Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi

Chương 29


Đọc truyện Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi – Chương 29

“A ~ A!” Đang rên đến là cao hứng, giây tiếp theo, âm tiết kia của Chúc Tử Lộ kẹt cứng giữa cổ họng.

Tay…tay của Lạc Thiệu Dã hiện tại là đang đặt ở nơi nào a? Cậu khiếp sợ quay đầu lại.

“Ô!” Không quay còn đỡ, một cái quay đầu này căn bản là dê vào miệng cọp, Chúc Tử Lộ chỉ thấy thần tình của Lạc Thiệu Dã so với bình thường còn thâm trầm hơn nữa, trầm như trời trước cơn mưa bão.

Còn chưa kịp nhìn rõ để mà nghiên cứu cho cẩn thận, miệng đã bị cái gì đó bịt lên, giữa cơn kinh hách một chút lý trí còn sót lại nói cho cậu biết đó là Lạc Thiệu Dã đang hôn cậu.

Không giống với lần hôn trước trong phòng học ngay trước mặt toàn lớp, Lạc Thiệu Dã lúc này hôn so với bão tố ngoài cửa sổ còn rừng rực còn hung mãnh hơn nhiều, gặm mút bờ môi của cậu, đầu lưỡi thì nhào vào khoang miệng cậu khuấy đảo.

Chúc Tử Lộ hoàn toàn choáng váng, ngơ người há miệng bị chiếm tiện nghi cũng không biết phải trốn tránh.

Thẳng đến trên môi truyền đến cảm giác đau đớn rõ ràng, Chúc Tử Lộ mới hồi phục lại tinh thần. Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là: Lạc Thiệu Dã chết tiệt dám cắn tôi!

Ai cũng không nghĩ đến Chúc Tử Lộ cư nhiên sẽ ngu ngốc đến mức cắn trở lại, đã thế còn lật người, ôm đầu Lạc Thiệu Dã, dốc sức vừa cắn vừa mút.


Này so với không phản ứng còn làm cho người ta có phản ứng hơn nhiều, không có mấy thằng con trai chịu được loại khiêu khích này.

Lạc Thiệu Dã toàn thân như muốn phát cuồng, thô lỗ đè lên người Chúc Tử Lộ, dùng đầu gối tách hai đùi cậu ra, thỉnh thoảng lại dây dưa.

Hợp với tiếng gió rít bên ngoài, tình huống hiện tại là mãnh liệt làm cho người ta tìm không ra manh mối. Hai người trên cơ bản hình như cũng không hiểu rõ bản thân đang làm cái gì, tình huống hiện tại cũng vô pháp để cho bọn họ tỉnh táo lại mà tự hỏi, cả hai đều giống như bị hỏa thiêu, hỏa thế hung mãnh lại kịch liệt.

Chúc Tử Lộ thì bị sự dây dưa không chút nhẹ nhàng của Lạc Thiệu Dã làm cho nổi lên phản ứng, bởi vì không có quần áo che lấp, vừa xem hiểu ngay làm cho cậu rất khó chịu, đơn giản lột luôn quần Lạc Thiệu Dã xuống, dù sao thì hai người các cậu ai cũng đã thần trí không rõ.

Thừa lúc Chúc Tử Lộ cởi quần mình, Lạc Thiệu Dã hôn lên gáy Chúc Tử Lộ, một đường mút đến sau tai, dẫn đến Chúc Tử Lộ liên tiếp run rẩy. Cậu càng ác liệt ngậm lấy vành tai mềm mại tinh xảo của Chúc Tử Lộ, nặng nề mà mút, bên tai lập tức nghe được tiếng rên mang theo ý khóc nức nở của Chúc Tử Lộ.

Có người nói phái nam là động vật chỉ dùng nửa người dưới để tự hỏi, lời này căn bản là quỷ nói! Bởi vì rõ ràng là hai vị đầy đủ nửa người dưới này hiện tại ngay cả hai chữ ‘tự hỏi’ viết kiểu gì cũng nghĩ không ra nổi, người đang chìm trong dục vọng còn có thể tự hỏi cái quỷ gì?

Lạc Thiệu Dã lần thứ hai nặng nề đè Chúc Tử Lộ xuống giường, từ xương quai xanh khêu gợi vẫn hôn thẳng đến bụng, sau đó một tay tách hai chân Chúc Tử Lộ ra, một tay kia xoa lên nơi đã ngẩng đầu một nửa của cậu, tăng tốc độ xoa bóp âu yếm.

Khi đó cảm giác đầu tiên trong lòng Chúc Tử Lộ cư nhiên là: người này thế nhưng dám to gan túm GG của tôi! Căn cứ định luật Newton…Được rồi, chẳng liên quan gì đến Newton hết, Chúc Tử Lộ phản ứng theo bản năng chính là: nắm lấy hạ thể của Lạc Thiệu Dã.

Chợt nghe thấy một tiếng hít sâu nặng nề trầm trầm trong cổ họng Lạc Thiệu Dã, Chúc Tử Lộ cảm giác thứ trong tay so với cây đậu trong ‘Jack và cây đậu thần’ còn thần kỳ hơn, không cần tưới nước cũng cao lớn to dài, dọa sợ đến cậu ngây ra buông lỏng tay, phỏng tay hơn cả đá nung lửa.

Nếu như ông trời cho Chúc Tử Lộ một cơ hội, cậu một vạn lần cũng không muốn lại chụp GG Lạc Thiệu Dã.

Chúc Tử Lộ chỉ hận bản thân không hiểu cơ hội đào sinh đầy quý giá, bởi vì hiện tại cậu thật sự nghĩ mình hệt như con dê non bị sói hoang nhìn chằm chằm, như bươm bướm lạnh run dưới bàn chân của nhện.

Biểu tình Lạc Thiệu Dã nhìn cậu như là muốn một ngụm nuốt sạch, trên thực tế việc cậu ta làm so với nghĩa đen của những lời này cũng không có gì khác nhau, bởi vì cậu ta thực sự cúi đầu, nhắm ngay ‘Chúc Tử Lộ nhỏ’ đang run rẩy rất phối hợp, dùng khoang miệng ấm áp của mình ngậm luôn nó vào.

“Ô ưm…” Chúc Tử Lộ lập tức phát ra âm rung tinh tế, này đối với Lạc Thiệu Dã mà nói không thể nghi ngờ là một loại cổ vũ. Cậu duy trì tiết tấu liên tục phun ra nuốt vào, cảm giác được thân thể Chúc Tử Lộ phối hợp lay động. Lạc Thiệu Dã mỗi tay xoa một bên gốc đùi của Chúc Tử Lộ, xúc cảm mịn màng làm cho cậu không dừng được tay, cậu xoa đối với Chúc Tử Lộ mà nói càng giống một loại khiêu khích ác ý, sớm đã đến lúc bắn ra.


Trong nháy mắt đó Chúc Tử Lộ chỉ cảm thấy trước mắt một trận vựng huyễn, lập tức thân thể xụi lơ trầm tĩnh lại, còn chưa kịp tỉnh táo, hai chân đã bị nhấc cao, có thứ gì đó đang nhắm hậu đình của cậu muốn chen vào.

“A! Đau quá…Đau quá a…” Chúc Tử Lộ vung vẩy tay trên giường, tiện tay bắt được thứ gì đó liền túm lấy đập mạnh lên lưng Lạc Thiệu Dã.

Lạc Thiệu Dã cũng thấy cực kỳ khổ cực, nơi nào đó nhẫn nhịn đến mức trướng đau rồi lại vào không được, bị Chúc Tử Lộ đánh cho phát hỏa, một nắm đoạt đi thứ gì đó trong tay cậu ta, không nghĩ đến lại là gel bôi trơn lúc trước bị Chúc Tử Lộ ném lên giường cậu.

Người ta nói ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, Chúc Tử Lộ là bị người làm thịt còn tự dâng hung khí.

Lạc Thiệu Dã lập tức bóp ra một đống dịch thể trong suốt có hạt tím lên tay, một tay vặn bung chân Chúc Tử Lộ, hạ thân lùi lại, ngón tay liền duỗi vào, bắt đầu trừu động thật nhanh.

Chúc Tử Lộ khó nhịn rên rỉ nức nở, xoay thân thể muốn rời khỏi. Ngón tay của Lạc Thiệu Dã trong cơ thể tuy rằng không phải quá đau nhức nhưng làm cho cậu thấy rất không thích ứng, càng miễn bàn dịch thể lạnh lẽo đó lại bí mật mang theo khối hạt nhỏ kích thích, cư nhiên làm cho thân thể mẫn cảm của cậu lại nổi lên phản ứng đáng xấu hổ.

Dục vọng rất xung động, Chúc Tử Lộ đã không rõ ràng hiện tại là trạng huống gì, Lạc Thiệu Dã đã không thể nhịn được nữa đè bờ vai của cậu tiến đến.

Mặc dù thời gian vào đủ nhiều, nhưng trên thực tế tiến triển rất thong thả, lối vào chật hẹp căn bản là không thể thích ứng với sức ép đột ngột, chống cự co rút lại.

“Mẹ nó!” Lạc Thiệu Dã đảo rút một hơi thở thấp, mồ hôi lạnh giọt hai giọt, thiếu chút nữa buông khí giới đầu hàng. Cậu thực sự không hiểu nổi Chúc Tử Lộ thật sự con mẹ nó sao có thể chặt như thế! Kẹt nửa vời, cậu chỉ có thể mềm giọng bắt đầu dỗ dành Chúc Tử Lộ: “Lộ Lộ, tôi van cậu cậu thả lỏng a…”


Chúc Tử Lộ trả lời là cho Lạc Thiệu Dã một quyền, chuẩn xác đánh vào sau đầu cậu.

Lạc Thiệu Dã bị một cái đánh này của Chúc Tử Lộ làm cả người nổi điên, thương hương tiếc ngọc loại chuyện này cậu nếu như còn nhớ rõ thì đổi họ theo cậu ta luôn! Thế là cậu bất chấp tất cả, vặn bung chân Chúc Tử Lộ ra dùng lực đẩy mạnh vào bên trong.

Mặc dù tốc độ ngang bằng đường truyền mạng bị lag cứ gián gián đoạn đoạn, nhưng tốt xấu cũng đã kế tục được một bước chân vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, sau khi Armstrong bước lên mặt trăng…chỉ có một. (—///— “)

“A…” Chúc Tử Lộ cắn môi phát ra rên rỉ như động vật nhỏ sắp chết, ngón tay cực kỳ cố sức đâm vào thịt vai của Lạc Thiệu Dã, tròng mắt như quả cầu thủy tinh tẩm trong hồ sâu, ướt sũng sũng sáng long lanh làm cho người ta đau lòng.

.

.

.

— oOo —


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.