Đọc truyện Kiêu Ngạo Thiên Hạ – Chương 29: Hiểu biết về phong ngữ trấn
So sánh với với thôn xóm rách nát lúc ban đầu, Phong Ngữ trấn có thể nói là thiên đường.
Sáng sớm, ánh nắng ban mai xuất hiện ở cuối Đông, Sở Thiên Biến rốt cục cũng tới Phong Ngữ trấn.
Ngã ba đường có một tấm bản chỉ đường đang rung rinh trước gió
Trên tấm bản có 3 mũi tên chỉ hướng Nam, Bắc và hướng Tây, mũi tên phía Nam viết- Cụ Phong Hải Loan, hướng đó dẫn về phía Tân Thủ thôn của Sở Thiên Biến
Mũi tên phía Tây viết-vực Sóng Dữ, bên cạnh mũi tên còn có hình ảnh một đầu sọ đen báo hiệu nguy hiểm, mũi tên phía Bắc chỉ về phía Phong Ngữ trấn, nó cũng là mục tiêu hiện tại của Sở Thiên Biến.
Cơn gió sáng thổi qua ruộng lúa mạch tạo thành những uống lượng theo quỷ tích xinh đẹp, lúc này, trước mặt Sở Thiên Biến chính là Phong Ngữ trấn.
Trời còn chưa sáng hẳn nên ngọn đèn nơi này còn chưa tắt, bên trong trấn là những ngôi nhà với kiến trúc thời Trung Cổ, trong không khí thỉnh thoảng vang lên những tiếng nhạc du dương, như có như không quanh quẩn bên tai Sở Thiên Biến.
Xa xa nhìn lại, trong trấn nhỏ lúc này đang đầy ắp người, âm thanh ồn ào bên trong cho dù là người đứng bên ngoài nữa dặm cũng có thể nghe thấy.
Đây là Phong Ngữ trấn, điểm đến đầu tiên của người chơi sau Tân Thủ thôn, nó cũng là đại bản doanh thứ nhất của người chơi.
Từ từ đi trên đường, khi tình cảnh bên trong hiện ra, Sở Thiên Biến cũng bị nó hù dọa.
Dọc theo đường đi là tình cảnh tấp nập hắn đã đoán được từ trước, nhưng khi tận mắt nhìn thấy hắn vẫn bị tình cảnh trước mặt này dọa sợ.
Trên người của người chơi lúc này tuy vẫn còn trang bị rách nát, nhưng trang bị của mọi người đã rực rỡ hẳn lên, tình cảnh này thể hiện sự khác biệt của Phong Ngữ trấn với Tân Thủ thôn.
Thợ Săn đầu đội nón, lưng trường cung, thảnh thơi đi đạo xung quanh; Ngưu Đầu Nhân Chiến Sĩ mặt giáp nặng, thân mang búa lớn, đứng trên đường vui sướng hò hét; Vong Linh Pháp Sư với bộ xương ốm yếu, tay cầm pháp trượng nhìn xung quanh, Nhân Loại Đạo Tặc đứng kề Vong Linh Mục Sư; đầu ngửa lên trời, nữ Pháp Sư Chu Nho chạy xuyên qua dưới chân đoàn người. . .
Một trấn nhỏ thời Trung Cổ, Ngưu Đầu Nhân, Nhân Loại, Ám Dạ Tinh Linh, VongLinh, Chu Nho tụ tập lại thành đám đông, trong không khí tràn đầy hương vị vui sướng và mùi rượu đậm đà cùa Ải Nhân.
Hết thảy cứ ma huyễn như thế. . .
Sở Thiên Biến cũng không có ngây người lâu lắm, rất nhanh hắn nhớ tới nhiệm vụ của mình – nói chuyện với đội trưởng đội bảo vệ Phong Ngữ Trấn An Lạc.
Nhanh chóng chạy vào đám người, hòa thành một thành viên trong đó, hắn một bên cẩn thận quang sát xung quanh, một bên nhanh chóng đi tới trung ương, đi tới kiến trúc to lớn nhất trong trấn-Đại Sảnh thị trấn.
Đi vào quảng trường, Sở Thiên Biến liếc mắt một cái đã tìm thấy được mục tiêu. Không có biện pháp, tên An Lạc này quá mức chói mắt, hắn mặc áo giáp cưỡi chiến mã đứng một mình bên cạnh đài phun nước, hai bên người hắn là hai đội binh lính, hắn ngồi trên lưng ngựa không ngừng hô lớn:
-Trật tự! Trật tự! Ta lấy danh nghĩa đội trưởng đội bảo vệ Phong Ngữ Trấn thề, nhất định sẽ cam đoan sự an toàn của nơi này.
Một tên phong cách, lời nói dõng dạc như vậy, Sở Thiên Biến cho dù muốn bỏ qua không chú ý tới hắn cũng khó, có điều lúc này hắn đang rất nghi ngờ tính xác thực trong lời nói của tên này, trong từ điển của thợ săn tiền thưởng, người làm cao thường là người chết sớm nhất, cho dù là một tên 30 cấp cũng như vậy.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ các phương án đánh chết tên này, Sở Thiên Biến từ torng đám người đi ra, đi tới trước mặt An Lạc rồi hành lễ:
-Chào buổi sáng, đội trưởng An Lạc. Tôi được Mục Sư Ba Y giới thiệu tới, xin hỏi ngài có cần trợ giúp gì không?
“Ba Y? Tên kia còn sống a!
An Lạc sửng sốt, khuôn mặt kiên nghị của hắn xuất hiện nụ cười, nhìn Sở Thiên Biến một chút sau đó hắn gật đầu khen ngợi:
-Không tồi, là một người mạo hiểm không tệ.
An Lạc quan sát Sở Thiên Biến một hồi, nói:
-Chỗ này quả thật đang cần rất nhiều sự trợ giúp, gầy đây Vực Sóng Dữ lại mất tích một đội binh lính, căn cứ điều tra chúng tôi phát hiện có tung tích của Bạo Hùng. Bạo Hùng! Nó chính là thú cười của đám Băng Tuyết Sơn, thật sự là đau đầu a! Còn có Naga ở Cụ Phong Hải Loan và đám Hải Tặc chết tiệt, chuyện phiền toái thật sự nhiều lắm, nhiều lắm. . .
Tiếp theo, An Lạc chuyển chủ đề:
-Có điều thực lực của cậu quá kém, hiện tại cũng giúp không được gì. Cậu trước tiên hãy đi dạo xung quanh, nhìn xem những người khác có cần giúp gì không.
Nói xong, An lạc không để ý tới Sở Thiên Biến nữa mà quay đầu sang chỗ khác nói cùng nội dung với người chơi khác, nhất thời, trên đầu Sở Thiên Biến đều là gân xanh, vừa rồi hắn nghe cái gì Vực Sóng Dữ, cái gì Bạo Hùng, Cụ Phong Hải Loan, trong lòng còn đang hưng phấn, ai ngờ tên chết tiệt này ngay lập tức chuyển chủ đề, nói những thứ này không có liên quan gì tới hắn.
Sở Thiên Biến bình tĩnh đứng ở một bên, hắn cũng không định rời khỏi, hắn lưu ý mỗi động tác của An lạc, hắn muốn nhìn một chút xem có thể nhận được nhiệm vụ hay không.
Một, hai, ba, bốn. . . , từ đầu tới đuôi An lạc đều nói giống hệt nhau, ngay khi Sở Thiên Biến sắp từ bỏ, lời nói của An Lạc với người thứ 10 làm cho hắn chú ý.
-Không tồi, mới một thời gian không thấy đã mạnh hơn không ít, được rồi, chỗ này có một nhiệm vụ, hãy đi tới phía Đông chứng thực tung tích của đám Bạo Hùng. Bên kia tương đối nguy hiểm, cậu phải hiểu rõ đó, người mạo hiểm trẻ tuổi.
Sở Thiên Biến nghe vậy, tùy tay ném một cái Cảm Giác lên người của người chơi kia —— Kiến Tập Kiếm Sĩ, chủng tộc: nhân loại, cấp bậc: 10.
-Đã chuyển chức!
Sở Thiên Biến âm thầm gật đầu, hắn đã hiểu được điều kiện để nhận nhiệm vụ từ chỗ An Lạc, hoặc là lên Lv 10, hoặc là đã chuyển chức, cũng có thể phải cả hai.
Suy nghĩ một chút, Sở Thiên Biến không tiếp tục đứng đó mà quyết định là theo lời An Lạc đi dạo xung quanh, nhìn xem có thể nhận được nhiệm vụ hay không, trước tiên tăng lên cấp 10, sau đó chuyển chức rồi nói sau.
Hiện tại Sở Thiên Biến mới 7 cấp, bởi vì ở Tân Thủ thôn đánh chết Cuồng Loạn Hỏa Anh và Cường Hóa Tà Thú Nhân Đầu Mục nên hiện tại cấp của hắn cao hơn người chơi bình thường không ít.
Chầm chậm đi trên đường, đứng trong đám người, Sở Thiên Biến cẩn thận quang sát xung quanh, sau khi nhớ kỹ địa hình Phong Ngữ trấn, Sở Thiên Biến tùy ý đi vào một tiệm may, hắn muốn nhìn xem cửa hàng torng Dạ Tước rốt cuộc có bộ dáng gì.
Đi vào tiệm may, chủ tiệm vừa mới tiễn một người chơi ra thấy Sở Thiên Biến liền mỉm cười, hỏi:
-Ngài có cần gì không? Chỗ tôi có một cái áo choàng ấm áp thoải máy, hơn nữa giá cả cũng vừa phải.
-Cám ơn, tôi nhìn một chút.
Sở Thiên Biến mỉm cười đáp lại, xem vật phẩm torng tiệm, trong lòng hắn không nhịn được than thầm: Thật đắt! Một cái áo choàng bằng cây đai giá 8 bạc, cho dù đem hết thảy những thứ hắn có bán đi cũng chỉ mới 5 bạc.
Lừa gạt, lừa gạt! Sở Thiên Biến oán thầm hai câu, sau khi xem một vòng hắn phát hiện mình không đủ tiền mua bất cứ món nào, vì vậy hắn hiểu được không có tiền là chuyện không tốt, ngay khi hắn quay đầu lại chuẩn bị đi ra, chủ tiệm liền cười nói.
-Khi ra ngoài khó tránh khỏi có lúc khó khăn. Như vậy đi, ngừi mạo hiểm trẻ tuổi, giúp tôi làm một việc, tôi sẽ cho cậu một cái áo choàng làm bằng cây đai.
Chủ tiệm nói xong liền lấy ra 5 cái khăn tay, đưa cho Sở Thiên Biến, nói:
-Trong trấn có mấy người nhờ tôi làm những cái khăn tay này, cậu giúp tôi đem đi, tôi sẽ dùng tấm áo choàng bằng cây đai để trả thù lao, thế nào? Đức Lỗ Y trẻ tuổi, tôi thấy cậu là một Tinh Linh rất lương thiện đó.
-Nhiệm vụ bình thường: Giao hàng.
-Nhiệm vụ giới thiệu: Ông chủ tiệm may nhờ người chơi giao hàng tới tận tay người mua.
-Mục tiêu nhiệm vụ: Thợ rèn Phong Ngữ trấn La Đạt, chủ tiệm thuốc Lạp Mông, chủ tiệm da thú Ngả Văn, chủ khách sạn Ôn Nạp tiểu thư, chủ tiệm máy móc Lô Sâm.
-Nhiệm vụ nhắc nhở: không có tiền, bán sức lao động cũng là chuyện không tê.
-Tôi hứa sẽ làm hết sức.
Sở Thiên Biến cười tiếp nhận nhiệm vụ, chỉ chạy đi tặng đồ là có được kinh nghiệm, chuyện này hắn rất sẳn lòng đi làm.
Sau đó,trong đầu Sở Thiên Biến xuất hiện địa đồ của Phong Ngữ trấn, đi tới tiệm thợ rèn La Đạt, khi giao nhiệm vụ, hắn cũng nhận được một nhiệm vụ giống như vậy, nhiệm vụ là đem 5 cái huy chương giao cho những chủ tiệm khác.
Sau đó, Sở Thiên Biến đi tới tiệm thuốc, giao nhiệm vụ, hắn lại nhận được một nhiệm vụ. Giờ phút này, hắn rốt cục cũng hiểu được ý nghĩa của những nhiệm vụ này, nhiệm vụ này là để cho người chơi mau chóng quen thuộc địa hình, nhanh chóng tăng lên 10 cấp.
Sau khi làm xong nhiệm vụ tuần hoàn này, Sở Thiên Biến có được một cái áo choàng, một chiếc nhẫn, một lọ sơ cấp nhanh chóng hồi phục ma pháp, một cái hồi thành quyển trục và một cái đinh ốc (Lo Sâm tặng).
Những thứ này có thứ hữu dụng, cũng có cái tạm thời không biết được tác dụng, quan trọng là, Sở Thiên Biến chạy xong thì cũng lên tới 10 cấp.
-Thăng cấp cũng quá đơn giản đi à nha?
Sở Thiên Biến có chút không thể tin được, chỉ cần chạy vài vòng là đã lên 10 cấp, đã có thể tới chỗ Đạo Sư xin chuyển cấp?
Có điều, khi Sở Thiên Biến nhìn thấy lượng kinh nghiệm cần thiết để lên cấp 11, hắn liền cảm thấy trước mắt tối sầm, trong nháy mắt hắn đã từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
10 cấp thăng 11 cấp cần lượng kinh nghiệm bằng tổng lượng kinh nghiệm cần để tăng từ 1 cấp lên 10 cấp.
-Quên đi, mặt kệ nó.
Sở Thiên Biến bỏ qua chuyện này, nói:
-Hiện tại nên đi chỗ huấn luyện sư để chuyển chức, sau đó đến chỗ An Lạc nhận nhiệm vụ.
Sau một lát, ở trung ương thị trấn, một góc trong đại sảnh, trước nhà của huyến luyện sư Đức Lỗ Y, trong đám Đức Lỗ Y đang tụ tập, lại có thêm một tên Đức Lỗ Y gia nhập. . .