Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 48
Tại nhà 7F
__ Anh dẫn tên này về làm gì thế?_ Yu nhăn mặt
__ Thôi nào vợ yêu_ Ron dỗ
__ Thôi cái gì mà thôi, tên này làm nó…umum_ Yu bị Min bặm miệng lại
__ Oauchhh, sao cắn tui_ Min
__ Thích_ Yu biết mình xém tí nữa thì noi ra vụ đó nên đánh trống lảng
Vừa lúc đó, Gia Kiệt bước xuống
__ Anh Kiệt, em yêu của anh thế nào?_ Min giả bộ hỏi
Nhìn thấy Hoài Nam, anh cười
__ Tội lắm em àh, con bé suy nhược cơ thể. Lúc thì khỏe lúc thì miên man_ Gia Kiệt sướt mướt nói
Hoài Nam lật đật tới trước mọi tụi nó vs tụi hắn….rồi quỳ xuống
__ Ấy…..đừng làm thế…._ Vũ Phong
__ Xin các người, xin hãy cho tôi gặp con bé_ Nam thành khẩn
__ Chưa được chưa được_ Min có chút thương xót nhưng nghĩ lại thì…..ko bằng những gì nó trải qua
__ Tôi xin lỗi_ Nam đập đầu xuống nền một cái rõ đau…rồi
hai cái, ba cái, bốn cái….cho tới khi trán anh sưng lên anh cung chưa chịu ngừng
__ Thôiiii_ Thiên Tử theo dõi nãy giờ
Nam ngừng lại
__ Lên mà trông con bé_ Gia Kiệt
__ Ơ, anh Kiệt_ Min
__ Thôi nào, một lần thôi. Tụi mình đi ăn nhà hàng tối nay đi_ Vũ Phong
Min vs Yu hậm hực nhường bước cho Hoài Nam
Khi Hoài Nam lên lầu, anh biết chắc cánh cửa trắng đó là của Thiên Băng, mùi hương của em ấy phát ra từ phòng này. Khi bước vào trong
Nó đang ngồi bên cửa sổ vuốt tóc đứa em trai, Thiên Bảo vì lo cho nó nên ngồi bên cạnh, rốt cuộc ngủ luôn.
__ Tôi không ăn, đem hoài lên làm gì thế_ không cảnh giác, nó tưởng đó là tụi hắn hay tụi nó chứ không phải Hoài Nam
….
__ Xem này, trời sắp mưa rồi. Lại đây xem đi, tôi thích mưa nhất đấy_ nó chợt cười nhẹ
__ Anh biết_ anh lên tiếng làm nó giật mình
__ Ơ….anh…Nam_ nó
__ Hi em_ anh
__ Chờ tôi tí_ nó lạnh lùng bế Thiên Bảo về phòng
__ Tại sao anh ở đây_ nó
__ Xin lỗi người anh muốn xin lỗi_ anh
__ Ơ….anh…um..um_ nó dãy dụa, cưỡng hôn. Nó bị anh cưỡng hôn lần đầu, nhưng sao ngọt quá, rất thật lòng. Nó xô anh ra
///Cháttt////
Nó tát cho anh một bạt tai, anh khuỵu xuống
__ Băng, anh xin lỗi em. Anh xin lỗi, anh biết nó chẳng thể thay thế được gì…anh xin lỗi_ Nam ân hận nói
__ Muộn rồi, tôi đã hết cảm giác_ nó
__ Không đâu, anh biết em còn yêu anh, anh biết_ anh nắm lấy tay nó
__ Tha cho tôi đi, lại đùa nữa àh_ nó quay mặt đi, kìm nén cảm xúc
__ Không, anh nói thật. Anh yêu em_ anh ôm lấy nó
__ Buông ra, tên khốn. Buông tôi ra…_ nó chống cự lại
__ Không, anh không buông. Em sẽ bỏ anh mất, anh không buônggg_
Nó chợt cảm nhận được trên vai mình đang ướt, anh đang khóc sao. Anh đã khóc vì nó àh
__ Khóc?_ nó chợt hỏi rồi bụm miệng lại
__ Anh biết em sẽ quan tâm anh mà, anh biết. Cho anh 1 cơ hội, nhất định anh sẽ sửa_ Nam ôm nó chặt hơn
__ Nè…nè…tôi không có, buông ra_ nó
__ Đứng yên xem nào!!_ anh quát
Đối với nó, hình như lời anh rất có tác dụng, nó như được lên dây cót bất động
__ Ngoan, anh yêu em_ Nam
__ Anh xin lỗi, vết thương lòng của em anh biết quá lớn ,để nói lời xin lỗi là ko công bằng. Anh sẽ bù đắp_ Nam cụng đầu vs nó
__ Cho anh, một cơ hội. Em nhé_ Nam
Nó quay mặt đi, lạnh lùng
__ Xem kìa, anh đẹp trai quá nên em đỏ mặt luôn hả_ Nam đùa nhưng mặt thoáng buồn
__ Tôi không có_ nó xô anh ra đi ra ngoài cửa
__ Đồ ngốc_ anh
__ Đã nói là không ngốc_ nó
__ Có 300 năm em cũng ngốc_ Nam trêu
__ KHÔNGGG_ nó bị Nam bụm miệng
__ Khẽ tí nào, nhóc ngốc thì anh mới bảo vệ được chứ_ Nam
__ Im, tôi không có ngốc_ nó bước xuống nhà
__ Này, mới khoẻ. Coi chừng té_ Nam lo lắng đi theo