Bạn đang đọc Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân – Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy. – Chương 14: Khổng Tiểu Thư Quả Là Người Hay Quên.
Quách Nhất Tích ở trên weibo chỉ cây dâu mắng cây hòe khiến cho fan hiểu thành Khổng Hi Nhan cướp vai, dù sao lúc trước vẫn luôn đồn đãi rằng Quách Nhất Tích đóng vai nữ 2, hơn nữa còn có ảnh chụp Quách Nhất Tích và Tôn đạo cùng đi ăn, có vẻ là sẽ hợp tác.
Nên Khổng Hi Nhan ở trên weibo bị chửi thảm thương.
Từ weibo của Phá kén đến weibo riêng của Khổng Hi Nhan, tất cả đều là lời chửi mắng, không chỉ là fan Quách Nhất Tích mà còn có rất nhiều fan yêu thích tác phẩm cũng nhân cơ hội này chửi mắng,
-Mời Khổng nữ sĩ rời khỏi giới giải trí!
-Mời Khổng tiểu tam đừng diễn vai Sở Thiên của tôi!!
-Đây là huyết thư của một người mời Khổng tiểu thư rời khỏi tổ phim.
-Lầu trên không là một người, là 1 vạn người!
-Sự kiện đã qua một buổi sáng nhưng vẫn còn là hot search, Khổng Hi Nhan ở trong tổ phim bình tĩnh quay phim, trong lúc đó Tiếu Thừa vài lần muốn an ủi Khổng Hi Nhan đều bị Khổng Hi Nhan chuyển đề tài.
Cô không cần an ủi.
Những chuyện này, trước khi quay lại giới giải trí này một lần nữa đã chuẩn bị xong.
Thậm chí tiếng xấu hơn cũng từng nghĩ qua, những thứ cô đã từng trải qua so với những điều hiện tại cũng không thấm vào đâu.
Đồng Duyệt gọi điện cho cô, bảo cô trước hết đừng lên tiếng, Đồng Duyệt đi rút nhiệt sưu, Khổng Hi Nhan chỉ thản nhiên trả lời, chỉ là Phó Thu ngược lại bận rộn xoay quanh.
*Nhiệt sưu chính là từ để chỉ độ hot và được truyền thông, công chúng quan tâm của một người nghệ sĩ.
Bữa trưa ăn ở trường quay, Phó Thu đi lấy cơm hộp, cô đứng ở cửa phòng nghỉ, Tiếu Thừa ở phía đối diện đi tới, cởi bỏ trang phục diễn, vẫn tuấn tú nổi bật như thường, hắn thân thiết hỏi:
“Khổng tỷ, có ổn không?”
Khổng Hi Nhan khẽ gật đầu:
“Cảm ơn, tôi rất ổn.”
Tiếu Thừa mắt rũ xuống, giọng trầm xuống:
“Lần này Quách tỷ quả thật quá đáng, vì bài đăng weibo này fan mới tức giận như vậy, chị đừng để trong lòng, nếu không sau khi quay xong, em dẫn chị đi giải sầu?”
Ngôn từ của hắn chân thành khẩn thiết, Khổng Hi Nhan vừa định trả lời thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cô hướng về phía Tiếu Thừa cười cười:
“Xin lỗi, tôi nhận điện thoại.”
Tiếu Thừa gật đầu nhìn Khổng Hi Nhan đi vào trong, ngay lập tức sắc mặt trầm xuống.
Điện thoại là Trì Vãn Chiếu gọi tới, người kia mở miệng lại hỏi:
“Khổng tiểu thư, có phải cô đã quên chuyện gì không?”
Khổng Hi Nhan sửng sốt sau đó mới nghe ra là giọng Trì Vãn Chiếu, cô chần chờ hỏi lại:
“Gì?”
Trì Vãn Chiếu cười khẽ:
“Xem ra Khổng tiểu thư thật sự là người hay quên, tối qua cô ở trên giường đáp ứng tôi sẽ báo lịch trình.”
Trì Vãn Chiếu đem 3 chữ Ở trên giường nhấn mạnh, Khổng Hi Nhan không khỏi mất tự nhiên, ho khẽ nói:
“Xin lỗi, buổi sáng quá bận, tôi quên mất.”
Trì Vãn Chiếu cũng không có để tâm lời xin lỗi kia, vẫn hỏi:
“Khi nào xong?”
Khổng Hi Nhan:
“Có lẽ là 3 giờ.”
Theo tiến độ quay của họ có thể kết thúc công việc rồi.
Trì Vãn Chiếu suy nghĩ một lúc trả lời:
“Trong nhà không còn gì để ăn, sau khi xong việc cô dẫn Yên Yên đi đến siêu thị nhỏ gần nhà mua một ít.”
Khổng Hi Nhan trả lời:
“Được.”
Sau câu này hai người đều im lặng thật lâu, ai cũng không nói tạm biệt cũng không cúp máy, Khổng Hi Nhan cắn cắn môi, hỏi:
“Trì tổng, khi nào có thể đưa ảnh chụp cho tôi?”
Ánh mắt của Trì Vãn Chiếu đặt ở tấm hình trên bàn, hàm dưới căng cứng, môi vẽ đường thẳng:
“Không vội, còn chưa tới lúc.”
Khổng Hi Nhan cúi đầu:
“Ừm, vậy không có gì tôi cúp máy.”
Nhìn thấy người đến là Chu Sinh, nghiêm mặt:
“Đồng Duyệt làm việc thế nào? Cần tôi tự mình dạy không? Hay là thư ký Chu đích thân đi dạy?”
Chu Sinh bị mắng đi về trước hai bước:
“Đồng Duyệt vừa rồi mới áp nhiệt sưu, còn tìm thủy quân cố ý nhiễu loạn sự chú ý, còn bên tổ phim bên kia, cứ theo bình thường quay phim.”
Trì Vãn Chiếu liếc mắt nhìn hắn, trong ánh mắt quá mức lạnh lùng.
Chu Sinh không tự chủ được cúi đầu khom lưng:
“Trì tổng, chuyện này tạm thời đè xuống rồi, nhưng tôi lo lắng Quách Nhất Tích còn có thể gây thêm phiền phức, ngài xem, có muốn tạo áp lực với Tôn đạo không?”
Chuyện này nếu không có Tôn đạo là chỗ dựa phía sau, chỉ dựa vào Quách Nhất Tích, cô ta không dám ngang nhiên thách thức Khổng Hi Nhan.
Dù sao hiện tại Khổng Hi Nhan là người của Cảnh Yên, cô ta công khai bên ngoài đối đầu với Cảnh Yên, không có lão cáo già Tôn đạo ở sau lưng, thách cô ta cũng không có lá gan làm chuyện đó.
Chu Sinh nói cũng không phải không có đạo lý, Trì Vãn Chiếu Ừm một tiếng, nói:
“Chuyện này tôi sẽ suy xét, Đồng Duyệt ở bên kia cậu đi chuyển lời với cô ta, hi vọng sau này không có chuyện như vậy xảy ra nữa.”
“Vâng, Trì tổng.”
Chu Sinh nghe xong liền chuẩn bị ra ngoài, suy nghĩ một chút liền quay đầu nói:
“Ngoài ra, phu nhân ở bên kia, có cần tôi trực tiếp thả ảnh ra không?”
Trì Vãn Chiếu cúi đầu nhìn một nam một nữ trong hình:
“Không cần, độ mạnh yếu của tấm hình này còn chưa đủ, nếu quyết định đánh trận chiến này thì phải đánh cho thật hoàn mỹ, làm cho hắn cả đời này cũng không trở mình được!”
Từ xưa tới nay Chu Sinh vẫn kính nể cô vài phần, cũng tin tưởng phán đoán của cô, lúc này cô nói chưa tới lúc thì chính là chưa tới lúc.
Cũng tốt, Ngụy Diễm mới có động tĩnh, có lẽ nên chờ một chút. Chu Sinh ra khỏi phòng của Trì Vãn Chiếu liền trực tiếp gọi điện cho Đồng Duyệt, hắn đi thẳng vào vấn đề:
“Đồng tiểu thư, gặp mặt đi.”
Đồng Duyệt nhíu mày, đem công việc trong tay giao cho trợ lý xoay người đi lên lầu.
Tầng 1 2 của Cảnh Yên là phòng huấn luyện, 3 4 dùng để họp, đi lên nữa là các phòng làm việc của cấp cao, Đồng Duyệt nhấn thang máy lên tầng 8, sau khi cửa mở cô hít vào một hơi sửa lại trang phục sống lưng thẳng tắp, giày da đi trên hành lang phát ra tiếng lạch cạch lạch cạch.
Phòng làm việc của Chu Sinh kế bên phòng làm việc của Trì Vãn Chiếu, hắn là thư ký đặc biệt, lúc ở nước ngoài đã ở cạnh Trì Vãn Chiếu, trong công ty ngoại trừ Trì Vãn Chiếu thì hắn là người có phân lượng lớn nhất.
Đồng Duyệt đứng ở tầng 8, ở bàn phía trước là một cô gái nhỏ biết rõ cô, cười hỏi:
“Đồng tiểu thư, xin hỏi tìm Trì tổng à?”
“Tôi tìm thư ký Chu.”
Cô gái ở bàn ngay lập tức cúi đầu gọi điện cũng không quên trấn an Đồng Duyệt:
“Chờ chút, tôi gọi điện cho thư ký Chu.”
Nhận được chỉ thị chính xác của Thư ký Chu, cô gái mới để Đồng Duyệt vào, hành lang hai bên đều là văn phòng, thư ký có 2, trợ lý có 3, lúc này Chu Sinh đang khoanh tay trước ngực đứng ở cửa phòng làm việc, bình tĩnh nhìn về phía Đồng Duyệt:
“Đồng tiểu thư, mời vào.”
Đồng Duyệt nhanh chóng đi theo hắn.
Thật ra Chu Sinh tìm cô làm gì, cô đoán được 1 nửa, là chuyện liên quan đến Khổng Hi Nhan.
Chỉ là chuyện này bất ngờ xảy ra, những lời nói trên mạng của Quách Nhất Tích không phải quá nghiêm trọng nhưng bản thân Khổng Hi Nhan có điểm đen cho nên mới dẫn đến chuyện, tạo không gian cho đề tài sôi sục.
Chu Sinh nghe xong lời biện giải của Đồng Duyệt cười nói:
“Chiếu theo lời Đồng tiểu thư nói, tôi đem Phu… Khổng tiểu thư giao cho cô là quá cưỡng ép rồi?”
Đồng Duyệt ngẩng đầu, Chu Sinh theo thói quen đeo kính kim loại gọng vàng, không ra vẻ già mà ngược lại trầm tĩnh, có chút mạnh mẽ bên trong sự nhã nhặn cũng có vẻ xấu xa, chỉ là hắn thường xuyên mặt lạnh mày nhẹ, thêm vào đôi mắt kính cành lộ ra vẻ cực kỳ lạnh lùng.
Đặc biệt lúc nhìn người khác, có một luồng khí lạnh từ chân nổi lên.
Đồng Duyệt cúi đầu:
“Thư ký Chu nói quá lời, tôi không có ý này.”
Khóe miệng Chu Sinh cong lên, cười cươi vẻ mặt tỉnh bơ:
“Đồng tiểu thư, hạn cho cô đến trước đêm nay xử lý cho xong, tôi mặc kệ cô dùng biện pháp gì, bắt đầu từ ngày mai tôi hi vọng tâm điểm trên mạng không còn liên quan gì đến chuyện đổi vai.”
“Còn nữa, cô không cần phỏng đoán thái độ của tôi đối với Khổng tiểu thư là gì, cũng không cần phỏng đoán quan hệ giữa tôi và cô ấy, cô chỉ cần biết rằng, cô ấy có liên quan đến địa vị của cô trong giới giải trí sau này.”
“Đồng tiểu thư thông minh như vậy, sẽ không phải là không hiểu tôi đang nói gì.”
Đôi mắt Chu Sinh đầy cơ trí, lần này phu nhân ăn trái đắng, trước đây tiến vào giới giải trí ngắn ngủi 2 năm, chưa hiểu được vòng vòng uốn lượn là điều rất bình thường.
Thế nhưng Đồng Duyệt không thể nào không hiểu.
Lần này cô để Quách Nhất Tích tùy ý thả ra lời đồn trên mạng, cũng không có đáp lại ngay lập tức.
Mặt khác cô cũng không để phu nhân ở trong lòng.
Mặt khác nữa, cô ta dang thử thăm dò giới hạn của phu nhân đối với hắn.
Phu nhân là do hắn nhét cho Đồng Duyệt không sai, nhưng trước đây hắn cũng không nói rõ, Đồng Duyệt thông minh như vậy, tất nhiên là đang chờ hắn tỏ thái độ.
Nếu hôm nay hắn không tìm Đồng Duyệt, tin chắc sau nay Đồng Duyệt sẽ không đặt phu nhân ở trong lòng.
Ở trong cái giới giải trí này không có kẻ ngốc, Đồng Duyệt lăn lộn lâu như vậy sẽ không phải không hiểu cho nên mượn chuyện này để xem thái độ của hắn, đem địa vị của phu nhân và cô ta ở trong giới giải trí này liên hệ với nhau. Cô ta mới có thể coi trọng.
Đồng Duyệt và Chu sinh nhìn nhau, nhìn rõ hàm ý bên trong, cô ta cụp mắt xuống:
“Tôi hiểu.”
Quả thật cô giống như Chu Sinh nói, không hoàn toàn đặt Khổng Hi Nhan trong lòng, chí ít từ lúc bắt đầu ở trong bữa tiệc liên hoan ở khách sạn, cô để cho mọi người có cảm giác cực chẳng đã mới dẫn dắt Khổng Hi Nhan.
Nếu không Tôn đạo và Quách Nhất Tích sao có thể dám động tới Khổng Hi Nhan.
Lúc này Chu Sinh tỏ thái độ, thông minh như cô cũng nên biết phải làm thế nào.
Ít nhất sau lưng Khổng Hi Nhan hình như không phải Chu Sinh, mà người này cũng là người ngay cả Chu Sinh cũng phải kiêng kỵ, nhìn khắp cái vòng giải trí trong nước này, để có thể khiến Chu Sinh kiêng kỵ lác đác có mấy người.
Mà lác đác không mấy người kia, ai cũng là người đều không phải cô có thể chọc nổi.
Đồng Duyệt lòng đầy tâm tư đi xuống lầu, trợ lý đang làm việc trên mạng, Đồng Duyệt xuống lầu sau đó ngồi lên ghế, quay đầu nhìn trợ lý:
“Gọi điện cho Tôn đạo, nói cho hắn biết, tối nay mời hắn ăn cơm.”
“Còn nữa… bảo hắn dẫn Quách Nhất Tích theo.”
Trợ lý như sét đánh giữa trời quang, bất chợt hỏi:
“Vậy cần dẫn theo Khổng tiểu thư không?”
Đồng Duyệt nghi hoặc nhìn trợ lý, ánh mắt lạnh lùng:
“Cô nghĩ rằng chúng ta đi nâng ly chúc mừng hả?”
Trợ lý bị răn dạy sắc mắt lúc trắng lúc đỏ, lặng lẽ lẩm bẩm một câu rồi tiếp tục ở trên mạng phấn đấu.
Đồng Duyệt lấy điện thoại từ trong túi ra, suy nghĩ một chút điện cho Khổng Hi Nhan.
Người nhận là Phó Thu. Sau đó mới chuyển tới tay Khổng Hi Nhan.
“Đồng tỷ.”
Giọng Khổng Hi Nhan vọng lại, thản nhiên như thường, cô ừ một tiềng sau đó hỏi:
“Kết thúc chưa?”
“Vừa kết thúc, chưa tẩy trang.”
Đồng Duyệt:
“Ừ, bắt đầu từ ngày mai, chị theo em quay phim.”
Khổng Hi Nhan bất ngờ:
“Không cần đâu Đồng tỷ, em thấy Tiểu Thu rất tốt, chị cũng bận rộn không cần thiết phải đi cùng em.”
Đồng Duyệt do dự nói:
“Công việc gần đây quả thật tương đối nhiều nên trong khoảng thời gian này chị chưa từng đối xử tốt với em, xin lỗi, sau này chị đều sắp xếp xong, sẽ cùng em đi quay phim.”
Không chờ Khổng Hi Nhan từ chối, Đồng Duyệt còn nói thêm:
“Cứ quyết định vậy đi, chị cúp máy trước, có việc em cứ gởi tin qua cho chị.”
Khổng Hi Nhan mím môi:
“Dạ.”
Cúp máy, trợ lý của Đồng Duyệt cũng vừa cúp máy, quay đầu nhìn về phía Đồng Duyệt:
“Đồng tỷ, hẹn xong rồi, ở khách sạn Kim Hoài, 7 giờ.”
Đồng Duyệt xoa trán:
“Nhiệt sưu đã rút chưa?”
“Rút.”
Đồng Duyệt:
“Phương hướng dư luận thế nào?”
“Còn đang âm ỉ, không khống chế được, nhiều quá.”
Đồng Duyệt đau đầu:
“Hiểu rồi, chuẩn bị dự tiệc.”
—————————–
Ps. Cuối tuần vui vẻ!^^