Đọc truyện Kỳ Phùng Địch Thủ – Chương 4769 (đì en số đợp)
7 năm sau mọi thứ đều như vậy thay đổi rất nhiều , Trịnh Khanh ko còn là Trịnh tướng quân như trước mà đã được Quyền Trực ban 1 cái Vương gia mà ngày ngày yên ổn cùng cháu trai Trịnh Du Tuấn ngày ngày vui đùa cùng nhau luyện quyền ở hậu viện Trịnh vương phủ . 2 năm trước đây Du Lợi cùng Tú Nghiên đem theo cháu gái Trịnh Tú Tinh của hắn rời khỏi , hai người chính là muốn đi ngao du sơn thủy hưởng thụ cuộc sống của riêng mình . Bản thân Trịnh Khanh cũng biết chính mình ko thể bỏ xuống được nơi này , thê tử hắn vẫn còn ở đây yên vị hắn ko muốn để lại nàng cô đơn lạnh lẽo . Nữ nhi hắn sớm tìm được trượng phu tốt hắn cũng yên lòng để các nàng an an ổn ổn mà sống cuộc sống của chính mình . Điều làm Trịnh Khanh cảm thấy an ủi nhất chính là đứa cháu trai này của hắn , biết đi đã chạy nhào vào lòng hắn , chạy được cứng cáp đã mê mẫn ôm bao kiếm ko rời . Tự nghĩ Trịnh gia đời sau chính là dựa vào đứa nhỏ này gánh vác , ko khỏi khiến hắn tâm tình vui vẻ biết bao nhiêu . Chính là đứa nhỏ này mới tí xíu thân thể ko hiểu sao tính tình đến dung mạo giống hắn vô cùng , luôn dính lấy mình học theo mình từng động tác . Luyện võ cũng thật lanh lợi ah , mới 7 tuổi đã đi được 1 bài quyền khó khiến Trịnh Khanh cười vui suốt mấy ngày .
– Du Tuấn tiểu tử thật giỏi thật giỏi ….
Tiếng cười của Trịnh Khanh vang vọng khắp nơi , Trịnh vương phủ luôn ngập tràng trong tiếng cười vui .
……..
Tú Anh sau khi đánh trận quay về cũng đem kiệu hoa rực rỡ đến rước Khuê Nhi về Thôi gia trang , hihihaha sống cuộc sống của các nàng . Lâm Phong đổi họ Thôi thay Tú Anh gánh trọng trách của thôi gia , an bày trên dưới ổn thảo .
Duẫn Nhi cũng được Du Lợi xin phụ hoàng cấp lệnh , an bài ang theo Châu Huyền rời khỏi hoàng cung , an an ổn ổn sống ở Quyền phủ . Huynh đệ Phá gia quay về với vai trò trước kia mà thăng quan tiến chức , thành gia lập thất chờ đợi quý tử …..
……..
*** Giang Nam ***
Non nước hữu tình , ko khí luôn tỏa hương thơm thanh bình nhàn nhã , trên bờ hồ tuấn tú nam nhân ngồi ôm uyển nhuyễn mỹ nhân trong lòng ngực . Âu yếm nhìn xa xa tiểu mĩ nhân y phục hồng phấn , gương mặt so với đại mỹ nhân trong vòng tay của nam nhân tuấn tú kia ko sai biệt đang chạy đùa giỡn cùng tiểu bạch hồ cười khúc khích .
– Tiểu Tinh như ngươi thật là thích nháo loạn … nữ nhi thế nào lại chọn nuôi 1 con bạch hồ chứ …
– Giống ta có gì ko tốt , ko phải dung mạo hơn người , tài giỏi hơn người còn cưới được mỹ nhân xinh đẹp nhất nước hay sao ?
– Xì miệng lưỡi thật ngọt ah
– Chỉ với nàng thôi …
Du Lợi cuối đầu hôn lên môi nàng tay lại ko yên phận chạy loạn nơi nào đó , chỉ nghe bên tai âm thanh hừ hừ rên nhẹ đáng yêu . Bên nhau nhiều năm như vậy Du Lợi vẫn thích nhất chính là cái âm thanh ôn nhuyễn này của Tú Nghiên khi hôn nàng , vẫn thích cảm giác bất cứ nơi nào cũng có thể ôm nàng trong lòng hít lấy hương thơm trên cơ thể nàng . Tuy bây giờ bên cạnh có thêm 1 tiểu nha đầu nhưng cuộc sống riêng tư của 2 người vẫn ko bị quấy nhiễu , mặt khác còn vui vẻ & hoàn hảo hơn rất nhiều . Tú Tinh ngoài tinh nghịch ham vui nhưng lại rất thông minh & ngoan ngoãn , sẽ ko quấy rầy 2 người khi đêm xuống , ko đột ngột cắt ngang ngọt ngào khi 2 người đang hôn . Có tiểu nha đầu này bên cạnh càng làm cho hình ảnh gia đình ấm áp của họ càng hoàn hảo , Tú Nghiên lại thích tiểu hài tử có đứa nhỏ bên cạnh cũng cho nàng thỏa mãn mẫu tính của mình .
– Ui da …
Thanh âm hốt hoảng của tiểu hài tử khiến ngọt ngào môi hôn của hai người bị chặt đứt , Du Lợi nhíu mày ngẩn đầu nhìn về phía hài nữ lại phát hiện thanh âm kia chắc chắn ko phải của nàng . Hình ảnh trước mắt chính là tiểu Tinh đanh “cưỡi” lên người của 1 tiểu nha đầu khác , mặt kề mặt môi áp môi , khiến Du Lợi hơi há hốc miệng .
– Chuyện gì nha
Tú Nghiên nhìn phản ứng khó hiểu của Du Lợi mà ko khỏi nghi hoặc thanh âm , lại theo động tác hất mặt của Du Lợi nhìn xem thử hình ảnh trước mặt cũng làm nàng ngây ngẩn .
Tú tinh bên này mắt mở to nhìn chầm chầm vào gương mặt phóng đại trước mặt , môi nhỏ truyền tới cảm giác ấm áp . Nàng biết cái này nha , phụ thân & mẫu thân nàng vẫn hằng ngày lập đi động tác này rất nhiều lần còn có… Như nhớ được chuyện gì đó Tú Tinh ánh mắt sáng lên , lại ấn thấp đầu xuống đem môi áp sát hơn tay ở vị trí nào đó sờ tới sờ lui . Người phía dưới sau 1 hồi ngẩn ngẩn , cảm thấy trước ngực 1 mảnh nhốn nháo ko khỏi thất kinh dùng toàn sức bình sinh đẩy ra vật thể bên trên ra hét lớn .
– SẮC LANG …
– Ắc ….
Tú Tinh bất ngờ bị đẩy ra ngu ngơ nghe chửi 1 lúc nhìn chầm chầm vào người trước mặt , trong lòng ko khỏi khen ngợi 1 câu .
“Mỹ nhân”
Đầu đùng đùng vài phát nổ lớn , môi học điệu bộ của phụ thân mà nhếch môi cười , gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn lại giống mẫu thân xinh đẹp có điểm ôn nhu .
– Mỹ nữ ta tên Trịnh Tú Tinh ngươi tên là gì ?
-….
Người đối diện ngu ngơ nhìn Tú Tinh ko khỏi run rẩy , nàng ko hiểu cái sự gì nha . Quả thật rối loạn cả lên ko biết thế nào để trả lời , chỉ biết đâm đâm nhìn Tú Tinh . Tú Tinh chờ mãi ko thấy đối phương đáp lại , lại nhớ đến hình ảnh mẫu thân của nàng cũng như vậy cũng sẽ nhìn phụ thân mà im lặng ko nói . Cái đầu nhỏ của nàng lại đùng đùng vài cái nổ ra hình ảnh , khóe môi lại nhếch lên nụ cười “sát gái” của phụ thân mà lớn giọng nói .
– Nàng là của ta !
Lại cúi xuống hung hăng áp môi hôn xuống người phía dưới , tay cũng như chủ làm náo loại cả lên .
2 cái đầu lớn nhìn 2 cái thân nhỏ kia manh động mà chết lặng tại điểm , ngu mặt ra nhìn nhìn 1 màn vô cùng quen thuộc . Thật lâu sau Du Lợi mới chủ động được đầu nhìn nhìn Tú Nghiên , khóe môi giật giật .
– Nghiên Nhi nàng nói đúng , nha đầu kia thật sự giống ta…
– ….
3 đạo hắc tuyền chạy qua lại trên đầu Tú Nghiên , cái này tuyệt đối lại là phụng hóa ngân long .
– Xem ra 10 năm sau lại có 1 người nối bước ngươi làm ra cái sự long trời lở đất ah ….
– …..
Hai người nhìn nhau bật cười thành tiếng , trong trẻo hào vào gió bay lượng khắp nơi . Mỹ vị cuộc đời đâu nhất thiết phải quá câu nệ cường đại hay ôn nhu , chỉ cần 1 cái yêu thương sánh bước , 1 cái uyển chuyễn môi hôn …. Đơn giản vậy thôi cũng đem cả thế giới tô thành 1 màu của yêu thương , chỉ đơn giản vậy thôi 10 ngón tay tương khích nắm lấy nhau đi đến cuối đoạn đường đời cũng viết trọn 1 chữ YÊU .
….
…..
…….
Mỗi người trên đời này luôn sẽ gặp 1 cái “Kỳ phùng địch thủ” , ta đánh ngươi ngươi đánh ta đánh mãi đến răng long đầu bạc … chỉ là chờ đợi trên đường đời tương phùng sẽ lại cùng nhau tiến bước …
Pờ sờ : cám ơn các bạn những rsd đã mòn mông – mỏi mắt mà theo fic này đến tận ngày hôm nay *tung hoa , tung lụa* …. ta đã hoàn thành , lại có thể leo lên núi nghỉ ngơi , chơi cho vơi tuổi đời kekeke =))))