Bạn đang đọc Là Gái… Không Phải Gay! – Chương 34: Khỏi đầu mới giữa chừng câu chuyện chưa có hồi kết
– Thưa thầy đây là đơn xin thôi học của em !
Nó đặt lá đơn lên bàn mà lòng cúa nao nao không biết thế nào , liệu đây có thể nào lại là một quyết định sai lầm của một phút suy nghĩ chưa chín không ?
” Minh làm thể này có ổn không ? Minh là người dễ từ bỏ vậy sao ? Không thể nào ? Mình là người yếu đuối thế sao ? Dễ mủi lòng thế sao ? Không mình không phải ? ” – nó cứ thế mà đấu tranh tư tưởng , nó không biết thế nào mới đúng thế nào mới được .
Cầm tờ đơn lên .
Đặt tờ đơn xuống chính hành động của nó đã cho người đối diện thấy được điều bối rối, sự dằng co trong suy nghĩ nơi khổ chủ .
– Em nên mang tờ đơn về ! – giọng ôn tồn của thầy hiệu trưởng vang lên – đây là một lời khuyên .
Nó giật mình khi nghe thấy lời khuyên từ thầy hiệu trưởng . Nó tròn mắt không hiểu gì .
– Tuy tôi không biết em đang nghĩ gì, và đang cảm thấy ra sao nhưng tôi nghĩ em đang không điều chỉnh được suy nghĩ và chưa cho raừng quyết định này là một quyết định sáng suốt . Nếu thế thì hãy suy nghĩ cho kỹ con trai ạ ! – ông thầy xoa đầu nó nói từ tốn . Nó nghe như nuốt lấy tường lời từ người đàn ông đứng tuổi này .
– Thưa thầy…… – nó không biết mình nên nói gì lúc nay nên thôi lại im .
– Sao thế cậu bé? – Ông thầy đã trở về phía bàn chống hai tay lên mép bàn đối diện nó . ông nhướng mày và đang vừa nghe cậu học trò của mình vừa suy nghĩ gì đó . – Vì đâu mà cậu lại chọn trường này để thi ?
– ………..
– Cậu đã mất bao lâu để có thể thi đậu vào đây ? – tiếp tục một câu hỏi khác – Tôi chắc rằng đề thi của trường này không quá dễ để bọn ngốc cũng có thể đậu vào được . Và tôi biết cậu là một chàng trai tài giỏi con trai ạ .
– ………….
– Hãy quay về và đối mặt với thử thách . Muốn lướt sóng thì hãy đạp lên sóng chàng trai trẻ ạ . Chông gai nhiều bao nhiều sẽ tôi luyện ta nhiều bấy nhiêu .
” Phải rồi ! Ta đâu sống vì ta ! Khi ta tới đây thì cuộc đời của ta đã chấn dứt và đây là cuộc đời của Hải Anh, cuộc đời của anh trai ta . Hoài bão ước mơ của anh cũng là hoài bão ước mơ của ta lúc nào . Đứng lên đi Hà Anh , mi làm được mà .”
* Xoẹt *
Tờ đơn đã nằm trong sọt rác ngay khi bị xé làm 2 :
– Thưa thầy , em cám ơn thầy ! – nó hét to lên ngay khi đặt chân tới cửa và òa đi rất nhanh.
– Ta đã trở lại – Người ta nghe thấy tiếng gào vang của nó vọng khắp sân trường .
——————————————————————————————————
” Mình nên làm gì đây ? Vạch trần thân phận cô ấy hay là im lặng là yêu em . Nỗi đau 1 lần tìm đến mình như thế đã là quá đủ ! Mình cùng là người cũng nhỏ bé , cũng chỉ chịu một lần đau đớn ấy thôi và xiin không lần nào thên nữa . Nếu mình vạch trần sự thật mình có còn được bên em nữa không ? ”
Gã đau đáu trong nỗi lo và niềm hạnh phúc . Không biết thế nào là tốt chính là tâm trạng của gã lúc này.
Gã đã biết cái gọi là Tân Linh không hề tồn tại , làm gì có chuyện mượn xác hoàn hồn . Và anh trai song sinh chỉ là một cái cớ . Tất cả là một sự thật sau tấm mà che bí ẩn . Nhưng màn che ấy không thể che hết cai sự thật người con gái gã yêu đang sống và hiện diện bên gã mỗi ngày .
– Ta sẽ làm vậy ! Vì ta yêu em !
—————————————————————————————————–
– Alo, Hải Anh đây .
– Hà Anh à , ta đi cafe nhé .
Nó suýt như thả rơi chiếc điện thoại, nó đang bận bịu với mớ đồ lỉnh kỉnh đủ mọi thứ . hôm nay nó sẽ đi , nó nghe máy nhưng không nhìn tên hiển thị .
– Khánh Duy . – nhìn màn hình điện thoại tên gã đang hiển thị ở đó .- alo nhầm rồi nhé , bye , tôi là Hải Anh đấy , Tôi bận .
Bỗng nhiên một vòng tay vòng ra trược ôm gọn thân hình nhỏ bé của nó từ phía sau .
– Anh không nhầm đâu ! Anh biết hết rồi ………………………………….