Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân - Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy.

Chương 175: Em No Rồi Đến Chị Ăn.


Bạn đang đọc Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân – Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy. – Chương 175: Em No Rồi Đến Chị Ăn.

Cùng thời điểm chiếu phim với “Ánh bình minh” còn có hai bộ phim thương mại, trước đó có người phân tích ưu và nhược điểm, chọn phát hành trong thời điểm này không phải là thời cơ tốt, nhưng Lâm Nghị Sâm- đạo diễn của bộ phim này hướng tới giải thưởng, cuối năm bình chọn lớn nhỏ mới bắt đầu cho nên Lâm đạo mới chọn chiếu vào lúc này.


Khổng Hi Nhan và Đồng Duyệt duy trì thái độ yên lặng theo dõi diễn biến đối với điều này.

Bởi vì những đánh giá của khán giả về buổi chiếu Ánh bình minh đã thành công khơi gợi lòng hiếu kỳ của họ về bộ phim, thậm chí trong cùng một ngày có khá nhiều người lựa chọn xem Ánh bình minh mà không xem hai bộ phim thương mại kia, trong ngày đầu, Ánh bình minh đã có bán được năm mươi triệu vé!

Cùng chia sẻ vị trí đầu với bộ phim hài thương mại Có tin mừng.

Mà cái gọi là nể mặt đạo diễn và diễn viên nên khen đã bị phản bác, lời khen giống như thủy triều, không ngừng dâng lên đập vào tầm mắt của mọi người, người đã xem qua đều like Weibo nhà phê bình trước đó, đúng với cái gọi là đánh giá công bằng.

Một tác phẩm hay hiếm hoi trong những năm qua.

Đạo diễn Lâm Nghị Sâm lại có một tác phẩm đỉnh cao khác.

Khổng Hi Nhan và Viên Tu Tuấn cường-cường liên hợp, đồng thời gánh vác diễn xuất và cả giá trị nhan sắc.

Sài Nhân tình sâu nghĩa nặng.

Những câu chữ như vậy xuất hiện không ngừng.

Trong gần một năm qua Khổng Hi Nhan không có tác phẩm nào để gặp gỡ khán giả, nhưng danh tiếng của cô cứ dần dần tăng lên, bởi vì lũ lụt thành phố H trước đó, sau đó là xác nhận diễn Lưu Ly, rồi đến gần đây là bức tranh thần bí thứ sáu.

Có thể nói, sự hiện diện của cô đã vượt xa tiểu hoa đán đang nổi.

Mà duyên phận với người qua đường* của cô cũng rất tốt, chỉ cần tiện tay mở ra một chủ đề trên Weibo là có thể nhận thấy rõ ràng.

*Người qua đường (non-fan): những người chỉ đánh giá nghệ sĩ chỉ thông qua sản phẩm hoặc danh tiếng chung của họ trên mạng xã hội

– Các bạn đã đi xem Ánh bình minh chưa? Tôi đã xem, không tệ! Hoàn toàn chạm đến tôi! Nhất là lần đầu Khổng Hi Nhan và Viên ảnh đế gặp mặt ở đó, móa ơi trái tim muốn nhảy ra ngoài luôn!

– Không cần nói, diễn xuất của Khổng Hi Nhan thật sự tuyệt vời! Xem cảnh kia mà da đầu tôi tê tái!

– Mọi người có xem phỏng vấn không? Lâm đạo nói trước khi quay cảnh đó Khổng Hi Nhan đã tự trói mình suốt sáu tiếng, ngay cả máu trên tay cũng là thật, không phải hóa trang!!! Nhìn đi, đây mới chính là diễn viên! Không phải diễn viên bị thương chút xíu thì đăng Weibo cầu an ủi!

– Nói đến đây tôi thật sự bị cô ấy thuyết phục, lũ lụt ở thành phố H kỳ thật tôi vẫn chưa có cảm xúc quá nhiều, nhưng hành động này khiến tôi thật sự biết đến cô ấy.

– Lũ lụt ở thành phố H? Xin lỗi, tôi vì lũ lụt ở thành phố H mà cả đời này không hắc nổi Khổng Hi Nhan.

– Tôi cũng vậy… hơn nữa trường của chúng tôi còn tổ chức xem bộ phim này, trường tôi ở thành phố H, tôi yêu nữ thần.

– Khổng Hi Nhan đúng là một diễn viên khiến người ta không thể hắc nổi, mọi người xung quanh tôi luôn có thiện cảm với cô ấy cũng vì chuyện thành phố H, lần này dù không có hứng xem phim nhưng cũng bớt thời gian đi xem, chúng ta đi xem không chỉ là một bộ phim điện ảnh mà còn là tín ngưỡng, tín ngưỡng về nhân cách của cô ấy.

Càng ngày càng nhiều chủ đề chuyển trọng tâm Ánh bình minh và chuyện trước đây của Khổng Hi Nhan chung với nhau, chất lượng của chính Ánh bình minh đã vượt qua thử thách, hễ là người đi xem thì rất ít người nói lời không hay. Bộ phim này danh tiếng tốt, diễn xuất tốt, diễn viên đẹp, hơn nữa nội dung kịch bản hay, công chiếu ngày thứ ba đã hoàn toàn đại bạo*.


*Một tựa phim được gọi là “đại bạo” khi có sự bứt phá về độ hot, lượt xem và trở thành hiện tượng được khán giả ở mọi lứa tuổi, tầng lớp ưa thích

Ngày đầu tiên còn chỉ có 50 triệu vé, đến ngày thứ ba đã là 230 triệu, vượt lên cả Có hỉ từng chia nhau vị trí đầu, phòng vé vẫn tăng đều đặn.

Một tuần sau, doanh thu phòng vé đạt 800 triệu.

Điều này tạo ra một mốc son rực rỡ chưa từng có cho phim nghệ thuật.

Mọi người đều biết, bộ phim điện ảnh trước đó của Lâm Nghị Sâm sau khi công chiếu chỉ có 200 triệu phòng vé, chỉ với con số đó đã giúp Lâm Nghị Sâm giữ vững vị trí trong dòng phim nghệ thuật nhưng bây giờ đã khác, Ánh bình minh đã chuyển mình gấp bốn lần, đồng thời vẫn tiếp tục tăng.

Khổng Hi Nhan càng thêm bận rộn, Lưu Ly vô quy đang dần hoàn thành, mỗi ngày cô còn đi tuyên truyên say đó tranh thủ trở về, gần như ngủ trên xe và trên máy bay, tuyên truyền mất hơn một tháng, cuối cùng cũng kết thúc một cách thành công tốt đẹp. Ánh bình minh cuối cùng cũng đạt được một tỷ sáu trăm triệu, hoàn toàn vượt lên hai bộ phim thương mại kia, phòng vé cũng ổn định vị trí số một.

Đồng thời Ánh bình minh cũng thuận lợi đứng thứ năm trong bảng xếp hạng phòng vé đại lục năm đó.

Nhân khí và độ nổi tiếng một lần nữa tăng vọt.

Cuối năm các hạng mục bình chọn phim điện ảnh cũng bắt đầu, Ánh bình minh được xem là bộ phim đại bạo cuối cùng của năm nay cho nên muôn người dõi theo, đề cử của đại lục và Hồng Kông có hai mươi mốt hạng mục, cái tên Lâm Nghị Sâm một lần nữa được nhà nhà biết đến, đại ngôn của Khổng Hi Nhan cũng tranh nhau mà tới, nhận đến mỏi tay.

Bộ phim này không làm cho Viên Tu Tuấn đại bạo, ngược lại đẩy mạnh tên tuổi Khổng Hi Nhan và Sài Nhân.

Cho nên rất nhiều đại ngôn đều có bóng dáng hai người.

Thậm chí đi thảm đỏ cũng hai người cũng cặp kè với nhau, điều này làm cho fan ship CP này thỏa mãn, nói thẳng ra là đã ghiền.

Mà như vậy còn lâu mới đủ.

Đồng Duyệt và Khổng Hi Nhan từng nói, đạo diễn Lâm Nghị Sâm chọn phát hành cuối năm còn có một lý do rất quan trọng.

Đó là Liên hoan phim Berlin!

Một trong ba liên hoan phim lớn nhất thế giới.

Lần đầu Khổng Hi Nhan nghe được tin tức này có chút kinh ngạc, bởi vì bộ phim trước đó của Lâm Nghị Sâm tuy rằng nhận được vô số giải thưởng, nhưng không có duyên với ba liên hoan phim lớn, nghe nói không có cơ hội tiến sâu.

Cho nên lần này tầm mắt hướng tới liên hoan phim Berlin có phải quá mạnh dạn.

Những người có cùng suy nghĩ với cô không phải là không có.

Khi biết được đạo diễn Lâm Nghị Sâm gởi bộ phim này đi tham dự thì trong giới vẫn có những ý kiến trái chiều.

– Tuy nói rằng bộ phim này không tệ, nhưng chỉ là không tệ, nếu muốn đoạt giải Berlin thì chưa đủ.

– Ánh bình minh tham gia Liên hoan phim Berlin? Hơi mắc cười rồi.


– Lâm đạo hơi khoa trương, nhỉ?

Trái ngược với ý kiến phản đối, Không đủ chỗ nào?, Không cảm thấy khoa trương thì ngược lại cảm thấy rất tuyệt, cũng dần dần xuất hiện, tất nhiên cũng có vô số người qua đường xem trò hay.

Một hai lần bị đặt câu hỏi trong lúc phỏng vấn, Khổng Hi Nhan đều uyển chuyển chuyển đề tài.

Mùng hai tết Lưu Ly vô quy đóng máy bởi vì Cố đạo lo lắng năm mới không giữ được mọi người nên trực tiếp tuyên bố giải tán, tiệc đóng máy vào mùng sáu, Khổng Hi Nhan bận rộn ròng rã ba tháng cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi.

Đồng Duyệt cũng quyết định để cô nghỉ ngơi thật tốt, cho cô nghỉ bốn ngày.

Sau khi lên xe Khổng Hi Nhan liền ngủ thiếp đi.

Phó Thu thấy cô vất vả như vậy cũng đau lòng, lúc xe đến nhà cũ hồi lâu cũng không nỡ gọi cô dậy, cuối cùng đánh bạo gởi tin cho Trì Vãn Chiếu, để Trì tổng xuống đón Khổng tỷ.

Lúc Trì Vãn Chiếu nhìn thấy Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan còn đang ngủ say, lần gặp mặt gần đây của hai người là nửa tháng trước, Khổng Hi Nhan vội vàng về nhà lấy đồ liền đi, hôm nay ẵm cô ấy trên tay, rất nhẹ.

Phó Thu đi theo phía sau hai người, muốn nói chuyện nhưng nhìn sắc mặt âm trầm của Vãn Chiếu lại mím môi, cuối cùng đặt đồ đạc ở trong phòng khách liền chạy đi.

Trong khi đó Trì Vãn Chiếu đã ôm Khổng Hi Nhan trở về phòng.

Mùng hai, Trì Huyên cùng Tạ Đan hiếm hoi mới có dịp đi thăm họ hàng ở thành phố B vì vậy cô ở nhà chờ Khổng Hi Nhan trở về, không ngờ người đã trở về, nhưng ngủ say như chết, thậm chí bị cô ôm vào phòng cũng không biết.

Trì Vãn Chiếu nhìn Khổng Hi Nhan vừa tức vừa thương, lại không nỡ trách, mỗi lần người này nhìn mình với ánh mặt cẩn trọng càng làm cô đau lòng không thôi, nỡ nào trách móc nặng nề dù chỉ đôi câu.

Khổng Hi Nhan ngủ rất say sưa, có lẽ Lưu Ly vô quy đóng máy làm cho cô thả lỏng toàn thân, lúc tỉnh dậy đã là buổi tối.

Lúc tỉnh lại có chút mơ màng, quay qua nhìn bên cạnh.

Cảnh vật trang trí quen thuộc.

Cô đã về nhà cũ.

Cô thở phào nhẹ nhõm và tiếp tục nằm trong chăn, bên tai có giọng nói:

“Tỉnh rồi?”

Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn, Trì Vãn Chiếu đang ngồi trên sofa đọc sách ở cách đó không xa, Yên Yên nằm sấp trên sofa, nó buồn chán lắc lắc đuôi, cô mỉm cười gọi:

“Yên Yên.”


Yên Yên ngước mắt nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu nằm yên.

Khổng Hi Nhan nhíu mày, xoay người xuống giường, đi đến bên cạnh Yên Yên ngồi xổm xuống hỏi:

“Yên Yên sao vậy?”

Trì Vãn Chiếu nhìn chằm chằm vào cuốn sách, như không có chuyện gì, trả lời:

“Tức rồi.”

Khổng Hi Nhan sửng sốt, sau đó ôm Yên Yên ngồi xuống bên cạnh Trì Vãn Chiếu, vùi vào lòng cô ấy cười nói:

“Em cảm thấy không phải Yên Yên giận, mà là chị.”

Trì Vãn Chiếu kéo ra khoảng cách để Khổng Hi Nhan nằm thoải mái hơn, miệng vẫn không buông tha:

“Chị có gì mà giận.”

Yên Yên nằm sấp trên ngực Khổng Hi Nhan, ngáy khò khò, còn dùng đuôi quét qua cánh tay Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan tiến đến mặt Yên Yên hôn vài cái, cô ngửa đầu nói với Trì Vãn Chiếu:

“Chị giận em không ở nhà với chị, chị giận em công việc bận rộn, chị giận…”

Trì Vãn Chiếu khép quyển sách lại, cam chịu nhìn cô:

“Đi tắm rồi ăn cơm.”

Khổng Hi Nhan chu miệng, dựa lên người Trì Vãn Chiếu:

“Không thèm!”

Trì Vãn Chiếu:

“Hi Nhan…”

Khổng Hi Nhan mím môi cười:

“Chị đút em ăn được không?”

Cô nói xong dụi dụi vào ngực Trì Vãn Chiếu:

“Đút em đi, đã lâu rồi em không ăn no.”

Trì Vãn Chiếu bị Khổng Hi Nhan dụi dụi, mặt chợt đỏ bừng, cô ho nhẹ hai tiếng liền đứng lên, bỏ lại một câu:

“Chờ đó.”

Khổng Hi Nhan mặt đầy vui vẻ nhìn Trì Vãn Chiếu rời khỏi phòng.

Cô buông Yên Yên ra vào phòng tắm rửa mặt, vừa rửa xong liền nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, Khổng Hi Nhan chân trần đi ra, Trì Vãn Chiếu thấy vậy xách dép đi tới:

“Đừng để bị lạnh, qua dùng cơm.”


Khổng Hi Nhan ừm một tiếng đi theo phía sau cô.

Cơm tối là cháo kê* thêm hai món ăn kèm, người trong nhà cũ đều về nhà ăn tết, các món này đều là Trì Vãn Chiếu tự mình làm, Khổng Hi Nhan dùng muỗng khuấy cháo vừa cười nói:

“Thơm quá đi.”

*Hạt kê là loại ngô có giá trị dinh dưỡng cao, chứa nhiều loại vitamin và protein, nhiều người dùng hạt kê để nấu cháo. Cháo kê được hầu hết mọi người nấu như là nấu cháo gạo tẻ bình thường.

Trì Vãn Chiếu nhìn chằm chằm Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan vừa tắm xong làn da ửng đỏ, đôi mắt lấp lánh, trên mặt đã tẩy trang giống như trứng gà bóc, trắng nõn mềm mại, thoạt nhìn rất mê người, cô ngửi thấy mùi sữa tắm quen thuộc bèn nói:

“Ừm, rất thơm.”

Sau khi thổi nguội, Khổng Hi Nhan ăn hai chén nhỏ, món ăn kèm là Tạ Đan làm trước đó có hơi cay, Khổng Hi Nhan vừa ăn vừa le lưỡi thổi , Trì Vãn Chiếu ngồi bên cạnh liếc nhìn dáng vẻ đó của Khổng Hi Nhan liền ngẩn ngơ.

Bầu không khí trong phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng ngáy của Yên Yên vang lên không ngừng.

Trì Vãn Chiếu thấy cô ăn hai chén nhỏ liền hỏi:

“Em muốn ăn thêm không?”

Khổng Hi Nhan xoa xoa bụng ngẩng đầu nhìn Trì Vãn Chiếu:

“Em ăn no rồi.”

Cô vừa dứt lời liền nhìn thấy Trì Vãn Chiếu đứng dậy, sau đó cô bị ôm ngang, cô vội la lên:

“Chị làm gì vậy!?”

Trì Vãn Chiếu đặt cô lên giường, vừa cởi áo ngủ của cô vừa trả lời:

“Em đã ăn no, đến lúc chị ăn rồi.”

Khổng Hi Nhan: …

Tác giả có điều muốn nói:

Nửa đêm.

Khổng Hi Nhan tức giận: Móa, Khi nào chị mới ăn no!!!

Trì Vãn Chiếu: Xin lỗi, đói lâu lắm rồi, không nhớ được ăn no là cảm giác gì nữa!

Khổng Hi Nhan: Vậy chị muốn…

Trì Vãn Chiếu: Ăn nữa.

Khổng Hi Nhan:…

—Hết chương 172—


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.