[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế

Chương 26: Bóng a trong òng


Đọc truyện [Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế – Chương 26: Bóng a trong òng

Ngày đầu tiên khai trương củ a Lam Hàn Phong chỉ kiếm được mối làm ăn, tuy nhiên mối làm ăn này không phải số lượng nhỏ, đã đủ khiến cậu ngủ cũng có thể cười tỉnh. Trọng yếu nhất là, sủng vật của cậu không mất tiền mua, hoàn toàn không cần đi nhập hàng. Làm một Độc ca, Lam Hàn Phong muốn triệu hồi bao nhiêu sủng vật cũng không có vấn đề gì, chỉ cần chờ thời gian kỹ năng phục hồi.

Ngày hôm sau, Lam Hàn Phong lại chạy tới cửa hàng từ sáng sớm. Bất quá rất đáng tiếc, một buổi sáng thế nhưng không có người đến.

“Đinh” một tiếng, bỗng nhiên có người đẩy cửa ra.

Tuy nhiên động tác đẩy cửa lại phi thường thô bạo, cửa đánh vào trên tường phát ra một tiếng trầm vang.

Lam Hàn Phong ng ẩng đầu nhìn, liền nhìn đến ba nam nhân rất cao lớn cường tráng đi vào. Ba nam nhân kia vừa nhìn liền biết không phải dạng người tốt, trên trán giống như trực tiếp khắc dòng chữ “Du côn lưu manh” vậy.

Nam nhân c ầm đầu một thân dữ tợn, đi đường cũng giống như là hiên ngang, tiến vào liền nói: “Ai cho phépngươi khai trương a? Chưa giao phí bảo hộ sao đã khai trương?”

Lam Hàn Phong trợn trắng mắt, quả nhiên trị an của khu R vẫn không được như ý muốn.

“Đại ca đại ca, anh xem.” Nam nhân đằ ng sau mắt nhỏ như chuột, nhìn đến Lam Hàn Phong tròng mắt đều muốn rơi ra, nước miếng loạn phun, nói: “Đại ca, hắn là Nhân Ngư a.”

“Cái gì? Như thế nào khả năng?” Nam nhân dữ tọn hô to, đây chính là khu R, như thế nào sẽ có nhân ngư xuất hiện?

Nam nhân dữ tợn trợn mắt nhìn Lam Hàn Phong vài lần, nước miếng nhất thời liền chảy xuống, nói: “Mẹ, thật là Nhân Ngư, ta nói Nhân ngư vô cùng hăng hái vô cùng tao a.”

Hai ngườ i hầu đứng sau hắn bắt đầu cười, nói: “Đại ca, chúng ta lần này kiếm lớn rồi. Trước khiến chúng ta nếm thử xem, xong rồi lại đem hắn bán, nhất định có thể bán giá tốt.”

T ất cả những người ở khu R đều là tội phạm đào vong, người có thể định cư ở đây năng lực chắc chắn không kém, nếu không đã sớm bị người khác giết chết. Cho nên dẫn đến khu R có rất nhiều loại chủng tộc, người có khả năng mang thai tương đối thiếu, năng lực sinh sản cực kỳ thấp. Rất nhiều người đều lấy người máy để giải quyết vấn đề về sinh lý, bất quá người máy sẽ không sinh dục. Sau đó liền có người bắt đầu buôn bán nhân khẩu, bắt cóc những người thuộc *** cầu khác đem lại đây buôn bán.

Nam nhân d ữ tợn càng nhìn Lam Hàn Phong càng cảm giác khó nhịn, nói: “Nhân ngư này thật mẹ nó xinh đẹp.” Hắn nói liền đi qua, nói với Lam Hàn Phong: “Tiểu mỹ nhân, ta cũng không thu phí bảo hộ của ngươi, ngươi chỉ cần theo chúng ta ngủ một giấc, ta camđoan ngươi ở trong này không ai dám chọc giận ngươi, thế nào?”

“Đại ca đại ca.” Nam nhân phía sau còn nói: “Ta nhìn hắn giống Theo Nhân Ngư a! Loại có thể sinh hài tử.”


“Cái gì?” Nam nhân dữ tợn càng thêm hưng phấn, nói: “Kia liền càng tốt, tiểu mỹ nhân, ngươi dứt khoát liền theo ta, cho ta sinh cái…”

“Oành ” “Ai u!”

Nam nhân d ữ tợn còn chưa kịp nói xong, sắc mặt của Lam Hàn Phong đã xanh mét không thể nghe được nữa. Lam Hàn Phong vung tay lên, một con cóc liền nhảy ra khỏi quầy, lập tức liền nhảy vào đầunam nhân đang lải nhải.

Nam nhân d ữ tợn chưa kịp chuẩn bị, bị lập tức áp đảo, ngã xuống mặt đất. “Đại ca đại ca!”

Hai người hầu của nam nhân dữ tợn vừa muốn động, bỗng nhiên liền cảm giác có cái gì đè lại tay chân bọn họ, trên người cũng có cái gì đang bò.

B ọn họ cúi đầu xuống, nhất thời bị dọa sắc mặt không còn một giọt máu. Chỉ thấy mấy con nhện lớn ngăn lại tứ chi của bọn họ, rết cùng rắn đang bò tới bò lui trên người họ.

Một nam nhân nhát gan trong đó, đã chớp mắt, “A” một tiếng liền dọa hôn mê bất tỉnh.

Nam nhân dữ tợn nhanh chóng nhảy dựng lên từ trên mặt đất, hô to: “Phản, ngươi dám đánh ta!”

H ắn nói vẫn là chưa nói xong, liền cảm giác cả người chấn động đau đớn, sau đó toàn bộ thân thể đều tê dại. Lam Hàn Phong quăng cái kỹ năng lên trên người hắn, sau đó nhấc chân đạp một cái, liền đem hắn đá ra ngoài cửa.

Nam nhân dữ tợn không động đậy được, thân hình mập mạp lăn qua lăn lại trên mặt đất, đau đến nỗi hắn không đứng dậy được.

Lam Hàn Phong nói: “Đừng để cho ta lại nhìn thấy các ngươi, bằng không đem các ngươi băm ra làm thức ăn cho sủng vật của ta.”

Bên ngoài có m ột đống người vây xem, nam nhân dữ tợn kia chính là ác bá nổi danh xa gần, thường thường đến thu phí bảo hộ, mọi người đều sợ hắn không dám không cho. Kết quả hôm nay lại nhìn đến một màn làm sung sướng lòng người như vậy, thật sự là làm người không nhịn được vỗ tay khen tốt.

Lam Hàn Phong phát hiện, sau khi cậu giải quyết xong nam nhân dữ tợn, bên trong cửa hàng liền náo nhiệt hẳn lên, thật nhiều người đều là nghe danh mà đến.

M ọi người đều nghe nói, lão bản của cửa hàng này dĩ nhiên là một Theo Nhân Ngư, hơn nữa là Theo Nhân Ngư có giá trị vũ lực siêu cấp cao, cả người toát ra một mùi rất thơm, vô cùng dụ hoặc. Hơn nữa Theo Nhân Ngư này còn biết huấn luyện Linh thú, đặc biệt lợi hại.


Người độ c thânở khu R không thiếu, người sùng bái thực lực lại độc thân cũng không thiếu. Cho nên thật nhiều người đều là nghe danh mà đến, muốn chiêm ngưỡng một chút Lam Hàn Phong, có khi Theo Nhân Ngư này liền bị phong thái của mình hấp dẫn cũng nên.

Lam Hàn Phong không vui, bên trong c ửa hàng chỉ có một đống gia hỏa chỉ xem không mua. Tuy rằng cậu không thể kỳ thị những tên gia hỏa chỉ nhìn không mua kia, bất quá những tên đó không phải đến để xem sủng vật. Ánh mắt của tất cả bọn họ đều chỉ nhìn chằm chằm Lam Hàn Phong, giống như Lam Hàn Phong mới là thượng phẩm.

Roy tướng quânở trong thành bảo, cũng nghe nói chuyện này. Hắn càng mất hứng, một đống phế vật vô dụng thế nhưng dám nhắm vào thê tử của hắn. Roy tướng quân tức giận đến nỗi mặt xanh lét, Rex cười nói: “Xem ra mị lực của tướng quân phu nhân, thật là không nên khinh thường.”

Roy m ắt lạnh nhìn hắn một cái, nói: “Ta có chuyện, đi trước.” Rex cũng không có ngăn trở, để hắn đi.

Bên trong cửa hàng đang cãi nhau, Lam Hàn Phong cảm giác đầu đều đau, khẳng định là bị bọn họ làm thành như vậy.

Dứt khoát Lam Hàn Phong vỗ vỗ đầu của tri chu, nói: “Ngươi xem cửa hàng, ta đến gian sau nghỉ ngơi một lát.”

Tri chu chà xát hai móng vuốt *** tế, tỏ vẻ minh bạch, bất quá thoạt nhìn có điểm giống như muốn bắt đầu ăn cơm.

Lam Hàn Phong thoát kh ỏi đám người, đến phòng phía sau. Mặt sau không có mấy phòng, kho hàng cùng phòng nghỉ đều có, còn có một gian chứa mười tên “Roy tướng quân”.

Lam Hàn Phong vào phòng nghỉ, đóng cửa lại.

Cửa vừa mới đóng, ngăn cách ồn ào ở bên ngoài, Lam Hàn Phong thở ra một hơi, nằm ở trên giường ngủ bù.

Cậu cảm thấy có chút choáng váng đầu, dần dần choáng váng đầu tốt hơn một chút, nhưng thân thể bỗng nhiên lại trở nên nóng.

Lam Hàn Phong nh ất thời cảm giác không ổn, cảm giác cái này giống hệt lúctrước, chẳng lẽ là dược hiệu của Omega ức chế tề đã qua, cho nên kỳ *** của cậu lại tới nữa?

Một viên Omegaức chế tề có thể ức chế một ngày, Lam Hàn Phong một hơi ăn sáu viên, lại không thể thật sự ức chế sáu ngày.


Lam Hàn Phong thừa dịp mình còn có khí lực, sờ sờ túi vải, cầm ra lọ thuốc trống không kia, bên trong hoàn toàn không có cái gì, không có một tia hi vọng. Lam Hàn Phong thở hổn hển, đã không biết làm thế nào mới tốt. Cậu cảm thấy cảm giác này còn khó chịu đựng hơn lần trước.

Cậu nhất thời liền nghĩ đến Fred thượng tướng nói, Omega ức chế tề là có tác dụng phụ…

Thân thể Lam Hàn Phong run rẩy, giống như bị dòng điện chạy qua, cậu cố gắng ngồi dậy, tuy nhiên cánh tay không có một chút khí lực nào cả.

C ậu nóng đến nỗi chảy mồ hôi khắp người, ngoài cổ cùng ***g ngực vốn lõa lồ, đã bịt kín một tầng màu hồng nhạt.

Lam Hàn Phong gắt gao nhắm mắt lại, muốn cho mình ngủ nhanh lên, như vậy có lẽ sẽ không quá khó để chịu đựng nữa. Nhưng cảm giác khác thường trên người cậu bây giờ, hoàn toàn không để cho cậu yêu. Cậu cảm giác mình sắp nghẹn chết, chỉ muốn phát tiết ra.

Dần dần, Lam Hàn Phong cảm giác đầu óc của mình trở nên mơ hồ, chỉ có tiếng hít thở của mình càng ngày càng nặng nhọc.

B ỗng nhiên, có người vỗ vỗ hai má Lam Hàn Phong.

“Ngô…”

Lam Hàn Phong thanh tỉnh một ít, híp mắt đi xem, liền nhìn đến một khuôn mặt mơ mơ hồ hồ.

Giống như có chút giống… Roy?

Lam Hàn Phong cảm giác chính mình đang lọt vào trong sương mù, đầu óc của cậu đã trộn thành một đoàn.

Ở trước mặt cậu thật là Roy tướng quân không sai, Roy vội vàng bận rộn chạy tới, rất mất hứng đuổi hết đám người kia đi, sau đó đóng cửa ngừng kinh doanh, đến gian sau tìm Lam Hàn Phong.

Khi mà Roy tướng quân mở cửa, liền thấy được một cảnh tượng hương diễm đến nỗi hắn không ngậm được mồm.

Kỳ *** của Lam Hàn Phong đến, nhìn một cái là Roy tướng quân có thể biết. Hắn nhanh chóng tiến lên, lấy tay vỗ vỗ mặt của Lam Hàn Phong.

Lam Hàn Phong chớp mắt, trong ánh mắt tất cả đều là hơi nước, hiện ra cực kỳ mê ly, mê người.


Roy nhìn bộ dáng mơ mơ màng màng của cậu, nhịn không được liền có phản ứng, cúi đầu bao phủ lên đôi môi của Lam Hàn Phong.

Lam Hàn Phong ý thức mơ hồ, cảm giác được trận thanh mát, lập tức vươn ra đầu lưỡi truy đuổi hắn, chủ động cùng hắn hôn môi.

Roy chưa bao giờ nhận được đãi ngộ như vậy, mỗi lần Lam Hàn Phong đều không muốn, mà hiện tại Lam Hàn Phong quả thực chủ động hiến thân, khiến Roy thụ sủng nhược kinh.

Hô h ấp của Roy tướng quân cũng trở nên nặng nhọc, hắn hiện tại cái gì đều bất chấp, chỉ muốn lập tức giữ lấy Lam Hàn Phong, khiến Lam Hàn Phong chân chính trở thành người của hắn.

Roy hôn môi khiến Lam Hàn Phong thoải mái cực kỳ, bởi vì kỳ ***, Lam Hàn Phong bản năng tìm chỗ phát tiết, cũng không biết lấy khí lực từ chỗ nào, thế nhưng hai tay ôm lấy cổ Roy, gắt gao ôm hắn.

Roy càng hôn cậu sâu hơn, thậm chí bên trong khoang miệng còn nếm được vị máu.

Roy ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ của Lam Hàn Phong.

Lam Hàn Phong còn ôm cổ của hắn, hai mắt mê ly, lại tựa hồ còn có một tia tiêu cự, đang gắt gao nhìn chằm chằm hắn.

Trong lòng Roy vui sướ ng, hắn biết phản ứng kỳ *** của Theo Nhân Ngư rất lớn, bản năng lớn hơn nhiều lý trí, nhưng là Roy vẫn là hi vọng, Lam Hàn Phong có thể thanh tỉnh biết, người đang giữ lấy cậu bây giờ là ai.

Chỉ tiếc Roytướng quân cao hứng không đến ba giây.

Lam Hàn Phong vươn ra đầu lưỡi liếm liếm đôi môi sưng đỏ, nhìn Roy, thì thào nói: “Không quan hệ… Dù sao là người máy…”

Roy tướng quân: “…”

Roy tướ ng quân quả thực nổi trận lôi đình, hắn còn tưởng rằng Lam Hàn Phong nhận ra hắn. Mà Lam Hàn Phong thế nhưng đem hắn trở thành mấy tên người máy đáng chết kia!

Roy tướng quân cam đoan, tí nữa liền biến mấy tên người máy kia trở thành rác rưởi chân chính!

Lam Hàn Phong hoàn toàn không biết mình mang đến bao nhiêu đả kích cho Roy tướng quân, lại muốn trở thành bóng ma suốt đời trong lòng Roy tướng quân. Lam Hàn Phong còn ôm cổ hắn, ngẩng đầu lên, vươn ra đầu lưỡi liếm liếm ở trên môi Roy tướng quân.

Hết chap 26.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.