Lá Bài Cuối Cùng

Chương 68


Đọc truyện Lá Bài Cuối Cùng – Chương 68

Q cơ, 10 rô, 9 rô.

Trước khi ba lá này xuất hiện, bài của trân châu đen lớn nhất, cô có một con A rô và một con J rô, mà sau khi bá lá này được phát ra, bài của Lâm Dược là lớn nhất.

Lúc này, y đã có xám chi, tỷ lệ chiếm tới năm mươi sáu phần trăm.

Trân châu đen đặt cược, lúc này bài của cô cũng không tồi, nếu lại có thêm
một con K, thì cô sẽ có sảnh, mà nếu xuất hiện một con rô, cô sẽ có
thùng.

Cô đẩy ra hai mươi ngàn, rõ ràng, cô đang câu cá.

Ngựa hoang nhìn bàn bài, nhìn Lâm Dược, mở miệng: “Từ khi tôi xuất hiện, có
rất nhiều tin tức về tôi, nhưng, anh nên biết, tôi chưa từng nói dối, ít nhất trên bàn bài là thế, hiện tại bài của tôi vô cùng kém, tôi chỉ có
một đôi, anh nói thử xem, tôi có nên tiếp tục theo không?”

Lâm Dược gãi mũi: “Cậu hỏi tôi?”

“Đúng, tôi muốn nghe thử ý kiến của anh.”

“Nếu cậu thật sự muốn biết ý kiến của tôi, vậy thì, ý kiến của tôi chính là
đừng mạo hiểm.” Lâm Dược nhún vai, “Theo phương thức xuất bài chính xác, lời của Joseph, luôn có đạo lý.”

“Đúng, lời của Joseph đương
nhiên chính xác, chỉ là tôi muốn thử vận may của mình. Hiện tại, anh có
đồng ý tiếp nhận đề nghị vừa rồi của tôi không?”

Lâm Dược nhìn
hắn, sau đó nghiêm túc nói: “Có chuyện này, Jones, tôi cảm thấy tướng
mạo của cậu cũng được, cho dù sau này vẫn phải gặp cậu, cũng không phải
là vấn đề khó thể chịu đựng đâu.”

Ngựa hoang quay mặt đi, nhà cái bắt đầu nhắc nhở, hắn đẩy ra hai mươi ngàn.

“À, quyết định này không phải rất thông minh, nhưng nếu tôi ở vào vị trí đó của cậu, cũng sẽ làm như thế.” Y đẩy chip ra, Ike lập tức nói. Lúc này
tỷ lệ của Ngựa hoang chỉ có 1.33%, đúng, chỉ cần một con K, hắn có thể
tạo sảnh, nhưng sảnh của hắn thì không thể so với trân châu đen. Còn tạo xám chi?

Nếu tiếp theo lại ra một con Q, thì bài của Lâm Dược sẽ là cù lũ, cách duy nhất hắn có thể thắng, chính là trong hai lá bài
tiếp theo, không chỉ phải xuất hiện một con Q, mà còn phải xuất hiện một con J hoặc một con Q nữa, như vậy hắn mới có thể tạo bài cù lũ lớn hơn
hoặc tứ quý để thắng hai người.

Đây chính là poker Texas, bài của bạn rất tốt, nhưng, rất đáng tiếc, vẫn chưa đủ tốt.

Sau khi hắn đặt cược, Lâm Dược cũng theo hai mươi ngàn, y không thêm cược, nhà cái phát lá Turn thứ tư: Q rô.

Ike hưng phấn gần như muốn thét lên, bài oan gia!

Đúng, đây là ba nhà bài oan gia!

Lá bài này xuất hiện, Ngựa hoang có xám chi, trân châu đen có thùng, mà Lâm Dược thì có cù lũ!

Xám chi đã tính là bài không nhỏ, rất nhiều người có bài như thế sẽ theo
thử, phong cách đánh bài của Ngựa hoang tuy vững chắc, nhưng tuyệt đối
không phải chưa từng mạo hiểm.


Mà trân châu đen có thùng, với
phong cách tham gia đấu của cô lần này, cô tuyệt đối sẽ cược lớn, sau đó chính là Lâm Dược, cù lũ, thậm chí có thể gọi là bài vương của vạn
vương, mà hiển nhiên, bài của y cũng là bài lớn nhất trong ba người!

Trân châu đen đẩy ra ba mươi ngàn, rõ ràng, cô vẫn đang câu cá. Cô không
biết, màn hình lớn hiển thị, với bàn này, cô đã không còn tỷ lệ thắng
nữa.

Đúng, tuy cô là thùng, nhưng thùng nhỏ hơn cù lũ.

Ngựa hoang cũng theo ba mươi ngàn, sau đó, lại thêm ba ngàn, tuy nhìn từ số
bài này, bài của hắn là nhỏ nhất, nhưng vào lúc này, hắn lại có tỷ lệ
càng hơn vừa rồi, chỉ cần hắn có thêm một con J, thì có thể tạo thành cù lũ lớn hơn, mà nếu có thêm một con Q, hắn thậm chí tạo được tứ quý.

Nhưng tỷ lệ này cũng không lớn, nếu chỉ có ba người, hắn còn có tỷ lệ 14.29%, nhưng, ban đầu bàn này là do sáu người chơi, mà rất không may mắn ở
chỗ, một trong số đó đã có một con J, mà trong tay trân châu đen cũng có một con J, cũng có nghĩa là, lúc này chỉ còn lại một con J.

Mà lúc này, Q cũng đã xuất hiện ba con rồi.

Trong vòng River cuối cùng, một là hắn phải lấy được con J cuối cùng, hai là
hắn phải lấy được con Q sau chót để tạo thành tứ quý, nếu không chính là thua.

“A, Ngựa hoang Ngựa hoang, người tiếp theo bị đào thải, có thể chính là Ngựa hoang của chúng ta!”

Ike nói giọng bi thương, nhưng giọng điệu đó lại rất cao. Khi hắn nói câu
đó, phòng làm việc của chủ tịch JA cũng có người nói lời giống vậy.

“Loại bài này, thật sự khiến người ta không biết làm sao.”

Tiêu Nhiên uống cà phê lắc đầu, ngẩng lên lại phát hiện chân mày Caesar khẽ
nhíu, hắn sững người, trong trí nhớ của hắn, Caesar rất ít khi để lộ
biểu cảm ra ngoài.

“Sao thế, anh cảm thấy cậu ta có thể lấy được con J hoặc Q sao?”

“Không phải không có khả năng.”

Caesar nói bình thản, giọng nói vẫn không nhấp nhô như trước, khiến Tiêu Nhiên cho rằng mình vừa rồi đã nhìn lầm, nghĩ lại, hắn cho rằng mình chính là nhìn lầm. Cho dù Caesar không tán đồng lời của hắn, cũng không cần phải nhăn mày, dù sao ai thắng ai thua đều…

Cũng không đúng, Caesar,
chắc là có quan hệ gì với Lâm Dược đi. Có lẽ Lâm Dược là sư đệ của hắn?
Chỉ là, cho dù là sư đệ, Caesar đúng ra cũng sẽ không để ý, hai năm nay
cũng không thấy hắn để ý tới Lâm Dược.

Khi hắn đang nghĩ thế, Lâm Dược đã theo ba mươi ba ngàn, trân châu đen thêm cược, Ngựa hoang lại
thêm cược, Lâm Dược theo cược, trân châu đen lại lần nữa thêm cược.

“Sáu mươi ngàn! Sáu mươi ngàn! Đã là sáu mươi ngàn rồi!”

Cộng thêm số chip trước đó, ván này đã lên tới năm trăm ngàn.

Sau đó, tới vòng thứ tư, trân châu đen đẩy ra ba trăm ngàn! Lúc này số chip của Ngựa hoang và Lâm Dược đều không tới ba trăm ngàn, nếu muốn theo,
thì phải cược all.


Một ván định sống chết, nếu tiếp theo là bất
cứ lá bài nào ngoài QJ, thì chính là Ngựa hoang phải rời cuộc đấu, nếu
là QJ, thì là Lâm Dược phải rời cuộc đấu!

Ngựa hoang sờ sờ cằm, chiếc nhẫn đeo trên miệng của hắn cũng lắc lư theo động tác, sau đó, hắn đẩy tất cả số chip của mình ra.

“Ngựa hoang theo rồi! Anh ta đã cược all!” Ike hưng phấn kêu lên, “Lâm, hiện
tại là tới Lâm rồi, anh ta có cù lũ, anh ta không có lý do không theo,
chúng ta lập tức sẽ chứng kiến…”

Tiếng hô khàn giọng ngừng bặt tại đây, Lâm Dược bỏ bài rồi.

Đúng, y bỏ bài, khi đã có cù lũ, y bỏ bài, khi đang có tỷ lệ gần như là chín mươi phần trăm, y lại bỏ bài!

Giờ phút này, trước máy quay có bao nhiêu người thở dài, ngay cả Tiêu Nhiên xém chút nữa cũng phun cà phê trong miệng ra.

“Cậu ta đang làm gì thế?”

Giống như có tâm linh thương thông với hắn, Ike cũng hỏi ra vấn đề giống vậy__ Anh ta đang làm gì! Lâm Dược đang làm gì?!

Cù lũ đó, khi đã cầm được bài cù lũ tại sao không liều một phen?

Sợ thùng phá sảnh?

Bài này muốn hình thành thùng phá sảnh cũng cực khó đó.

Tiêu Nhiên sững sờ, Ike sững sờ, trước máy quay có rất nhiều người sững sờ,
ngay cả trân châu đen và Ngựa hoang cùng bàn cũng sững sờ.

Lâm
Dược đã theo nhiều ván như thế, bọn họ đều cho rằng lần này y cũng tiếp
tục theo, sao y có thể không theo? Theo tới bây giờ, số chip của y chỉ
còn hơn bốn mươi ngàn, cầm số chip đó tiếp tục thi đấu? Haizz, vậy còn
không bằng hiện tại dứt khoát thua sạch luôn.

Lâm Dược bỏ bài, Ngựa hoang cược all, trân châu đen cũng không thể lại thêm cược.

Nhà cái phát lá River thứ năm: Một con Q chuồn.

“Trời ạ!” Trong máy quay là tiếng kêu kinh ngạc, “Anh ta làm được, tứ quý! Tứ quý! Anh ta lấy được con Q cuối cùng! Con Q cuối cùng!”

Ike kêu
kinh ngạc, chỉ cần không phải người đặt Ngựa hoang thua đều đang hưng
phấn, cược all, sau đó lấy được lá bài cuối cùng, đây chính là cảnh mà
người ta thích xem nhất.

Bạn có bài lớn, nhưng tôi có bài lớn hơn, cho rằng sắp thua, lại có đường đảo ngược, đây chính là poker Texas!

Hai người lật bài riêng, sau khi thấy bài riêng của Ngựa hoang, trân châu
đen bất đắc dĩ lắc đầu, chẳng qua may là cô vốn có nhiều chip hơn, ván
này thua rồi, vẫn còn hai ba trăm ngàn.


Vì thế, ván đấu tiếp tục.

Sau ván này, Ngựa hoang trở thành người có chip nhiều nhất bàn, từ hơn bốn
trăm ngàn, biến thành hơn một triệu, nhưng sắc mặt hắn, thì thật sự
không giống như vừa thắng tiền.

Trong hơn hai tiếng sau đó, không còn xuất hiện ván bài kiểu đó nữa, số chip của Lâm Dược tuy ít, nhưng
lại đứng vững không ngã, chưa từng đặt all, nhưng thỉnh thoảng, cũng
thắng một hai ván nhỏ, vì thế, trong hai tiếng này, người thứ năm rời
khỏi bàn không phải là y.

Bàn này bị dọn ra ngoài, Lâm Dược thản
nhiên đứng lên: “Cùng một bàn với cậu rất thú vị, tôi đã chứng kiến con Q cuối cùng, à, sau khi về, tôi cũng có thứ đề lòe với người ta.”

Ngựa hoang lạnh lùng nhìn y: “Vậy sao?”

“Đúng, phải biết lúc đó tôi là cù lũ đó, khi có cù lũ lại bỏ bài, tôi còn có
chút đau lòng, nhưng mà, tôi cuối cùng đã đúng rồi, a a, tôi lại có thể
tiếp tục đi tiếp, hiện tại tôi đã vào được chín mươi hạng đầu rồi đúng
không? Cậu xem, năm mươi hạng đầu tôi cũng không có vấn đề rồi.”

“Lúc này tôi ngược lại hy vọng anh có thể vào năm mươi hạng đầu, hy vọng lần sau, anh sẽ không nhát gan chạy trốn.”

Lâm Dược đã chuẩn bị đi rồi, nghe câu này lại thu chân về: “Trong poker
Texas, bỏ bài là nhát gan sao? Người trẻ tuổi, xem ra cậu còn cần phải
rèn luyện.”

Nói xong, phất tay, để lại cho Ngựa hoang một bóng lưng tiêu sái.

“Lâm của chúng ta bị phân tới bàn số một, à, vận may không phải tệ lắm,
trước mắt trên bàn này chỉ có Vịt con xấu xí và Vua sư tử.”

Trong cuộc đấu thế này, càng về sau, càng khó khăn, tuy rằng cũng có cao thủ
bị đào thải không ngừng, nhưng so với người khác, tỷ lệ cao thủ phải rời cuộc luôn thấp. Vì thế khi người tham gia còn tám mươi hai, cao thủ đã
chiếm mười sáu người.

Khi Lâm Dược gia nhập, Vua sư tử cười với y, mà cô gái đối diện hắn lại liếc y một cái.

“Đây là Vịt con xấu xí Helen, cậu gọi cô ấy là Vịt con xấu xí được rồi.”

Vua sư tử thân thiện nói, mà Vịt con xấu xí thì lạnh lẽo mở miệng: “Anh ta
không có tư cách gọi tôi như thế, còn phải để tôi xem bài của anh ta
trước.”

“À, quên nói một câu, Vịt con xấu xí của chúng tôi luôn
lấy thực lực làm đầu, nếu thực lực của cậu giống đại đế, thậm chí có tư
cách làm khách sau màn của cậu ta.”

Vua sư tử nói rồi cười ha ha. Mọi người trong phòng giám sát cũng cười nhẹ ái muội, mà Tiêu Nhiên, thì xém chút bị nghẹn chết.

“Lần trước tôi đã nói rồi, năm nay chắc nên đặt ngoại hiệu cho người này là
Miệng rộng, so với Vua sư tử, tuyệt đối phù hợp hơn!”

Caesar
không nói gì, nếu lúc này Tiêu Nhiên không bận trộm vui quan sát tỉ mỉ,
thì sẽ phát hiện mặt hắn hiện lên một chút lúng túng không tự nhiên.

Mà lúc này, Helen lại nói: “Như vậy anh ta cũng phải có thực lực.”

Tuy ngoại hiệu là Vịt con xấu xí, nhưng thật ra, cũng như tên của cô, con người cô, cũng là một người đẹp hiếm thấy.

Mái tóc xoăn màu nâu lượn sóng, con mắt lớn màu nâu sáng rực, không phải da đen, mà là làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, da thịt trơn mịn, môi hồng,

tuy trong cuộc đấu này, lại mặc lễ phục đêm, lộ ra xương quai xanh thon
thả và lồng ngực nguy nga.

Khỏe mạnh, xinh đẹp lại lạnh lẽo, tuyệt đối là giới nữ lý tưởng trong lòng đàn ông.

Cô được gọi là Vịt con xấu xí, là vì năm đó cô nói mình trước kia là một con vịt xấu xí.

Vì câu nói này, vẫn có người đoán cô chắc từng phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng
mọi người càng muốn tin rằng cô từ một con vịt xấu xí biến thành thiên
nga.

Nói tóm lại, chơi poker Texas thiếu giới nữ, chơi giỏi càng ít, trở thành cao thủ thì ít lại càng ít.

Vịt con xấu xí là cao thủ còn là người đẹp, vì thế, cho dù trong số cao
thủ, cô cũng rất được nuông chiều. Đối với những cao thủ khác, cho dù là đối với Vua sư tử, cô cũng không có bao nhiêu độ ấm, chỉ là, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được cô đối xử với Caesar khác biệt.

Nam chưa lấy, nữ chưa gả, giữa hai người thật sự phát sinh những gì, cũng
không có ai ý kiến, mà theo như người ta quan sát, giữa hai người, trước kia chắc thật sự có chút gì đó. Cho nên người có tư cách lâu năm như
Vua sư tử, thích lấy chuyện này ra nói đùa.

Mà bất kể ai đùa thế nào, hai đương sự đều không chút động đậy, cũng không biết là ngầm thừa nhận, hay là khinh thường.

Hiện tại Vua sư tử nói đùa như thế, chẳng qua là muốn hóa giải sự lạnh nhạt
của Vịt con xấu xí, không ngờ Vịt con xấu xí lại nói một câu càng lạnh
nhạt.

Hắn đang định nói tiếp, Lâm Dược đã nói: “Đại đế, là nói Caesar sao?”

“Còn có thể là đại đế nào? Đương nhiên là cậu ta rồi, à à, lúc này không
chừng cậu ta đang nhìn chúng ta đấy, nhưng không phải sợ, cậu ta đã dám
làm rồi, đương nhiên cũng không sợ chúng ta nói, nhưng mà Lâm, đừng quên bài của cậu, đừng vì nghe tin tai tiếng, mà bị đào thải.”

Hắn vừa nói xong, đột nhiên nghe một tiếng ‘rầm’, thì ra, trên bàn khác, đã có người bị đào thải rồi.

Nghe tiếng vang này, tất cả mọi người đều thở phào, bất kể thế nào, ngày đầu tiên, coi như đã trôi qua. Bài hôm nay không cần phong tiếp, bất luận
lúc này cục diện bài thế nào, ván này cũng không tính nữa. Mọi người cầm số chip của mình về, đợi ngày mai lại bắt đầu.

Vua sư tử vừa
đứng lên, vừa nói với Lâm Dược: “Cậu trọ ở phòng nào? Cùng đi ăn cơm đi, tuy rằng rất mệt, nhưng cơm cũng phải ăn.”

“Tôi không trọ ở đây.”

Vua sư tử sững người, “Dược rồi, nhưng tôi khuyên cậu, vẫn nên trọ ở đây
thì tốt hơn, có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, hiện tại cậu đã vào
tám mươi hạng đầu rồi, đi yêu cầu bọn họ, cho dù đã hết phòng, cũng sẽ
tìm cho cậu một nơi.”

Lâm Dược gật đầu, mắt nhìn chằm chằm Vịt
con xấu xí, Vua sư tử cười: “Người trẻ tuổi, nếu muốn theo đuổi vị này,
không nói có thể đuổi kịp đại đế không, ít nhất, cậu cũng phải có một
vòng tay.”

Lâm Dược chớp chớp mắt, hỏi: “Cô ấy thật sự là bạn gái của Caesar?”

Vua sư tử cười càng lớn tiếng, “Vấn đề này sao, cậu nên đi hỏi hai người họ, nếu họ bằng lòng cho cậu biết.”

Bọn họ đang nói chuyện, một nhân viên công tác bước qua: “Cậu Lâm đúng
không? Trước mắt cậu là tuyển thủ duy nhất không trọ lại JA, vì công
bằng, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị phòng cho cậu, đương nhiên là miễn
phí, nếu cậu không có dị nghị gì, đây là thẻ phòng của cậu.”

Vua sư tử đảo mắt nhìn thẻ phòng: “Xem ra đại đế cũng xem trọng cậu, cho cậu phòng ở không tồi đâu.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.