Kinh Thiên

Chương 111: Hai Lần Đột Phá


Đọc truyện Kinh Thiên – Chương 111: Hai Lần Đột Phá


Không tìm được thứ gì đáng giá từ túi trữ vật của tên ma tu, Kinh Thiên chỉ hơi thất vọng một chút.

Mọi thứ nhanh chóng qua đi, bởi còn rất nhiều việc phía trước phải làm.

Không có thời gian để buồn rầu hay chán nản, cảm thán.
Thương thế của Kinh Thiên sau một đêm điều tức vận công cũng dường như hoàn toàn khỏi hăn và hồi phục.

Tu vi của anh cũng dừng lại ở Nhân Vương cảnh lục giai một thời gian, ẩn ẩn lúc này cũng muốn đột phá.

Kinh Thiên muốn tận dụng thời gian này tiến hành đột phá tu vi.

Bởi nâng cao tu vi của bản thân luôn là mục tiêu mà Kinh Thiên hướng đến.
Tu vi linh lực luôn ở phía sau tu vi luyện thể của bản thân.

Vấn đề này khiến Kinh Thiên luôn cảm thấy mất cân đối trong việc tu luyện.

Nếu đột phá tu vi luyện thể tiếp thì tu vi linh lực sẽ bị bỏ lại phía sau quá nhiều, còn nếu đột phá tu vi linh lực quá nhanh cũng là điều không tốt.

Việc cấp thiết là vừa đẩy nhanh tu vi linh lực bắt kịp tu vi luyện thể mà không để lại di chứng gì.

Vấn đề này luôn làm đau đầu Kinh Thiên.
Ngồi xuống đả tọa vận hành pháp quyết của ‘Kinh Thiên Quyết’ Kinh Thiên bắt đầu tu luyện hấp thu linh khí trong trời đất để tiến hành đột phá.
Vòng chu thiên hấp thu linh khí của Kinh Thiên vận hành càng lúc càng nhanh.

Linh khí được Kinh Thiên hấp thu chuyển hóa thành linh lực đi theo kinh mạch chạy khắp kinh mạch đến mọi ngõ ngách, huyết đạo trong cơ thể Kinh Thiên.
Sau hơn nửa ngày ngồi đả tọa vận công hấp thu linh khí cuối cùng cũng đến giai đoạn đột phá.
Các huyệt đạo, kinh mạch trong cơ thể Kinh Thiên căng tràn linh lực.

Vòng xoáy âm dương trong đan điền của Kinh Thiên càng lúc xoay chuyển càng nhanh linh lực trong cơ thể Kinh Thiên từ đan điền chạy theo kinh mạch, kinh lạc đi khắp cơ thể sau đó lại vòng trở lại trong đan điền.

Vòng lặp đó cứ liên tục tuần hoàn liên miên không dứt.
“Phá”.

Kinh Thiên hét lên một tiếng.
Cả người Kinh Thiên từ tư thế đả tọa bật lên không trung, hai chân duỗi thẳng, hai tay vung ra hai bên, ngẩng đầu lên nhìn trời cao.

Linh lực trong cơ thể Kinh Thiên vẫn liên tục vận hành chạy khắp cơ thể tẩy lễ, cường hóa kinh mạch, huyệt đạo, kinh lạc thậm Kinh Thiên còn cảm thấy từng tế bào trong cơ thể cũng được tăng cường lên không ít.
“Cuối cùng cũng đột phát Nhân Vương cảnh thất giai”.


Kinh Thiên hai chân chạm đất đưa tay lên trước mặt cảm thán.
Thế giới Lạc Hồng là một thế giới của tu luyện giả, con người ở thế giới này ai cũng là tu luyện giả.

Cuộc sống của con người nơi đây cũng chỉ xoay quanh vấn đề tu luyện, tu luyện và tu luyện.
Kinh Thiên tuy rằng thân xác ở thế giới này, nhưng tâm trí và trí nhớ của anh vẫn phần nhiều là ở kiếp trước, ở một thế giới hoàn toàn khác biệt.

Ở thế giới này cho đến giờ anh cũng vẫn chỉ là một kẻ đơn độc, lần mò từng bước tiến lên phía trước.

Tuy rằng được lão già bí ẩn chỉ điểm đôi chút, nhưng cũng chỉ là một chút ít trên con đường tu luyện.

Còn lại tất cả đều là từ anh lần mò, tìm hiểu, tự mình tu luyện.

So với những thiếu niên cũng trang nứa có các bậc trưởng bối dẫn đạo, hay những thiên tài của tông môn có cao tầng chỉ điểm tu luyện thì anh thiệt thòi hơn họ rất nhiều.
“Từ đầu đến giờ tu luyện toàn mò mẫm, cũng chưa bao giờ ngồi chiêm nghiệm hay kiểm tra cơ thể xem có gì khác biệt hay bất ổn hay không? Nhân cơ hội này nội thì toàn bộ thân thể xem thế nào?” Kinh Thiên lẩm bẩm tự nhủ.
Ngồi xuống đả tọa vừa để củng cố tu vi vừa tiến giai cho ổn định, vừa nội thị lại toàn bộ cơ thể để tìm hiểu về việc tu luyện cũng như đánh giá toàn bộ quá trình tu luyện từ đầu đến giờ xem có gì hay không.
Bắt đầu từ linh thức Kinh Thiên tiến vào bên trong, linh thức của anh cũng rộng lớn và vững chắc hơn trước rất nhiều.

Đây là quá trình anh tu luyện cả pháp quyết ‘Linh thiên minh pháp’ cùng với tu vi tăng tiến, kết hợp cả hai khiến cho thành quả linh thức của anh có nền tảng vững chắc và rộng lớn hơn nhiều so với tu luyện giả cùng giai.

Bên trong linh thức của anh hai dị bảo kỳ dị vẫn lơ lửng ở hai góc khác nhau, một viên hỏa linh châu mà anh cũng không biết nó có tên gọi là gì lơ lửng ở một chỗ.

Nhưng hiện tại viên hỏa linh châu đã to hơn trước một ít tuy rằng mức độ lớn hơn không đáng bao nhiêu, nhưng Kinh Thiên vẫn có thể cảm nhận được viên hỏa linh châu này đã biến đổi rất nhiều so với lúc ban đầu.

Một góc khác quyển ‘Kinh Thiên Quyết’ vẫn lơ lửng giữa linh thức đầy bí ẩn.
Lùi ra khỏi linh thức vì cũng không có gì đặc biệt và cũng có bất kỳ dị dạng gì, Kinh Thiên bắt đầu nội thị kiểm tra toàn bộ cơ thể mình.

Toàn bộ kinh mạch, kinh lạc trên cơ thể anh đều vận hành thông suốt và căng tràn linh lực.

Các đường kinh mạch cũng vững chắc hơn lúc đầu rất nhiều lần, tốc độ vận hành linh lực trong cơ thể Kinh Thiên cũng nhanh hơn ban đầu rất nhiều, đây là minh chứng cho việc tu vi tăng tiến.

Bởi tu vi càng tăng thì tốc độ lưu chuyển linh lực và lưu lượng linh lực chạy qua các kinh mạch, kinh lạc, huyệt đạo… càng lớn.

Chỉ khi các đường kinh mạch, kinh lạc, huyệt đạo vững chắc mới chịu tải được cường độ linh lực vận hành.

Nếu cường độ linh lực vận hành quá lớn còn kinh mạch, kinh lạc, huyệt đạo không vững chắc có thể gây ra hiện tượng đứt vỡ kinh mạch thì hậu quả không lường.

Có thể nói quá trình tu luyện là một quá trình rèn luyện toàn bộ cơ thể mà tu luyện giới chia theo hai trường phái.

Một trường phái luyện thể là luyện nhục thân, xương cốt, cơ bắp, huyết nhục càng ngày càng trở lên rắn chắc.


Trường phái còn lại tu luyện linh lực rèn luyện kinh mạch, kinh lạc, huyệt đạo… để chứa đựng linh lực và vận hành.

Kinh Thiên là trường hợp đặc biệt khi anh tu luyện cả hai trường phái cùng một lúc.
Kinh Thiên tiếp tục nội thị cơ thể khắp nơi và cuối cùng anh dừng lại ở đan điền (khí hải), lúc này anh mới thực sự ngạc nhiên và ngỡ ngàng.

Ban đầu khi mới tu luyện và tiến vào Nhân Vương cảnh bản thân anh cũng không chú ý lắm đến những dị biến hay sự biến đổi của đan điền.

Kinh Thiên chỉ đơn giải nghĩ rằng đan điền là nơi lưu trữ linh lực đã được chuyển hóa từ linh khí hấp thu từ bên ngoài vào.

Nhưng hiện tại khi nhìn kỹ lại đan điền của mình Kinh Thiên mới phát hiện ra nhiều thứ kỳ lạ.
Trong đan điền của anh có một hình âm dương với hai màu đen trắng hòa quện vào nhau, đây biểu thị cho công pháp mà anh tu luyên liên quan đến hai khí âm dương.

Điều này anh đã biết từ trước.

Nhưng điều làm cho Kinh Thiên ngạc nhiên hơn là quay xung quanh hình âm dương đó là bảy đốm khí nhỏ mang hai màu đen trắng không định hình.

Kinh Thiên vừa ngạc nhiên vừa mơ hồ, không rõ điều này là tốt hay xấu.
Bừng tỉnh trở lại, Kinh Thiên lật đật mang ra cuốn sáng thế giới thường thức và vài cuốn sách nói về thế giới tu luyện mà anh sưu tầm được để kiểm tra đối soát.

Đồng thời anh cũng nhẩm đọc lại khẩu quyết tu luyện của Kinh Thiên Quyết để kiểm tra xem có sai sót hay vướng mắc chỗ nào.
Sau một hồi tìm hiểu và nghiên cứu, cuối cùng Kinh Thiên cũng hiểu ra vấn đề.

Đối với tu luyện giả khi tiến vào Nhân Vương cảnh thì tùy theo công pháp và minh tưởng của tu luyện giả trong đan điền của tu luyện giả sẽ xuất hiện hai luồng khí.

Luồng khí thứ nhất là bản nguyên tùy theo công pháp mà nó sẽ có hình thái khác nhau với Kinh Thiên tu luyện ‘Kinh Thiên Quyết’ thì nó chính là vòng tròn âm dương.

Còn với tu luyện giả khác có thể chỉ là một vòng khí màu vàng hoặc xanh, hoặc đỏ… Còn một luồng khí nhỏ bên cạnh thể hiện cấp độ tu vi của tu luyện giả.

Nếu là Nhân Vương cảnh nhất giai sẽ có một luồng khí nhỏ, nhị giai sẽ có hai luồng khí… với Kinh Thiên là Nhân Vương cảnh thất giai sẽ có bảy đốm khí xoay quanh một vòng tròn âm dương là điều hết sức bình thường.

Khi tu luyện giả đạt đến đỉnh phong Nhân Vương cảnh thập nhị giai thì sẽ có mười hai luồng khí xoay quanh luồng khí bản nguyên.

Điều đặc biệt là những đốm khí nhỏ này có thể một lần thay đổi hình dạng tùy vào minh tưởng của tu luyện giả.

Có tu luyện giả tu lyện mộc hệ có thể minh tưởng thể hiện hình thái của luồng khí nhỏ là nhánh cây, một nhánh cây là nhất giai, hai nhánh cây là nhị giai… có tu luyện giả lại minh tưởng hình thái luồng khí đó là hình thái của thanh kiếm, có tu luyện giả lại minh tưởng đó là thanh đao…
Khi hiểu rõ và lý giải được vấn đề cũng như không có bất kỳ dị dạng hay ảnh hưởng nào đến quá trình tu luyện.

Lúc này Kinh Thiên mới thở phào nhẹ nhõm.

Từ đầu tu luyện đến giờ do không có người chỉ điểm và cũng không để ý tham ngộ tìm hiểu, nên đây cũng là một cái thiếu sót mơ hồ của Kinh Thiên.

Chính vì thế nên hình thái của bảy đốm khí trong đan điền của Kinh Thiên mới phiêu dật và không có hình thái cụ thể, chỉ là bảy đốm khí hai màu đen trắng xoay quay vòng tròn âm dương.
Kinh Thiên ngồi xếp bằng và bắt đầu minh tưởng để định hình cho bảy đốm khí trong đan điền bản thân.

Bảy đốm khí trong đan điển cảm nhận được ý thức Kinh Thiên bắt đầu dao động và biến hóa.

Sau vài lần rung động thì cả bảy đốm khí đó bắt đầu định hình trở thành bảy nụ sen hai màu đen trắng tượng trưng cho thất giai.
Tại sao lại là hoa sen? Kinh Thiên lúc bắt đầu minh tưởng thì anh chỉ nghĩ, kiếp trước mình sống hoa sen được lấy làm quốc hoa.

Có lẽ nên lấy hoa sen làm đại diện, nên chỉ đơn giản vậy bảy đốm khí vô định trong đan điền của anh lập tức định hình thành những đóa hoa sen.

Kinh Thiên ban đầu định suy nghĩ cân nhắc, sau thấy chỉ đơn giản vậy đã định hình thành hoa sen thì cũng thôi không cần cân nhắc nữa.

Hoa sen thì hoa sen, dù sao thì nó cũng chỉ mang hình thái và biểu tượng mà thôi.

Nên cũng chẳng nặng nề hay coi đó là vấn đề gì quản trọng cả.
Nội thị đan điền lại của mình Kinh Thiên nhìn rõ ràng bảy nụ hoa sen hai màu đen đen trắng xoay tròn xung quay một đám khí hai màu đen trắng càng ngày càng trở lên ngưng đọng hơn.
khi tu luyện giả bước vào Nhân cảnh là bước đầu tiên trên con đường tu luyện nên mọi thứ đều là cơ sở hình thành nền tảng tu luyện của tu luyện giả.

Ban đầu ở Nhân Cảnh linh lực của tu luyện giả lưu trữ trong đan điền sẽ chủ yếu ở dạng khí và khi tu vi của tu luyện giả càng lên cao thì mức độ cô đọng của nó sẽ ngày càng ngưng kết.

Khi tu vi của tu luyện giả đạt đến địa cảnh thì linh lực trong đan điền sẽ chuyển sang dang lỏng, mức độ cô đọng và ngưng kết sẽ trở lên lớn hơn rất nhiều.

Lúc này là sự chuyển biến về chất khi tu luyện giả đã đạt đủ lượng.

Khi tu vi tiến lên Thiên cảnh thì linh lực tích tụ trong đan điền sẽ chuyển sang thể rắn, đó là quá trình thăng hoa trong tu luyện.
Lại nói về các hình thái thể hiện trong đan điền của Kinh Thiên là những nụ sen xoay quay đám mây khí hình âm dương.

Ở Nhân Vương cảnh cứ mỗi một tiểu giai khi Kinh Thiên tiến cấp sẽ hình thành một nụ hoa sen cho đến khi anh đạt đển đỉnh phong là mười hai nụ hoa sen thì quá trình hình thành cơ sở sẽ dừng lại.

Khi tu vi của Kinh Thiên vượt qua tiểu cảnh giới tiến vào Nhân Hoàng cảnh, lúc này nụ hoa sen đầu tiên sẽ nở ra lớp cánh hoa đầu tiên.

Cứ thế cho đến khi mười hai nụ hoa sen đều nở ra lớp cánh hoa đầu tiên chứng tỏ tu vi của Kinh Thiên sẽ đạt đến Nhân Hoàng cảnh đỉnh phong.

Khi tu vi của Kinh Thiên lần nữa vượt đại cảnh giới để tiến vào Nhân Cực cảnh thì lớp thứ hai sẽ nở ra và bên trong sẽ là một đài sen hoàn chỉnh.

Để đơn giản dễ hiểu với tu vi Nhân Vương cảnh thì hình tượng đóa hoa sen của Kinh Thiên chỉ có hai lớp cánh sen bao bọc đài sen bên trong.
Còn khi tu vi của Kinh Thiên tiến vào Địa cảnh thì lúc này hình thái hoa sen của Kinh Thiên sẽ bao gồm bốn lớp cánh sen thể hiện cho bốn tiểu cảnh giới của Địa cảnh.

Và khi cả bốn lớp cánh sen nở hết lúc đó tu vi của Kinh Thiên sẽ đạt đến Địa Cực cảnh đỉnh phong.
Còn với Thiên cảnh…
Dù sao đối với Kinh Thiên thì mọi thứ đều là mới mẻ, đặc biệt cũng chẳng có ai chỉ điểm hay giải thích cho anh ý nghĩa nó là gì hay như vậy là đúng hay sai.

Điều quan trọng Kinh Thiên kiểm tra toàn bộ cơ thể mình cảm thấy không có gì bất thường, mọi thứ đều ổn.


Như vậy là được, còn những thứ khác không quan trọng để mà suy tính mất thời gian.
Đối với Kinh Thiên lúc này quan trọng là củng cố tu vi vừa mới tiến giai mới là chính đạo.
Những ngày t.p theo Kinh Thiên thậm chí còn không ra khỏi trang viên của mình.

Thời gian chủ yếu của anh tập trung vào việc củng cố tu vi và dành thời gian tập luyện các loại võ kỹ mà anh hiện thời có thể sử dụng được.

Trong đó việc sử dụng võ kỹ do chính bản thân anh sáng tạo là một tay dùng đao, một tay dùng kiếm được anh chú trọng và dành nhiều thời gian nhất cho việc luyện tập môn kỹ năng này.
Sau khoảng thời gian hơn năm ngày tu luyện tâm pháp và luyện tập võ kỹ Kinh Thiên cảm thấy tu vi của bản thân thực sự ổn định vững chắc.

Lúc này là lúc anh dự định sử dụng Tăng Vương đan.
“Còn viên đan dược để dành, có lẽ đã đến lúc đem ra sử dụng”.

Kinh Thiên thầm nghĩ đồng thời từ trong nhẫn trữ vật lôi ra một chiếc bình ngọc nhỏ.
Đổ ra lòng bàn tay một viên đan dược màu vàng nhạt tỏa ra mùi thơm sảng khoái, Kinh Thiên nhìn ngắm một chút chợt nghĩ thế giới này đúng thật rất kỳ diệu.

Nhưng thời gian cảm thán chỉ thoáng chốc, tinh thần Kinh Thiên lập tức trở lại thực tại.

Đem viên đan dược bỏ vào trong miệng, Kinh Thiên ngồi xếp bằng đả tọa vận lên ‘Kinh Thiên Quyết’ bắt đầu luyện hóa.
Đan dược được Kinh Thiên nuốt xuống và bắt đầu tan ra trong dạ dày, dược lực của nó được Kinh Thiên vận dụng ‘Kinh Thiên Quyết’ hấp thu đưa đi lưu thông khắp cơ thể thông qua hệ thống kinh mạch, kinh lạc của mình.

Tốc độ vận hành linh lực trong cơ thể Kinh Thiên càng lúc càng nhanh, linh lực từ phù lạc, kinh mạch, kinh lạc chạy khắp cơ thể rồi trở về đan điền hòa vào đám mây linh lực hình khí hai màu đen trắng, rồi từ đám mây linh lực âm dương linh lực lại được đan điền đẩy đi khắp cơ thể thông qua hệ thống kinh mạch… Vòng lặp cứ thế diễn ra liên tục trong cơ thể Kinh Thiên, tốc độ luân chuyển linh lực càng lúc càng nhanh, số vòng vận chuyển linh lực càng lúc càng tăng lên.
Khi dược lực của Tăng Vương đan tan hết và cũng được Kinh Thiên hấp thu toàn bộ cũng là thời điểm Kinh Thiên bắt đầu tiến giai.

Từ trong đan điền của anh vòng linh lực âm dương ở trung tâm đan điền bắt đầu quay nhanh hơn bình thường, bảy nụ hoa xen cũng bắt đầu xoay xung quanh vòng tròn khí âm dương.

Sau một hồi tốc độ xoay của vòng tròn linh lực âm dương trong đan điền Kinh Thiên bắt đầu chậm lại, từ trong đám một nụ hoa sen thứ tám mang hai màu đen trắng dần thành hình và đẩy ra bên ngoài cùng với bảy nụ hoa sen bên ngoài xoay quanh đám mây linh lực âm dương.
Linh lực từ đan điền của Kinh Thiên được đẩy đi khắp cơ thể tẩy lễ cho toàn bộ kinh mạch, kinh lạc, phù lạc, huyệt đạo, xương cốt, da thịt… Lúc này Kinh thiên lại có cảm giác như lúc tiến giai trước, toàn bộ cơ thể tràn trề linh lực, sức sống.

Cơ thể như được thoát thai một lần nữa, linh thức cũng nhận được rất nhiều lợi ích trở lên rộng lớn hơn, vững chắc hơn trước.

Có thể nói với mỗi lần tiến giai thì cả về số lượng linh lực, chất lượng linh lực của Kinh Thiên đều lớn hơn, mạnh hơn trước đem lại cho Kinh Thiên một sức sống mới.
“Cuối cùng cũng tiến thêm một giai nữa.

Giờ đã là Nhân Vương cảnh bát giai”.

Kinh Thiên đưa hai tay lên trước mặt cảm thán.
Tính ra thời gian kể từ khi thức tỉnh trí nhớ kiếp trước cũng đã hơn một năm.

Lúc này Kinh Thiên cũng đã hơn mười bảy tuổi tu vi Nhân Vương cảnh bát giai.

So với thế hệ trẻ của thế giới Lạc Hồng này thì với độ tuổi như Kinh Thiên mà có tu vi như này thì cũng chỉ là bình thường, vơ đâu cũng được cả đống.

Nhưng nếu chỉ tính thời gian tu luyện thì với hơn một năm thời gian mà có thể từ Hóa cảnh đạt đến Nhân Vương cảnh bát giai thì có lẽ chỉ có Kinh Thiên là kẻ dị biệt.

Nếu người khác biết được thời gian thực tế mà anh tu luyện có lẽ họ sẽ bắt anh về mổ xẻ nghiên cứu để xem làm sao trong thời gian ngắn như vậy mà anh lại có thể đạt được tốc độ tu luyện điên cuồng đến thế.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.