Kinh Phá Thiên Không

Chương 4: Thiên Lệ Băng


Đọc truyện Kinh Phá Thiên Không – Chương 4: Thiên Lệ Băng

Mặt trời vừa ló dạng, thì trong doanh trại mọi người đã tập hợp lại.
-Hôm nay là một ngày quan trọng của chúng ta, vì muốn bắt được con thiên thú tứ phẩm làm tăng cường sức mạnh cho đế quốc, ta và hoàng đệ của mình tự thân dẫn quân đội tinh nhuệ tới đây, không màng nguy hiểm bắt buộc phải bắt được con thú này về dâng lên cho phụ hoàng, nếu sự việc này thành công thì mọi người đều sẽ được thưởng một cách rất hậu hĩnh.
Nghe tam hoàng tử nói thế mọi người đều hân hoang muốn lập công, phải biết hoàng thượng rất thích những con thiên thú, hiện nay trong đế quốc chỉ có 15 con tứ phẩm, nhưng hết 10 con đã ở trong vạn thú sơn trang của hoàng thượng rồi, khi dâng con thú này lên không biết hoàng thượng sẽ thưởng cho họ những gì nữa.
– Chúng thần nguyên xả thân vì hoàng thượng.
– Tốt, nếu hôm nay bắt được ngoài hoàng thượng thưởng ra, ta Thiết Hùng sẽ lấy rượu quý chiêu đãi mọi người ở đây.
Thiên Văn lệnh cho Tuyết Tuyết dẫn Kinh Thiên lên đài, đứng trước mặt mọi người.
– Hôm nay việc bắt con thú này rất nguy hiểm, nhưng cũng may hoàng muội của ta quen biết được vị bằng hữu đây, hắn tên là Kinh Thiên, rất am hiểu về các loại thú, cho nên kế hoạch này ta toàn quyền giao cho hắn phụ trách, bất cứ ai trong các ngươi đều phải nghe lệnh của hắn, ai không làm theo chém đầu.

Kinh Thiên cũng ôm quyền chào mọi người, nhưng trong quân lại bàn tán xôn xao, vì chả ai tin tưởng giao mạng mình cho một tên mới quen biết này, không biết hắn sức mạnh ra sao, thần thông thế nào, bản thân hắn không biết giữ mạng được chưa mà còn ra lệnh cho chúng ta, nhưng ai cũng vì sợ bị chém đầu đều im lặng.
– Các vị, hôm nay chúng ta bắt không phải là một con tứ phẩm thiên thú bình thường, con thiên thú này thuộc lôi hệ nên rất nguy hiểm, vạn lần đừng kháng lệnh, nếu không mất mạng là chuyện rất dễ xảy ra, các người muốn giữ mạng để về nhận thưởng thì chịu khó mà nghe lời.
Ai nấy cũng đều không nói lời nào, vì ai cũng biết lôi thú đáng sợ đến mức nào, mà con này lại là tứ phẩm, trong cả đế quốc này chỉ có hai con lôi thú tứ phẩm và đặc biệt được hoàng thượng thích nhất.
– Được rồi, kế hoạch bắt con thú này ta sẽ phổ biến cho mọi người, trước tiên…!
Kinh Thiên đang nói tới đây, trên bầu trời vang lên những tiếng sấm trầm thấp, nó càng ngày càng lớn hơn, mây đen cũng bắt đầu tụ lại ở phía trên doanh trại, ai nấy đều cảnh giác cao độ.
Những người đứng trên đài cao đều nghĩ thầm: ” Chả lẽ con Bôn Lôi Mã điên cuồng tới nỗi tấn công thẳng vào doanh trại hay sao, nhưng không đúng lắm, đám mây và sấm sét này không có bá đạo giống như hôm qua”.
Đúng như mọi người nghĩ, sau khi tiếng sấm chấm dứt, một thân ảnh hiện ra, là một con hắc điểu với sải cánh gần sáu mét đang lượn lờ ở trên trời rồi từ từ hạ xuống, sau khi nó hạ xuống thì xuất hiện một thân ảnh nữ tử.
– Tam hoàng huynh, Tứ hoàng huynh, hai người lệnh cho muội cấp tốc cưỡi con hắc điểu này tới đây có việc gì thế, nếu mọi người không có loại quả như đã nói thì muội liền lập tức đi về, và hai người cũng phải chịu hậu quả đấy.
Giọng nói của nữ tử này vàng lên, mọi người đều hướng mắt lại mà nhìn, chỉ thấy một bóng dáng thướt tha đang đi tới, toàn thân mặc một bộ đồ lam sắc, sắc đẹp tuyệt trần, da trắng như tuyết, đôi mắt thì như một tảng băng ngàn năm, chỉ cần nhìn vào thôi cũng thấy lạnh buốt, thân hình thì rất mê người, chỗ nào cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến biết bao tên nam nhân điên cuồng. Trong lúc đó thì cái tên Kinh Thiên kia cũng đờ đẫn cả người, giống như có một luồng điện đang chạy khắp cơ thể, thì ra hắn ta vừa nhìn thấy vị này đã bị trúng tiếng sét ái tình rồi.
– Hoàng muội yên tâm, huynh đây đã chuẩn bị cả rồi, cái thứ quả kia của muội thật ra ta không có, nhưng ta biết chỗ để lấy, là do vị bằng hữu đây chỉ cho ta.
Thiên Văn thấy Lệ Băng nói thế liền đổ mồ hôi, ai cũng biết trong đám huynh đệ tỷ muội trong hoàng cung, ngoài đại hoàng huynh của mình ra, thì người mà đa số ai cũng sợ là ngũ hoàng muội, nàng ta tính tình băng lãnh, không thuận mắt thì dùng hàn khí đóng băng người đó lại, để hành hạ một hai ngày mới thả ra, ngoài mẫu hậu và phụ hoàng ra thì chắc chả ai dám đắc tội nàng.
– Vậy cũng được, huynh kêu vị này dẫn muội tới chỗ đó lấy quả đi, nhưng trước đó thì kêu người tới chăm sóc con hắc điểu này cho muội, từ hôm qua khi nghe huynh truyền âm thì muội bắt nó bay một mạch tới đây, đáng ra trưa nay mới tới, nhưng muội cho nó uống thuốc tăng tiềm năng, làm tốc độ nó tăng cao nên giờ nó có phần không ổn.

Mọi người nghe thế đều trợn mắt, thật là bá đạo nha, ngay cả Hắc Lôi Điểu mà hoàng thượng yêu quý cũng dám đối xử như thế.
– Được rồi hoàng tỷ, để muội chăm sóc nó cho, dù sao muội cũng hay chơi đùa với nó mà.
Tuyết Tuyết sau khi thấy hắc điểu hạ xuống liền vui mừng chạy lại mà đùa giỡn với nó, thấy nó không hoạt bát như mọi khi nên thấy làm lạ, vừa nghe hoàng tỷ của mình nói thế liền hiểu ra.
– Tuyết nhi à, ngươi suốt ngày chỉ lo chơi đùa, có biết là lần này ta đi mẫu hậu và phụ hoàng tức giận ra sao không, kêu gặp được muội thì bắt muội về hoàng cung ngay.
Tuyết Tuyết thấy thế liền không vui cúi đầu xuống.
– Được rồi, nếu muội đã đến đây thì chúng ta cũng cần muội giúp một tay, còn sự việc thế nào thì để Kinh Thiên đây nói với muội.
Thiên Văn không nói nhiều nữa, liền giới thiệu Kinh Thiên cho Lệ Băng.
– Tại hạ tên Kinh Thiên, xin ra mắt công chúa, việc về độc giác quả kia thì tại hạ xin nói rõ với công chúa.

Lệ Băng thấy hắn lại gần nói chuyện, trên mặt vẫn không thay đổi gì, chỉ ừm một cái rồi thôi.
– Hôm nay mọi người tập hợp ở đây để bắt mộn con thiên thú thuộc lôi hệ, do có chút khó khăn nên mới mạo muội mời công chúa tới giúp đỡ, tại vì chỉ có mình công chúa là thuộc băng hệ ma pháp mà thôi. Xung quanh nơi ở của con thú này, có một loại quả gọi là độc giác, nếu công chúa có hứng thú thì giúp đỡ mọi người bắt nó, sau đó ta sẽ dẫn mọi người tới nơi ở của nó lấy loại quả này.
Nghe hắn nói thế Lệ Băng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Lúc này Kinh Thiên liền nói ra kế hoạch của mình cho tất cả mọi người biết.
– Ở đây có ba đội, theo lệnh ta một đội đi vào rừng, dùng hỏa công của mình đánh loạn trong đó một hồi, để làm cho con thú này tức giận rồi dẫn dụ nó ra, khi nó xuất hiện mọi người vừa đánh vừa chạy về tới khu vực mà chúng ta bố trí. Hai đội khác thì lập tức dùng thổ ma pháp, tạo ra một cái bẫy giữ chân con thú này tại nơi mai phục, chỉ để kéo thời gian mà thôi, trong lúc đó thì những người chủ chốt ở đây sẽ sắp đặt bẫy bắt sống nó
Nói xong kế hoạch thì hắn quay lại cũng giảng giải một lần cho Lệ Băng công chúa nghe, rồi tất cả mọi người mới bắt đầu tiến vào rừng. Chỉ có
Tuyết công chúa là ở trên lưng của hắc điều mà quan sát mọi người, vì an toàn nên nàng không được tham gia vào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.