Kỳ Phùng Địch Thủ

Chương hap 5 + 6: Tranh giàng Tiết Hoa Đăng


Bạn đang đọc Kỳ Phùng Địch Thủ: Chương hap 5 + 6: Tranh giàng Tiết Hoa Đăng

**** Trịnh Tướng phủ ****
Tú Nghiên nơi ngự hoa viên tiểu đình Trịnh phủ , nho nhã đọc 1 quyển y thư sách cổ mà phụ thân vừa cấp nàng mấy hôm trước. Khuê nhi hoan hỷ hướng nàng rôm rã nói cười
– Tiểu thư hỷ ah , ta nghe ngoại nhân trên phố truyền nhau đêm nay Bảo Nguyệt lâu mở “Tiết hoa đăng” , lúc ở biên ngoại nghe rất nhiêu người vui vẻ kể rất hay sự tình rất nhộn nhịp vui vẻ. Ta thật muốn chứng kiến tận mắt “tiết hoa đăng” sáng rực bầu trời ah , còn có thi thư nghệ kỳ đặc sắc… Lại nghe đồn Bạch Ngọc công tử 3 lần thắng “tiết hoa đăng” vô địch thủ 1 bộ đáng tuấn tú nam nhân , ta thật háo hức muốn tận mắt thấy y ah….Tiểu thư dù gì lão gia cũng ko có tại phủ, ngươi có hay ko cấp ta cùng người đêm nay cùng đi xem náo nhiệt chuyện ah?
Tú Nghiên thanh tĩnh bổng chốc âm ỷ tiếng Khuê Nhi , đã sớm ko còn cái yên tĩnh nhân mà đọc y thư. Ngước nhìn bộ này dáng dấp vui cười huyên thuyên của Khuê Nhi lại ko thể nào trách móc nàng hồ nháo , ngược lại thấy sủng nịnh nàng niềm vui lại ko muốn chối từ ý nàng.
– Hảo ta cấp ngươi nhưng cấm ngươi chốn đông người lạ hồ nháo thế này hành động… Còn nữa cấm ngươi như lần trước âm ỷ sự tình cùng người khác tranh cảii sự ta sẽ hảo phạt ngươi a…
– Hảo hảo ta biết (le lưỡi)… sẽ ko cấp ngươi sinh khí… Ta là về chuẩn bị y phục chuẩn bị ah ko phiền tâm ngươi yên tĩnh đọc sách…hihi
Nói rồi ồ ạc chạy mất dạng.. Tú Nghiên nhịn théo ko dáng Khuê Nhi đi mất ý nghĩ ko tự ý lạ sinh
“Nha đầu ngươi 1 chút nữ nhi khí khái cũng ko có ah “
Ko kiềm được cười 1 tiếng , tâm tình vui vẽ đưa tay rót ít trà hoa tẩm uống 1 ngụm thư thả nhìn trang sách đang dang dở đọc khi nãy. Đầu ko tự chủ nghi ngoặc nghĩ ngợi
“Thật có nam nhân như vậy sự tình ah, ta thực muốn mở rộng tầm mắt”
**** Ngân Nguyệt cung ****
Duẫn Nhi hối hả sự tình chạy loạn trong phòng chốc chốc lại lục tìm thứ gì đó. Khi kinh hỷ mặt tươi cười quay qua Du Lợi tươi cười rôn rã sự…
– Công chúa cuối cùng cùng xong ah ,có thể hảo hảo ra ngoài ko lo ngại cái chi sự tình phát sinh. Ta đã dọn dẹp bài trí đâu vào đấy , lại chuẩn bị thẳng thớm y phục cấp ngươi a…
– Hảo ngươi đã truyền ý cho anh em Phá gia chưa? Bọn hắn khi nào đến? Còn Tú Anh giờ vẫn ko thất y ah
– Ta đây ta đây…phù phù Duẫn Nhi ngươi ah đi mà dạy dỗ lại a đầu Huyền Nhi của ngươi ah thật là nữ tử lắm lời. Ta có thể tới đây sớm hơn nào ngờ bị nàng chặn lại, hết hỏi này lại nói nọ hại ta chạy mệt chết a
Tú Anh vừa thở vừa ai oán nhìn Duẫn Nhi liếc 1 cái , lại quay qua cấp Du Lợi cười cười nói
– Du Lợi ngươi đêm này có nghĩ ra trò gì mới ko ah?
Du Lợi lắc lắc chiếc đầu đưa ánh mắt xinh đẹp nhìn Tú Anh
– Ta vẫn chưa nghĩ đến , cứ đợi thiên thời vậy.
– Phá Lôi ,Phá Hữu tham kiến công chúa vạn tuế
Du Lợi quay nhìn 2 nam nhân quỳ dưới đất , cười cười nói
– 2 ngươi đứng dậy ah sao giờ new về , sự vụ phân phó thế nào sự liệu
Anh em Phá gia đứng dậy , Phá Lôi chấp tay cung kính nói
– Bẩm công chúa đã cấp mấy người binh lính canh công đêm nay chu toàn , chúng ta có thể xuất cung lúc nào cũng được , sáng sớm mai có thể an nhã về cung đúng giờ thay ca trực của bọn hắn là ổn thỏa.
– Hảo…Các người lui xuống chuẩn bị 1 canh giờ sau chúng ta xuất hành..
…..
………
…………….
“Chi tâm vạn nhất ngôn
Mùng 5 tháng 6 hoa Đăng rực trời
Giai nhân xinh đẹp mỹ miều

Như hoa như ngọc sắc cầm chen khoe
Bảo Nguyệt trăng sáng tại nhân
Tri ân bạn hữu trỗ tài hái hoa đăng…”
Tiếng hát ngêu ngao khắp phố của 1 tiểu ca lan truyền sự kiện làm kinh thành phía đông 1 phen nhộn nhịp sự tình.. Rảo bước đi tới lại thấy 1 dãy nhà mộc lâm trầm cao cao đèn long đủ sắc treo thất sang 1 vùng trời , nhộn nhịp ra vào nhiều người đang lui tới..Lại thấy khá đông kiệu hoa đủ kích cỡ phô trương than phận của những quý tử con quan , phú hào lần lượt tiến vào Bảo Nguyệt lâu. Tấp nập nhộn nhịp đó là điều ai cũng thấy khi đi ngang lại nghe tiếng nhạc tấu ngân hoan hỷ.
Bước vào trong cổng lại thấy 1 khoảnh sân lớn dựng 1 cái đài treo nhiều hoa đăng lớn nhỏ đủ sắc màu kích cở lớn nhỏ , trên cao lai thấy 1 hoa đăng lớn đỏ trực xinh đẹp treo trên cao nhất. Đó chính là “Tiết Hoa Đăng “ mà nhiều người đến đây đều muốn đoạt , vì đoạt được hoa đăng cần phải tinh thông “ Cầm Kỳ Thi Họa” thắng hơn trăm người khác có mặt đây new có được. Lại nó thắng được “Tiết Hoa Đăng” danh tiến đồn xa tiền đồ sự nghiệp công danh đến thành gia lập thất lại 1 đường trãi thảm đỏ.
Giống như năm trước tuy chỉ được lọt vào 10 người vòng cuối đoạt “Tiết Hoa Đăng” , 1 thư sinh nghèo năm đó lại đổ tam hoa làm quan huyện, lại cưới được 1 nữ nhân xinh đẹp con của phú hào nổi tiếng của Tô Châu.
Nên có rất nhiều thư sinh nghèo hằng năm lại đến đây mong có thể trổ tài thi thơ thay đổi 1 phần vận mệnh mình…
– Tránh ra kiệu Ngọc gia tới mau tránh đường nhường lối…
1 Tên gia đinh đi trước cầm roi mở đường hung hổ , gai mắt. 1 cổ kiệu lớn xung quanh 12 tên gia đinh mặt mày bậm trợn đi tới. Lại nghe xung quanh rì rầm tiếng người tháo nhau.
– Đó là kiệu gia của Ngọc Trạch Diễm con của Binh bộ đại nhân , tính tình hốc hách tự cao tự đại
– Ngươi bớt loạn ngôn , để người khác nghe thấy rước họa vào thân ah
2 người nói xong lại hướng mắt ra hướng đường chờ đón từng người nhân vật lần lượt tiến tới , xa xa lại thấy 1 cổ kiệu cùng 6 người gia đinh đi tới. Hạ kiệu 1 gia đinh trang phục xanh thẩm cung kính vén màng
– Thiếu gia đã tới nơi..
– …
Bước xuống kiệu là 1 nam tử tuấn tú trang phục bạch sắc , tay cầm quạt họa sơn thủy hành động thanh nhã cùng tùy tùng bước vào Bảo Nguyệt Thanh
– Đó là con trai Lý đại nhân a Lý Đông Húc đúng là tuấn mỹ ah
– Ta nghe nói từ nhỏ hắn kinh thư đã thông thạo tài hoa a, kinh thành ko ai ko biết tiếng
– —-
– …..
Gần có có 2 vị công tử tướng người tao nhã 1 thân bạch sắc cùng thanh sắc cũng đứng hóng chuyện đã lâu..
– Tiểu thư người đó có thể là Bạch Ngọc công tử trong truyền thuyết a…
– E hem Ngươi a ẩu tả ngôn…
– Á quên Thiếu gia…ta quên mất
– Ngươi a hồ đồ nữ nhân mà
– Thiếu gia người cũng hồ đồ a ta nào phải nữ nhân..
Tú Nghiên cùng Khuê Nhi thì thầm tranh cải, dáng đúng gần nhau khiếng nhiều người tò mò nhìn ngó. Tú Nghiên 1 thân bạch sắn y phục tóc chải búi cao trên cài 1 cây trâm bạch sắc hoa văn tinh sảo ánh xanh , eo lại quấn 1 chiếc đại có hoa văn thêu rất tinh sảo khoác ngoài 1 chiếc áo tụa mỏng trắng tinh tế toát lên 1 vẽ đẹp thanh cao tuấn mỹ xen chút mị lực hút hồn.
Bên cạnh Khuê Nhi 1 thân y phục xanh nhạt tướng người lại hơi thấp bé hơn chủ tử tóc búi cao trâm cài đầu cũng thanh nhã.Nhìn vào đã thấy 2 người họ đã thấy xuất thân ko tầm thường..
Phan phan phan….Tiếng vó ngựa ùa tới khiến mọi người thoáng giật mình ngoảnh lại nhìn lại thấy 5 nam nhân trên 5 con tuấn mã đang phi tới.
Người đi đầu thân 1 y phục hắc tuyền ánh bạc viền áo thêu hoa văn tinh xảo , đai eo đính bạch ngọc tôn lên dáng dấp cao quý ngạo nghễ. 1 cái phi thân nhẹ nhàng phóng xuống ngựa tay phải cầm quạt viền quạt giáp bạc khắc hình thù tinh sảo rồng lượng đôi mắt cẫn ngọc chiếu lấp lánh phe phẩy trước ngực , tay trái nhàn nhã cặp ngọc ngân long xoay tròn trong long bàn tay để sau lưng vững vàng cố trụ điểm. Gương mặt tuấn mỹ như tranh vẽ tượng khắc tinh sảo ko tì vết , làm động lòng nữ nhân nam nhân nhìn thấy lại muôn phần ghen tị. Đôi mắt nâu hổ phách sáng đẹp nhưng sâu thẳm thanh thúy khó nắm bắt , gương mặt tuấn mỹ lạnh lung bộ dáng lại tôn lên vẽ quyến rũ mê người. Tóc 1 nữa búi lên trâm cài , phần còn lại thong thả xõa thẳng tấp đen tuyền như suối khiến người có hồ mê luyến muốn chạm vào.1 bên mái tóc phía trước rẽ mái che đi 1 phần gương mặt , làm người nhìn vạn phần tò mò tìm hiểu…
4 người còn lại xuống ngựa đồng dạng thân thủ lại có chút gì đó cứng rắn >hơn , 2 nam nhân đi trước thân lục sắc tướng người iệng ẩn 1 nụ cười , tay trái cầm túi ngọc thố chứa hạt lộ tuyền tay phải lại bộ dạng nhàn nhã bóc từng hạt chậm rãi cho vào miệng. Người kia lam sắc y phục , thấp hơn người Lục sắc miệng cười đi tranh đoạt túi ngọc thố trên tay người chạy trước hướng người hắc y cố thủ núp lại liên tục cho hạt lộ tuyền vào miệng mắt nhìn người phía sau trêu chọc. 2 Người nam nhân cuối cùng y phục xanh đập tuy đơn giản nhưng nhìn vào đều rõ vải vóc thượng hạng tơ lụa , đang phân phó hạ nhân cất ngựa bên tay cầm kiếm vỏ bao sang bạc tinh sảo mắt.
“Đích bộ dáng người kia thật quen mắt , ánh mắt nâu hổ phách này ta đã gặp qua ở đâu ah”

Tú Nghiên cau lại đôi mài , mắt hướng về 5 nam nhân phía trước nhìn ko có ý dời đi. Bất chợt người trang phục hắc tuyền quay về hướng nàng , nhìn thẳng bộ dáng gương mặt lạnh ko gợn sóng ko nắm bắt tâm ý.
– Thiếu gia mọi việc đã chu toàn
Nam nhân y phục xanh đập bộ dạng chấp tay phủ phục cuối đầu bẩm báo với nam nhân hắc tuyền.
– Ân
Nam nhân hắc tuyền rời ánh nhìn về phía Tú Nghiên môi thoát ẩn nụ cười đi vào Bảo Nguyệt lâu. 2 người Lục lam tư thế đùa giỡn giằn co túi ngọc thố đi tiếp nối phía sau . 2 Người xanh đập tay nắm chặt thân kiếm bộ dạng kiên nghị tiếp nối phía sau.
-Tiểu….Thiếu gia chúng ta vào thôi ko hết chổ ngồi ko thể thượng ah
– Ân vào thôi
Tú Nghiên cùng Khuê Nhi bộ dáng nô nức tiến vào phía cổng ko nghĩ đến nơi đây đứng đông ngẹt người , mãi một lúc 1 tiểu nhị nho nhỏ người mới hướng 2 người phía lầu trống bàn đi tới. Tú Nghiên tao nhã bộ dạng định ngồi lại nghe thanh âm ồn ào vang lên..
– Tiểu tử to gan ghế của Ngọc Thiếu gia cũng dám giành
Tên gia nhân gương mặt hổ báo truy hô tay cầm roi hướng Tú Nghiên mà dí văng ngôn thô tục. Tú Nghiên bộ dáng đứng thẳng hướng người kia ánh nhìn băng lãnh mầy nhíu lại , Khuê Nhi 1 bên bức bối bộ dạng vụt ngôn.
– Tên thiếu gia ngươi khắc trên mặt ghế sao biết ghế kia của thiếu gia ngươi mà bắt chủ tử ta tránh ah
Một nhóm người khi nãy nghe tên gia nhân truy hô , tò mò đã sớm quay đầu nhìn bọn họ bộ dáng tranh chấp chờ coi náo nhiệt. Lại nghe nam nhân thấp người y phục thanh sắc kia bộ dạng ngôn từ ko nhịn được hướng nhóm người Ngọc Trách Diễn cười bộ dáng chọc quê. Tên gia nhân mặt đỏ ngầu tức tối lại vung tay cầm roi chỉ về phía Khuê Nhi hung hăn nói
– Chó khôn ko cản đường.
– – Ngươi biết vậy ah…đa tạ ngươi nhường đường..
Khuê Nhi mặt tươi cười hướng đám người trước mặt chấp tay sau lưng kinh hỷ cười hồi đáp. 1 vùng người tức tốc cười ha hả chê cười tên gia nhân kia ngu ngốc cuồng ngôn bị người khác cầm tay hắn tán ngược vào mặt hắn. Tú Nghiên ko nhịn được cũng cười thành tiếng khe khẽ.
Tên gia nhân giận tái mặt , lại sợ sệt quay đầu….đầu chưa hướng tới phía sau đã bị hung hăn đạp 1 phát mạnh bạo té nhào hướng phía cầu than nhà xuống.Ngọc Trách Diễn tay cầm quạt phủi phủi phía vạt áo , ngẩn đầu bộ dạng hung hang hướng Tú Nghiên nghiến răng cường bạo ngôn từ.
– Khôn hồn tránh đường bổn thiếu gia thượng tửu , bằng ko chủ tử người có chân vào lại ko có chân ra
– Trịnh mỗ thật muốn biết thử cái kia mùi vị thế nào ah
Tú Nghiên thong thả bộ dáng ngồi xuống ghế chân bắt chéo phe phẩy quạt ngọc trong tay hướng Ngọc Trách Diễn cười lạnh nói. Lại quay qua hướng tiểu nhị cười cười
– Làm phiền tiểu nhị ca mang ta bình nữ nhi hồng thượng đẳng cùng vài món nhắm ngon của quán ah
Tiểu nhị ca thấy Tú Nghiên đàng này bộ dạng bình tĩnh lại ko nhịn được ngước nhìn hướng Ngọc Trạch Diễn có chút sợ sệt , Khuê Nhi hiểu ý Tú Nghiên tiến tới nhét 1 thỏi bạc vào tay Tiểu nhị
– Tiểu nhị ca người là giúp ta nhanh 1 chút thức ăn , thiếu gia ta chờ lâu thực khát ah..Cảm tạ tiểu nhị ca
Ngọc Trách Diễn thấy chủ tử Tú Nghiên ko đạt mình vào mắt tức giận dám 1 bên chân tiến tới hướng Tú Nghiên giơ lên 1 cước truy hô
– Ngươi dám…
Gần tới nơi mặt lại 1 cái gì đau đớn sự vội thối lui tay ôm mặt đau đớn rống
– Kẻ nào to gan dám vũ nhục bổn thiếu gia mắt đỏ ngầu nhìn xung quanh hướng người
Lại thấy đối diện hướng lầu có 3 người nam nhân ngồi theo vị trí Lục – Hắc – Lam cùng 2 tên cầm kiếm hộ phủ phí sau lưng. Người y phục Hắc tuyền nhàn nhã uống rượu gương mặt băng lãnh. 2 người lục lam cười nói rôn rã
– Tiểu đệ ngươi là làm phí mất 1 hảo lộ tuyền vào 1 đống thối phân ah
– Đệ đệ nào có ,chỉ là lỡ miệng cười lại phun bậy bạ cái kia nước bọt nào biết trúng phân ah…Thật thối

2 người kinh hỷ cười ha ha , lời nói đủ lớn để mọi người cũng hưởng thích thú phút chốc cả Bảo Nguyệt Thanh tràn ngập trong tiếng cười. Lúc này mới thấy người Hắc tuyền kia môi khẽ nhết lên điểm cười mát hướng Tú Nghiên nhìn nhìn nâng chén rượu.
Lại thấy tiểu nhị ca quay lại bày rượu cùng đồ nhắm trên bàn Tú nghiên cuối đầu ý mời nàng thượng , Khuê Nhi nãy giờ ôm bụng cười thấy tiểu nhị ca bài thức ăn cố nhịn cười hướng Tú Nghiên rót 1 chén rượu cùng 1 ít đồ ăn vào chén rồi mới hướng bên phải Tú Nghiên ngồi xuống…
Đám gia đinh Ngọc gia thấy chủ tử bị thương vội vàng đỡ hắn su nịnh hỏi thăm , lại nghe hắn 1 tiếng hô đánh định hướng Tú Nghiên xuống tay ,bước được 2 bước lại có âm thanh nhu mỳ truyền đến ngăn cản..
– Ngọc thiếu gia là bớt giận ah , có chăng 1 lên này ,nể mặt Bảo Nhi ta lưu hạ đao nhân ah…Hôm nay hội vui cớ sao như vậy sự tình , bàn hôm nay là Bảo Nhi ta hướng người tạ lỗi có được hay ko 1 chút nể mặt ngươi…
Nhân vật Bảo Nhi y phục đỏ rực tay phải cầm quạt hoa đỏ phấn đồng màu tay trái cầm khăn lụa hướng Ngọc Trách Diễn gương mặt lau nhẹ. Y phục rộng cổ hở vai chiếc áo khoác lụa mỏng khoác ngoài cũng ko ít gì sự việc che chắn bờ vai trắng ẩn hiện hình xăm hoa hồng đỏ.
Ngọc Trách Diễn nhìn giai nhân trước mặt hiện ko được quên đau cái kia gương mặt , đưa tay kéo Bảo Nhi ôm vào lòng…
– Bổn thiếu gia là nể mặt Bảo Nhi ngươi ah , vậy ngươi có nể mặt thiếu gia ngồi hầu ta chút rượu…
Đầu cuối xuống môi hướng Bảo Nhi cái hôn , lại bị nàng nhẹ nhàng tránh 1 bên môi hôn rơi xuống phần này bã vai lớp áo… Tay đưa lên vuốt mặt hắn cười cười..
– Hiếm thấy Ngọc thiếu gia có hứng như vậy Bảo Nhi nào dám quá phận hảo bồi tiếp ngươi cái kia bàn rượu ah…
Bảo nhi khéo léo xoay người đem cánh tay hắn nơi eo gỡ ra lại khoát tay hắn kéo đi nơi khác, trước khi đi lại hướng Tú Nghiên gầm gừ nói
– Ngọc gia gia ta hôm nay nể mặt Bảo Nhi tha mạng các người..
ko gian ồn ào thoáng chốc lại yên tĩnh trở lại. Tú Nghiên lúc này mới dời ánh mắt trở lại phía đối diện , vẫn thấy người nam nhân thân hắc tuyền vẫn thế kia ánh mắt nhìn nàng tay lần nữa nâng chén rượu hướng nàng mời. Tú Nghiên vung tay nâng chén rượu trước mặt hướng người kìa ý đáp , cả 2 nâng chén rượu uống cạn 1 hơi trên mặt rộ ý tươi cười..
………
…………
………………..
Trên đài giai nhân nữ tử sắc màu rực rỡ y phục tấu nhạc họa vũ , phía dưới 1 bàn cờ bài sẵn trận pháp chờ người giả , bên cạnh câu đối treo 10 bản , kế bên lại có bàn bút họa tranh..
Rất đông nam nhân lần lượt lước qua lại lắc đầu lui xuống , vẫn ko ai giải được ván cờ kia. Câu đối đã được 1 số thư sinh nho nhã giải đáp , họa cũng có nhiều người họa nhân cái kia thượng phẩm tiểu đăng.
Cứ thế lần lượt từng người đi qua lại , vẫn lắc đầu trước câu đối liễn cùng bàn cờ kia của “Tiết Hoa Đăng”….
Lúc này Lý Đông Húc nhàn nhã phe phẩy quạt đi xuồng hướng câu đối liễn tháo xuống thanh nhã đọc..
“Giai Nhân Nhi Nữ hoa lệ sự….
Hắn liền cười cười phe phẩy quạt đáp
“Mỹ tữu nam nhân hữu tư cầu”
Hướng tới bên bàn họa 1 bức tranh “giai nhân nam nữ tữu”
Lại đến bên kia bàn cờ đặt 1 quân đen , bổng chốc thế cờ đảo lộn quân trắng mất đi 3 phần 10 số quân còn bị bao vây bởi quân đen , thế cơ kia phúc chốc hóa giải
Không gian đang yên lặng chờ đợi , thoáng chốc không gian vang lên tiến vỗ tay cổ vũ , Khuê Nhi kế bên hoan hỷ sự tình chuyên thì thầm bên tai Tú Nghiên
– Tiểu thư Bạch Ngọc công tử quả là danh bất hư truyền a
Tú Nghiên khẽ gật đầu môi hé lộ 1 nụ nười thâm ý
– Ta lại ko nghĩ vậy ah..
Thông thả bộ dạng đứng lên ly khai khỏi lầu đi xuống hướng Lý Đông Húc đang đứng chấp tay cảm tạ mọi người , Tú Nghiên thanh nhã âm thanh nhẹ nhành đối đáp câu đối liễn:
“Giai Nhân Nhi Nữ hoa lệ sự….
Mỹ tữu cầm kỳ họa giai nhân”
Bên kia bàn cờ đặt 1 con cờ trắng tự giết 1 phần quân trắng tạo lối trống ăn sạch quân đen , xong lại họa 1 bức tranh “giai nhân lệ hoa nghệ cầm “ bên dưới tầm 2 câu đối…
Phút chốc thay đổi kia tàn cục , Lý Đông Húc đứng ngẫn người nhìn nam nhân trước mặt , lại cuối đầu hổ thẹn bái phục nhân. Quay đầu hướng bàn mình ngồi xuống đưa tay nâng rượu thô bạo uống.
Mọi người sửng sốt nhìn về hướng Tú Nghiên rôm rã khen ngợi , Khuê Nhi tọa trên lâu ko nhịn được khinh hô vài tiếng khen ngợi tự xưng thiếu gia ta tài giỏi nhất . Trong lúc Tú Nghiên định quay trở về bàn lại nghe thanh âm hướng đến.
“Giai Nhân Nhi Nữ hoa lệ sự….

Mỹ tữu cầm kỳ họa giai nhân”
“Nam nhân đua tranh mỹ tữu
Thắng đây mỹ tữu đoạt giai nhân…”
Tú Nghiên quay đầu nhìn hướng người vừa đối đáp luôn cặp đối liễn của mình , lại thấy nam nhân thân hắc tuyền nhàn nhã hướng tới phía mình, cười cười phe phẩy chiếc quạt rồi gấp lại nhàn rỗi để tay phía sau lưng. Đặt thêm 1 quân cờ đen lên bàn kia ăn trọn vẹn quân trắng chỉ còn lại 1 con đối diện quân cơ mình..Kế bên bức tranh của Tú Nghiên họa thêm 1 đôi hồ điệp viết thêm liễn đối.
Tú Nghiên ngây ngốc đứng nhìn nam nhân trước mặt tim ko khỏi run động, đứng ở vị trí này new thấy hết diện mạo hắn thật tuấn mỹ mê luyến tâm can. Nam nhân Hắc tuyền cũng ngây ngốc ánh nhìn đối nàng, cả 2 nhìn nhau giống như ko gian xung quanh bổng biến mất dị thường chỉ còn 2 người họ.
Tiếng vỗ tay rộn ràng kéo họ về thực tại, Tú Nghiên khe khẽ đối người thì thầm âm thanh
– Trịnh mỗ múa rìu qua mắt thợ rồi
– Nào có nào có…là A Quyền ta múa rìu trước ngươi ah
Lại nghe thanh âm quen thuộc vang lên của Bảo Nhi chủ quán
– Vị công tử cả 2 đều thắng “Tiết Hoa Đăng” làm thế nào chia ah…Hay 2 vị tấu nhau 1 khúc nhạc ta phân thắng bại trên nhạc cầm vậy
– Hảo ý kiến hay , ko biết Trịnh công tử đây có nể mặt cùng A Quyền ta tấu 1 đoạn nhạc ko?
– Ta cấp người…
2 người nhìn nhau thâm thúy cười , Tú Nghiên đi tối mượn lấy 1 cái tiểu cầm đặt trên bàn ngồi xuống lại quay sang A quyền nhìn xem hắn là sử dụng gì kia nhạc cụ. Lại thấy hắn lôi từ trong tay áo ống tiêu thanh ngọc khắc phụng hoàng uốn lượn mĩm cười hướng mình cười , tâm lại ko tịnh run 1 cái.
Tiếng cầm Tú nghiên vang lên 1 khúc “nguyệt câm ngân” , âm điệu lúc nhanh lúc chậm khó nắm bắt , tại 1 khắc đã nghe tiếng tiêu thổi khúc “nam nhân tữu” âm điệu eo chuyển lưu loát.
Mọi người có mặt tại Bảo Nguyệt Thanh quán ngây ngốc ngồi thưởng thức khúc song tấu hai hòa đến mê hoặc.Tú Nghiên cùng A quyền nhắm mắt hòa vào trong tiếc tấu , 1 lúc sau tiếng cầm tiêu ngưng động cùng lúc. 2 người mở mắt lại đập vào mắt nhau hình ảnh của đối phương , ngây ngốc ngắm nhìn cái kia đối diện đối phương tim đập loạn nơi lòng ngực
– Thật khó ta cái này sự việc cấp ai “Tiết Hoa Đăng” bây giờ
Bảo Nhi đo dự câm trên tay ko biết đưa ai cái này lễ vật , lại nghe âm thanh truyền đến bên tai
– Chi bằng chúng ta cùng nhau cấp “Tiết Hoa Đăng” ko biết Trịnh công tử thấy sao
– Cứ như vậy y lời A quyền công tử đây vậy
Bảo Nhi kinh hỷ vui vẻ bộ dạng tươi cười, trao lễ vật lên tay 2 người bọn họ rồi cái lui sang 1 bên. Mọi người hô hào hân hoan cùng nhau mỗi người viết lên ước nguyện lên hoa đăng của mình (1 số tuy ko tham dự thi tài , nhưng bước vào đây ăn uống thưởng lãm đều được cấp 1 cái hoa đăng nho nhỏ)
Đến khi hoàng thành ước nguyện trên đó mọi người cùng thả hoa đăng bay lên cao , “Tiết Hoa Đăng” trong tay 2 người họ sang chối được thả từ từ bay lên cao..2 người điều đem tâm trạng của mình gửi vào trong hoa đăng cầu thành hiện thực tâm ko hẹn lại cùng lên tiếng..
“Hữu duyên ắc hẳn tương phùng”
Đó là điều cả 2 ko hẹn mà gặp viết trên “Tiết Hoa Đăng”
………
………….
………………..
Rơi khỏi Bảo Nguyệt lâumỗi người mỗi hướng khác nhau
Tú Nghiên gương mặt tươi cười nhàn nhã đi ,bên cạnh Khuê Nhi huyên thuyên vê sự việc vừa rồi. Đi đến 1 hẻm vắng lại bị 2 tốp người chặn trước sau.,,,phía trước là đám người của Ngọc Thách Diễn , phía sau lại có Lý Đông Húc cố thủ
– Lý huynh là cũng muốn báo thù như ta ah
– Ngọc huynh vẫn là người hiểu tại hạ nhất a…
2 người bọn họ nhìn nhau tươi cười thân hữu lại hướng Tú Nghiên gằn giọng
– 2 đứa tiểu tử nha ngươi làm xấu mặt huynh đệ ta hôm nay ta cho chủ tớ họ Trịnh người sống dỡ chết dỡ a….
Trước sau toàn địch nhân , Khuê Nhi run sợ nếp sau lưng Tú Nghiên thì thầm
– -Tiểu thư giờ phải làm sao?
– …………………..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.