Kim Bài Bảo Phiêu

Chương 54: Em có hài lòng không


Đọc truyện Kim Bài Bảo Phiêu – Chương 54: Em có hài lòng không

“Anh có thể thay đổi cái gì? Đổi thành tôi làm anh sao?” Lyle mỉa mai nhìn Kane đang quỳ một gối trước mặt mình, đem hạ thân đè xuống trước mặt y.

Kane đưa lưỡi liếm dọc theo quần tây của hắn, mặt không đổi sắc nói: “Nếu em muốn tôi khẩu giao, hoàn toàn có thể.”

“Nếu tôi muốn làm phía sau anh thì sao?” Lyle nhướn mày, gương mặt bình thản mang theo vài phần hứng thú tàn ác, cặp mắt đỏ thẫm lóe lên ánh sáng nóng bỏng đói khát, xinh đẹp như ma quỷ.

Kane cố gắng thuyết phục hắn từ bỏ ý định này: “Lúc chúng ta làm tình em rất khó chịu sao? Lyle, mục đích của việc đó là để cả hai cùng thoải mái, đừng lừa tôi, tôi biết em không khó chịu, phản ứng của em không phải như vậy.”

“Đây là cái anh gọi là thay đổi?” Vẻ mặt Lyle không thay đổi, nhưng trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút thất vọng.

Kane đau đầu nhìn hắn: “Ngoại trừ việc này, cái gì cũng có thể.”

Lyle cười nhạt: “Không cần, thế này là đủ để tôi biết thành ý của anh rồi.”

Hắn vừa xoay người đi, cổ tay đã bị túm lại, còn chưa kịp giằng ra, động tác tiếp theo của Kane đã khiến Lyle không nói được gì cũng không biết phải nói gì —— Kane đang giúp hắn khẩu giao. Chuyện này cũng không phải chưa diễn ra bao giờ, nhưng đều là ở trên giường, đầu óc lúc đó mơ hồ đến mức ngay cả tên mình là gì cũng sắp quên, hắn chưa bao giờ quan sát được vẻ mặt của Kane. Mà hiện tại, y quỳ một chân xuống đất, ngửa đầu nhìn dùng khóe mắt nhìn Lyle, khí tức cường hãn ngấm sâu vào tận xương tủy cùng với ánh mắt nóng bỏng thần phục đối lập như một quả bom mang theo sức phá hoại hung tàn, khiến cho toàn bộ lý trí của hắn đều vỡ nát.

Lyle nhớ tới câu nói trước đây của Ace, lúc lên giường cùng Kane chỉ cần nhìn mặt y cũng có thể đạt đến cao trào, đến giờ hắn mới chân chính cảm nhân được loại kích thích khiến người ta điên loạn đến mức muốn chửi thề này, so với lúc làm tình còn kích thích hơn, chỉ riêng cảm giác thỏa mãn trong lòng cũng đã đủ để đưa dục vọng lên đỉnh điểm.

Lyle từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào mặt Kane, trong đầu đủ loại suy nghĩ hạ lưu loạn chuyển, đem tất cả diễn viên nữ trong phim đen thời đi học xem toàn bộ đều thay bằng gương mặt Kane, tưởng tượng cảnh y nằm dưới thân mình khóc lóc rên rỉ.


Hắn đương nhiên biết chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không bao giờ xảy ra, Kane sẽ không bao giờ cosplay hầu gái bò ra bàn rên rỉ gọi tên hắn, nhưng trong đầu vẫn không nhịn được hình dung ra cảnh tượng đó.

Cao trào qua đi, ánh mắt Lyle mờ mịt không có tiêu cự nhìn vào một điểm vô định nào đó. Kane vịn eo hắn eo đứng lên, hôn hắn, thấp giọng hỏi: “Bảo bối, hài lòng không?”

Y rất ít khi gọi Lyle là bảo bối, chỉ có lúc làm tình gọi loạn hoặc là khi muốn dỗ dành mới dùng loại xưng hô này, tình hình hiện tại có lẽ là cả hai.

Từng từ Kane nói Lyle đều nghe rõ, nhưng khi ghép vào với nhau hắn lại không thể hiểu nổi, thần trí mơ hồ hỗn loạn dường như đã cướp đi tất cả năng lực suy nghĩ của hắn. Chờ đến lúc lý trí vỡ nát của Lyle dần dần tỉnh táo lại, Kane đã cởi áo sơ mi trên người hắn, đôi môi mỏng lạnh lẽo nhẹ nhàng đặt từng cái hôn lên xương quai xanh gầy gò. Lyle cắn chặt môi, lý trí và bản năng điên cuồng đấu tranh. Bản năng muốn buông thả theo dục vọng, nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn, ván cờ này còn chưa đánh xong, nếu hiện tại chấp nhận thỏa hiệp, chính là thua hoàn toàn. Hắn rõ ràng có thể bức bách Kane thay đổi, cho dù chỉ là một chút cũng được, không thể để bản thân vì chút ham muốn nhất thời mà đánh mất cơ hội này.

Nội tâm Lyle như đứa trẻ bất mãn câm hận với cha mẹ, muốn dùng những từ ngữ cay nghiệt đay nghiến nhất để biểu đạt tâm tình, lại vừa ao ước được cha mẹ yêu thương an ủi. Hiện tại trước mặt hắn là chiếc kẹo ngọt ngào dịu dàng nhất, hắn không muốn tha thứ, nhưng cũng không cưỡng lại được sự hấp dẫn của chiếc kẹo kia, thứ mà chỉ có chấp lùi bước hắn mới có thể có được.

Tính cách của Lyle vốn không bao giờ tự ngược đãi bản thân, vậy nên hắn lựa chọn bản năng, có giãy dụa nữa cũng chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn. Sau này vẫn còn cơ hội để nói chuyện, còn hiện tại thoải mái trước rồi lại nói tiếp, không phải lần nào người này cũng chịu quỳ trên đất phục vụ hắn như bây giờ.

Điên cuồng buông thả làm xong một lần, Lyle nằm trên giường, hai mắt thất thần nhìn trần nhà, trong lòng vừa thỏa mãn lại vừa hối hận, chỉ có thể tự an ủi chính mình, dù sao bản thân cũng không chịu thiệt.

“Lyle, mẫu người lý tưởng của em là gì?”

Kane nằm xuống cạnh hắn, vừa ổn định nhịp thở vừa hỏi.

“Chưa nghĩ bao giờ.”

“Vậy đối tượng ảo tưởng tình dục là gì?”

Lyle lập tức nghĩ đến những ý nghĩ đẹp đẽ chứa đầy trong đầu lúc trước, miễn cưỡng nói: “Cái mặt anh, ngoan ngoãn quỳ xuống để tôi làm.”

Kane nhạy bén cảm giác được thái độ của Lyle đang dần chuyển biến theo chiều hướng tốt, lúc nói chuyện cũng tùy ý hơn nhiều, “Được trở thành đối tượng giúp em thỏa mãn tôi rất vui, nhưng chuyện này chỉ có thể tưởng tượng thôi.”

Lyle âm thầm thở dài, thái độ và lập trường cái khỉ mốc gì, chỉ một lần khẩu giao và một lần lên giường đã bị thu mua sạch.

“Lyle, cho đến bây giờ, tôi luôn làm việc theo cách thức của bản thân, làm những việc tôi nghĩ là tốt cho em, không hỏi em có cần không, cũng không quan tâm em có chấp nhận không, Liv nói thái độ này của tôi không giống như tình nhân, mà giống như đối xử với con mình.”

Nếu đã có nút thắt vậy phải có người gỡ nút, hiện tại là thời cơ tốt nhất để nói chuyện rõ ràng.


Lyle khẽ cười: “Ba tôi không bao giờ áp đặt tôi cả, nếu so ra anh còn không bằng một phần ông ấy, còn nếu xét trên khía cạnh tình nhân, anh chỉ được 20 trên 1000 điểm.”

“Thấp đến mức đấy sao.”

“Cho anh điểm thưởng.” Loại đối thoại này khiến tâm tình Lyle rất vui vẻ, hắn nhếch miệng, “Muốn lấy không?”

“Nói xem. Chỉ cần có thể làm được, tôi nhất định sẽ lấy.”

Lyle quay sang nhìn y, nghiêm túc nói: “Tôi cũng là đàn ông, anh có thể dựa vào tôi. Đừng coi tôi như con anh, đừng đối xử với tôi như một thằng nhóc luôn cần người chăm sóc.”

Kane cũng không ngạc nhiên khi nghe những lời này, đôi mắt xám tro xoáy sâu vào hắn:

“Vậy thì ít nhất em phải tự bảo vệ tốt bản thân mình.”

“Tôi không chỉ có thể bảo vệ bản thân, tôi còn có thể bảo vệ anh. Đừng quên là ai đã đưa anh ra khỏi nhà giam.”

“Chuyện đó không đủ sức thuyết phục.”

“Một ngày nào đó anh sẽ phải chấp nhận sự thật thôi.”

Bầu không khí ấm áp mà ám muội, cho dù không ai lên tiếng. Một lát sau, Kane đột nhiên đưa tay nắm lấy tay phải Lyle, nhẹ giọng nói: “Bảo bối, tôi sẽ cố gắng.” Dùng phương thức em muốn để yêu em.


Lyle trở tay nắm ngược lại, độ ấm trong lòng bàn tay khiến khóe miệng hắn cong lên một độ cong đẹp đẽ, “Tôi muốn bình đẳng, tôi muốn anh thương lượng với tôi trước khi ra quyết định. Đừng giấu diếm tôi, đừng bỏ lại tôi, đừng làm mọi thứ một mình, đặc biệt là lúc đối mặt với nguy hiểm. Anh là tên khốn lúc nào cũng thích đâm đầu vào chỗ chết.”

“Nhưng hình như em vẫn chưa chứng minh được khả năng tự bảo vệ bản thân mà.”

“Một ngày nào đó anh sẽ phải chấp nhận dựa vào tôi thôi, cả về thể xác lẫn tâm hồn.”

“Tin tôi đi, khi người ta dùng cụm từ “Một ngày nào đó” thường sẽ không bao giờ thành sự thật đâu.”

Không có tiếng đáp lại.

Qua một lúc lâu, Lyle đột nhiên lên tiếng phá vỡ yên tĩnh.

“Sweetheart.”

“Ừ?”

“Làm lần nữa đi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.