Kim Giáp Môn

Chương 7Sơn Đông Giá Họa U Linh Giáo-ngõa Thượng Kinh Tâm Kiến Thiên Tôn


Đọc truyện Kim Giáp Môn – Chương 7Sơn Đông Giá Họa U Linh Giáo-ngõa Thượng Kinh Tâm Kiến Thiên Tôn

Suốt nửa tháng trời, Tử Siêu kiểm tra và dạy đao pháp cho các hảo hán Kỳ Sơn để nâng cao bản lãnh của họ. Võ nghệ của Xú Diện Sơn Vương cao cường hơn cả họ Kinh nhưng thủ hạ của lão không được rèn luyện chu đáo bằng anh em Vô Ảnh Đàn.
Khuất Nham Tuyền đem những thủ thuật độc đáo của Thanh Long Môn dạy cho họ như thuật ẩn thân, truy tung, phóng độc châm.
Chờ mãi không thấy Vạn Xảo Cuồng Sinh trở lại, Kỳ Lan nóng ruột bảo:
– Chắc tướng công phải đi Sơn Đông một chuyến để tìm sư thúc. Thiếp linh cảm rằng ông ta đã ngộ nạn!
Hai nàng còn phải lo việc chợ búa, ăn uống cho gần trăm con người nên không dám đòi theo. Tử Siêu chỉ đem theo một mình Bách Diện Diêm La Khuất Nham Tuyền.
Kinh Phi Độ chịu trách nhiệm dò xét tòa phủ đệ của Trấn Nam Vương. Lôi Lãm Kính và Dã Nhi bảo vệ Hồ gia trang.
Đầu tháng chín Tử Siêu và Khuất Nham Tuyền mới đến được Yên Đài cạnh bờ vịnh Liêu Đông.
Đại bản doanh của Bột Hải Thần Ưng Liêu Cô Lý nằm trên vùng đất cao, nhìn ra biển. Gần trăm chiếc thuyền hàng neo dọc bờ chính là tài sản của lão. Họ Liêu đã bỏ nghề hải tặc, mở hãng vận tải biển.
Dầu sao, bản chất cường đạo vẫn còn nên bốn bức tường chung quanh gia trang cao gần đến hai trượng và có cả địch lâu. Kiến trúc kiên cố này nằm sau rừng phi lao dày đặc để tránh bão.
Tử Siêu đến cổng trang báo danh:
– Tại hạ là Hạng Tử Siêu, điệt tế của Vạn Xảo Cuồng Sinh tiền bối. Xin vào bái kiến Liêu trang chủ!
Tên gia đinh mừng rỡ mở cổng mời khách vào trong.
Liêu Cô Lý tuổi trạc ngũ tuần, thân hình cao lớn, da đen sạm, mắt hổ, mũi diều, môi mỏng, trông rất oai phong. Lão tươi cười vòng tay nói:
– Lão phu mong đợi công tử đã gần tháng nay! Xin mời an tọa!
Tử Siêu đoán nội tình có điều bí ẩn, chàng nhấp hớp trà rồi hỏi:
– Xin Liêu trang chủ cho biết tung tích của tệ sư thúc?
Liêu Cô Lý gượng cười kể lể:

– Tháng trước Lại tiền bối đến chơi, gặp lúc lão phu đang có chuyện tranh chấp với một kình địch. Gã này là đại công tử của Lộ Đại Tài chủ ở Liễu Thanh! Lộ Hiển Luân là nghĩa tử của Trấn Nam Vương, võ công xuất chúng nổi tiếng Sơn Đông. Trước đây, gã chỉ lo ăn chơi đàn điếm, nay bỗng đến đây, đòi lão phu phải sang lại thuyền bè và sanh ý cho gã, đương nhiên lão phu không chịu, gã bèn kéo thủ hạ đến giao chiến, lão tiền bối cũng có mặt. Không ngờ, họ Lộ võ nghệ kinh nhân, đả bại Vạn Xảo Cuồng Sinh rồi bắt sống ông ta đem về Liễu Thành. Gã bảo rằng, đến ngày mùng tám tháng chín này, nếu lão phu không đem văn tự đến, gã sẽ giết tù binh! Lão phu không địch lại gã, đành đến báo với tuần phủ Sơn Đông! Lão này sợ oai Trấn Nam Vương nên từ chối không tiếp! Lão phu đã nghe Lại ân công kể về công tử nên rất mong mỏi!
Tử Siêu nghe lão nhắc đến Trấn Nam Vương, chàng suy nghĩ rất lâu, cố liên hệ mọi việc với nhau rồi hỏi Liêu Cô Lý:
– Thuyền các hạ thường đi tuyến hải trình nào?
– Lão phu độc quyền chở hàng hóa qua lại Mãn châu.
Tử Siêu đã đoán ra âm mưu của Trấn Nam Vương. Chàng cười, lạnh lùng hỏi tiếp:
– U Linh Giáo có phân tán ở Sơn Đông hay không?
– Có chứ! nhưng ở tận Thanh Đảo.
Tử Siêu bèn nói ra kế hoạch của mình. Bột Hải Thần Ưng nhất nhất tuân theo.
Canh ba đêm ấy, một toán hai mươi cao thủ hắc y mai phục sau lưng Lộ gia trang ở Liễu Thành.
Cơn mưa nhẹ đầu tháng chín khiến trời tối om và lạnh giá.
Hai bóng người vượt tường vào trong, đó là Tử Siêu và Khuất Nham Tuyền. Chàng đã nhờ thủ hạ hóa trang cho mình thành U Linh Chân Nhân Lục Đảo Y. Trong chiếc áo dạ hành là bộ trường bào có vẽ hình cô lâu trước ngực.
Bách Diện Diêm La là tay đạo chích lão luyện, gã mau chóng tìm ra nơi giam giữ Cuồng Sinh. Với thần lực kinh nhân, Tử Siêu bẻ cong song sắt vào trong. Cuồng Sinh chỉ bị phong bế huyệt đạo nơi chân nên còn tỉnh táo! Lão mừng rỡ hỏi nhỏ:
– Siêu nhi đấy ư?
Chàng gật đầu, bồng lão đưa ra ngoài cho Khuất Nham Tuyền. Gã cõng Cuồng Sinh chạy thẳng về Yên Đài.
Tử Siêu nhảy lên đầu tường ra hiệu. Toán bên ngoài lao vào, cởi tấm áo đen nhét vào lưng, để lộ bạch y của U Linh Giáo!
Họ chia nhau đổ dầu vào những bức vách ở khu hậu viện rồi phóng hỏa. Đây là loại dầu nấu từ mỡ cá kình, sức cháy rất mạnh. Các bức vách bốc cháy ngùn ngụt.

Cả bọn xông vào tấn công đám gia đinh đến chữa cháy. Tử Siêu cất giọng khàn khàn:
– Lộ tài thần, nếu muốn toàn mạng mau dâng cho giáo chủ mười vạn lượng vàng.
Lộ Hiển Luân xách kiếm chạy đến chỉ mặt đối phương mắng:
– Lão thất phu kia dám động đến Lộ gia trang là không còn muốn sống nữa rồi!
Tử Siêu không đáp, vung mình đến tấn công. Chiêu Phật Tâm Vô Ngại này chàng luyện đã đến mức đại thành nên cực kỳ lợi hại.
Lộ Hiển Luân kinh hãi, múa tít trường kiếm đón chiêu. Nhưng gã đâu đủ tư cách chống lại tuyệt học Vô Lượng Quang Minh Thần Chưởng.
Hàng ngàn chưởng ảnh lóa sáng khiến họ Lộ hoa mắt, lúng túng, chưởng kình phá tan màn kiếm quang vỗ vào đầu gã. Thủ cấp họ Lộ vỡ toang, máu và óc văng tung toé, Tử Siêu cố tình đánh vào đầu để che dấu thần công.
Quan quân trong thành đã kéo đến rầm rộ. Tử Siêu quát vang:
– Quân triều đình đến, mau rút lui!
Cả bọn phi thân ra ngoài, vừa chạy vừa mặc lại hắc y rồi trở về Yên Đài!
Hôm sau, cả vùng bán đảo Sơn Đông xôn xao bàn tán về việc U Linh Giáo chủ đánh cướp Lộ gia trang, giết Lộ công tử.
Phân đàn U Linh Giáo ở Thanh đảo lập tức bị hàng ngàn quân giáp kỵ bao vây. Bọn này đều là lục lâm thảo khấu, án tích đầy đầu nên không dám để lọt vào tay quan quân, cố sức mở đường máu đào tẩu.
Khi bọn Tử Siêu về đến Lạc Dương thì năm ngàn quân của tổng trấn Hồ Bắc cũng đã vây chặt Kỳ Sơn.
U Linh Chân Nhân tưởng Trấn Nam Vương trở mặt với mình nên huy động giáo chúng tử chiến. Cuối cùng, chỉ mình lão và môn chúng Thanh Long Môn thoát được, giáo chúng chết hơn nửa, số còn lại quy hàng, bị giam vào đại lao. Tổng đàn cháy ra tro!
U Linh Chân Nhân và Khổng Diễm Yên căm hận Trấn Nam Vương tìm đến Lạc Dương hỏi tội.
Tử Siêu đã rải thuộc hạ quanh thành nên kịp thời biết tin, đến ngay vương phủ xem sự tình.

Tử Siêu và Kinh Phi Độ nằm trên nóc phủ chờ đợi. Đầu canh hai U Linh Chân Nhân và Thần Châm Tiên Cơ xuất hiện. Họ giết ngay bốn tên gác cửa rồi lướt vào.
Trấn Nam Vương đang dự yến trong khách sảnh với ba lão lạt ma người Mãn.
Lục Đảo y chỉ mặt vương gia mắng:
– Lão phu thực lòng hợp tác, sao ngươi lại cho quan quan đến thiêu hủy cơ nghiệp U Linh Giáo?
Trấn Nam Vương Lương Phù Vân kinh hãi đáp:
– Làm gì có chuyện ấy, bổn vương gia xin thề có hoàng thiên chứng giám!
Thần Châm Tiên Cơ bị trúng một mũi tên vào vai tả đến nay vẫn còn đau nhức nên cười ghê rợn:
– Bọn quan lại các ngươi xảo quyệt như hồ ly, ai mà tin được.!
Dứt lời, nàng vung chưởng đánh liền. Một lão lạt ma phất tay áo đỡ đòn, hai lão kia tấn công U Linh Chân Nhân.
Tử Siêu trên nóc nhìn qua lỗ ngói, thấy Trấn Nam Vương vẫn thản nhiên, không hề sợ hãi. Chàng nhủ thầm:
“Chẳng lẽ lão này võ công cao siêu đến mức coi thường cả hai đại cao thủ kia sao?”
Chàng chăm chú ngắm nhìn, nhận ra đôi mặt kia có lúc lấp loáng thần quang, gật gù thưởng thức cuộc đấu!
U Linh Chân Nhân động sát cơ, thi thố đến mức chót U Linh Âm Phong Chưởng. Khí âm hàn trắng đục bao phủ hai lão lạt ma khiến tay chân họ tê cóng, chiêu thức chậm đi.
Lục Đảo Y nhếc mép cười ghê rợn, xuất chiêu Thiên Thủ U Linh, hai lão lạt ma trúng chưởng văng vào vách sảnh, máu miệng ứa ra.
Bên kia, Thần Châm Tiên Cơ cũng dùng đến tuyệt kỹ Vô Ảnh Châm. Tay nàng vừa vung nhẹ, lão lạt ma ôm vai rú lên rồi ngã xuống. Trấn Nam Vương vỗ tay khen:
– Hai ngươi giỏi lắm! Rất xứng đáng là thủ hạ của bổn vương gia!
Lão chợt đổi giọng uy nghiêm:
– Hãy ngồi xuống ghế, chờ ta một lát!
Ánh mắt lão lấp lánh, xanh biếc như mắt mèo, khiến U Linh Chân Nhân và Thần Châm Tiên Cơ chấn động tâm thần. Trấn Nam Vương bước lại nhét linh đan vào miệng ba lão lạt ma, điểm huyệt ngủ của họ rồi quay lại, ngồi xuống bàn đưa tay vuốt mặt. Gương mặt phương phi, phúc hậu chợt biến thành một người khác hẳn. Những nếp nhăn trên trán và đuôi mắt chứng tỏ lão đã rất già! Bớt son giữa mi tâm như con mắt thứ ba, khoé miệng in hẳn hai đường khắc nghiệt.

Thần Châm Tiên Cơ run rầy nói:
– Thì ra là lão gia!
Chân nhân thở dài:
– Nếu biết vương gia chính là Hồng Điểm Thiên Tôn thì lão phu đâu dám mạo phạm!
Trấn Nam Vương mang lại mặt nạ, nghiêm giọng bảo:
– Hơn tháng nay lão phu bế quan luyện công nên không biết việc gì đã xảy ra. Nhưng ngay sáng mai sẽ lệnh cho tuần phủ Hồ Bắc thả thuộc hạ U Linh Giáo. Còn đây là ngân phiếu hai vạn lượng vàng để xây lại tổng đàn. Các ngươi cứ về củng cố lực lượng chờ lệnh!
Tử Siêu sợ lão phát hiện, nhẹ nhàng cùng họ Kinh thoát đi. Về đến Hồ gia trang, chàng thuật lại cho mọi người nghe. Kỳ Lan sợ hãi nói:
– Lão già ấy chính là kẻ đã phụ rẫy sư phụ thiếp. Bản lĩnh lão ta có thể coi là vô địch! Không ngờ lão lại còn sống và hóa thân làm Trấn Nam Vương!
Tử Siêu hỏi nàng:
– Sư phụ Lan muội tính danh là gì?
Kỳ Lan ngượng ngùng đáp:
– Đến mức này thì thiếp cũng chẳng giấu chàng làm gì nữa! sư phụ thiếp chính là Thần Châm Nương Nương Lâm Yên Hà, đệ nhất ma đầu hắc đạo. Mấy mươi năm trước ai nghe cũng kinh hoàng, thậm chí còn không dám nhắc đến danh hiệu của bà! Nương Nương và Thiên Tôn là hai đại sát tinh số một thời bấy giờ. Nhưng đến cuối đời, nương nương giác ngộ, quyết chí nương nhờ cửa phật. Đại sư tỷ Khổng Diễm Yên nhập môn trước thiếp hai chục năm. Học nghệ xong nàng xuống núi thành lập Thanh Long Môn. Sau sư phụ biết được, bắt về giam ở Thiên Thuỷ, thiếp được làm công chúa Thần Châm Cung, nhưng vì vô tình làm vỡ ngọc phù của sư phụ nên bị phong tỏa võ công và đuổi đi.
Tử Siêu biết nàng chưa nói hết ẩn tình nhưng cũng không nỡ thúc ép. Chàng nói qua chuyện khác:
– Ta đoán rằng Hồng Điểm Thiên Tôn đã giết Trấn Nam Vương rồi thế thân vào. Hơn nữa, lão lại mượn sức phe hắc đạo và người Mãn Châu để mưu đồ soán đoạt ngôi vua. Có lẽ lão sẽ tìm đến thu phục Nhất Thống bang, sau đó là các phái trong thiên hạ. Kinh đàn chủ phải giám sát chặt chẽ Vương phủ, khi nào lão xuất hành thì báo cho ta biết!
Hồ gia trang trở lại nếp sống bình dị. Các cao thủ biến thành những gia nhân cần mẫn, chăm sóc vườn cây. Đúng mùa trái chín, Kỳ Lan cho mở cửa vườn phía Đông cạnh quan đạo ra sông, bày bán trái cây. Không ngờ sanh ý rất thịnh vượng khiến nàng và Thu Uyên tất bật tối ngày. Bọn thuộc hạ Kim Giáp Môn cũng bở hơi tai mới thu hoạch kịp những trái cây chín trong khu vườn ba trăm mẫu này.
Vạn Xảo Cuồng Sinh đóng vai viên ngoại, ra vào chỉ bảo việc bán buôn!
Trong đám đệ tử của Xú Diện Sơn Vương có một gã giỏi nghề giả mạo giấy tờ. Gã làm cho mỗi người một thẻ thuế thân y như thật. Nhờ vậy, chẳng ai nghi ngờ Hồ gia trang là nơi long đàm hổ huyệt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.