Bạn đang đọc Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma – Chương 4: Thiên Kim Hào Môn Đừng Hắc Hóa 2
“Đang truyền tống vị diện.
.
.
Truyền tống hoàn tất, tiếp thu thông tin vị diện ―― “
Nam chính Lăng Vũ, xuất thân hắc đạo thế gia, từ nhỏ thiên phú dị bẩm, sau khi lớn lên càng là ở trong giới hắc đạo lật tay thành mây, trở tay thành mưa.
Cũng bởi vậy trở thành cai gai trong mắt rất nhiều lão đại hắc đạo, cho người ám sát nhiều lần.
Nữ chính Tô Ninh, gia đình nghèo khó, từ bé đã mang theo tính tình tích cực, ngoan cường phấn đấu.
Mà nam chính tại một lần ám sát, ngoài ý muốn bị tính kế, bản thân bị trọng thương, được nữ chính cứu, mà nam chính vì muốn đem bọn người ám sát hắn một mẻ hốt gọn, vì vậy không thể xuất hiện trước mặt bọn chúng, cho nên cứ ở nhà của nữ chính để chờ đợi thời cơ.
Thời gian dài, man chính liền bị nữ chính lạc quan thiện lương hấp dẫn, mà nữ chính cũng thích nam chính luôn tôn quý lãnh khốc lại chỉ đối xử ôn nhu với cô.
Mà nữ chính còn có một thanh mai trúc mã, gọi là Ôn Ngôn (1), tên cũng như người, ôn tồn lễ độ, hắn yêu nữ chính, đối với nữ chính vô cùng con mẹ nó tốt, nhưng lúc hắn quyết định tỏ tình, nữ chính cự tuyệt, bởi vì cô đã yêu nam chính.
(1) Ôn Ngôn: lời nói nhẹ nhàng
Mà nam nữ chính lại trải qua một loạt ngược luyến tình thâm, trùng điệp hiểu lầm, có gia đình ngăn cản, các loại nữ phụ độc ác hãm hại.
Sau cùng kết cục là nam chính trở thành vua hắc đạo, cùng nữ chính đi tới hôn nhân, mà nam phụ bị nữ chính cự tuyệt liền ảm đạm xuất ngoại, mà nam nữ chính này hạnh phúc happy.
Nhưng là, biến cố phát sinh, một cái hệ thống công lược nữ chính xuyên qua trên người nam phụ, từ đây cướp đi hết thảy của nam chính.
Hắn dựa vào cái gì mà trời sinh loá mắt, dựa vào cái gì người khác liền phải trở thành vật làm nền cho hắn?
Quyền lực của nam chính? Phụ nữ của nam chính? Không nói hai lời, cướp.
Cuối cùng, nam chính nghèo túng cả đời, mà hệ thống công lược trên người nam phụ thành công hoàn thành nhiệm vụ.
Trong một căn phòng công chúa
Thiếu nữ nằm trên giường, tia nắng đầu tiên chiếu lên trên mặt của thiếu nữ đang ngủ say, lông mi thật dài có chút rung động, cô gái chậm rãi mở mắt, trong mắt một vòng huyết sắc (2) yêu dị chợt lóe lên.
(2) huyết sắc: màu máu
Nhiễm Bạch nhìn căn phòng công chúa, dưới mặt đất một con mèo nhỏ:
“Phong Lạc?” Nhiễm Bạch nhìn, nghi ngờ hỏi.
“Meooo ~” mèo con meo meo kêu lên.
“Kí chủ, là tôi.” Giọng nói của Phong Lạc vang lên tại trong đầu Nhiễm Bạch.
“Kí chủ, cô chờ chút, tôi đem thân phận của thân thể này truyền cho cô.”
“Ồ.” Nhiễm Bạch vô cùng nhu thuận lên tiếng, phối hợp với khuôn mặt trẻ con tinh xảo đáng yêu, nhìn như cô công chúa nhỏ.
Thế nhưng là, ai cũng sẽ không nghĩ tới, chính là cô gái nhỏ này, trong khoảnh khắc m có thể đoạt tính mạng người.
Nguyên chủ gọi là Lăng Bạch, là em gái cùng cha khác mẹ với Lăng Vũ, là kết quả phong lưu của cha Lăng.
Lúc được Lăng gia phát hiện, là ở cô nhi viện, mẹ cô sau khi sinh cô liền chết, Lăng Bạch được đón trở về, nhưng là cô ở trong nhà như người trong suốt, không có ai quan tâm..