Kim Sang Won, Em Thật Sự Khiến Anh Đau Đầu!

Chương 24


Đọc truyện Kim Sang Won, Em Thật Sự Khiến Anh Đau Đầu! – Chương 24

Một bất ngờ đễn thật lớn với cô trong ngày hôm nay…

Đầu tiên, anh Kim Soo Hyun lần đầu tiên gặp mặt cô lại rất thân thiện, giống như quen biết cô đã lâu, khiến cô đã bỡ ngỡ lại càng bỡ ngỡ.

Điều thứ hai, tên Kang Je Hwa đó, cô thật không hiểu nổi, rốt cuộc hắn tại sao lại hôn cô cơ chứ? Thái độ của hắn cũng đối với cô rất khác.

Điều cuối cùng, anh bạn hàng xóm ngay bên cạnh phòng cô, cũng tên Kim Soo Hyun lại đề nghị cô làm bạn gái.

Còn điều gì bất ngờ nữa không? Đến với cô luôn đi!

Kim Sang Won cười hì hì, khuôn mặt có chút gượng ép:

– Anh đùa à?

Anh đương nhiên lắc đầu, bàn tay anh thả lỏng xuống, anh buông cô ra khỏi người mình nhưng khoảng cách hiện tại giữa cô và anh vẫn rất gần.

– Anh không đùa, thật đấy! – Giọng anh khác hẳn, âm thanh cao vút lên.


Cô ngồi im bất động, thật sự cô không biết bây giờ mình phải làm thế nào.

– Kim Sang Won, anh nói thật cho em biết, em đừng mơ tưởng đến Kim Soo Hyun, hắn ta thật sự không hợp với em đâu!

Kim Sang Won ngồi im, nghe anh nói câu này thì cắt ngang hẳn:

– Cho dù anh ấy như thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn thích anh ấy!

Đôi mắt anh lóe sáng, khuôn mặt ẩn dấu của anh trở nên rạng rỡ, anh đứng dậy bước vào phòng khiến cô nhìn theo. Một lúc sau, anh đem ra một tập đĩa CD ra, bỏ một cái vào đầu và mở ti vi lên.

– Em hãy xem đoạn băng này trước khi quyết định!

Kim Sang Won háo hức, đôi mắt đen chớp chớp nhìn màn hình, khuôn mặt tròn trĩnh dễ thương xuất hiện nụ cười để lộ má núm đồng tiền rất duyên!

Kim Soo Hyun ngồi ngay bên cạnh cô, anh chăm chú nhìn từng biểu hiện trên khuôn mặt cô.

Cuộn băng ghi lại toàn bộ hậu phim trong từng bộ phim mà Kim Soo Hyun từng đóng, có rất nhiều cảnh mà cô chưa bao giờ được xem. Có những cảnh trông anh vô cùng ngộ nghĩnh đáng yêu, nhưng cũng có những cảnh nhìn mặt anh rất lạnh lẽo, rất nghiêm túc, cô nhìn theo mà mắt không chớp chớp.

Đã thế, cô quay lại nhìn anh tò mò:

– Làm sao anh có được những cuộn băng này vậy?

Câu hỏi này khiến Kim Soo Hyun hơi lưỡng lự, được một lúc, anh họ nhẹ rồi trả lời cô:

– Thật sự thì anh có quen biết với những thợ quay phim nổi tiếng nên người bạn đó có cho anh một vài đoạn hậu trường thôi.

Kim Sang Won ồ lên một tiếng, sau đó thích thú nhìn anh, đã thế còn chồm người lên gần anh:


– Anh Kim Soo Hyun như thế này thật sự rất dễ thương đó!

Cô thật chắc không thể nào biết, mặt Kim Soo Hyun lúc này đã đỏ như quả cà chua rồi.

– Em không thấy bộ dạng anh ta rất kì cục sao? Vậy mà em còn thích được à? – Anh ra câu hỏi.

Cô cười khà khà, lại ngồi xuống ghế xem tiếp đoạn băng:

– Kì thì cũng kì. Nhưng vấn đề là tôi rất thích anh ấy, vì thích nên cái gì của anh ấy tôi đều thích hết!

– Vậy sao? – Anh nghiêng đầu nói với cô.

Cô gật đầu, anh cười mỉm nhưng cô không hề biết.

– Vậy em làm người yêu anh nha! – Anh cười, giọng nói đó trầm trầm dễ nghe, khi to giọng lên nghe rất êm tai.

Kim Sang Won nhìn anh từ đầu đến chân, gật gật đầu, xong lại lắc đầu, cô nói:

– Anh phải cho tôi xem mặt anh đã!


Kim Soo Hyun không biết phải trả lời cô ra sao, anh khoanh tay nhưng không nhìn thẳng vào đôi mắt cô:

– Chờ đến khi em thật sự hiểu tôi đã! Em làm người yêu tôi nha, ngày nào tôi cũng sẽ hát cho em nghe!

– Thật không? – Cô mở to mắt nhìn anh.

– Thật! – Anh gật đầu chắc nịch.

– Vậy được, tôi đồng ý, Kim Soo Hyun phiên bản lỗi! – Cô đột nhiên ôm chầm anh vào lòng cười toe toét khiến anh có chút giật mình, sau khi định thần, anh cười tươi, bàn tay anh đưa lên vuốt nhẹ mái tóc đen của cô.

“Woa, thật sự mình có thể nghe Kim Soo Hyun phiên bản lỗi hát cả ngày sao? Ôi trời, giống như một giấc mơ vậy! Người đó mọi thứ đều giống anh Kim Soo Hyun, đều giống thần tượng của mình nên mình mê là phải rồi! Thật sự không thể trách được mà!” Kim Sang Won hét lên trong lòng khi nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong hôm nay, cô tung chăn tung gối trên giường, la hét đủ kiểu, đã vậy còn hát to thật to giống như muốn cho cả làng nghe vậy!

Kim Soo Hyun ở phòng bên cạnh đang đọc báo, nghe thấy tiếng hét bên kia, anh mỉm cười.

“Cô bé ngốc này, em thật sự không nhận ra anh là ai sao? Anh chính là thần tượng của em đấy! Ngốc ạ!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.