Bạn đang đọc Kiếm Vũ Càn Khôn – Chương 11: Liệt Bài Phong
Nắng toả chói chang trên cao, bên dưới người đi lại nhiều như nêm.
Già Nam thành…
Hạ Phàm ngồi tại ghế lô chịu sự an bài của tên Khách chủ, hắn ngồi đó chờ đợi Phó hội chủ trong lời tên kia đến, lòng lại bất giác sinh ra không ít tia âu lo!
Hắn dạo này gặp mặt được quá nhiều cường giả đỉnh cấp, đến nỗi cũng dần có một tâm tính “Kiếm chém tới không run” luôn rồi, bất quá dù sao người ta cũng là cường giả siêu việt, danh tiếng lẫy lừng, mặc dù hắn cũng không có nghe tên vị kia, nhưng chỉ với địa vị Phó hội chủ của Kiếm Khách chu du hội, đủ để thấy vị kia có oai danh đến dường nào!
Lần này xuất ra mười viên Tiểu khí châu, hắn cũng có chút cảm giác thoải mái, một viên khí châu tuy không biết giá là bao nhiêu, nhưng với sự kinh ngạc của tên Khách chủ, hắn sợ là giá cả không thua kém cái giá 1000 linh thạch hạ phẩm mua Không gian giới chỉ là bao. Ngẫm nghĩ với số tài lực mà hắn có được khi hoàn thành phiên giao dịch này, hắn chắc rằng có thể nhanh chóng mua được hàng loạt các loại dược vật, linh dịch cao cấp, hoàn hảo trong vài ngày này tiến lên một giai cao hơn, thuận lợi được chọn làm tân sinh của Già Nam kiếm học viện.
Cảm giác thoải mái tuông trào che lấp mất đi cảm giác lo lắng, Hạ Phàm bỗng đưa mắt nhìn ra cửa phòng, một thân ảnh lúc này đang chậm rãi đi vào trong, khẽ nhìn Hạ Phàm đánh giá một lúc, sau đó mỉm cười ngồi xuống ghế lô đối diện, hiền từ nói:
– Ta là Phó hội chủ Kiếm Khách chu du hội Liệt Bài Phong, không biết tiểu ca đây tên là…?
Thấy người nọ khách sáo, Hạ Phàm cảm giác không chân thật lắm, cứ như một con hổ làm vẻ mặt hiền từ hỏi han một con thỏ vậy, trông cứ ghê ghê sợ sợ làm sao!
Nghĩ vậy nhưng bên ngoài Hạ Phàm lại ngắn gọn đáp:
– Hạ Phàm!
“Ồ”
Khẽ sững người, Liệt Bài Phong cảm thấy cái tên này nghe hơi quen tai. Dường như là “Hạ Phàm, Hạ Phàm…Hà Tiện!!!”. Liệt Bài Phong nghĩ đến đây, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi sâu sắc, mặc dù chỉ thấy cái tên này rất giống tên một người, nhưng hắn lại bất giác thấy run mình.
Trấn định lại tinh thần, hắn hồi phục lại bộ dáng cũ, híp mắt nói:
– Không biết Hạ tiểu ca có thể lấy cho ta xem mười viên tiểu khí châu hay không?
Hạ Phà lúc này mới sâu sắc đánh giá người tự xưng là Phó hội chủ này. Người này mày sắc mắt sâu, sóng mũi cực kỳ thẳng, làn môi tuy hơi tái trông rất tà dị, nhưng tổ hợp cả khuôn mặt thì lại nhìn rất bình thường, dáng người của hắn rất khôi ngu, cả thân thể to lớn vận một bộ áo màu tím, trên ngực có khắc một huy hiệu “Kiếm Hữu Thi Sinh”, chứng tỏ hắn là một trong 13 đại kiếm hoàng của Già Nam thành, lấy danh Kiếm Hữu cùng hiệu là Thi Sinh. Điều này Hạ Phàm cũng vừa mới biết được sau khi đọc lướt qua mấy quyển Kiếm Giảng chất đầy trong phòng đấu giá.
Nghe Liệt Bài Phong hỏi, Hạ Phàm lập tức lấy tiểu khí châu ra, hiển nhiên lần này hắn trực tiếp lấy từ Không gian giới chỉ ra, bỡi lẽ người trước mặt hắn là một tên Kiếm Hoàng, một người có tu vi Kiếm Sĩ như hắn liệu có giấu nổi sự tình này được sao? Làm như vậy chỉ sợ người nọ có ấn tượng xấu về hắn!
Nhìn mười viên tiểu khí châu có hơi ảm đạm trước mặt, Liệt Bài Phong cũng không lộ ra dị sắc, hắn đã nghe thủ hạ là tên Khách chủ lúc nảy nói cho biết sự tình này.
Nhưng bản thân cũng có chút tò mò, nên hắn mở miệng hỏi:
– Hạ tiểu ca, ta thấy hình như nó chỉ còn được năm phần linh khí thôi a?
– Cái này ta đào được ở một thung lũng nguy hiểm, khi ta đem nó lên thì nó đã thế rồi! Thực thì ta cũng không biết tại sao nó lại bị thiếu hụt như vậy!
Hạ Phàm không nói thật, giả vờ tìm một lý do nói cho qua chuyện.
“Ân”
Liệt Bài Phong bỗng đưa ra cái giá:
– Một viên giá cả 1000 linh thạch hạ phẩm, không biết Hạ tiểu ca có đồng ý không?
“1000 viên linh thạch hạ phẩm”
Một cái giá không tồi, không sai biệt đúng với cái giá mua Không gian giới chỉ, chí ít nếu bán hết mười viên thì Hạ Phàm cũng sở hữu trên ngàn viên linh thạch hạ phẩm. Một lượng tài lực xem như là giàu có trong đám tu luyện giả từ Kiếm Linh trở xuống rồi!
Hơn nữa hắn cũng không muốn tỏ ra vẻ tăng giá gì cả, đây là lần đầu hắn giao dịch cùng Kiếm Khách chu du hội, tạo một sự thoải mái là tốt nhất, lần sau hắn còn muốn bán ra tiểu khí châu nữa, lần này có trả giá cũng không ý nghĩa gì!
Hắn gật đầu, đáp nhanh:
– Được!
Liệt Bài Phong hài lòng gật đầu, xem ra tên thiếu niên này rất hiểu chuyện.
– Ta trực tiếp mua bảy viên, còn ba viên thì sẽ đưa ra đấu giá công khai! Không biết ngươi nghĩ thế nào?
Liệt Bài Phong bỗng nói ra, làm Hạ Phàm hơi bất ngờ. Nói vậy là hắn chỉ mua bảy viên thôi sao? Nhưng lại nghĩ xa thêm một chút, hắn lại cảm thấy tên Phó hội trưởng này quá cáo già rồi. Hắn làm như vậy, lợi có đầy, hại chẳng có đâu, tiểu khí châu hắn thừa biết là vật cực kỳ quý giá, nếu đem nó công khai đấu giá ra, thì chắc rằng sẽ có không ít cường giả, phú hào từ bốn phương tụ về, tập trung tranh đoạt mấy viên tiểu khí châu mà ngay cả một tên Kiếm Hoàng như hắn cũng thèm thuồng.
Sinh ý chắc chắn tăng cao, hơn nữa danh tiếng của Kiếm Khách chu du hội với mọi tu luyện giả ở ngoài Già Nam thành cũng được tăng cao rõ rệt, dại gì mà tên Phó Hội trưởng kia lại không làm?
Bất quá hắn lại thấy hơi tò mò, không biết khi đấu giá công khai diễn ra, tiểu khí châu sẽ được mua với cái giá bao nhiêu, hắn hi vọng là đừng quá thấp, chí ít phải cao hơn cái giá 1000 viên hạ phẩm linh thạch mới được.
Hạ Phàm lòng thở dài với mưu mô kinh doanh của người trước mặt, bề ngoài không tỏ ý gì, gật đầu:
– Được thôi!
– Tốt!
Liệt Bài Phong mỉm cười vuốt cằm, chỉ là lại nghĩ mình không có sợi râu nào nên liền buông tay xuống, nói:
– Ngươi cứ ở đây xem đấu giá, còn ta sẽ đi phụ trách phiên đấu giá này, yên tâm đi, hà hà, ta đảm bảo số linh thạch mà ngươi kiếm được thông qua đấu giá sẽ không ít hơn số linh thạch mà ta mà ta mua của ngươi đâu!