới ba năm không gặp, Quan Hiểu Dĩnh đã thay đổi rất nhiều, trước kia nữ nhân này sẽ cùng cô ăn cơm, cùng đi dạo phố, vậy mà giờ đây phong vân luân chuyển, cô ấy đang ngồi ở vị trí có thể nắm giữ vận mệnh của người khác.

Quan Hiểu Dĩnh chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt sáng mang theo vài phần ý cười, thấy ánh mắt của mọi người đều khóa trên người mình, cô biết ở ngoài kia khẳng định còn có nhiều người hơn.

Và trong số những người đó, không thiếu người biết cô từng có quan hệ với Khổng Hi Nhan.

Cô nở một nụ cười nhạt với ống kính, đôi môi đỏ khẽ mở ra:

“Tôi chọn – Khổng Hi Nhan.”

Trên sân khấu nhất thời tiếng pháo hoa rợp trời, người dẫn chương trình cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ngô Thanh cắn răng, móng tay sắp ghim sâu vào trong da thịt, cúi đầu, không để cho người ta nhìn thấy biểu tình dữ tợn hiện tại của cô.

Sắp tới là thời gian để tặng quà.

Là giám khảo cuối cùng cộng thêm thân phận phu nhân tổng giám đốc Hâm Huy, Quan Hiểu Dĩnh đứng trên đài tự tay đưa hộp quà cho Khổng Hi Nhan, còn thuận thế ôm lấy cô.

Quan Hiểu Dĩnh bám vào bên tai cô nhỏ giọng nói:

“Hi Nhan, hoan nghênh cậu trở về. “

Khổng Hi Nhan sắc mặt lạnh nhạt: “Cảm ơn. “

Quan Hiểu Dĩnh rũ mắt:

“Chỉ là thời gian không lưu tình, hiện tại đã không còn bộ dáng ba năm trước. “

Khổng Hi Nhan trầm mặc lắng nghe, Quan Hiểu Dĩnh buông cô ra, hai người nhìn nhau cười, tựa như bạn bè nhiều năm không gặp, sau đó bốn vị giám khảo rời khỏi vị trí.

Các trò chơi phối hợp phía sau đơn giản hơn nhiều.

Cố Linh và Ngô Thanh bởi vì vòng mở đầu đều có chút không vui, cho nên tham gia cũng không tích cực, Khổng Hi Nhan vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt, phối hợp biểu diễn.


Rốt cuộc là đang tuyên truyền phim truyền hình.

Vì vậy, người dẫn chương trình hỏi nhiều hơn về các nhân vật trong cốt truyện.

Sau cuộc phỏng vấn, sẽ bước vào trò chơi cuối cùng.

Trò chơi này được đặt trên trục áp lực vì để mang lại cảm giác kích thích cho các tuyển thủ.

Khổng Hi Nhan lúc trước đã nhìn xem qua, tổ chương trình đem hai người treo lên trên sân khấu, sau đó người dẫn chương trình bắt đầu đặt câu hỏi, hai người cướp câu trả lời, bên chậm hơn sẽ căn cứ vào độ cao của mỗi câu hỏi mà bị kéo lên.

Tổng cộng có tám câu hỏi.

Bên bị kéo lên cao hơn sẽ biểu diễn sau khi trò chơi kết thúc.

Hát, nhảy múa, hoặc tự chọn tiết mục.

Lần này đến tham gia chỉ có năm người nên họ được chia thành hai nhóm: nhóm nam và nữ.

Ba người trong nhóm nữ, tự nhiên là Khổng Hi Nhan, Ngô Thanh và Cố Linh.

Ba người bọn họ đứng ở trên sân khấu, chờ nhân viên đạo cụ đến hỗ trợ đưa họ lên.

Cố Linh có chút sợ độ cao, sắc mặt cô vốn không tốt, giờ phút này còn có chút tái nhợt, chờ nhân viên lên sân khấu phân biệt cột dây cho Khổng Hi Nhan và Ngô Thanh, cô yếu đuối hỏi: “Tôi có thể đổi vị trí không? “

Người dẫn chương trình mỉm cười và nói: “Được.”

Khổng Hi Nhan ở giữa hai người, Cố Linh đổi vị trí của cô, người đàn ông vốn cột dây cho Khổng Hi Nhan lẫn trong đám người ánh mắt lạnh lùng, quay đầu rời đi.

Cố Linh sau khi thay đổi vị trí với Khổng Hi Nhan, sắc mặt hơi tốt hơn một chút, ba người đều bị trói lại, chờ người dẫn chương trình đặt câu hỏi.

– Xin hỏi trong bộ phim – thân phận cuối cùng của Lâm Lương là gì!

“Bắt đầu!”

Đèn của Ngô Thanh trong nháy mắt liền sáng lên.

– Quân chủ Ngụy quốc.”

“Câu trả lời là chính xác! Xin vui lòng lắng nghe câu hỏi tiếp theo! “

Câu hỏi tiếp theo là Khổng Hi Nhan trả lời, ngoại trừ Cố Linh ra, hai người còn lại ở vị trí một mét, mà cô đã đến hai mét, sắc mặt cô càng trắng hơn.

Vốn cô đã bối rối, liền càng thêm hoảng hốt, căn bản không kịp nghe rõ câu hỏi.

Vì vậy, tám câu hỏi, cô ấy không cướp được một câu nào.


Bất quá người dẫn chương trình cũng nhìn ra thần sắc của cô không đúng, cùng khán giả dưới sân khấu giải thích một phen, chỉ nói đợi lát nữa Cố Linh biểu diễn tài nghệ sẽ hạ thấp độ cao xuống.

Khổng Hi Nhan và Ngô Thanh đã được hạ xuống.

Cố Linh vẫn bị treo khoảng ba mét, người dẫn chương trình hỏi: “Cố Linh hát, hay là biểu diễn các tài năng khác?”

“Hát, hát đi.”

Cố Linh động cũng không dám động đậy, cứ như vậy bị treo trên đó, chờ ánh đèn xung quanh đều tối xuống, Khổng Hi Nhan và Ngô Thanh chậm rãi lui về phía sau, âm nhạc vang lên, ánh đèn đánh lên người Cố Linh, cánh môi cô khẽ mở ra, thanh âm dễ nghe.

Khổng Hi Nhan đứng ở một bên suy nghĩ, giọng nói của cô rất không tồi.

Dưới sân khấu đều đắm chìm trong âm nhạc, Khổng Hi Nhan ngẩng đầu nhìn Cố Linh, nhìn thấy bóng dáng cô lắc lư, cô nhíu mày, sau đó trợn to mắt!

Cố Linh rơi xuống!

Một tiếng “bang” đập vào sân khấu!

Người dẫn chương trình trắng bệt, vội vàng chạy tới, khán giả bên dưới đài đều đứng dậy, kêu lên: “Tình huống gì! “

“Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? “

“Cố Linh sao lại rơi xuống?”

“Mẹ kiếp sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Có mấy fan kích động đều rời khỏi chỗ ngồi muốn xông lên xem, Khổng Hi Nhan nhìn thấy người dẫn chương trình xông lên muốn di chuyển thân thể Cố Linh, cô vội vàng quát lớn:

“Đừng nhúc nhích!”

“Cô ấy vừa rơi xuống, không thể loạn động.”

Bởi vì Cố Linh đột ngột xảy ra tai nạn, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, còn chưa kịp phản ứng, hiện tại nghe được Khổng Hi Nhan quát lớn như vậy, mọi người mới phảng phất bừng tỉnh.

Khổng Hi Nhan cầm micro trên tay người dẫn chương trình nói:

“Dưới sân khấu có bác sĩ hay không!”

“Dưới sân khấu có bác sĩ hay không!”

Cô hỏi ba lần trước khi một cô gái đứng dậy và hét lên: “Tôi!”

Khổng Hi Nhan thở phào nhẹ nhõm: “Phiền cô lên đây. “

Cố Linh vừa ngã xuống, xe cứu thương bên ngoài căn bản tới không kịp, chỉ có thể trước tiên tìm kiếm sự giúp đỡ ở đây, có bác sĩ là tốt nhất.

Cô gái chạy lên sân khấu, nhỏ giọng nói vài câu bên tai Cố Linh, sau đó dùng tay dò xét trên người cô, đặt thân thể Cố Linh nằm thẳng.

Khổng Hi Nhan vẫn giữ thần sắc ngưng trọng, phối hợp với động tác của cô gái, mặt mày đều nghiêm túc, thậm chí khẩn trương đến trán tràn đầy mồ hôi.

Những người còn lại đứng ở một bên cũng tản ra không ít khoảng cách.

Dưới sân khấu vẫn ồn ào như trước, bị nhân viên ngăn cản, toàn bộ hiện trường một mảnh lộn xộn, vô số cuộc đối thoại tràn vào tai, Khổng Hi Nhan và bác sĩ vừa mới lên sân khấu không để ý tới, chuyên tâm cứu viện Cố Linh.


Chỉ một lúc sau, Cố Linh phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ.

Sắc mặt Khổng Hi Nhan chuyển biến tốt hơn một chút, người dẫn chương trình cũng tiến lên hai bước, ngồi xổm bên cạnh ba người, người trên sân khấu thì thầm, mỹ nữ bác sĩ ở bên tai Cố Linh nói vài câu, Cố Linh không thể nhúc nhích, chỉ có thể dùng nháy mắt biểu hiện mình nghe được.

Một số nhân viên đã lên sân khấu.

Người đàn ông lúc trước cột dây cho Khổng Hi Nhan cũng đi theo phía sau mọi người, đội mũ đen, cúi đầu, đáy mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, hắn nghiêng đầu nhìn theo phương hướng khác, khóe môi cười thật sâu.

Mắt thấy cáng cứu hộ được nâng vào, mọi người đều yên lòng, đúng lúc này, tai Khổng Hi Nhan nghe được thanh âm Phó Thu, cô hô:

“Khổng tỷ cẩn thận! “

Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn lên, một vật trang trí được treo trên sân khấu đập thẳng xuống! Không do dự phóng thẳng xuống vị trí hiện tại của cô!

Người bên cạnh cô vội vàng né tránh, ngay cả mỹ nữ bác sĩ cũng theo bản năng nhảy sang bên cạnh, nhưng Khổng Hi Nhan không nhúc nhích, cô nhìn Cố Linh đang nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích.

Đáy mắt Cố Linh hiện lên kinh hãi!

Một màn trước mắt cô bị phóng đại vô hạn, đồ trang sức tựa như đèn chùm lao xuống với tốc độ rất nhanh, đến nỗi cô không kịp kinh hô ra tiếng, sau đó liền được Khổng Hi Nhan ôm lấy.

“Bang!” một tiếng, đèn chùm bị người dùng sức đụng phải, Khổng Hi Nhan nhìn thấy Phó Thu vừa đứng cách đó hai mét ngã xuống đất, cách đó không xa còn có chiếc đèn rớt lăn lóc.

Quần chúng dưới sân khấu lại là một trận ồn ào!

Lần này ngay cả người dẫn chương trình cũng trợn tròn mắt.

Cho dù cô ấy có kinh nghiệm phong phú hơn nữa, cũng chưa từng xử lý tình huống như vậy!

Cố Linh ngước mắt lên liền nhìn thấy khuôn mặt Khổng Hi Nhan gần trong gang tấc, đôi mắt cô phức tạp, trong thời khắc nguy cấp nhất vừa rồi, cô ấy cự nhiên không đi, mà là nhào lên người cô.

Điều này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của cô về Khổng Hi Nhan.

Cố Linh ngơ ngác.

Khổng Hi Nhan lại không hỏi cô, trực tiếp đứng dậy đi đến bên cạnh Phó Thu, nhìn thấy Phó Thu vì va chạm đèn trang sức mà chảy máu đầu, trên người cũng có dấu vết bị trầy xước, sắc mặt cô trắng bệch, quát: “Mau tới đây giúp đỡ! “

Người đứng sau lưng cô bây giờ mới tỉnh lại, nhao nhao đi tới bên cạnh.

Tiếu Thừa ngửa đầu nhìn, dường như lo lắng còn có thứ gì đó rơi xuống, không chịu di chuyển một bước, cuối cùng quay đầu rời đi.

Hiện trường một trận bận rộn, ngoài sân khấu cũng nhao nhao lên tiếng hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Trì Vãn Chiếu vẫn ngồi trong phòng họp, cô khí định thần nhàn, mắt như minh châu nhìn về phía người đàn ông ngồi ở phía bên kia, giọng điệu thản nhiên:

“Tiền tổng còn có vấn đề gì? “

Tiền tổng còn chưa mở miệng nói chuyện, Chu Sinh gõ cửa tiến vào, sắc mặt ngưng trọng, hắn ở bên cạnh Trì Vãn Chiếu nói:

“Trì tổng, hiện trường phát sóng trực tiếp xảy ra chuyện.”

Trì Vãn Chiếu thần sắc biến đổi, nhanh chóng đứng dậy nói:

“Xin lỗi Tiền tổng, tôi có việc phải xử lý, Chu Sinh, tiễn khách! “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.