Đọc truyện Kiêu Ngạo Thiên Hạ – Chương 15: Cướp quái là chuyện bình thường (trung)
Phía Đông rừng cây lúc này là một mãnh sôi động, ngọn lữa màu vàng thỉnh thoảng thiêu đốt những gốc cây khô, thỉnh thoảng phát ra những tiếng “Đùng” ‘Đùng”, so với hơi nóng này, hơi nóng trong lòng người chơi càng nhiều hơn, ánh mắt của những người chơi xung quanh lúc này cực nóng, mọi người đều chú ý tớ một bong hình, từng đợt lửa văng ra từ thân hình nó báo hiệu nó không giống như những con Hỏa Anh khác.
Hi Hữu Phi Cầm!
Phi Vũ Thiên Mang đã đoán đúng, nhưng trong Dạ Tước loại quái vật thế này không thể tính là Boss, trong bảng xếp hạng, Hi Hữu quái vật chỉ mạnh hơn quái vật bình thường một cấp bậc mà thôi.
Nhưng đối với những người chơi phần lớn đều chỉ mới 5 cấp xung quanh, con Cuồng Loạn Hỏa Anh này đã có thể xem là một con Boss. Quan trọng hơn nữa đó là Hi Hữu quái vật có tỉ lệ rơi đồ cao hơn bình thường rất nhiều.
Người chơi theo đuổi nhất đó là cái gì —— trang bị! ! !
Cuồng Loạn Hỏa Anh trong rừng cây không ngừng bay loạn, thỉnh thoáng nó lại phát ra một tiếng hét hung bạo, thân thể nó tuy rằng lớn hơn Hỏa Anh bình thường 10 lần, nhưng tốc độ và sự linh hoạt của nó so với Hỏa Anh bình thường chỉ hơn chứ không kém. Xung quanh có rất nhiều người chơi định công kích nó, nhưng tốc độ của nó lại quái nhanh, cận chiến chức nghiệp không cần phải nói, căn bản là không thể nào đuổi kịp, viễn trình chức nghiệp thì lại bì người chơi xung quanh cố tình chắn tầm nhìn hoặc là bị kéo đi.
Khi 3 người Phi Vũ Thiên Mang tới nơi, xung quanh Cuồng Loạn Hỏa Anh đã đứng đầy người, một ít đội ngũ đang bắt đầu công kích Hỏa Anh, viễn trình chức nghiệp không ngừng thay đổi vị trí, phán đoán quỹ tích của con Hỏa Anh này, muốn một kích hiệu quả, đem cừu hận của nó kéo qua.
Những người chơi đơn độc, đội ngũ chỉ có 2~3 người thì tránh sang một bên chờ đợi, một khi có tình huống thì sẽ ngay lập tức chạy lên, định thừa dịp thời vận muốn đánh ra một kích cuối cùng.
Bổ đao!
Đây là hạng mục mới đặt ra của Dạ Tước.
Người chơi hoặc đội ngũ đầu tiên đánh trúng mục tiêu có thể đạt được 20% kinh nghiệm của quái vật, mà người chơi hoặc đội ngũ đánh ra một kích cuối cùng có thể đạt dược 20% kinh nghiệm và vật phẩm hơn nữa còn đạt được 40% kim tệ, 10% quyền thu hoạch (nếu trang bị rớt ra đạt tới 10 món).
Cũng bởi vậy, rất nhiều người chơi biết được việc này nên gọi một kích cuối cùng là “Bổ đao” ! Đây là một việc tràn đầy nguy cơ, vận khí, ngẫu nhiên, nhưng không thể nghi ngờ là nó đã tăng thêm mị lực cho Dạ Tước.
Hiện tại những người chơi đứng bên ngoài có rất nhiều đều đang ôm tâm lý may mắn, kỳ vọng có thể cướp được ‘bổ đao’.
Đáng tiếc, dự đoán luôn luôn có sai lệch với tình huống thực tế.
Cho dù là đám người bên trong có thực lực đánh chết Cuống Bạo Hỏa Anh, hay là đám người đứng bên ngoài đang ôm tâm lý may mắn đều không ngờ đã hơn 10 phút vẫn như cũ không có ai có thể thành công đánh trúng Hỏa Anh.
Bởi vì Cuồng Bạo Hỏa Anh cũng là quái vật loại Phi Cầm, tốc độ và sự linh hoạt của nó lại cao hơn Hỏa Anh bình thường, người chơi rất khó có thể nắm bắt quỹ tích, quan trọng hơn là có rất nhiều người muốn nó chết, phía dưới có mấy chục cận chiến phía sau lại có mấy chục viễn trình, tổ hợp như vậy đứng cùng một chỗ làm cho tình huống rất rối loạn, không ai đủ tập trung để đánh quái, Dạ Tước mặt dù không có thảm kịch người dẫm lên nhau, nhưng tình hướng lúc này người chơi muốn xoay người thôi cũng đã khó khăn nói chi là đánh quái. Tình huống như vậy, làm cho mọi người cảm thấ chần chờ, rất nhiều người đều đang âm thầm tính toán, nếu như kéo được Boss, với tính huống thế này liệu có thể kiếm được trang bị?
Phi Vũ Thiên Mang đứng bên ngoài quan sát một hồi, khóe miệng dần dần lộ ra nụ cười, nhìn Cuồng Bạo Hỏa Anh bên trong, trong lòng cô đã có kế hoạch, cô quay đầu lại dặn dò Lan Ngũ Lan Lục:
-Hai người nghe lệnh, khi tôi nói bắt đầu thì 2 người dùng sức tách đám đông ra, trong vòng 15 giây, có thể vọt tới đám người bên trong không?
Hai chiến sĩ trao đổi ánh mắt, trên mặt lộ ra sự hưng phấn, hai người liên tục gật đầu:
-Không thành vấn đề! Giao cho chúng tôi, đội trưởng, 15 giây thời gian, chúng tôi cam đoan sẽ vọt vào tới trong. .
-Tốt!
Phi Vũ Thiên Mang chăm chú nhìn quỹ tích của Cuồng Loạn Hỏa Anh, lại nói:
-Sau khi vào tới bên trong, không cần do dự lập tức chạy ngược trở ra, hiểu chưa?
-Hiểu được!
Nói xong, Phi Vũ Thiên Mang chú ý xung quanh một hồi, sau đó tập trung nhìn Phi Vũ Thiên Mang, khắc sâu quỹ tích bay của Cuồng Bạo Hỏa Anh rồi bắt đầu tính toán khoảng cách và thời cơ tấn công.
Bên ngoài nhũng người chơi này rốt cuộc cũng nhịn không được đã bắt đầu di chuyển vào bên trong, Phi Vũ Thiên Mang khẽ quát:
-Bắt đầu!
Nghe được lệnh, 2 chiến sĩ nhanh chóng lao vào bên trong, hai người giống như 2 mũi khoang cứng rắn tách mọi người ra tạo thành một con dường dẫn vào bên trong.
Phi Vũ Thiên Mang theo sát phía sau 2 người, ba người trong thời gian ngắn đã vượt qua 3 tầng người dày đặc. Không thể không nói, Lan Ngũ Lan Lục bởi vì là người của Điệp Lãng Lan Tịch Các, mà Diệp Lãng Lan Tịch Các lại có danh tiếng không nhỏ nên hai người làm việc không tốn quá nhiều sức.
Hai người không ngừng dùng thân thể mở đường, 15 giây sau, hai người vừa vặn vọt tới bên trong, lúc này Phi Vũ Thiên Mang nói:
-OK!
Nghe vậy, Lan Ngũ Lan Lục lập tức đình chỉ vọt tới, không nói lời nào hai người liền quay người lại, một lần nữa chạy ra, bên trong, một tiếng kéo dây cung vang lên, “Ông” một tiếng, ngay khi Lan ngũ Lan Lục chạy ra đoàn người, một mũi tên đã trúng ngay đầu Hỏa Anh, sau đó cô không thèm quay đầu lại mà bắt đầu chạy theo phía sau Lan Ngũ Lan Lục.
Bức tường do 300 người tạo thành cũng không dày, huống chi lúc này người chơi còn không biết có chuyện gì xảy ra, mọi người lúc này đều đang cố gắng chạy vào bên trong, đám người Phi Vũ Thiên Mang chỉ cần đụng nhẹ là có thể lao ra bên ngoài. Mà con Boss bên torng bởi vì mũi tên vừa rồi nên đã phẫn nộ bay sát theo 3 người.
Ngay khi 3 người chui ra tới bên ngoài, người chơi bên torng mới phản ứng lại, bọn họ bắt đầu kêu lên:
-Có người công kích Cường Bạo Hỏa Anh, là Thợ Săn! Mau ngăn lại. . .
Nhất thời, người chơi bên ngoài không biết chuyện gì nên tiếp tục chen vào, đám người bên trong thì liều mạng chen ra, 2 bên vừa lúc gặp nhau nên tình huống lúc này vô cùng lộn xộn.
Đợi khi 3 người chạy ra hơn 15 m, đám người kia mới bắt đầu đuổi theo, Ám Dạ Tinh Linh nữ Thợ Săn liếc nhìn đám người một cái, sau đó bắn một mũi tên vào Cuồng Bạo Hỏa Anh rồi cười cười.
-Lan Ngũ Lan Lục, tận lực ngăn cản đám người phía sau lại, tranh thủ cho ta 2 phút.
– Đội trưởng.
Hai Chiến Sĩ đồng thời xoay người, triễn khai tư thế chống đỡ, bắt đầu ngăn cản người chơi tiến tới.
Đội ngũ xông tới sớm nhất thấy thế lập tức thẹn quá thành giận, phẫn nộ quát:
-3 tên khốn kiếp dám cướp quái! Biết đội ngũ bọn này là ai không? Thức thời một chút. . .
-Thế nào? Muốn cướp quái của Điệp Lãng Lan Tịch Các chúng ta à.
Đối mặt đám người chơi hùng hổ, Lan Ngũ Lan Lục hai người sóng vai cản lại, ngăn trở dường đi rồi trừng mắt, quát:
-Có bản lĩnh thì đánh với đội 7 bọn này?
Ngay khi nghe thấy 5 từ Điệp Lãng Lan Tịch Các, những người chơi gần nhất liền biến sắc, đội ngũ đuổi theo liền ngừng bước, ánh mắt lướt qua hai chiến sĩ, dừng lại trên người nữ Thợ Săn, cách di chuyển mờ ảo kia, hơn nữa lại là chủng tộc Ám Dạ Tinh Linh, Phi Vũ Thiên Mang đã hoàn mỹ thuyết minh nghề nghiệp Thợ Săn Ám Dạ Tinh Linh.
-3 mũi tên • Cuồng • Linh • Điện! Cô ta là Phi Vũ Thiên Mang! Đội trưởng đội 7 Điệp Lãng Lan Tịch Các . . .
Không biết ai kêu lên, những lời này dừng lại trong tai người chơi, vẽ mặt của những người này đã chuyển thành kinh sợ.
Dần dần, tất cả người chơi đuổi theo đều dừng bước, lúc này Phi Vũ Thiên Mang đã sắp biến mất trong rừng cây.
Bên cạnh chỗ Phi Vũ Thiên Mang kéo Cuồng Bạo Hỏa Anh chuẩn bị chơi diều, một cái Đức Lỗ Y chủng tộc Ám Dạ Tinh Linh đã bổ sung đầy HP và MP xong bắt đầu đứng lên.
-Di! Âm thanh này là gì?
Tên Đức Lỗ Y cảm thấy kỳ quái liền nghiêng tai lắng nghe:
-Hẳn là tiếng kêu khi Hỏa Anh công kích phát ra, nhưng âm thanh này rõ ràng là to hơn nhiều.
Khi hắn đang suy nghĩ, một cặp dùi thon dài từ trong khu rùng lộ ra, gã Đức Lỗ Y này thấy chủ nhân của cặp dùi thì đôi mắt liền co rút lại, ngay sau đó ánh mắt liền tập trung lên con Hỏa Anh bên cạnh, hắn nắm chặt pháp trượng, đôi mắt hắn có tia sáng lóe lên. . .