Đọc truyện Konosuba Của Tui – Chương 17: Mĩ nữ sao??? Bề ngoài là tiểu thư bên trong là bà chằn
Được rồi, nếu đã có được địa chỉ của thương quán nô lệ thì tui cũng nên viếng nó một cái rồi. Theo lời Frank thì nói nằm cùng hướng đi tới khu rừng hắc long, có thể nói là ngoại ô thành, nơi có khả năng xuất hiện quái dữ cấp D hoặc D+, có vẻ như tên Carden chủ nơi này tự tin quá nhỉ, hay là hắn có nhiều nô lệ mạnh để bảo vệ bản thân ta. Mà thôi sao cũng được, cứ tới đó kiếm một bé tai mèo nào đó rinh về làm ấm giường cho vui hi vọng 20000 Eris của mình đủ mua. Tui mở cửa
“Wa! Một vị khách lạ đây, xin hỏi ngài đến nơi này lần đầu hay sao.”
Một người đàn ông cũng là người mà hôm trước tui thấy ở công hội nói chuyện rất lâu với chị Alicia.
Khi nhìn quanh thì chủ yếu tui thấy là nô lệ nam, cái quái gì thế này, mấy cô em thú nhân xinh tươi của tui đâu rùi, sao trưng toàn mấy tên cơ bắp không vậy nè. Một cảm xúc không vui xuất hiện, nhưng thôi cứ nói chuyện với ông ta trước đã
Tui giơ chiếc gia huy của gia tộc Chloé ra ông ta xem, ngay lập tức nét mặt ông ta thay đổi.
“Vâng! Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ giảm cậu 30% giá thành.”
Wa! Thậm chí ông ta không nghi ngờ tui có phải là kẻ ăn cắp nó không nữa.
“Nếu cậu ăn cắp nó từ chủ nhân gia huy, con mắt của Gryffindor sẽ không lóe ra ánh sáng đỏ đó đâu.” Như nhìn thấu được tui ông ta lên tiếng.
Wa! Chế độ bảo vệ chống giả ghê thật, ở trái đất đừng hòng có sản phẩm nào như vậy. Quả thật a, nếu nhìn kỹ thì có ánh sáng đỏ rất nhỏ nơi con mắt.
“Vậy thứ cậu đang nhắm tới là gì, chiến đấu mạnh mẽ giỏi làm việc nặng…”
“Chắc là chiến đấu mạnh mẽ đi, và điều quan trọng là nữ, thú nhân tộc mèo thì trên cả tuyệt vời.”
“Cái đó thì tôi xin lỗi quý khách.” Ông ta thở dài tiếc nuối
“Một số quý tộc ở đế đô đã đặt hết nô lệ nữ rồi. Hiện tại trong tiệm đã hết hàng.”
“Cái quái gì! Hết hàng. Ông không đùa đấy chứ!”
Tui nắm lấy vai của Carden mà lắc liên hồi.!!!! Khốn khiếp a! Tên nào dám cạnh trạnh chức vị vua harem tui a, tui phải thiến hắn mới được, Mày chờ đó đi, tao sẽ cho mày biết mùi dám cạnh tranh với main chính là tao thì mày xác định rồi.
“A!!! Quý khách bình tĩnh! Nếu mà quý khách nhắm tới con gái thì bổn tiệm vẫn còn một cô ế hàng đó.”
“Ế hàng! Chắc là xấu xí như ma chê quỷ hờn chứ gì.”
Tui bĩu môi không chút hứng thú nào gọi là có, các bạn thử nghĩ xem, mấy tên quý tộc toàn là thứ dùng thân dưới suy nghĩ mà còn không thèm thu thì biết độ xú nha đầu của con nhỏ này thế nào rùi, cái thể loại đó tuy không biết mạnh mẽ ra sao nhưng khi tưởng tượng một con quỷ nữ đồ sát quái chắc tui khỏi ngủ luôn quá.
“Cô này tuyệt đối là mĩ nữ trong mĩ nữ.”
“Biết rồi chắc xấu….. Ủa! Ông nói gì thế….. Mĩ nữ…. Tôi có nghe lầm không.???”
“Quý khách không lầm, cô ta là một mĩ nữ hay là tôi dắt cô ấy ra ngài coi nhé.”
“Ừ! Ừ! Mau lên nhé.”
Hơi thở tui bắt đầu dồn dập, thể loại gì đây, ngự tỉ BB, loli, hay thú nhân trời ơi xem ra trời còn thương tui để lại cho tui một mỹ nữ.”
“Xin lỗi đã để quý khách chờ lâu.”
Yamato Nadeshiko, đó là ấn tượng đầu tiên chỉ tiếc là không phải tóc đen mà là một màu hồng bay phấp phới trong gió mặc dù trong tiệm không hề có gió nhưng dường như trí tưởng tượng của tui đã khiến tui nhìn thấy như vậy. Cô ấy mặc một bộ giáp nhẹ, hông mang 4 thanh kiếm nhật, đầu đeo một chiếc mặt nạ quỷ màu trắng, nhưng điều đó không làm mất đi nét đẹp của cô ấy chút nào mà nó còn tô thêm cho sự mạnh mẽ. Quá đẹp, một nữ samurai chân chính không tì vết, khiến tui không thể không có ý nghĩ giúp cô ấy phá nát chiếc vòng cổ nô lệ đang đeo được.
“Cô ấy trông bình tĩnh so với một nô lệ nữ thường nhỉ.”
Sau khi nhìn thấy thái độ trên khuôn mặt thì mình đưa ra nhận xét như vậy, quả thật nếu nô lệ nữ mà gặp người mua là đàn ông thì chắc chắn họ sẽ nhìn tên đó bằng ánh mắt căm ghét nhưng trên mặt cô ấy không có chút gì thể hiện điều đó cả. Vậy có vẻ cô ta là một tiểu thư được giáo dục tốt, không tỏ ra thất thố cho dù rơi vào bất cứ hoàn cảnh nào sao. Vậy lần đầu của tui được vào tay một tiểu thư đài các a, tuy không phải loli nhưng như vậy cũng tuyệt rồi, và nếu đối phương là một tiểu thư thì tui cũng phải chứng ta mình là một quý ông mới được, tui khom người cúi chào.
“Tôi! Satou Sumeragi! Xin được ra mắt vị tiểu thư xinh đẹp diễm lệ như bông hoa trên cành này. Không biết tôi có được niềm vinh dự được biết quý danh của cô hay không.”
Wa! Tui phục mình quá đi mất, không thể lịch lãm hơn được nữa đâu đấy, các bạn thấy sao nào chấm điểm đi nhé
10! 10! 10! 8! (Vì tao đang GATO nên cho mày nhiêu đó thui)
Mồ! Các bạn thật là! Nhưng như vậy cũng đủ diễn tả sự lịch lãm của tui rùi chứ gì và các bạn ơi, cô ấy mỉm cười rồi kìa, một nụ cười khiến con tim tui xao xuyến, một nụ cười có thể khiến toàn màn hình TV xuất hiện ngàn cánh hoa hồng. Và ngay sau đó cái tui thấy là….
“Màu hồng ren đầy vẻ thanh thuần và ngây thơ, trời ơi Eris sama ơi! Cô quả thật là nữ thần tuyệt vời nhất đã cho tui thấy được thiên đường này, dù có chết giờ tui cũng không hối hận.”
*Rầm!!!!!* *Ầm!!!!!!*
“Quý khách!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.”
Giọng của ông chủ tiệm Carden là thứ cuối cùng tui nghe được trước khi ý thức chìm vào bóng tối
………………
“Quý khách tỉnh rồi. Có thấy không ổn ở đâu không nhất là đầu và cổ.”
“Có chuyện gì xảy ra, vậy sao ông hỏi như thế.”
Tui nhận ra mình đang nằm trên sofa phòng khách và quả thật đầu cổ tui có chút nhức nhức. Và cạnh tôi là ông chủ tiệm cùng cô gái lúc nãy nhưng bây giờ cô ấy đang nhìn tui với một ánh mắt như nhìn một con gián mà cô ấy hận không thể đập chết vậy. Sợ thật a, cứ tưởng là một tiểu thư ai ngờ đâu là một bà chằn.
“Quý khách đây bị cô ta đá một phát ngay đầu văng vào tường, cổ trẹo đúng nửa vòng, may mà tôi có vũ khí chứa skill hồi phục mới cứu kịp nếu không thì…..”
WTF! Quay đúng nửa vòng, hi vọng mặt tui khi đó không kinh dị như trong phim the the exorcist chứ nhỉ. Đúng là con nhỏ bạo lực mà.
“Ờ nghĩ lại thì trước khi ta mất ý thức ta thấy cái gì đó hồng hồng….”
“Chết đi tên khốn nạn!!!.”
Wa!!!! Wa!!! Cô ta đang xách nguyên cái tủ lên kìa, cứu với a.
“Dừng lại! Josephine Rosenkreuz! Đó là lệnh.”
Carden quát lớn và ngay lập tức cô gái nô lệ dừng lại trong khi đang định phang cái tủ xuống đầu tui. Xem ra chiếc vòng cổ nô lệ đã kích hoạt nên cô ta không thể không dừng lại nhưng ánh mắt thì tựa như đang nhìn một mớ rác thải vậy. Cái quái gì với con bé này vậy, tuy bị bắt làm nô lệ nhưng dịu dàng một chút không được sao. Nhưng dù sao cũng nguy hiểm quá đi mất, tuy tui có chút biến thái thật nhưng bị con gái giết chết không phải là sở thích của tui a. Nhưng ngay sau đó…
“Ah!!!!!.” Vì do bị cưỡng ép dừng lại trong khi đang vác một cái tủ nặng nên cô ấy đã bị mất thăng bằng chiếc tủ đã rơi xuống thân thể nhỏ nhắn đó.
“Nguy hiểm. Trang bị Item! AGI BURST.” Tui vận hết tốc độ trang bị item sử dụng skill và lao ngay ra.
*Rầm!!!!!* “Ah!!!!!!.” Tui chỉ cảm thấy mắt mình mờ đi
Hai lần ngất xỉu trong một khoảng thời gian chưa đến mấy phút, một lần bị gái đạp, một lần vì cứu gái, không biết các bạn có từ nào hay ho để thể hiện được độ ngu và liều mạng của tui không nhể.