Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 78: Thành viên đội bóng rổ trường THPT Việt Nam – Ba Lan​


Đọc truyện Là Em, Vẫn Luôn Là Em – Chương 78: Thành viên đội bóng rổ trường THPT Việt Nam – Ba Lan​

“Tất cả tập trung.” Thắng tập trung mọi người lại, sau khi tất cả tập hợp thành 1 hàng nam, 1 hàng nữ, Thắng nói:

“Xin giới thiệu với tất cả các bạn, đây là Nhi, bạn ấy là thành viên của đội bóng rổ trường mình. Vì đây là lần đầu tiên chơi nên chắc bạn ấy sẽ cần chúng ta giúp đỡ nhiều.” Thắng dẫn Nhi tới gần từng thành viên và giới thiệu. “Đội bóng rổ trường mình gồm có 1 đội nam với 7 thành viên và đội nữ với 4 thành viên, giờ có em nữa là 5. Đội nam có anh là đội trưởng. Đây là Việt, Hùng, Hải, Trung, Dũng (là người vừa gặp Nhi lúc trước), Vinh (theo thứ tự từ trái qua phải). Đội nam như em đã biết có Thuý là đội trưởng, tiếp theo là Hải, Hồng và Giang. Trong đó, khối 11 tham gia có Việt, Dũng, Vinh, Hải, Hồng và Giang. Em hãy giới thiệu về mình đi.”

“ Dạ, vâng ạ. Em tên là Nhi. Nguyễn Hoài Ngọc Nhi. Em đang là học sinh lớp 11B1 ạ. Rất vui được tham gia đội bóng rổ ạ. Nhưng em có một điều đính chính rằng em không có ý định tham gia là thành viên đội bóng rổ, như đã nói trước đó, em sẽ thử tập luyện, nếu cảm thấy có hứng thú em sẽ tham gia.”

“Em / Cậu là người đã đạt điểm tối đa trong kỳ thi giữa học kỳ vừa rồi à.” Mọi người xôn xao hỏi Nhi trừ Giang.

“Đúng vậy ạ.” Giang nói với vẻ mặt khoe khoang, đùa chứ, Nhi nổi tiếng quá đến mức ai cũng biết.

Mọi người nhìn Nhi với ánh mắt vô cùng thích thú.


“Hay thiệt, đội bóng rổ của trường mình ngoài anh Thắng là top 10 học sinh giỏi khối 12 đáng tự hào ra giờ có thêm bạn là thuộc top 5 thì còn tuyệt vời hơn. Để xem có ai dám khinh thường đội bóng rổ nữa không, Nhất là bọn bóng bàn và cờ tướng.” Vinh háo hứng nói.

“Sao lại khinh thường?” Nhi ngạc nhiên hỏi. Nếu không nhầm mấy bạn trong đội bóng đá cũng bị khinh thường thì phải.

Mọi người quay nhìn Nhi. “ À, bạn là người mới nên không biết. Phòng thể chất của trường mình đã bé nhưng lại phải chia sẻ cho biết bao club khác trong trường như bóng chuyền, cờ tướng, cờ vua, bóng bàn… Chúng ta chỉ có rất ít thời gian luyện tập hàng tuần. Cái bọn thành viên trong các club khác có trình độ hầu hết ngang ngửa nhau, riêng đội bóng rổ trường mình thì lại rất tệ. Ngoài anh Thắng ra thì bọn mình toàn nằm trong top 20, có bạn còn top 20 từ dưới lên trên.” Vinh giải thích.

“Các thầy cô nói rằng nếu đội bóng rổ mà cứ tiếp tục kém trong học tập thì không có bóng với rổ gì cả.” Giang nói.

“Đó có là lý do bạn lôi kéo mình vào đội bóng rổ không, Giang?” Nhi nhìn Giang như hiểu ra điều gì đó.

“Ờ, thì cũng đúng một phần.” Giang gãi đầu che giấu sự chột dạ và trả lời.

“Được rồi, chúng ta sẽ làm quen sau nhé. Giờ thì hãy luyện tập cho đại hội thể dục thể thao các trường THPT mùa hè tới thôi.” Thắng nói.

“Nhi, bạn chưa biết gì về bóng rổ phải không? Hôm nay, chúng ta sẽ tập các động tác cơ bản trước, vì chỉ có hơn 1 tháng tập luyện mà yêu cầu là bạn phải bắt kịp mọi người, điều này thật sự rất khó đối với bạn nhưng bọn mình hy vọng bạn sẽ cố gắng hết sức.” Mọi người nhìn Nhi với ánh mắt trông chờ.

Thắng sau khi chỉ đạo cả đội nam luyện tập bèn quay lại với đội nữ, khi nghe Thuý nói vậy, Thắng bèn cốc 1 cốc vào đầu Thuý và nói: “Cậu phải giới thiệu cho em ấy về đội hình và luật bóng rổ chứ. Chưa gì đã đi vào tập luyện là sao.”

“Em đã đưa bạn tài liệu về môn bóng rổ rồi ạ.” Giang nói


“Thấy chưa, mấy thứ đó, em ấy có thể tìm hiểu ở nhà. Thời gian luyện tập thì không có nhiều, chúng ta phải tranh thủ trong 3 giờ đồng hồ này luyện tập chứ.” Thuý nói.

“Sao có thể rút ngắn các bước cơ bản như vậy chứ. Trong hôm nay em chỉ nên làm quen với luật, đội hình, sân tập và quả bóng thôi.” Nói rồi Thắng ném cho Nhi quả bóng. “Nhận bóng này, Nhi.”

Theo thói quen, Nhi dùng chân giữ quả bóng khiến tất cả há hốc miệng nhìn. Thắng tức giận quát: “Em làm cái trò gì vậy, anh bảo em nhận bóng cơ mà.”

“Thì em đang nhận bóng mà.” Nhi nhìn quanh thấy mọi người đang dùng tay chuyền bóng, nhìn lại dưới chân mình, Nhi giật bắn: “ Xin lỗi, em nhầm bóng đá.” Nhi dùng mũi chân hất quả bóng lên và dùng tay ôm bóng.

“Trời đất, bóng rổ chứ có phải bóng đá đâu cơ chứ.” Hải ôm mặt thở dài.

“Biết sao được, cậu ấy quen với bóng đá hơn mà.” Giang nhún vai đưa hai tay sang hai bên lắc đầu nói.

“Thế này không ổn rồi.” Thắng và Thuý cùng đồng thanh nói, trong bụng thì nghĩ tới một thành viên chơi bóng đá chuyển sang bóng rổ có phải quá gượng ép không đây.


“Hôm nay phải cho em ấy làm quen với quả bóng, Thuý, cậu hướng dẫn cho em ấy nhé. “

“Biết rồi, khỏi phải nói.” Thuý nhìn Thắng rồi quay lại nhìn Nhi. “Hôm nay em phải luyện tập với bóng đã, khi có cảm giác với bóng thì mới có thể tập luyện được.”

“ Chị Thuý ơi, hay hôm nay mình tập chuyền bóng đi.” Giang nói. “Nếu là chuyền bóng thì khả năng tiếp xúc với bóng sẽ rất nhiều.”

“Ngoài sức bật ra thì động tác nào cũng liên quan tới bóng nhé.” Hải nói

“Ờ nhỉ, quên mất.” Thuý nhìn các bạn nói. “Mọi người khởi động và tập bài tập phối hợp đi. Nhi đi theo chị.” Thuý và Nhi bước sang khu vực cuối sân, lúc đi ngang qua khu tập luyện của đội nam, Thuý chỉ tay về hướng mọi người luyện tập: “Em hãy nhìn tay, chân của các bạn nam, cách cầm bóng của các bạn ấy nữa. Nhìn kỹ nhé. Đây là lần đầu em chơi bóng rổ à. Trước kia em đã từng chơi môn thể thao nào rồi.” Thuý hỏi Nhi

“Em đã từng chơi bóng đá ạ.” Nhi theo dõi hành động của từng người thuộc đội bóng rổ nam, thật kỳ lại là nếu bóng đá dùng chân thì bóng rổ lại dùng tay.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.