Bạn đang đọc Là Gái… Không Phải Gay! – Chương 7: Thằng bạn cùng phòng mắc zịch
Hà Anh phải vất vả lắm mới vác được cái thân xác hao gầy 37 độ tới cái ký túc xá dành riêng cho học sinh có học bổng ( Là do thi cử mà được vô )
Đứng tần ngàn một lúc nó thở một cái dài thợt . Cái gì thế này cái trường thì nguy nga thế kia ! Tiếng tăm thế kia . Cái ký túc thì … Haizzzz . Thôi mặc kệ mình đi học không phải đi nghĩ mát . Xốc lại cái ba lo trên vai và việc cuối cùng bây giờ phải làm là tới phòng quản lý ký túc và xin chìa khóa cùng thẻ số phòng .
Người quản lý cái ký túc này thật là có cái sắc đẹp chim sa cá chết ! Bà ta nâng cái gọng kính ” Thời trang lên mà hỏi :
– Năm mấy ? – không nhìn nhau lấy 1 cái
– Dạ năm nhất ! – nó lễ phép cho nhanh !
– Phòng K2L1P36 ! – Bà ta nói nhanh cái giọng như thể ” Mày có đi nhanh không tao oánh mày bây giờ “
– dạ !- đỡ chùm chìa khóa từ tay bà ta nó zọt lẹ
Ra tới cửa cái mặt nó kỳ kỳ nhăn lại . không quên buông nhỏ một câu thừa ;
– Thiệt là khó ưa ! Cỡ bà ế ! — Nói nhỏ nhỏ thôi không thì khó sống !
Nhưng nó chợt nhớ ra hồi chiều đi ngang qua bảng chỉ dẫn nó có thấy 1 cái hình chia khu, chỉ thoáng qua nó cũng không để ý là mấy !
Cầm cái thẻ đi lòng vòng mãi hồi nó cũng tìm thấy phòng của mình . Nó đứng ngoài cửa hít sâu đang chuẩn bị tinh thần không biết người cùng phòng mình là kẻ ra sao , phải chào hỏi thế nào vì chân ướt chân dáo chí ít cũng phải là thêm bạn bớt thù chứ không thể nào mà kết thù mất bạn được ( công nhận cái câu này ai viết ra mà hay quá trời quá đất) .
Bỗng nhiên trong căn phòng vàn lên tiếng thét kinh hoàng .
Cái gì đang xảy ra trong đó ? Thật nó cũng muốn biết lắm .
Vội vã !
Không do dự nó đạp cửa xông vào ngay dù trên tay nó đang cầm chìa khóa .
Xông vô ngay lập tức không định hình được nhưng nó đã phát hiện một vật thể lạ nào đó đang víu chặt lấy nó : cái cổ nó thì nặt như đeo đá cái chân thì không thể nhúc nhích và lúc này là : MỘT KẺ LẠ đang Ôm chặt lấy nó !
Trông 1 s hoàn lại nó đã kịp nghe người nỳ lầm bầm :
– Gián có con gián ! Hu hu
Ôi cha mẹ ơi ! Ôi đất ơi nó muốn vật ra đây quá chỉ là con gián mà cái thằng này nó hét ầm lên như một đứa con gái , chỉ vì một con gián mà cái thằng này nó ôm chặt người đầu tiên mở cửa . Ôi tôi muốn xỉu !
Trời ơi cái trường này quái đảng quá không biết chuyện đã kết thúc ở đây chưa ? ( Làm sao mà kết thúc được kết thúc thì tôi treo bàn phím đi lượm rác hả cô hai )
– Xuống ! – nó nghiêm giọng coi bộ không nhẹ nhành với người như thế này – Xuống ngay không xuống là tao ột nhát bây giờ ! ( Nó không có vi phạm quy ước với dì tâm . Nó chỉ có hứa với dì là nó không gây gổ, không gây thị phi ở trường còn ở đây là ký túc nó đã tự do !) Trộm nghĩ vf nó tự tin hơn để nắn tên mắc zịch này!
– Ư … Ư .. không chịu đâu ! Gián có gián đó ! – Thằng bé kia cứ bấu chặt lấy nó mà nói
ôi chúa ới, ngó xuống mà coi thằng này nó bị sao zị trời ,. Hổng lẽ nó là gay ! Thì cũng không có sao nó là con người tân tiên nó không có chấp nhất vấn đề giới tính với nó cũng thường thôi . Nhưng cái thằng này cứa bạn nó thế này thì làm sao mà nghỉ ngơi đây ~ ! Tjooi thương thay nó kém may mắn minhg nhẹ nhàng chút
– Ê nhóc ! Xuống anh nhờ tý ! tao đang mệt quá đây này ! – Nó tự nhận nó làm anh ít gì dù là gái nhưng so ra nó chỉ vật một cái thằng bé này nằm chỏng queo à !
– dạ ! – thằng bé buông nó ra và kịp 1s sững lại để rồi – Ôi anh xinh ghê ! Xinh quá đi hà ! – thằng nhóc đưa tay lên xoa mặt nó làm nó chưa kịp phản ứng !
Lùi xa 2 bước !
vuốt ngự !
Xinh ? !!!
Không lẽ dễ nhìn ra vậy sao ?
Không thể nào nó đã nhìn cả trăm lần không lý nào nhìn ra nó là gái !
– Cậu là gay ? – nó không biết nói gì để đánh lạ hướng cái thằng bé này !
– Ư không … không…. em .. à …tôi không … không phải ! -đọt nhiên cái mặt thằng bé đó biến sắc miệng nó như thể dính keo vào nó không thành câu không gãy tiếng !
Coi cái độ kia nhìn là biết nói láo rồi ! Làm sao phải trối ? Không lẽ cậu ta nghĩ mình kì thị cậu ta ! Không phải chứ ? Mình llaf gái giả trai nhưng mình đã quyết định không trở lại làm con gái có lí nào mình cũng được tính là một loại giống cậu ta . Vậy mình cũng là gay ! ( cái con bé này chả có biết gì về thế giới thứ 3 cả cỡ cô không phải gay mà là les chứ … Haizzzz ) Vậy thì việc gì mà không nói cho cậu ta biết cho dễ thông cảm )
Nghĩ thế nhưng nó quay ra đóng cái cửa may mà không có tung bản lề không thì thê thảm . Quay vào nhìn thằng nhỏ đang đứng cách đó không xa . Nó tiến 1 bước thằng nhỏ lùi một bước .
– Tôi không phải gay… không phải đâu … – Thằng nhóc vẫn sợ hãi lảm nhảm !
– Thật thế hả ? – Nó giả đò hỏi cho có .
– Dạ là .. thật .. thật …
– Haizzz thật tiếc quá ! Nhưng tôi lại là gay ! không chừng tôi lại quấy nhiễu cậu về đêm đấy . hay là qua phòng quản lý đổi phòng đi !- Nó nói mà trong mắt không một gơn
Thằng bé ngẩn người, nó tnhinf cậu bé còn tay thì chĩa ra cửa ý tỏ đi đi xin mời
– Đừng ! Thằng nhóc thốt nhanh rồi bịp miệng nó lại nó nói như cảnh cáo ! – Anh đưng bao giờ nói với ai mình là gay ! Nhất là trong cái trường này
Gì gay thì nói là gay ( Ọc lạy hông đúng là đầu thi to mà óc thì bằng hạt thóc) Bây giờ tư tưởng giới tính không vòn cổ hủ nữa mà sao mà sợ zữ zậy ! Thiệt là phiền !
– Vì sao ?- Nó cũng thật tò mò không biết hà cớ tại sao cậu ta lại có vẻ hoảng hốt đến thế .
– Anh hãy vào trong thay đồ nghỉ ngơi lất em sẽ nói huyện này sau ! – Thằng bé cố đẩy nó vào mà không hỏi nó xem nó là ai ?
– Được tôi là bạn cùng phòng với cậu ! – Nó chỉ giới thiệu nhanh về mình như thế bây giờ nó vừa mệt vừa thắc mắc . Điều phải làm bây giờ là tắm một cái và nghe người bạn cùng phòng kì lạ này nói chuyện gì đó mà nó cũng thắc mắc lắm !
—————————————————————-
Bây giờ nó đang được thằng bé kia dán ấy cái băng cá nhân trên mặ chỗ bị bóng đập xướt da hồi sáng !
– Vì sao ? Bây giờ tư tưởng giới tính cũng đã đổi mới, người ta không còn kì thị người đồng tính thì tại sao cậu lại có tư tưởng tiêu cực như vậy . Những người như chúng ta đã quá khổ sở tại sao lại phải che dấu ! – Như muốn khẳng định lại rằng mình không nói sai !
Thằng nhỏ mở to cặp mắt nhìn nó ! Rồi ôm chầm lấy nó :
-Em biết nhưng anh biết không cai trường này không phải là nơi ctrus chân cho chúng ta nếu chúng ta nói mình là ai ! – Nó thút thít
– Sao lại thế ? Đồng tính không có tội ! – Khẳng định chắc nịch
– Vâng ! Chắc anh mới về đây đúng không . Tuy chúng ta cùng một khóa nhưng chắc chắn anh chưa có qua kỳ học hè ở đây . Em ở đây lâu hơn anh 3 tháng em sẽ kể cho anh nghe .- Công nhận thằng nhỏ chân thành
– Ok !
– Em vốn là dân dưới tỉnh nhỏ ở quê em người ta không có đồng theo quan niệm giới tính bình đẳng, vì thế em thi lên Sài Gòn mong rằng mình sẽ được giải thoát nhưng khi ở trường này em nhận ra mình vẫn ở trong kén .
– Kén ?!!!
– Đúng thế những học sinh ở đây thật tình là lầm lì lạnh lùng còn những học sinh nhờ thi vào thì rụt rè . Hơn thế nữa cái trường này có 1 nhóm 4 người gọi là Tứ trụ thiên vương, họ là những người thừa kế 4 tập đoàn lớn đứng phái sau chống lưng cho ngôi trường này .
– Tứ đại thiên vương ! Sao mà giống Hoa Viên sao băng quá vậy . Có khi nào 4 thằng đó nó mê phim nên bày ra lấy le không ? – Nó ngây thơ hỏi câu ngây ngu chứ không phải là ngây ngô nữa kìa !
– Họ nổi tiếng : 1 người lạnh lùng , quyến rũ , một người đào hoa nhất mực, một người bí ẩn, một người tàn bạo, vô song . Họ đều rất đẹp trai nhưng nổi bật hơn tất cả chính là cậu chủ Vương Gia Long, người này chính là người thừa kế toàn phần tập đoàn dầu khí Vương Gia, bên cạnh đó cậu ta còn là cháu ngoại của vua đá quý Lôi Nhân Tài Của tập đoàn đá quý Lôi Nhân, không phải là cháu bình thường mà cậu ta là đứa cháu duy nhất của cả hai tập đoàn ! Tính tình cậu ta rất khó đoán, và đặc biệt cậu ta rất ghét gay . Người trước ở cùng tôi đã bị ép thừa sống thiếu chết khi bị cậu ta bắt gặp đang nói chuyện điện thoại với người yêu ! Điều đặc biệt là sau khi dời khỏi trường này thì không 1 trường nào nhận cậu ta và bây giờ vẫn còn ở nhà chờ giấy gọi đi học .
– Tên đó hắn bị tâm thần phân liệt à ! Sao mà sống ác đọc như vậy !
– Vậy nên anh đừng bao giờ nói mình là gay ! ở cái trường này ! Chúng ta phải cố gắng .
Cậu ta ôm chầm lấy nó mà khóc . lúc này nó không phải nổi da gà vì bị ôm mà ngượi lại nó thấy lòng sao nặng trĩu nó thương thay cho người con trai đáng thương này . Sinh ra là người đồng tính đã quá thiệt thòi mà lại còn bị thế này , bị đè nén sống mà không sống, dấu đi con người thật khó chịu biết bao . Nó đưa tay vỗ nhẹ nhẹ lưng cậu ta !
– Ngoan nào ! Không gì ! Chúng ta sẽ giúp đỡ nhau !
– Vâng ! – Cậu ta buông nó chợt -Nhưng mà anh xinh lắm . Phải cẩn thận !
–
– À quên chưa giới thiệu em là Trần Khánh Linh . Học lớp K2L1
– Ừ nhỉ . quên!Lớp K2L1 hả ? Anh là Trịnh Vũ Hải Anh cũng K2L1 nè !
– Ôi vui quá cùng phòng lại còn cùng lớp ! – Thằng bé nhảy cẫng lên !
– Không gì !