Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 20
…..Tại Phòng Y Tế……]
– Sao máu của cô bé lúc thì ra nhiều, lúc thì ra ít thế_ cô y tá hỏi
– Em…_ Thiên Tử cũng chả biết trả lời sao
– Mời cô và mọi người ra ngoài. Việc trong này, tui em có thể giải quyết_ Vừa lúc đó, Min với Yu đến
– Các em là ai mà dám…_ Cô y tá
– Min, bà vào trước đi! Tôi giải quyết cho_ Yu nói_ …Nếu đã là y tá của trường này thì chắc cô cũng biết SH
– Thủ khoa cấp bằng Quốc tế. Sao tôi lại không biết về SH chứ. Đó là Star Health: Ngôi Sao Y Tế. Chỉ có những bác sĩ thiên tài tột đỉnh mới ở trong đó thôi_ cô y tá nói, mặt vẫn còn lo cho học sinh ở bên trong
Nghe cô nói thế, Yu không ngại gì đưa cô xem thẻ thành viên trong bóp mình
– Bạn trong kia cũng có nên cô khỏi cần lo. Vậy em vào trong đây_ Yu lễ phép nói rồi vội chạy vô đóng rèm cửa y tế lại
– Sao rồi mày?_ Gia Kiệt chạy đến
– Không biết, còn trong đó_ Thiên Tử nói _ hay là cô vào xem thử đi cô? _ hắn lay vai cô y tá
– Cứ để cho các em ấy. Năng lực của họ hơn cô. Cô vào trong cũng chả làm gì được_ cô y tá nói
Đằng sau bức rèm trắng
– Máu đông rồi, thuốc có tác dụng rồi_ Yu reo lên
– Đưa kèm đây _ Min nói
– Nè_ Yu đưa _ sao thế?
– Một mảnh sắt_ giọng Min giờ lạnh tột đỉnh khi nhìn thấy bả vai nó bị dính một mảnh sắt
– Ai đó đã đánh nó_ Yu cũng không kém, tay phải nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của nó
– Chỉ, Kim…._ Min….
=================
– Ra rồi kìa, 2 nhóc kia ra rồi _ Gia kiệt đứng dậy. Mồ hôi của anh hiện rõ sự lo lắng cho nó. Từ lúc gặp Thiên Băng, nó đã mang cho anh cảm giác quen thuộc thân thương bình yên. Cảm giác của một người em gái
– Thiên Băng sao rồi em_ Vũ Phong đưa tay hỏi Min nhưng bị Yu nắm lại. Yu lắc đầu ngỏ ý : Lúc nay tốt nhất đừng chạm vào nó.
Thiên Tử thì không nói gì, chỉ ngó chằm chằm vào bức rèm trắng. Anh nhăn mặt khó chịu vì cảm giác này. Anh muốn xem thử, nó ra sao??
– Tụi này sẽ đưa nó về nhà_ Min nói làm cho tất cả bọn hắn sửng sốt. Tại sao một cô gái như thế này mà có thế nói ra chất giọng hàng băng triệu năm chỉ trong tích tắc
Yu tự động lấy điện thoại ra điện cho người tới đón. Xong rồi quay ra nói
– Mọi người có thể vào xem nó ra sao một chút_Yu nói. Còn Min thì đi đâu đó
Thiên Tử là người đầu tiên bước vào, sau anh là Gia Kiệt và Vũ Phong.
Tuy lớp hoá trang vẫn còn nhưng đôi môi khô ráp, mặt lả chả mồ hôi cũng đủ rõ nó như thế nào
– Đây là học sinh lớp nào? Để cô gởi mail xin phép_ cô y tá nói, lòng xót xa cho cô học trò bé nhỏ
– Dạ em đã xin phép rồi thưa cô_ Gia Kiệt nói
– Thế các em ở đây, cô đi lấy tài liệu_ cô y tá nói rồi bước đi
Trong phòng hiện giờ là một sự yên lặng lạnh lẽo.
Trong khi đó Min…
– Dalson ! ! !_ Min mở cửa (vì có chìa khoá)
– Tiểu Thư ? Không biết tiểu thư đến. Xin tiểu thư thứ lỗi_ Hiệu trường nói
Min không nói gì, chỉ đứng bên cạnh chiếc laptop cao cấp an ninh trong phòng hiệu trưởng bấm lưu loát gì đó.
– Đây là ai?_ Min hỏi
– Thưa là cháu gái của Đại Nguyên Soái nước Anh, La Hải Vy. Có chị tên La Hải Yến. Còn mấy cô bên cạnh là Linda: tập đoàn chuyên môn về đá cổ. Bely: công ty địa ốc lớn nhất Việt Nam. Tiela: ba mẹ là nghệ nhân người Pháp nổi tiếng.
Nghe xong, Min không nói gì mà chỉ đi ra ngoài.
Sau khi Min quay trở lại phòng y tế thì cũng là lúc trực thăng tới
– Để tôi_ Thiên Tử lần nửa bế nó ra ngoài
– Cảm ơn_ Yu
– Cho anh số địa chỉ nhà_ Vũ Phong..mắt ko rời khỏi nó
– Lý do_ Min lạnh lùng
– Tụi anh sẽ đến thăm_ Gia Kiệt nói thay
– Nó sẽ ở nhà tụi này (lần này là nhà khác nhé…yu đã báo cho quản gia rồi)_ Min nói
– Không sao_ Vũ Phong
Min nhìn Yu, Yu gật đầu
– Yosemite, tại thác nước_ Min nói rồi lên trực thăng đi