Bạn đang đọc Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân – Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy. – Chương 19: Khổng Tiểu Thư Đi Làm Kiếm Tiền Mua Sữa Bột Cho Mi.
Khổng Hi Nhan ăn cơm trưa xong, chuyên gia trang điểm đến giúp cô tẩy trang, Đồng Duyệt quan tâm bảo cô trở về liền lập tức nghỉ ngơi, dù sao cũng chỉ có bốn năm tiếng nghỉ ngơi, buổi tối còn phải tiếp tục quay phim.
Khổng Hi Nhan gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, Đồng Duyệt hỏi cô có cần xóa hai bài đăng weibo của cô không, Đồng Duyệt đều nhìn thấy tin nhắn, sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
Khổng Hi Nhan nhìn cô nói:
“Không cần đâu. “
Những chuyện nhỏ này trong mắt cô đều không quan trọng, bây giờ cô chỉ cần chờ Trì Vãn Chiếu giao cho cô tấm hình, sự thật bị che giấu đều sẽ được đưa ra ánh sáng.
Đồng Duyệt vỗ vỗ bả vai cô, muốn an ủi cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Khổng Hi Nhan đi theo Đồng Duyệt ra khỏi phim trường, lúc lên xe cô nghĩ đến chuyện đáp ứng Viên Viên, cô quay đầu hỏi Đồng Duyệt:
“Chị Đồng, em nhớ lịch trình tháng sau em có một tuần nghỉ phải không? “
Bởi vì Phá kén là phim truyền hình chiếu hàng tuần, phần diễn xuất của cô đều là phần trước, cho nên tháng sau, phần diễn xuất của cô bị cắt giảm đáng kể, hơn nữa thân phận như cô lại xuất hiện, tự nhiên không nhận được quảng cáo làm người đại diện sản phẩm hay hoạt động gì.
Vì vậy, lịch làm việc trống một tuần.
Đồng Duyệt mở máy tính bảng, vừa nhìn vừa nói:
“Ừm, giữa tháng có thể nghỉ ngơi một tuần. “
Khổng Hi Nhan cười nói:
“Vậy em có thể tự do sắp xếp thời gian tuần đó không? “
Đồng Duyệt gật đầu:
“Đương nhiên có thể. “
“Bất quá tránh rắc rối không cần thiết, em không nói cho chị biết đi làm gì sao?”
Cô cũng lo lắng lại xảy ra chuyện như Ngụy Diễm, nghệ sĩ của mình, mặc dù cô không thể hoàn toàn nắm trong tay, nhưng lịch trình tốt nhất phải nắm rõ, phòng ngừa tình huống bất ngờ.
Huống hồ Khổng Hi Nhan vẫn là Chu trợ lý đặc biệt yêu cầu chăm sóc.
Cô không thể lơ là.
Khổng Hi Nhan được nghỉ mặt mày hớn hở cười nói:
“Đương nhiên có thể, em chỉ là đi nông thôn một chuyến mà thôi, yên tâm đi Đồng tỷ đi, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. “
Thấy Đồng Duyệt còn muốn hỏi, Khổng Hi Nhan xua tan nghi ngờ của cô.
“Đồng tỷ, nơi đó còn chưa có internet đâu.”
Đồng Duyệt lúc này mới yên tâm, hỏi:
“Cần chị đưa em đến đó không? “
Khổng Hi Nhan:
“Không cần. “
Đồng Duyệt ừm, sau đó hỏi:
“Chờ một chút, nơi đó chính là nơi em ở lại ba năm? “
Khó trách từ ba năm trước sau khi Khổng Hi Nhan bị phong sát* trên mạng không còn một tia tin tức nào, mặc kệ fan của Ngụy Diễm và Hà Vi có đào sâu đến đâu cũng không đào được một chút động tĩnh nào.
*Phong sát (封杀 – fēng shā) là ngăn không cho các nhân vật như ca sĩ, diễn viên tham gia hoạt động nghệ thuật hoặc làm một số công việc nhất định, đồng thời cấm các phương tiện truyền thông phát sóng chương trình của họ
Hóa ra là bị cô lập hoàn toàn với thế giới.
Khổng Hi Nhan gật đầu:
“Dạ. “
Đồng Duyệt nói:
“Được rồi, chị sẽ sắp xếp cho em một kỳ nghỉ.”
Cô cũng có thể thuận tiện nghỉ ngơi một tuần, từ sau khi tiếp nhận Khổng Hi Nhan, cô không ngừng tạo quan hệ công chúng, tìm quan hệ, mua thủy quân, mỗi ngày bận rộn như một con quay.
Khổng Hi Nhan đi nông thôn một tuần, cô vừa vặn nghỉ ngơi được nghỉ ngơi đôi chút.
Dù sao chỗ kia cũng không ai biết, cô cũng không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì.
Đồng Duyệt tắt máy tính bảng lại, đưa Khổng Hi Nhan lên xe, quay đầu nhìn Tiếu Thừa đang cách đó không xa, cô dặn dò tài xế đưa Khổng Hi Nhan về sau đó quay đầu đi tới bên cạnh Tiếu Thừa.
Tiếu Thừa đang nói chuyện với trợ lý, mắt liếc nhìn người đang tới, hắn ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp ánh nắng mặt trời:
“Chị Đồng. “
Đồng Duyệt nhìn hắn:
“Tôi đã nghe Tiểu Thu nói, trong khoảng thời gian này cảm ơn em đã giúp Hi Nhan. “
Tiếu Thừa khoát tay:
“Em vốn là fan của Khổng tỷ, không cần phải nói cảm ơn nghiêm trọng như vậy, chị Đồng nói như vậy chính là không coi em là bằng hữu. “
Ánh mắt hắn chân thành, khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc.
Đồng Duyệt:
“Em đó, cái miệng này chẳng trách chọc biết bao người vui.”
Tiếu Thừa cười gãi gãi đầu, tài xế chạy đến bên tới cạnh, hắn đành phải cùng Đồng Duyệt nói:
“Đồng tỷ, rảnh rỗi nói chuyện sau. “
Đồng Duyệt gật đầu, nhìn hắn lên xe, xe bảo mẫu lưu lại một làn khói đen trước mắt cô, cô rũ mắt, suy nghĩ thêm.
Tiếu Thừa sau khi lên xe rút đi nụ cười, anh quay đầu nhìn trợ lý bên cạnh:
“Đi giúp tôi điều tra, xem có đạo diễn nào trong nhà nuôi mèo không? “
Trợ lý vẻ mặt bất ngờ:
“Hả? “
Tiếu Thừa suy nghĩ một chút:
“Đúng rồi, quan chức cấp cao thành phố B cũng thuận tiện điều tra. “
Trợ lý càng khó hiểu hơn:
“A Thừa, tại sao lại muốn điều tra cái này? “
Tiếu Thừa liếc mắt nhìn hắn:
“Nói cũng không hiểu, đừng nói nhảm, mau đi điều tra. “
Trợ lý lấy máy tính ra khỏi túi, suy nghĩ một chút hỏi:
“Đúng rồi, nói đến nuôi mèo, tôi nhớ tổng tài Cảnh Yên Trì Vãn Chiếu không phải cũng nuôi mèo sao, hai năm trước cô ấy và Sài Nhân có tin đồn, có bao nhiêu phóng viên canh giữ trước cửa nhà cô ấy, cuối cùng có một phóng viên chụp được ảnh cô ấy ôm mèo, sau đó, chậc chậc chậc. “
Tiếu Thừa nhíu mày:
“Sau đó có chuyện gì? “
Trợ lý nhỏ giọng trả lời hắn:
“Sau đó Trì tổng trực tiếp bắt gọn cái tòa soạn báo kia. “
“Sau này, trong giới không có một chút tin đồn nào.”
Tiếu Thừa không nói một lời, mấy năm trước hắn ở trong giới giải trí ba chìm bảy nổi, không quá nổi tiếng, lúc trước tìm tài nguyên đã đủ bận rộn, tự nhiên không chú ý đến tin tức như vậy.
Trợ lý thấy biểu tình của hắn như vậy hỏi:
“Vậy Trì Tổng có muốn tra một chút không? “
Tiêu Thừa nghiêng đầu nhìn anh:
“Cái này còn cần hỏi sao? Anh có muốn kết quả như tên phóng viên đó không?”
Hắn quả thật tin tưởng Khổng Hi Nhan là người có bối cảnh, nhưng không thể nào có quan hệ với Trì tổng của Cảnh Yên.
Nếu cô ấy thực sự có quan hệ với Trì tổng.
Lúc trước sẽ không sắp xếp vào làm nhân vật nữ thứ, Cố Linh nữ chính này đã sớm đứng sang một bên.
Huống hồ Tôn Đạo còn quen biết Trì tổng, nếu biết Khổng Hi Nhan là người quen của Trì Vãn Chiếu, sớm đã dựa vào Khổng Hi Nhan, sao có thể để Quách Nhất Tích khi dễ Khổng Hi Nhan.
Vì vậy, anh lắc đầu.
Không thể nào.
Tiếu Thừa đưa mắt nhìn bên ngoài cửa sổ, giữa tháng mười hai bên đường trăm hoa đua nở, lá xanh tươi tốt,ánh mặt trời không quá nóng từ cửa sổ chiếu vào, hắn chớp chớp mắt.
Chiếc xe đi qua phong cảnh đó, để lại một hàng khói.
Trong một chiếc xe khác cách đó không xa, Khổng Hi Nhan đang cúi đầu nhắn tin cho Trì Vãn Chiếu.
-Tôi đã về nhà, nhưng buổi tối vẫn còn một cảnh quay, vì vậy Yên Yên …
Trì Vãn Chiếu ngắn gọn: Ừm
Khổng Hi Nhan nhún vai buông điện thoại xuống, mắt thấy sắp tới nhà, cô bảo tài xế dừng lại ngay tại ngã tư xuống xe.
Sau khi đến nhà, cô đẩy cửa ra liền đối diện với con ngươi như tố cáo của Yên Yên, Yên Yên ngồi ở cửa, ngẩng đầu, đôi mắt xanh thẳm bất mãn, thấy Khổng Hi Nhan mở cửa đi vào, mông nó vặn vẹo, đi vào phòng khách.
Khổng Hi Nhan đi theo phía sau nó, lấy lòng kêu:
” Yên Yên? “
Yên Yên phớt lờ cô, nhảy lên ghế sofa và chôn đầu vào mòng vuốt của nó.
Khổng Hi Nhan chỉ có thể ngồi trên sô pha, mũi chạm mũi hồng hồng của Yên Yên, bốn mắt nhìn nhau, mặt mày cô hớn hở:
“Yên Yên, sao, mi giận rồi?”
Yên Yên:
“Meo meo…”
Thấy nó rốt cục mở miệng, Khổng Hi Nhan buông đầu nó ra, ôm nó vào lòng, xoa lông trắng trên người nó, còn không quên nói:
“Con mèo không có lương tâm! “
Trì Vãn Chiếu xuống cầu thang, nghe câu nói này liếc mắt nhìn cô, suy nghĩ một chút nói:
“Đúng vậy Yên Yên, mi rất không có lương tâm, Khổng tiểu thư đi làm là để kiếm tiền mua sữa bột cho mi.”
Thanh âm truyền đến phía sau khiến Khổng Hi Nhan thiếu chút nữa từ sô pha nhảy dựng lên!
Cô quay đầu nhìn, Trì Vãn Chiếu đứng sau lưng cô mặc đồ ngủ, cô lắp bắp hỏi: “Cô, cô không đi làm à? “
Trì Vãn Chiếu nhìn thấy hành động của người kia dời tầm mắt, gọi:
” Yên Yên.”
Yên Yên từ trên người Khổng Hi Nhan nhảy xuống chạy đến bên cạnh Trì Vãn Chiếu, cắn góc quần cô, Trì Vãn Chiếu có chút bất đắc dĩ ôm lấy nó giải thích: “Khổng tiểu thư, hôm nay cuối tuần, tôi được nghỉ. “
Khổng Hi Nhan a một tiếng, cô thiếu chút nữa quên Trì Vãn Chiếu cũng không phải diễn viên, cuối tuần được nghỉ ngơi.
Trì Vãn Chiếu sờ sờ Yên Yên, ghét bỏ vặn thịt béo của nó, Yên Yên phát hiện cô ghét bỏ, meo meo hai tiếng kháng nghị.
Nhìn hành động của một người một mèo trước mặt, mi mắt Khổng Hi Nhan cũng mang theo ý cười, cô hỏi:
“Trì tổng, Yên Yên đã ăn chưa? “
“Ăn rồi.”
Mặc dù tối hôm qua Khổng Hi Nhan tối rời đi, nhưng cô đã đem thức ăn của Yên Yên làm xong đặt trong tủ lạnh, đến tối muộn Trì Vãn Chiếu lấy ra hâm nóng là có thể cho Yên Yên ăn.
Sau khi trả lời Trì Vãn Chiếu hỏi:
“Cô đã ăn chưa?”
Khổng Hi Nhan gật đầu:
“Ừm, tôi cũng đã ăn rồi, vậy không có việc gì tôi đi lên nghỉ ngơi trước. “
Yên Yên thấy cô muốn đi, từ trên người Trì Vãn Chiếu nhảy vào trong ngực Khổng Hi Nhan, ngửa đầu kêu lên:
“Méo meo…”
Trì Vãn Chiếu nhìn thấy một tình huống như vậy môi mỏng khẽ mở ra: “Mang nó lên giường ngủ đi, đêm qua nó chờ đợi cô cả đêm.”
Khổng Hi Nhan nhất thời tràn đầy áy náy, hận không thể đem Yên Yên vào lòng, ôm nó lên lầu còn không quên nhỏ giọng nói: “
Yên Yên ngoan, ngày mai sẽ mua lon thức ăn cho mi. “
Yên Yên liếm liếm cằm cô: “Meo meo…”
Đợi đến khi cửa phòng trên lầu đóng lại, Trì Vãn Chiếu mới ngồi trên sô pha, cô bật TV, trên TV đang chiếu trailer “Phá kén”.
Cô xem vài phút rồi ngủ thiếp đi dựa vào tay vịn của ghế sofa.
Toàn bộ căn hộ, chỉ có âm thanh của TV vang vọng, tầng trên và tầng dưới đều rất yên tĩnh, dường như đã chìm vào giấc ngủ say.
Không biết qua bao lâu, Trì Vãn Chiếu bị âm thanh trên lầu đánh thức, cô cầm điện thoại từ trên bàn trà nhìn, đã hơn sáu giờ rồi.
Cô híp mắt lại, cư nhiên ngủ năm tiếng đồng hồ.
Trì Vãn Chiếu vừa đứng dậy, liền thấy Khổng Hi Nhan ăn mặc gọn gàng xuống lầu, nhìn thấy cô, Khổng Hi Nhan cười:
“Trì tổng, tôi đi trước. “
“Đợi một chút.”
Trì Vãn Chiếu xoa xoa huyệt thái dương, vừa tỉnh dậy, đầu óc cô không tỉnh táo, mở miệng nói:
“Tôi tiễn cô.”
Khổng Hi Nhan sững sờ tại chỗ, vội vàng nói:
“Không cần, cám ơn Trì tổng, tài xế rất nhanh đã tới. “
“Tôi đi trước.”
Cô nói xong liền từ trước mặt Trì Vãn Chiếu đi ngang qua, mang theo một cơn gió, Trì Vãn Chiếu còn chưa kịp nói chuyện liền nghe thấy một tiếng rầm, cửa căn hộ đóng lại.
Yên Yên từ trên lầu lắc lư đi xuống, nhảy lên sô pha, ngẩng đầu nhìn cô:
“Meo meo…”
Trì Vãn Chiếu cúi đầu nhìn nó, mắt cô dần dần hồi phục thanh tĩnh, cô ngồi bên cạnh Yên Yên từ trên bàn trà cầm lấy điện thoại, gọi cho một dãy số.
Chu Sinh còn đang làm thêm giờ trong công ty, nghe thấy điện thoại di động vang lên vội vàng nhận lấy:
“Vâng, Trì tổng. “
Trì Vãn Chiếu ngôi trên ghế sofa, giọng nói vừa tỉnh táo có chút khàn khàn: “Sắp xếp một chút, sắp tới tôi sẽ đi thăm phim trường. “
Chu Sinh không kịp phản ứng, mơ hồ một hồi:
“Thăm phim trường? “
Sau đó vội vàng nói:
“Dạ rồi, tôi đã biết, Trì tổng muốn gây áp lực cho Tôn Đạo sao? “
Trì Vãn Chiếu: “Hả? “
“Ừm, đúng vậy.”
Chu Sinh không nghi ngờ gì về lời của Trì Vãn Chiếu, chỉ đáp:
“Được rồi, tôi sẽ sắp xếp càng sớm càng tốt.”