Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 11: Lộ gặp Thần An


Đọc truyện Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm – Chương 11: Lộ gặp Thần An

Hạ Vãn Lộ lúc này mới nghe rõ, thì ra là Tả Thần An muốn đưa cô rời khỏi đây, trong lòng không khỏi trở nên hoảng loạn, cô cau mày, chịu đựng men say ùn ùn kéo đến để đẩy anh ra: “Tránh ra! Cách xa tôi ra một chút!”

Nhưng đầu óc cô mê man, nửa điểm khí lực cũng không có, chỉ có thể bước đi loạng choạng mặc anh nửa ôm nửa dìu bước ra ngoài, ánh mắt mê ly, miệng nỉ non kháng nghị: “Tôi không đi…Buông tôi ra…”

Sau lưng, Ninh Chấn Khiêm ngưng trọng nhìn bóng dáng hai người rời đi, mày nhíu lại: “Người phụ nữ này…có chút quen mặt…”, cuối cùng lắc lắc đầu: “Không nhớ nổi đã gặp qua ở chỗ nào!”

“Cậu cũng không biết sao?” Tiêu Y Đình bát quái hỏi.

Ninh Chấn Khiêm tỉ mỉ suy ngẫm, lại lắc đầu: “Chắc không phải là phụ nữ của lão Tam, nếu không tôi không thể không biết được.”

Hạ Vãn Lộ bị Tả Thần An kéo đi, sắp ra đến cửa lớn lại nghe được tiếng gọi truyền tới từ cửa ra vào: “Hạ Hạ!”

Đôi mắt cô nheo lại, những hình ảnh mở ảo chồng lên nhau, cô loáng thoáng nhận ra người đó chính là Hứa Tiểu Soái.


“Tiểu Soái!” Cô mơ màng gọi một tiếng, bỗng nhiên dâng lên một loại cảm động giống như gặp được người thân.

Năm năm trước, lúc cô cùng đường, vô tình gặp được Hứa Tiểu Soái, theo cách nói của cô chính là, từ ngày đó Hứa Tiểu Soái bị coi như là “cái hố” của cô vậy. Quán bar này cũng là của Hứa Tiểu Soái,vừa mới khai trương, bởi vì cô muốn hát nên Hứa Tiểu Soái liền thay đổi phong cách trang trí ban đầu, những khóm hoa nhài kia cũng là vì cô mà trồng.

Cô từng nói đùa rằng, quán bar mà trang trí thành như vậy sẽ bị lỗ vốn mất thôi.

Thế nhưng anh ta lại nói, lỗ thì lỗ! Anh tình nguyện!

Tối nay, anh ta nhận được điện thoại từ trưởng ban, nói Hạ Hạ ở trong quán hình như bị người ta khi dễ, anh ta vội vã chạy như điên tới đây. Lúc này, trong ánh sáng mờ mờ tối, Hứa Tiểu Soái nhìn thấy cô say khướt, bị một người đàn ông kéo đi. Anh ta không nói một lời lập tức đánh tới, một đấm nhắm thẳng sống mũi Tả Thần An, đồng thời đoạt lại Hạ Vạn Lộ từ trong ngực anh.

Dù đang say, nhưng đầu óc cô vẫn đủ tỉnh táo, thấy Tiểu Soái động thủ đánh người, vội vàng ôm chặt lấy anh ta, hét lớn: “Tiểu Soái! Đừng đánh! Đừng…”


Hứa Tiểu Soái con chưa kịp xông lên phía trước đã bị cô gắt gao ôm lấy, mặc dù sức lực không lớn nhưng cũng khiến anh ta không thể dễ dàng hành động, chỉ có thể căm tức hướng Tả Thần An rống lớn: “ Người nào TMD dám ở trên địa bàn của Hứa Tiểu Soái ta dương oai?! Cũng không úp mặt vào nước tiểu tự xem lại mình.”

Tả Thần An cảm thấy lỗ mũi nong nóng, vừa giơ tay sờ, tay dính đầy máu, bàn tay không tự chủ nắm chặt thành quyền, bước ra khỏi bóng tối, con ngươi híp lại bắn ra tín hiệu càng thêm nguy hiểm.

Bên trong Tiêu Y Đình và Ninh Chấn Khiêm cũng phát hiện ra động tĩnh ở bên ngoài, chạy như bay đến, Tiêu Y Đình gắt gao giữ chặt Tả Thần An: “Lão Tam! Đừng xúc động! Muốn đánh hãy để chúng tôi lên! Cậu ngàn vạn lần không được động!”

Ninh Chấn Khiêm bước ra khỏi chỗ tối, sắc mặt trầm xuống: “Tiểu Soái! Đều là người mình.”

Lúc này Hứa Tiểu Soái đã nhìn rõ người bị mình đánh chính là Tả Thần An.

Nếu nói về hậu nhân của các danh môn, con cháu thế gia, bọn họ đều biết lẫn nhau, cho dù nhà nào cũng không thể chọc vào. Tả, Ninh, Tiêu ba nhà thế lực hùng hậu, Hứa gia nhà anh ta cũng không thua kém, hơn nữa, quan hệ giữa Ninh gia và Hứa gia luôn rất tốt.

Nhưng Hứa Tiểu Soái bất chấp tất cả những điều này, đem Hạ Vãn Lộ ôm vào trong ngực, đặc biệt ương ngạnh: “Người mình? Người mình sao còn đụng đến người phụ nữ của tôi?!”

“Người phụ nữ của cậu?” Ninh Chấn Khiêm và Tả Thần An nhìn nhau, đôi mắt đều toát lên vẻ kinh ngạc.

Hứa Tiểu Soái khẳng định: “Không sai! Là người phụ nữ của tôi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.