Kỹ Năng Tranh Sủng - Edit

Chương 9: Phần Mềm Hack


Bạn đang đọc Kỹ Năng Tranh Sủng – Edit – Chương 9: Phần Mềm Hack

Edit: Huệ Hoàng hậu
Beta: Nga Quý tần

Bích Đào bị một trận đau đớn đánh thức. Kinh khủng là nơi xuất phát cảm giác đau kia chính là đến từ phần đầu, thật giống như cơn đau trước đây – lúc ngất xỉu khi bị kéo đến cái phó bản này, cơ hồ là giống như đúc.

Nỗ lực trợn mắt, nàng phát hiện trước mắt mình xuất hiện thêm cái màn hình điều khiển trò chơi một cách huyền diệu.

Mặt không biểu tình mà click mở phong thư nhấp nháy phía dưới, suy đoán không biết lại xảy ra thêm chuyện xấu gì đây.

Đào Đào thân yêu: Cái màn hình điều khiển này đã đi theo bên cạnh ngươi khi ngươi đến thời không này rồi, chỉ là phải đợi đến lần đầu tiên sử dụng kỹ năng tranh sủng, khiến cho mặt rồng đại duyệt mà đạt được giá trị kỹ năng thuần thục sau mới có thể kích hoạt sử dụng. Công năng cụ thể thì xin ngươi tự hành mày mò.

PS – nhắc nhở ấm áp: Cảm thấy giao diện trở ngại đến tầm mắt, có thể biến lớn thu nhỏ lại tùy ý nha! (hắn còn rất tri kỷ mà dùng mũi tên màu đỏ chỉ vào nút biến lớn thu nhỏ)

Ấn vào dấu “x” đóng cửa giao diện.

Bích Đào lại không hề cảm thấy tri kỷ, phó bản nhập vai vào truyện mà, nếu không có bàn tay vàng, người chơi sẽ rất khó khăn.

Nếu làm vậy thì khi nàng trở về như cũ sẽ khiếu nại!

Bọn họ đừng nghĩ cứ như vậy trốn thoát.

Có điều ban đầu nàng chỉ thích ở trong trò chơi đánh quái vật rồi thăng cấp để phát tiết tinh lực, còn chưa từng có chơi đùa phó bản với cốt truyện thế này, mang thêm hệ thống là cái dạng gì cũng không rõ ràng cho lắm.

Vì thế nàng tò mò click mở bảng thuộc tính, lập tức nhảy ra một cái khung: “Trước mặt ngài có 5 điểm kỹ năng tranh sủng, xin lựa chọn vài loại hình để tăng thêm điểm số ở bên dưới.”

Phía dưới cùng sổ ra ba lựa chọn: Cá tính, thân thể, sở trường đặc biệt.

Nàng chọn cá tính, lập tức trong khung cửa sổ nhảy ra mười mục nhỏ, phía sau mỗi mục có một khung vuông nhỏ để trống:

Điềm mỹ 🔲

Kiều tiếu 🔲

Ôn nhu 🔲

Hoạt bát 🔲

Lãnh diễm 🔲

Cao quý 🔲

Khí phách 🔲


Không dễ bị hãm hại 🔲

(Bị hãm hại hoàng đế cũng không tin )

Dễ dàng hãm hại người 🔲

(Dù là cố ý hãm hại hoàng đế cũng tin)
3

Cảnh giác 🔲

(Khi bắt đầu có nguy hiểm sẽ cảnh báo)

Nhắc nhở: 7 loại đầu thì thuộc tính đạt tối đa là 10 điểm, 3 loại sau thì mỗi loại cần 30 điểm mới đụng nóc, tổng điểm kỹ năng là 100, xin cẩn thận lựa chọn.
2

Bích Đào sọc đen chảy dài, 3 loại sau thật bá đạo, đáng tiếc yêu cầu đến ba mươi điểm.

Tuy nhiên nói tóm lại là vẫn đáng tin cậy, vẫn rất quan trọng vào thời điểm này – khi hoàng đế còn chưa có ấn tượng với nàng.

Vì thế nàng lần lượt thêm 1 điểm vào cả 3 loại phía sau.

Sau đó lôi ra bảng thuộc tính thân thể, vẫn là từng mục.

Thanh âm điềm mỹ 🔲

Thanh âm thánh thót 🔲

Thanh âm mềm mại 🔲

Thanh âm khí phách 🔲

Thân kiều thể nhuyễn 🔲

Thể chất khỏe mạnh 🔲

Da thịt trắng nõn 🔲

Sợi tóc đen nhánh 🔲

Chân dài eo thon 🔲

Thể trọng uyển chuyển nhẹ nhàng 🔲


Dễ dàng sinh dưỡng 🔲

Mang hương thiên nhiên (tự chọn mùi hương) 🔲
2

Trời ơi “thanh âm khí phách” là cái quái gì đây, phía trước trong phần cá tính có “khí phách” nàng đã rất muốn phun trào rồi đấy.

Việc cấp bách trước hết vẫn là dưỡng tốt thân thể, may mà ngày hôm qua cẩu Hoàng đế chỉ đến một lần, bằng không nàng tuyệt đối đã đi gặp A di đà phật.
3

Vì thế thêm 1 điểm sau “Thể chất khỏe mạnh”.

Rồi nàng kéo bảng sở trường đặc biệt ra xem, cái này thì rất bình thường, không còn gì ngoài: gảy đàn, chơi cờ, viết chữ, vẽ tranh, múa, võ, hát, bắn cung, cưỡi ngựa, nghề.

Nàng thật muốn thêm vào mục “bắn cung”, “cưỡi ngựa”.

Xúc cảm khi làm cung thủ trong trò chơi vẫn còn lưu lại, hẳn là càng dễ dàng hơn chút.

Tuy nhiên hiện tại còn chưa cần suy xét cái này, giống như suối nước nóng ở hành cung, trước tiên phải giành một vị trí trong lòng Hoàng đế đi rồi lại nói.

Giữ lại cái điểm số dự phòng cũng tốt.

Ấn vào “Hoàn thành”, khung vuông nhắc nhở của hệ thống lại nhảy ra: Ngài còn 1 điểm chưa tăng thêm, có xác nhận rời khỏi bảng thuộc tính?

“Xác nhận”.

Hôm nay đã chịu kinh hỉ lẫn kinh hách không ít. Nàng nhìn nhìn ánh sáng nhấp nháy quanh cái bảng, cảm thấy đến buổi tối vẫn nên mở ra xem lại, miễn cho bên trong rỗng tuếch thì càng chịu thêm kích thích.

Nàng không tin nổi hệ thống có thể cho nàng thần vật, mở ra bàn tay vàng vô hạn cho nàng.

Có bảng thuộc tính thêm sức, nàng câu dẫn Hoàng đế càng dễ dàng thêm chút. Hoàng đế vui vẻ thêm vài lần, điểm thuộc tính kỹ năng lại có thể gia tăng, hiển nhiên là một vòng tuần hoàn tốt.

Vì cân bằng trò chơi, phỏng chừng mấy đồ vật trong túi chỉ là để dùng cho vui thôi.

Thu nhỏ lại màn hình điều khiển, Bích Đào đánh giá canh giờ cũng gần tới, lát nữa Hoàng đế vào triều sớm nàng còn phải hầu hạ nên cũng lười, chẳng nằm lại ngủ thêm làm gì.

Nghiêng hơn phân nửa thân mình, nàng nhàn tới không có việc gì, bèn cẩn thận ngắm nghía dung mạo của Hoàng đế.

Hôm qua đã khuya, ở cổ đại đèn mờ ám không thích ứng được, nàng lại thường thường cúi đầu, tinh thần lơ đãng, không thấy rõ đường nét.


Râu ria được cắt tỉa gọn gàng, mày kiếm nghiêng nghiêng, mũi cao thẳng, cằm có góc cạnh rõ ràng. Vì ngủ say mà hơi mở môi mỏng, có thể tưởng tượng khi mím chặt thì lạnh lùng vô tình đến thế nào.
1

Còn đôi mắt, nàng nhớ mang máng là một đôi mắt phượng thon dài, khi chìm vào ham muốn tình dục thì thâm thúy nheo lại, có loại cảm giác chống lại sự xâm nhập và tính toán.
7

Người này làm Hoàng đế xem như tùy tính, làm nam nhân lại là rất nguy hiểm.

Có lẽ là nhìn quá nhập tâm, cho nên vai ngọc bị bàn tay to ôm qua mà nàng cũng không tự biết, thẳng đến khi nghe một câu: “Rất đẹp à?” vào tai thì nàng mới bừng tỉnh giật mình.

“Vâng.” Nàng gật đầu, không có khen ngợi dư thừa cùng thêm thắt gì, cũng không có làm nũng phản bác.

Hắn cười, ấn nàng vào trong lồng ngực.

Nàng tựa như mèo nhỏ mà cọ cọ, sau đó ngoan ngoãn rúc ở nơi đó.

“Một hồi trẫm cho người soạn chỉ, để ngươi tấn lên Tài nhân đi.” Giọng nói khi vừa tỉnh giấc có vẻ hơi khô khốc, hắn liền khụ một tiếng hắng giọng.
10

Hắn nhớ rõ tỷ tỷ nàng lần đầu tiên thị tẩm liền xin ân điển này, có điều nàng ta nói cũng rất uyển chuyển, chưa kể hắn lại lấy nàng ta ra làm bia ngắm, tuy rằng thuật đế vương là như thế, không có gì để áy náy, nhưng cũng có chút ý tứ xem như bồi thường, vậy nên hắn đáp ứng nàng ta.

Hiện giờ thấy nàng hầu hạ tốt, liền chủ động ban thưởng.

“Thôi đừng”. Nàng vô ý thức mà bắt một sợi tóc đen nơi tay, mềm mại mà khua vòng vòng trên má đào: “Hoàng thượng ghi tạc trong lòng, chờ đến khi thiếp thân có thể thăng lên Mỹ nhân, lại hạ chỉ luôn một lần được không?”

Nói trực tiếp, trực tiếp đến mức có chút phạm thượng, giống như chắc chắn nàng có thể lại thăng lên.

“Ồ?” Hàn Tử Kỳ nhướng mày, đối với nữ nhân khi hắn còn cảm thấy hứng thú, luôn rất khoan dung. Ít nhất là có thể nghe một chút giải thích, sẽ không lập tức nổi giận.

“Bằng không lại cùng phân vị với tỷ tỷ, đều bị kêu Tiết Tài nhân, người khác xưng hô lên, thiếp thân cũng không biết đang kêu ai. Nhất định sẽ gây ra không ít chê cười.” Bích Đào nhỏ giọng mà nói, nghĩ nghĩ, lại chuyển lọn tóc đen kia tới bờ ngực kiên cố dày rộng của hắn, giọng nói yêu kiều theo sợi tóc di chuyển: “Hoàng thượng, có được không?”
4

Hoàng đế ôm nàng càng chặt, lại gác cằm lên đỉnh đầu nàng, cười nhẹ: “Vật nhỏ quấy người.”

“Trẫm đáp ứng ngươi.”

Bích Đào vui vẻ cười hé răng, dù sao đang rúc ở trong lòng ngực hắn, không ai trách cứ.

“Có điều, ngươi cũng phải đáp ứng trẫm một sự việc.” Hắn thong thả, ung dung nói thêm một câu.

Được rồi, nàng liền biết, làm hoàng đế đời trước đều là gian thương!

Nửa điểm thiệt cũng không chịu nhận.

“Đừng học tỷ tỷ ngươi, trẫm nhìn ngươi áp chế tính tình mà lạnh lùng đạm mạc, mệt mỏi quá.” Hoàng đế vừa nhớ tới tới liền muốn cười, nói thật, nữ nhân ở hậu cung hắn tuy không nhiều lắm, nhưng các loại tính cách cũng coi như đầy đủ hết. Hắn cũng là có khẩu vị riêng, nên ngẫu nhiên cũng có phi tần vì tranh sủng mà sửa lại tính tình bản thân.
2

Nhưng vật nhỏ trong lồng ngực hắn, tuyệt đối là sửa không giống nhất.


Liếc mắt một cái là có thể bị chọc thủng.

Thế nhưng nàng còn không hề hay biết, cứ vui vẻ giả dạng một khối băng nhân để được hắn sủng, khiến hắn cảm thấy xem diễn cũng thú vị, rồi lại thoáng không đành lòng để nàng tiếp tục hành hạ chính mình.

Thôi, vẫn là tính tình vốn có của nàng càng hợp ý hắn.

Nũng nịu đáng yêu, chọc một chút liền phản ứng mãnh liệt. Làm hắn rất có cảm giác thành tựu.

Không giống những nữ nhân kia kính cẩn, dịu dàng nghe theo, dù là bày ra chút nũng nịu thì cũng luôn luôn liếc nhìn hắn, sợ hắn vung tay áo liền đi rồi, không chân thật.

Bích Đào nghe mà quẫn bách, có chút cảm giác bị vạch lông.
13

Thật hay, nàng cực cực khổ khổ mà suy tư, nghiền ngẫm nhân vật, rất là gian nan. Cứ như vậy đã bị phủ định, làm người vừa xấu hổ vừa ấm ức, giống như phía trước đều là hát tuồng cho người ta xem náo nhiệt.

Có điều nghe lời nói của hắn chỉ có ý cười, không có mất kiên nhẫn, nàng cũng có chút an ủi.

Ít nhất sẽ không bởi vì cái này mà bị ghét bỏ, nàng còn có cơ hội phấn đấu!

Nàng nhanh chóng quyết định lôi ra bảng thuộc tính đem điểm số dư lại thêm ở “Thanh âm mềm mại”, rồi làm nũng với Hoàng đế: “Hoàng thượng, Hoàng thượng bắt nạt người ta…”
12

Hoàng đế nghe xong âm thanh này, thế nhưng cảm thấy ngay cả tiếng rên rỉ uyển chuyển, yêu kiều của nàng vào tối hôm qua cũng không bằng, thật là mềm như sợi bông, phiêu phiêu mà đảo qua màng tai hắn, muốn bắt lại bắt không được.

Nhất thời chỉ nghĩ, khi nào lại lăn lộn nàng một hồi thì sẽ được nghe tiếng rên mang âm sắc như vậy “ưm”.

Bàn tay hạ xuống vỗ vỗ mông nàng, trêu đùa: “Hiện tại trẫm lại không có thời gian bắt nạt ngươi, nếu ngươi muốn trẫm bắt nạt ngươi, cũng nên chờ đến buổi tối lại nói, hửm?”

Bích Đào lại quẫn bách, cẩu hoàng đế này, trong đầu chỉ có cái đấy!

“Được rồi, đứng lên giúp trẫm thay quần áo.” Nói rồi hắn giương giọng gọi ra ngoài cửa, một cung nữ bưng dụng cụ rửa mặt tiến vào.

Nàng thấy mười vết cào nông hoặc sâu trên lưng Hoàng đế thì có chút đỏ mặt, khụ, rõ ràng móng tay nàng đã cắt thực ngắn rồi mà.

Có thể thấy được lúc ấy nàng hạ không ít sức lực.

Hoàng đế thấy động tác thắt nút áo của nàng cũng không xong, trên mặt đỏ ửng không giảm, tâm tình càng là sung sướng: “Thân mình ngươi không tốt, nếu là khó chịu thì hôm nay cũng đừng đi thỉnh an.”

“Tạ Hoàng thượng ân điển.” Nàng hành lễ ta ơn, ngoài miệng đáp lời, lại vẫn quyết định muốn đi.

Phản bác thì không cần, phỏng chừng Hoàng đế cũng liền thuận miệng nhắc tới, không quan tâm cuối cùng nàng có đi hay không.

Hàn Tử Kỳ ra cửa, dặn việc này với Triệu Trung Tín, cả người thần thanh khí sảng mà đi thượng triều.

Tác giả có lời muốn nói: Vì thế phần mềm hack trong truyền thuyết xuất hiện, tuy rằng cái tác dụng của nó… Không quá rõ ràng.
2


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.