Kiều Phu Lang Nhà Thợ Săn

Chương 22


Đọc truyện Kiều Phu Lang Nhà Thợ Săn – Chương 22

Tiền Tuấn sợ đến mức đuổi theo xe ngựa, “Tiểu chủ ca! Lão gia bảo ngài đừng đi nhà cũ!”

Đáp lại hắn chỉ có một ngón tay thon dài chỉ về phía hắn, ý tứ rất rõ ràng, bảo hắn nên làm gì thì làm gì đi, đừng tiếp tục đuổi theo.

Nhà cũ bên này.

Hùng Bá liên tiếp ăn trà bánh lót dạ người hầu bưng lên.

Hôm nay hắn đã bị anh vợ dằn vặt đủ thảm, lúc này đang đói bụng lợi hại đấy.

Triệu lão phu nhân thấy bộ dạng quỷ đói của Hùng Bá cảm thấy dơ mắt của mình, nghiêng đầu đi không thèm nhìn hắn nữa.

Ngược lại nói với Triệu Võ vẻ mặt lãnh đạm: “Họ Lưu hòa ly thì thôi, ngươi cũng không thể ở vậy không tìm người khác!”

“ Tạ lão phu nhân quan ái, chỉ là bây giờ ta không có dự định kết hôn.”

Triệu lão phu nhân bị nghẹn lại, sắc mặt nhất thời không tốt, nhưng nàng cũng không thể phát hỏa với Triệu Võ, mà đem bực bội nhắm vào một người khác cũng đang bưng điểm tâm lên ăn là Triệu Trù Đoạn.

“Ăn ăn ăn! Chỉ có biết ăn thôi! Ngươi cũng là thứ tới từ thâm sơn cùng cốc à!”

Trong lời này có hàm ý chỉ thẳng vào Hùng Bá sinh ra không tốt, dáng vẻ nghèo túng.

Triệu Trù Đoạn nhìn lướt qua Hùng Bá không thèm dừng chút nào, mới ngẩng đầu lên cười nói: “Nương người không thể nói như vậy.”

“Làm sao không thể nói hả!”

Triệu lão phu nhân dùng sức gõ lên mặt bàn cả giận nói.

Triệu Trù Đoạn chậm rãi cầm lấy một khối điểm tâm nhét vào trong miệng, sau đó thuận tay chỉ trên trời, “Người quên mất rồi sao? Lão tổ tông nhà chúng ta chính là từng bước từng bước đi ra từ nông gia, lời này của người không phải là đang nói lão tổ tông không tốt sao?”

“Hồ đồ! Nói bậy! Ôi, chớ trách chớ trách, Triệu gia liệt tổ liệt tông, ta không có ý bất kính.”

Triệu lão phu nhân từ trước đến giờ kính nể quỷ thần trang nghiêm nhắm mắt lại, hai tay hợp nhất lẩm bẩm, nguyện lão tổ tông không trách tội bà nói chuyện vô tâm.

Hùng Bá thấy Triệu lão phu nhân làm vẻ như vậy, trong lòng nắm chắc, hắn lén lút chớp chớp mắt với Triệu Trù Đoạn.

Có thể cái kia không?

Dù thế nào cũng là mẹ ta, kiềm chế chút.

Vâng vâng vâng.


Triệu Võ không hiểu lắm nhìn Hùng Bá cùng Triệu Trù Đoạn một chút, luôn cảm thấy ánh mắt của hai người có chút quái dị.

Triệu lão phu nhân mở mắt ra, phụ nhân đứng bên người liền vội vàng đem một chuỗi phật châu đưa cho Triệu lão phu nhân, Triệu lão phu nhân vội vã nhận lấy, lấy tay lần hạt châu vài cái, trong lòng mới xem như là yên ổn, ngẩng đầu lên nói với Triệu Võ đang nghiêm mặt.

“Cha ngươi không để chuyện của ngươi ở trong lòng, bà nội của ngươi là ta thì có để ở trong lòng đây, ta đã chọn lựa ra cô nương mấy nhà, đến đây, nhìn xem.”

Nói xong, người hầu liền đem tập tranh cầm tới, trình trước mặt Triệu Võ.

“Đây đều là nữ nhi của gia đình giàu có trong huyện, mỗi người đều là tuổi trẻ mỹ mạo, ta ở tuổi này nhìn còn động lòng đấy.”

Triệu Võ vẫn không nhúc nhích, mắt nhìn thẳng.

Triệu lão phu nhân nén lửa giận trong lòng, cười nói: “Cũng đã là người lớn rồi, còn ngại gì chứ.”

Triệu Võ nhíu mày, đang muốn từ chối, Hùng Bá đã ăn sạch hết thảy điểm tâm trên mâm, cười toe toét đi tới trước mặt Triệu Võ, duỗi bàn tay to còn dính vụn điểm tâm, chẳng nhẹ nhàng gì trực tiếp giật lấy tập tranh vào trong tay mình.

Sau đó lớn tiếng nói với Triệu Trù Đoạn: “Nhạc phụ, nhìn này, bà nội có ý tốt ghê.”

Triệu lão phu nhân nhìn tập tranh bị Hùng Bá túm nhăn nheo, trong lòng đau muốn chết, đây là do bà phải bỏ ra giá cao mới mời được họa sĩ vẽ ra đấy.

“Dừng tay! Dừng tay!”

Triệu lão phu nhân tức giận đến mức đứng lên cầm gậy chỉ vào Hùng Bá càng ngày càng dùng sức trách mắng.

Hùng Bá không bị ảnh hưởng chút nào, hắn cầm tập tranh đặt mông ngồi ở bên cạnh Triệu Trù Đoạn, chỉ vào cô gái thứ nhất trong tập tranh nói: “Cha, nữ nhân này quá đẹp, không được.”

Triệu lão phu nhân nghe vậy liền giận, “Lớn lên đẹp tại sao không được! Đây chính là do ta tỉ mỉ chọn ra! Tiểu tử nghèo ngươi đừng quấy rối!”

“Thế này sao lại là quấy rối chứ?” Hùng Bá nghiêm mặt phản bác, “Mọi người nghĩ xem, người này quá đẹp sẽ khiến người khác nhớ đến, anh vợ rất bận, không phải chạy đông thì là chạy tây, thường xuyên không ở nhà, chậc chậc chậc, thời điểm đó đường đường là Triệu gia lại truyền ra chuyện bất kham, lại người do bà nội chọn ra, vậy không tốt lắm, không được không được.”

Nói xong liền vò tờ chân dung thứ nhất thành một cục, nhét vào mâm không bên cạnh.

Triệu Võ thấy thế, lập tức thông suốt, khóe miệng lại hơi giương lên.

Triệu Trù Đoạn làm như không nhìn thấy, nhưng Triệu lão phu nhân bà lại thấy rất rõ ràng, tỉ mỉ đó!

“Làm càn! Làm càn!”

Triệu lão phu nhân không có cách nào nhịn được, cầm lấy gậy muốn đánh Hùng Bá!

Hùng Bá không trốn, còn dùng sức hướng phía trước, “Bà nội người đánh mạnh chút, đánh mạnh vào, tốt nhất đánh cho ta sưng mặt sưng mũi tiện thể chảy chút máu, như vậy ta có thể ở tại cửa lớn kêu trời trách đất nói Triệu lão phu nhân không chỉ ngại bần yêu phú, còn đánh cho phu quân của cháu mình thành bộ dáng này, ta xem Triệu sư gia để mặt mũi ở đâu!”


Nghe đến ba chữ Triệu sư gia, Triệu lão phu nhân đành phải mạnh mẽ thu gậy đã sắp đánh tới Hùng Bá về.

“Mắc mớ gì đến hắn! Ngươi bất kính với ta, đúng! Đối với cô nương nhà người ta bất kính! Ta đây làm trưởng bối còn không thể giáo huấn ngươi một chút hay sao?!”

Triệu lão phu nhân nói xong chỉ chỉ chỗ cái mâm kia, dùng thứ này càng khiến lời của mình càng có chứng cứ.

“Chỗ nào đâu? Chỗ nào chứ?”

Hùng Bá trực tiếp bưng cái mâm không vung vẩy trước mặt Triệu lão phu nhân.

Trong cái mâm kia không có thứ gì.

“Bức, bức họa kia đâu?”

Triệu lão phu nhân trực tiếp nhìn về phía Triệu Trù Đoạn gần nhất.

Triệu Trù Đoạn trưng vẻ vô tội, “Con không biết nữa?”

Triệu Võ cách khá xa, càng không thể là hắn lấy.

Triệu lão phu nhân không thể làm gì khác hơn là đưa mắt đặt lên trên người Hùng Bá đang đứng trước mặt.

Hùng Bá vẩy vẩy chân dung còn lại trong tay, “Ta chỉ có những thứ này.”

Chỉ có cái này! Đó là toàn bộ còn lại được không?!

Triệu lão phu nhân tức giận đến không chịu được, “Đây là để cho Triệu Võ chọn, ngươi xem náo nhiệt cái gì?! Từ đâu tới thì về đó đi!”

Hùng Bá cười hì hì, “Chuyện của anh vợ, ta tất nhiên cũng phải quan tâm mà.”

“Nào, chúng ta lại xem tiếp người thứ hai.”

Nói xong Hùng Bá liền tiến đến bên cạnh Triệu Võ, chỉ chân dung trong tay nói: “Này cũng không được, lông mày nhạt, là người đoản mệnh.”

Triệu lão phu nhân xanh mặt.

“Này cũng không xong, lông mày rậm y như hán tử, nhiều chuyện.”


Triệu lão phu nhân thiếu chút nữa cắn nát một cái răng.

“Này cũng không được…”

“Được rồi!”

Triệu lão phu nhân gầm một tiếng dữ dội, bà hung tợn nhìn lướt qua Hùng Bá, nhìn Triệu Võ trầm giọng nói: “Nếu ngươi không muốn xem, người sẽ để ta chọn ra cho ngươi, ngươi chỉ cần để ý chuẩn bị sính lễ, tháng này phải thành thân cho xong!”

Triệu Võ biến sắc mặt, nụ cười trên mặt Triệu Trù Đoạn cũng đã biến mất.

“Ôi!”

Hùng Bá cũng hét lớn một tiếng, làm người trong đại sảnh đều sợ hết hồn.

“Ôi ôi! Bà nội, sao bà lại cõng một đứa bé thế?”

Triệu lão phu nhân bị Hùng Bá nói làm cho cả người mát lạnh, bà theo bản năng trở tay sờ sờ phía sau lưng mình, chẳng có cái gì cả.

“Nói nhăng cuội gì đấy! Cút ra ngoài cho ta!”

“Thật mà, cỡ một tuổi, trắng trẻo non nớt rất chọc người yêu đấy, ” Hùng Bá đàng hoàng trịnh trọng miêu tả tướng mạo hài tử, “Ô, hắn còn cười với ta đấy!”

Không biết nhớ tới cái gì Triệu Võ đột nhiên đứng lên, nhìn Triệu lão phu nhân càng ngày càng kinh hoảng, hỏi Hùng Bá nói: “Có phải là trên cổ còn mang theo một khối ngọc.”

Hùng Bá làm sao biết chứ, hắn chỉ nghĩ là Triệu lão phu nhân sợ quỷ, cho nên bịa chuyện, nghe Triệu Võ vừa nói như thế, Hùng Bá lập tức thuận theo gật đầu, “Chứ gì nữa, lúc này còn đang nắm khối ngọc kìa.”

Triệu lão phu nhân nghe vậy cả người đều nhảy lên, “Nơi nào? Nơi nào?!”

“Lão phu nhân.”

Người hầu bên cạnh liền vội vàng tiến lên đỡ Triệu lão phu nhân.

Thấy Triệu lão phu nhân dùng sức lần phật châu trong tay, Hùng Bá thêm một mồi lửa lần nữa, “Á, sao phật châu lại biến thành màu đen vậy!”

Lạch cạch một tiếng!

Phật châu trong tay Triệu lão phu nhân liền rơi xuống mặt đất.

“Được rồi.”

Triệu Trù Đoạn đứng lên ngăn cản Hùng Bá còn đang muốn tiếp tục bịa chuyện, hắn bình tĩnh nhìn Triệu lão phu nhân hoảng loạn không thôi một cái, “Nương, nếu ngài còn muốn Triệu Trù ta còn gọi người một tiếng nương, thì đừng nhúng tay quản chuyện của chi thứ hai nữa, dù sao thì nhi tử vẫn còn khỏe mạnh, việc nhà của chính mình vẫn có thể quản lý.”

“Ngươi!”

“Nương nếu như người muốn ta và Tam đệ nâng đỡ đại ca, người cũng đừng quản nhiều, lời của con chỉ nói đến đây thôi, nếu không tin thì người chờ xem đi.”

Triệu sư gia chính là nhược điểm trí mạng của Triệu lão phu nhân, nàng không nói gì nữa, chỉ là giơ tay lên dụi mắt một cái, ra vẻ oan ức, “Ta cũng là lo lắng chuyện đại sự cả đời của tiểu Võ.”


Triệu Trù Đoạn nhìn lướt qua Triệu Võ, Triệu Võ lập tức tiến lên phía trước nói: “ Tạ lão phu nhân quan ái, Triệu Võ tự có tính toán.”

Triệu lão phu nhân không có biện pháp, trơ mắt nhìn ba người đi ra khỏi tầm mắt của mình.

“Lão phu nhân, ngài nghĩ như vầy đi, Văn ca gả cho hán tử thô bỉ bất kham như thế, chỉ chi thứ hai chịu được.”

“Đúng vậy, phải “

Triệu lão phu nhân nghĩ đến việc Triệu Văn gả cho người như Hùng Bá, nhất thời trong lòng liền thư thả không ít.

Triệu Văn hấp tấp đi đến nhà cũ, còn chưa tiến vào cửa lớn đã thấy ba người Triệu Trù Đoạn đi ra.

“Không có chuyện gì, về đi.”

Triệu Trù Đoạn nhếch khóe miệng nói một câu với Triệu Văn, liền dẫn đầu lên xe.

Triệu Văn thấy dáng vẻ Triệu Trù Đoạn như vậy, lập tức nhìn về phía Triệu Võ cùng Hùng Bá.

“Cha chỉ là nhớ tới lão tứ.”

Triệu Võ thở dài nói.

Triệu Văn lập tức minh bạch, hắn kéo Hùng Bá cùng Triệu Võ lên xe ngựa.

Dọc theo đường đi bầu không khí trên xe ngựa rất nặng nề ngột ngạt, Hùng Bá cũng yên phận, mãi đến tận khi Triệu Trù Đoạn tiến vào thư phòng, hai cái miệng nhỏ mới đi vào trong sân thở hắt ra.

“Hôm nay nhà cũ xảy ra chuyện gì vậy?”

Triệu Văn đặt mông ngồi ở trên băng đá hỏi.

Hùng Bá hăng hái đem chuyện nhà cũ, đặc biệt là hành vi của mình nói tỉ mỉ một lần, chỉ là lúc nói xong lời cuối cùng có chút ngượng ngùng, “Dù sao cũng là nương của nhạc phụ, có phải là ta quá mức rồi không?”

Triệu Văn lắc đầu cười, “Không có quan hệ gì với huynh, cha chỉ là nhớ tới tứ đệ ca nhi.”

“Tứ đệ ca nhi?!” Hùng Bá chuyển động con ngươi, “Lẽ nào nhạc phụ còn có người bên ngoài?”

“Phi! Nói cái gì đó!”

Triệu Văn đạp Hùng Bá một cước.

Hùng Bá lập tức nhận sai.

Triệu Văn than thở một tiếng.

Kỳ thực Triệu Trù Đoạn cùng Triệu phu lang còn có một hài tử, chỉ là hài tử kia mới vừa đầy một tuổi không bao lâu liền đi, cũng bởi vậy mà Triệu phu lang mới bị bệnh nặng một hồi, buông tay mà đi.

Chuyện đứa nhỏ tuy rằng không phải Triệu lão phu nhân làm, nhưng bà cũng không phải sạch sẽ gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.