Kinh Thiên

Chương 30: Lựu Đạn Phát Uy


Đọc truyện Kinh Thiên – Chương 30: Lựu Đạn Phát Uy


Sau bẩy lần thử nghiệm thất bại đến lần thứ tám Kinh Thiên cũng đã thành công khắc họa được trận pháp ‘làm phát nổ yêu đan’ theo ý muốn.

Tư duy phân tích và sáng tạo của trí tuệ thời đại công nghệ đã giúp Kinh Thiên sáng tạo ra một trận pháp hoàn toàn mới.

Trận pháp mới này có hai trận pháp chồng lên nhau.

Trận pháp thứ nhất là trận pháp rút năng lượng cơ bản nhưng có chút điều chỉnh, khi năng lượng bị rút ra sẽ chạy hỗn loạn kích phát năng lượng trong yêu đan phát nổ.

Trận pháp thứ hai nhỏ hơn được khắc chồng lên trên trận pháp rút năng lượng, trận pháp này giống như kíp nổ của lựu đạn nó kiểm soát trận pháp thứ nhất.

Chỉ khi trận pháp thứ hai được kích hoạt thì trận pháp thứ nhất mới bắt đầu vận hành, lúc này năng lượng trong yêu đan mới bị kích hoạt, chạy hỗn loạn và phát nổ.

Thời gian từ lúc kích hoạt trận pháp thứ hai (hay còn gọi là kíp nổ) khoảng năm hoặc sáu giây tương tự thời gian kích nổ của lựu đạn.

Việc kích hoạt trận pháp thứ hai không dùng linh khí để kích hoạt, nếu đưa linh khí vào trận pháp và yêu đan hoàn toàn không có tác dụng.

Việc kích hoạt trận pháp kích nổ phải kết hợp cả linh khí và linh thức, đưa linh khí vào đúng vị trí trong trận pháp kích nổ thì trận pháp kích nổ mới hoạt động.

Trong trường hợp tu luyện giả không được hướng dẫn sử dụng chi tiết sẽ không thể kích nổ được lựu đạn yêu đan.

Đây cũng là điều Kinh Thiên tính toán, bởi trong nhiều tình huống có thế lựu đạn yêu đan sẽ được tu luyện giả khác đưa linh khí vào.

Nếu không kiểm soát được quá trình kích hoạt sẽ gây ra rất nhiều tình huống khó xử và nguy hiểm.


Việc Kinh Thiên cải tiến trận pháp thành công một phần là nhờ khả năng tư duy phân tích, tổng hợp, kết hợp với tính sáng tạo của anh, nhưng công lớn phải nói đến Kinh Thiên đã nghiên cứu ‘Minh Văn cơ sở’ rất sâu và đó chính là nền tảng giúp anh cải tiến và phát triển thành công trận pháp mới.

Trận pháp hoàn toàn mới này được Kinh Thiên đặt tên là trận pháp ‘lựu đạn yêu đan’.


“Còn lại sáu viên yêu đan.

Vẫn còn đủ nguyên liệu, biến chúng thành lựu đạn phòng thân hết đi”.

Kinh thiên tự nhủ.


Nghĩ là làm Kinh Thiên sử dụng nguyên liệu khắc họa trận pháp biến toàn bộ sáu viên yêu đan còn lại thành lựu đạn yêu đan.

Đây là một quyết định vén tay đốt nhà táng, nghèo mà chơi sang.

Bởi yêu đan của yêu thú có rất nhiều công dụng trong quá trình tu luyện như: yêu đan cũng là dược tài luyện đan của một số loại đan dược, sử dụng làm mắt trận trong một số trận pháp, là nguyên liệu luyện chế một số loại phù triện… và yêu đan cũng thứ giá trị nhất trên cơ thể của yêu thú.

Mười bốn viên yêu đan nếu Kinh Thiên giữ nguyên đem bán có thể đem lại cho Kinh Thiên một khoản tài sản phong phú.

Nhưng trong lúc nghèo rớt mồng tơi anh vẫn chơi sang.


Mất cả ngày trời nghiên cứu và thử nghiệm, khi Kinh Thiên hoàn thành việc biến cả sáu viên yêu đan thành lựu đạn thì cũng đã đến gần nửa đêm.

Ngước nhìn bầu trời tối đen từ dưới đáy cốc, Kinh Thiên lẩm bẩm.


“Đã đến nửa đêm rồi cơ à.

Nghỉ ngơi một chút rồi ngày mai trở lên miệng cốc vậy”.


Sau một đêm nghỉ ngơi điều tức và tu luyện sáng sớm hôm sau với tinh thần sảng khoái Kinh Thiên bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch thoát ra khỏi cái cốc chết tiệt này.

Tuy rằng cả một ngày không ăn, nhưng với tu vi đã đạt đến Nhân vương cảnh nhất giai, nhịn đói vài ngày và hấp nạp linh khí nuôi dưỡng cơ thể cũng không phải là việc khó khăn đối với tu luyện giả.


Tuy nhiên ở cảnh giới này nếu nhịn đói quá lâu, linh khí hấp nạp vào chủ yếu dùng cho việc nuôi dưỡng cơ thể thì tu vi sẽ tiến triển rất chậm.

Bởi ở cấp độ tu vi Nhân cảnh là quá trình xây dựng nền tảng cơ bản của tu luyện giả, việc ăn uống cũng là điều cần thiết đối với tu luyện giả.


Ngước mắt nhìn lên bầu trời buổi sáng sớm từ dưới đáy cốc, phía trên đỉnh cốc có làn sương mù làm cho ánh sáng mặt trời chiếu xuống dưới đáy cốc như mờ như ảo.

Nếu chỉ là thưởng thức cảnh đẹp thì có lẽ nó một khung cảnh thật sự thơ mộng, nhưng lúc này Kinh Thiên chẳng có tâm trạng để mà thưởng thức phong cảnh.

Lúc này Kinh Thiên quan sát phía trên và chuẩn bị cho việc trở lên trên miệng cốc.


“Chỉ là một cái đáy cốc không có gì to tát cả.

Ta lên đây!” Kinh Thiên hét lên vang vọng cả đáy cốc.


Kinh Thiên lôi từ trong nhẫn trữ vật ra một cái khinh khí cầu và trận bàn tạo ra ngọn lửa lúc trước anh tập luyện khí.

Đây cũng là công cụ anh chuẩn bị từ trước rút kinh nghiệm cho lần bị rơi xuống đáy cốc và phải trèo lên bằng tay chân.

Khinh khí cầu này cũng là những vật dụng mà Kinh Thiên chuẩn bị cùng với lúc chuẩn bị bộ đồ nhảy dù.

Bởi lẽ anh hiểu nhảy xuống có thể dùng dù, muốn đi lên thì phải cần có khinh khí cầu.

Đặc biệt kể từ lúc Kinh Thiên có linh lực hệ hỏa, có thể tạo ra ngọn lửa thì việc chuẩn bị khinh khí cầu và sử dụng lại không phải là vấn đề gì khó khăn cả.

Hơn nữa giờ anh còn chế tạo ra được trận bàn rút linh lực từ linh ngọc để tạo ra ngọn lửa, thì việc sử dụng khinh khí cầu càng trở nên dễ dàng hơn.

Việc Kinh Thiên thử sức với luyện khí và chế tạo ra trận bàn tạo ra ngọn lửa cũng là có mục đích để tiện sử dụng vào lúc này.


Khởi động trận bàn tạo ra ngọn lửa, khí nóng nhanh chóng được thổi vào trong quả khinh khí cầu.

Khí nóng khiến quả khinh khí cầu dần căng phồng lên hướng thẳng lên trời và từ từ bay lên rời khỏi mặt đất của đáy cốc.

Kinh Thiên thúc giục trận bàn duy trì ngọn lửa hướng thẳng vào bên trong quả khinh khí cầu, duy trì lượng khí nóng bên trong giữ tốc độ bay lên của khinh khí cầu đảm bảo lượng khí nóng bên trong không quá lớn khiến cho khinh khí cầu bị vỡ.


Sử dụng khinh khí cầu để rời khỏi đáy cốc và trở lên trên mặt đất là một chuyện hết sức dễ dàng.

Vấn đề mà Kinh Thiên phải tìm cách giải quyết đó chính là bá chủ khu vực này, con Hắc Rết Trăn một con yêu thú cấp hai sơ giai.

Kinh Thiên hy vọng rằng lựu đạn yêu đan sẽ giúp anh giải quyết vấn đề này.

Chính vì có được loại đồ chơi này Kinh Thiên mới dám rời khỏi đáy cốc.


Mỗi một quả lựu đạn yêu đan khi phát nổ tức là yêu thú sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình tự bạo.

Tất nhiên chỉ là yêu đan phát nổ không có thân thể của yêu thú đi kèm nên sức công phá của nó đạt khoảng tám mươi năm phần trăm so với yêu thú tự bạo yêu đan.

Tùy theo cấp bậc của yêu thú khi tự bạo yêu đan có thể làm trọng thương hoặc giết chết yêu thú cấp hai.

Với yêu thú cấp một đỉnh phong khi tự bạo yêu đan có thể giết chết một yêu thú cấp hai sơ giai hoặc trung giai, tuy nhiên khi đó nó chỉ làm trọng thương yêu thú cấp hai cao giai và khiến yêu thú cấp hai đỉnh phong bị thương nhẹ.

Tất nhiên khi khoảng cách là một đại cảnh giới thì yêu thú tự bạo yêu đan không giải quyết vấn đề gì và không thể làm bị thương đối thủ của nó.


Khinh khí cầu vẫn từ từ bay lên đưa Kinh thiên đến dần miệng cốc.

Lúc này ngoài việc điều khiển trận bàn duy trì tốc độ bay lên của khinh khí cầu Kinh Thiên cũng đã cầm sẵn trên tay hai quả lựu đạn yêu đan, để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.


Kinh Thiên không hy vọng rằng lựu đạn yêu đan có thể giết chết được Hắc Rết Trăn, anh chỉ hy vọng những quả lựu đạn yêu đan này có thể khiến con Hắc Rết Trăn bị trọng thương qua đó tạo cơ hội cho anh có thể thoát khỏi khu vực của nó kiểm soát trở ra lại bên ngoài Vân Lĩnh sơn mạch.


Chẳng mấy chốc khinh khí cầu cũng lên tới miệng cốc, nương theo làn gió, Kinh Thiên điều khiển khinh khí cầu rời khỏi miệng cốc tiến vào khoảng mặt đất cách miệng cốc khoảng hai chục mét thì hạ khinh khí cầu đáp xuống.

Anh không cho khinh khí cầu bay cao lên trên bầu trời, vì như vậy sẽ dễ dàng bị các loài yêu thú có cánh như Đại bàng yêu, Ưng yêu… tấn công khinh khí cầu.

Rơi từ trên cao xuống rất nguy hiểm vì hiện giờ anh chưa biết bay.

Hơn nữa Kinh Thiên cũng muốn nhanh chóng hạ xuống để chuẩn bị đối phó với con Hắc Rết Trăn, vì anh biết khi anh trở lại mặt đất sẽ không thoát khỏi vùng kiểm soát của con yêu thú cấp hai sơ giai này.

Nó sẽ rất nhanh chóng tìm đến chỗ Kinh Thiên, đây là bản năng của yêu thú.


Trở lại mặt đất nhanh chóng thu hồi khinh khí cầu và trận bàn vào nhẫn trữ vật, Kinh Thiên liên lấy ra bốn viên lựu đạn yêu đan cầm trên tay quan sát xung quanh chuẩn bị chiến đấu.


Đúng như những gì Kinh Thiên dự đoán chỉ vài phút đồng hồ con yêu thú cấp hai sơ cấp Hắc Rết Trăn đã xuất hiện.

Cái lưới của nó thò ra thụt vào, cái miệng há lớn với bốn chiếc răng nanh sắc nhọn, như đang chuẩn bị thưởng thức một bữa tiệc thịnh soạn.

Vì trong ý thức bản năng của nó Kinh Thiên giống như con mồi trong chuỗi thức ăn của nó, và mùi vị của tu luyện giả thì thực sự rất hấp dẫn đối với các loài yêu thú ăn thịt.


Kinh Thiên cũng đã có chuẩn bị nên không bị động giống như lần trước, và con Hắc Rết Trăn thì coi như con mồi đã là thức ăn trong miệng, nên lúc này cả hai đứng nhìn nhau mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau.

Khoảng cách giữa Kinh Thiên và con Hắc Rết Trăn lúc này cũng chỉ có hơn hai chục mét.


Uốn mình một cái con Hắc Rết Trăn há to miệng của nó nhằm thẳng Kinh Thiên vồ tới.

Nó muốn một đòn giết chết con mồi của nó và nuốt chửng.

Thân hình to lớn của nó uốn éo làm một vùng những cây non xung quanh ngã đổ.


Không giống như lần trước chưa nhìn rõ con yêu thú cấp hai này là con gì, Kinh Thiên đã cắm đầu cắm cổ, ba chân bốn cẳng co giò chạy cho nhanh.

Lần này có chuẩn bị, nên anh bình tĩnh quan sát mọi chuyển động của con Hắc Rết Trăn.

Ngay khi miệng con Hắc Rết Trăn gần sát vồ tới, Kinh Thiên liền vận dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ lách người sang bên trái tránh cú táp của con Hắc Hết Trăn.

Mục đích của Kinh Thiên khi quan sát chuyển động của con Hắc Rết Trăn để chọn phương hướng né tránh đòn tấn công của nó.

Bởi vì nếu không quan sát kỹ mà né tránh về phương hướng cái đuôi của con Hắc Rết Trăn đang vặn mình khả năng sẽ bị cái đuôi của nó quật cho một cái, lúc đó không chết cũng bị thương.


Vồ trượt con mồi theo đà quán tính cả thân hình to lớn kềnh càng của con Hắc Rết Trăn lao đi làm ngã đổ cả một nhóm cây con, cây nhỏ xung quanh Kinh Thiên vừa đứng.

Kinh Thiên lách người về bên trái đồng thời di chuyển theo hướng ngược lại hướng lao tới của con Hắc Rết Trăn để kéo dãn khoảng cách giữa anh và con yêu thú cấp hai.

Vừa tránh né, vừa di chuyển đồng thời một quả lựu đạn yêu đan cũng được Kinh Thiên kích hoạt và ném về phía con Hắc Rết Trăn.

Tất cả những hoạt động đó đều diễn ra liên tiếp trong khoảng thời gian rất ngắn.


Con Hắc Rết Trăn vồ trượt con mồi của nó, trượt đi một đoạn nó liền uốn éo thân mình của nó hãm lại tốc độ trượt đi.


Ngóc đầu lên, nhe răng quay lại con Hắc Rết Trăn muốn xác định vị trí của Kinh Thiên để tung ra đòn tấn công thứ hai.

Bản năng yêu thú của nó nhận biết cấp độ của Kinh Thiên hoàn toàn không bằng nó.

Và nó coi Kinh Thiên như một con mồi đã ở trong miệng nó rồi.

Vậy mà con mồi này lại tránh né, và không hề sợ sệt gì nó cả.

Nhưng khi nó vừa ngẩng đầu lên quay lại thì một vật tròn tròn nơi ngay cạnh thân hình của nó.

Yêu thú cấp hai ngoài bản năng thì linh trí của nó cũng đã mở ra, nó hiểu được một vật từ Kinh Thiên ném vào chỗ nó cũng chả tốt đẹp gì.

Tuy nhiên nó chưa hiểu được vật đó là vật gì thì một tiếng nổ chát chúa vang lên.


“boom…”.

Đất đá xung quanh bay mù mịt, cả thân hình kềnh càng của con Hắc Rết Trăn bị bắn ngược về phía sau xổ đổ một nhóm cây con và va đập mạnh vào thân cây cổ tụ to lớn mới dừng lại được.

Vụ nổ để lại một cái hố rộng hơn một mét và sâu khoảng năm mươi phân trên mặt đất.

Quả lựu đạn yêu đan đầu tiên đã phát huy tác dụng.

Tuy nhiên quả lựu đạn đó được làm từ yêu đan của yêu thú cấp một trung giai nên chỉ làm cho con Hắc Rết Trăn là yêu thú cấp hai choáng váng và cũng chỉ làm cho nó xây xát bên ngoài, chứ chưa thực sự làm cho nó trọng thương.

Lúc này con Hắc Rết Trăn bắt đầu cuồng nộ, một kẻ tu vi kém nó rất nhiều lại sử dụng thủ đoạn khiến nó ăn thiệt thòi, nó gầm lên giận giữ như muốn ăn tươi nuốt sống Kinh Thiên.

Tiếng gầm thét của nó vang vọng cả một góc Vân Lĩnh sơn mạch, khiến cho những yêu thú cấp thấp hơn trong khu vực của nó sợ hai tìm nơi trú ẩn.


Trong tay Kinh Thiên có sáu quả lựu đạn yêu đan.

Hai quả được làm từ yêu đan của yêu thú cấp một trung giai, ba quả được làm yêu đan của yêu thủ cấp một cao giai và chỉ có một quả lựu đạn là được làm từ yêu đan của yêu thú cấp một đỉnh phong.

Việc Kinh Thiên ném ra một quả lựu đạn yêu đan của yêu thú cấp một trung giai cũng là để thử xem tác dụng của nó với con yêu thú cấp hai sơ giai này thế nào.


Nhận thấy lựu đạn yêu đan của yêu thú cấp một trung giai cũng chỉ khiến cho con Hắc Rết Trăn bị thương nhẹ, Kinh Thiên lập tức ném kích hoạt và liên tục ném ra hai quả lựu đạn yêu đan của yêu thú cấp một cao giai nhằm thẳng vị trí của con Hắc Rết Trăn ném tới.

Con Hắc Rết Trăn đang gầm lên giận dữ, nó dự định dùng hết sức lực của nó vồ tới Kinh Thiên, nhưng khi trong bụi mù nó chưa kịp xác định vị trí của Kinh Thiên thì hai quả lựu đạn yêu đan đã ném sát đến gần người nó.

Một quả ở gần ngay phần đuôi của nó, một quả thì rơi ngay phần thân trên của nó.

Kinh Thiên lợi dụng linh thức của mình có thể quan sát được trong đám bụi mù nên xác định vị trí của con yêu thú và ném hai quả lựu đạn vào vị trí tương đối hiểm.

Còn con Hắc Rết Trăn bị vụ nổ trước đó làm cho choáng váng chưa kịp xác định vị trí của Kinh Thiên và chưa kịp hành động gì.


“Boom….

Booooooooom…” Hai tiếng nổ còn lớn hơn tiếng nổ lúc trước vang lên.

Do hai quả lựu đạn phát nổ cùng lúc, cộng hưởng âm thanh với nhau tạo ra một tiếng nổ vang rền một góc Vân Lĩnh sơn mạch.

Tiếng nổ lớn khiến cả những con yêu thú cấp hai trung cấp cũng cảm thấy ngán ngẩm, quay trở lại chỗ trú ẩn của mình.

Bởi nghe tiếng nổ đầu tiên đã đánh động những yêu thú có tu vi cao hơn con Hắc Rết Trăn chú ý.

Yêu thú cũng tu luyện ngoài bản năng thì linh trí của chúng cũng dần phát triển theo cấp độ phát triển tu vi của chúng.

Tiếng nổ đầu tiên hấp dẫn một số yêu thú cấp hai trung cấp hứng thú và kích phát bản năng hung thú trong chúng.

Bọn chúng muốn nhân cơ hội này tiến lại khu vực này để kiểm tra nếu thỏa mãn sẽ thu hoạch chiến lợi phẩm luôn.

Nhưng khi nghe tiếng hai tiếng nổ cùng lúc cộng hưởng vang lên khiến bọn chúng cho rằng đối thủ của bọn chúng có sức mạnh lớn hơn chúng, nên mới từ bỏ con mồi quay trở lại nơi ở.


Lãnh trọn cùng một lúc hai đòn đánh tương đương với sức mạnh của yêu thú cấp một cao giai tự bạo.

Con Hắc Rết Trăn bị hất tung lên cao bay ngược ra phía sau cả chục mét, thân thể của nó bị vỡ toác hai mảng thịt ở phần đuôi và phần thân phía trên gần đầu.

Hai vụ nổ đó cũng thổi bay sáu cái chân bên trái của nó lúc này nó không còn phải là con rết trăm chân nữa rồi.


Hai vụ nổ cũng với thân hình to lớn của con yêu thú cấp hai làm cây cối một vùng ngã đổ, thậm chí một vài cây cổ thụ to lớn ở gần vụ nỗ cũng ngãy đổ, vỡ toác, ngả nghiêng.

Đến lúc này thì con yêu thú cấp hai sơ giai thực sự bị trọng thương, máu yêu thú vương vãi khắp nơi, nhuộm đen cả một vùng nhỏ trong sơn mạch.

Máu của Hắc Rết Trăn có màu đen và chứa độc, khi tiếp xúc với thực vật nhanh chóng làm thực vật khô héo và phát ra tiếng xèo xèo khắp nơi.

Tại nơi con Hắc Rết Trăn tiếp đất, máu đen chảy ra loang nổ nhuộm đen cả mảng.

Nơi hai vụ nộ cùng lúc xảy ra để lại hai cái hố sau đến cả mét và rộng hơn hai mét, đất đá, bụi mù bao trùm cả một vùng.


Điều đặc biệt của tu luyện giả trong thế giới Lạc Hồng là họ không chỉ nhìn bằng mắt, mà còn sự dụng linh thức của mình để quan sát và định vị.

Mặc dù lúc này đất đá, bụi mà bay tứ tán che khuất tầm nhìn, nhưng Kinh Thiên vẫn biết được tình trạng của con Hắc Rết Trăn và cũng xác định được rõ ràng vị trí và tình huống của con yêu thú cấp hai sơ giai này.


“Há há há… tuy rằng chưa thể giết chết được ngươi, nhưng cũng làm ngươi trọng thương rồi.

Đến giờ thì dễ xử”.

Kinh Thiên vừa cười vừa lẩm bẩm, đồng thời anh cũng sử dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ di chuyển xuyên qua đám bụi mù tiếp cận con Hắc Rết Trăn.

Lúc này trên tay trái của Kinh Thiên cũng đang cầm một quả lựu đạn yêu đan của yêu thú cấp một cao giai, còn tay phải thì đang cầm theo thanh đao.


Con Hắc Rết Trăn lúc này bị thương khá nặng, nhưng vết thương đó không phải là vết thương trí mạng.

Nó gầm ré lên đau đớn và bắt đầu quay đầu bỏ chạy, bản năng và linh trí của nó mách bảo đối thủ của nó rất nguy hiểm, đối thủ của nó không còn là tên tu luyện giả mà nó truy đuổi lần trước nữa.

Nếu không nhanh chóng bỏ chạy thì nó có thể sẽ bỏ lại cả cái mạng của nó ở đây.

Trên đường nó bỏ chạy máu từ vết thương của nó chảy ra liên tục tạo thành vệt đen theo đường nó di chuyển, còn vết thương của nó trộn lẫn với đất đá nhìn trông gớm giếc.


Tuy nhiên do bị trọng thương nên tốc độ di chuyện của nó chậm hơn rất nhiều lúc ban đầu.

Nó chỉ chạy được một đoạn đường rất ngắn thì phía sau nó một bóng người lướt tới.


“Định chạy sao, giờ không kịp rồi, con rết chết bầm”.

Kinh Thiên đuổi theo sát phía sau và cất tiếng nói cho vui, mặc dù anh biết anh có nói con yêu thú cấp hai cũng chẳng hiểu được gì cả.


Kích hoạt quả lựu đạn yêu đan trên tay Kinh Thiên nhằm thẳng đầu con Hắc Rết Trăn ném tới.

Con Hắc Rết Trăn tuy rằng bị trọng thương nhưng nó vẫn là một con yêu thú cấp hai sơ giai hàng thật.

Linh trí và linh cảm của nó vẫn còn tương đối tốt, lại thấy một vật tròn tròn ném tới thẳng đầu nó, nó biết nếu không tránh cái thứ tròn tròn này thì đầu nó sẽ bị thổi bay.

Hắc Rết Trăn liền cuộn người, uốn mình thay đổi phương hướng di chuyển để tránh vật tròn tròn Kinh Thiên ném tới.

Tuy nhiên thời gian kích nổ lựu đạn yêu đan được Kinh Thiên tính toán rất chuẩn xác, quả lựu đạn phát nổ trên không ngay khi con Hắc Rết Trăn nghiêng đầu đổi hướng.


“Boooooom……”.

Lại một tiếng nổ chát chúa nữa vang lên.

Con Hắc Rết Trăn tuy đã nghiêng đầu né tránh nhưng vụ nổ ngay gần phần đầu và thân thể nó.

Áp lực của vụ nổ khiến toàn thân nó bay ngang sang một bên, phần đầu của nó chịu nhiều áp lực nhất khiến cho nó mất đi một mảng thịt to hơn bàn tay.


Con Hắc Rết Trăn lúc này chỉ có tâm lý bỏ chạy, mặc kệ vết thương trên người, trên đầu, nó ngóc đầu lên và muốn tiếp tục lao đi.

Nhưng thật không may cho nó khi đầu của nó vừa mới ngóc lên thì một bóng người cầm thanh kiếm từ trên cao lao xuống, nhằm chuẩn đầu nó đâm tới.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.