Đọc truyện Kiếm Phá Tiên Kinh – Chương 23: Ngươi Muốn Chạy?
Kiếm ý này, gọi là Thuấn Sát kiếm ý!
Thuấn sát …
Lập tức chi sát !
Thuấn Sát kiếm ý này , chính là Kiếm ý của Lục Ân kiếm thuật, năm đó chủ trì Bách Hoa Trì lưu lại bức tranh này, chính là vì dùng hình ảnh để cho hậu nhân có thể lĩnh ngộ Thuấn Sát kiếm ý, do đó càng thêm dễ dàng ngộ ra chân lý thứ hai trong Lục Ân kiếm thuật, mà Diệp Huyền thì thành công lĩnh ngộ ra cái Thuấn Sát kiếm ý này!
Kiếm ý .
Chính là một cỗ ý cảnh .
Diệp Huyền mở hai mắt ra , lĩnh ngộ ra Thuấn sát kiếm ý , hắn cảm giác bản thân đã không có cách nào cảm nhận được biến hóa , đánh giá và xem xét cẩn thận sự biến hóa là điều rất khó.
“Hả?”
Đúng lúc này .
Diệp Huyền đột nhiên sững sờ .
Trong tấm hình mỹ phụ cầm kiếm, đột nhiên xuất hiện một ánh sáng bạc, ánh bạc này từ trong tấm hình bay ra , chỉ một thoáng xẹt qua không khí , trong nháy mắt khắc sâu vào tâm Diệp Huyền.
Diệp Huyền cảm giác trong cơ thể truyền đến từng đợ nóng hừng hực, tựa hồ trong cơ thể có một đám cháy lớn, nước không diệt được !
Ánh sáng kia không biết là vật gì .
Đi vào tâm, sau một khắc, xuyên vào thể nội, thoáng cái chạy vào trong Khí vị .
“Xảy ra chuyện gì !”
Nhanh !
Ánh sáng ấy quá là nhanh .
Nhanh đến Diệp Huyền căn bản không kịp phản ứng!
“Khí vị của ta !” Diệp Huyền nhíu mày , hắn không biết cái ánh sáng bạc từ trong tấm hình này là phúc hay họa với chính hắn.
Vội vàng quan sát lại Khí vị trong cơ thể.
“Khí vị của ta !!”
Diệp Huyền đột nhiên vui vẻ .
Đúng.
Chính là vui mừng .
Là kinh hỉ .
Hắn phát hiện , Khí vị của mình, đã có sự thay đổi lớn !
Muốn đi vào cảnh giới Cố Nguyên, Khí hải là chìa khóa.
Cố Nguyên là sao?
Nguyên khí .
Cố Nguyên chính là chân khí ổn trọng rắn chắc trong khí hải, khí vị sinh ra chân khí, thời gian tu hành càng dài , chân khí lại càng phát bàng bạc , mà đợi đến đạt tới thời điểm nhất định, nhất định chân khí phải ổn trọng rắn chắc , một khi đem chân khí trong cơ thể hoàn toàn vững chắc lại, chân khí trên cơ thể người tự hình thành hải dương, lúc kia , chính là đến cảnh giới Khí Hải
Năm Huyền Vị , cảnh giới Cố Nguyên, cảnh giới Khí Hải!
Hắn hiện tại biết ba cấp độ.
Trong mắt hắn , Khí Hải chính là truyền thuyết !
Mà ánh sáng vừa rồi, khi tiến vào Khí vị của hắn, đúng là trợ giúp hắn vững chắc chân khí, để hắn tiến vào trụ cột cảnh giới Cố Nguyên
“Ánh sáng này đúng là giúp ta tiến vào trụ cột cảnh giới Cố Nguyên, như vậy , không biết giúp ta giảm bớt bao nhiêu thời gian tu luyện !” Diệp Huyền có thể nói là vừa mừng vừa sợ .
Lần đến tháp Thanh Đồng này, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn .
Khương Xảo để cho hắn đi vào Thanh Đồng tháp bổn, thực sự không phải là để cho hắn tu luyện ở Tháp Thanh Đồng, mà là để cho hắn ở đây lĩnh ngộ ra Thuấn Sát kiếm ý, hơn nữa , còn có đạo ánh sáng kia, giúp hắn tiến vào trụ cột cảnh giới Cố Nguyên!
“Lĩnh ngộ ra Thuấn sát kiếm ý , ta chỉ cần cố gắng tìm hiểu chân lý thứ hai của Lục Ân kiếm thuật, tu luyện thành công Tả thủ ảnh thuấn sát kiếm, là chuyện sớm hay muộn , hơn nữa ta hiện tại đã tiến vào trụ cột cảnh giới Cố Nguyên …” Diệp Huyền tự lẩm bẩm .
“Nên đi ra rồi !”
Sau một khắc, hắn đứng dậy, đi ra tháp Thanh Đồng.
…
Lúc ra khỏi tầng sáu tháp Thanh Đồng cũng là lúc ánh sáng ở tầng thứ sáu dập tắt.
“Tên Diệp Huyền này vậy mà lại xông qua tầng thứ sáu!” Dương Lệ nói ra .
Mạc Tam mặt mày âm trầm, cắn răng nói: “Hừ, xông qua tháp Thanh Đồng, không có nghĩa là thực lực mạnh !”
Rất nhanh, Diệp Huyền liền từ Thanh Đồng trong tháp đi ra .
Diệp Huyền nhìn thoáng qua mọi người ngoài tháp Thanh Đồng, lại nhìn về phía Mạc Tam, lắc đầu , không nói gì .
Hắn trêu chọc người, nhưng mà Mạc Tam tự rước lấy nhục , hắn cũng không có cách nào .
Vừa rồi Mạc Tam nói, nếu như mình xông qua tầng thứ ba, vậy hắn chính là heo .
Vậy khẳng định chính là heo !
Hắn không nói gì , nhưng ở trong mắt Mạc Tam chính là sỉ nhục .
Mạc Tam hiện tại có thể nói là phi thường nổi giận, chứng kiến Diệp Huyền liếc qua mình, lập tức giận dữ , nói: “Diệp Huyền , ngươi nghĩ đến ngươi xông qua Thanh Đồng tháp tầng thứ sáu , đừng cho là thực lực ngươi lợi hại không ai bì nổi, ta liền muốn cho biết rõ biết rõ , người nào là ngươi không chọc nổi !”
Mạc Tam cũng nhịn không được nổi lửa giận trong lòng .
Thẹn quá hoá giận, vỗ túi trữ vật, một thanh lợi kiếm xuất hiện ở trong tay !
Hắn vốn là muốn làm Diệp Huyền tức giận, lại tuyệt đối không ngờ rằng, kết quả là, hắn không nhịn được trước…mà bắt đầu !
Dương Lệ xem xét Mạc Tam xuất thủ , cũng âm tàn nhìn thoáng qua Diệp Huyền , cười lạnh nói: “Diệp Huyền , ngươi bái nhập làm môn hạ của Khương Xảo, một mực vẫn không có cơ hội thu thập ngươi , mọi lần có Khương Xảo ở, ta hôm nay thật muốn nhìn , hôm nay còn ai che chở ngươi !”
Trong lòng của hắn một mực thầm hận .
Khương Xảo là mỹ nhân của LụcÂn Tông.
Mà Diệp Huyền nhưng lại đã nhận được sự chở che của Khương Xảo.
Vèo !
Hai đại cao thủ Phi Thiên vị đồng loạt ra tay .
Diệp Huyền lông mày nhíu lại, giơ kiếm Tây Bình lơ lửng, hắn khống chế , tay phải nắm lấy chuôi kiếm Tây Bình.
Lấy khí điều khiển kiếm .
Coong!
Giao hưởng !
Một đám đệ tử chứng kiến Mạc Tam cùng Dương Lệ cùng Diệp Huyền đánh đập tàn nhẫn, cũng không nói hai lời , nguyên một đám đều xuất ra kiếm, hướng phía Diệp Huyền giết tới.
“Ngoại trừ Mạc Tam cùng Dương Lệ, những đệ tử khác đều không tạo thành uy hiếp !” Diệp Huyền thầm nghĩ đến .
Hắn không sợ nhất cái gì?
Không sợ nhất đúng là vây công .
Tám tòa tượng đá cầm kiếm vây công, cái kiểu tiến công này đến tột cùng lưu lại không ít sơ hở, mười mặt tám hướng , tám tòa tượng đá chiếm cứ tám phương .
Theo tám phương Tiến công , từng bước sát cơ , Diệp Huyền đều có thể cam đoan không bị thua , mà lại còn có thể đánh bại tám tòa tượng đá, há lại có thể sợ hãi vây công !
Huống chi .
Mấy đệ tử này làm sao bằng tám tượng đá cầm kiếm ác liệt công kích.
Diệp Huyền y đạo tinh xảo, đối với huyệt vị con người hiểu rõ rất nhiều, kinh nghiệm chiến đấu tuy không nhiều, nhưng mà so sánh với những đệ tử này mà nói , kinh nghiệm của hắn có thể nói là lão thành hơn rất nhiều .
Hơn nữa …
Còn có Kiếm ý !
Diệp Huyền nhắm hai mắt lại.
Tây Bình kiếm, chém.
Nhanh !
Lục Ân kiếm thuật, sát thương mạnh nhất kỳ thật thực sự không phải là Tay Phải Thực Kiếm , mà là tay trái khí kiếm , nhưng đối phó với những đệ tử này, khí kiếm căn bản không dùng được .
Tay trái khí kiếm mới là căn nguyên của kiếm ý.
Đồng dạng cũng là lá bài tẩy của hắn!
Bắt giặc trước bắt vua !
Mạc Tam ngược lại vận dụng chân khí phi phàm, Thanh Ly kiếm pháp có thể nói rất tuyệt, kiếm dồn thẳng vào nhược điểm của Diệp Huyền, nếu là người thường đã sớm không thở nổi !
Nhưng là …
Diệp Huyền cầm kiếm Tây Bình, một kiếm hiện lên, kiếm kia nhanh kinh người, chỉ cảm thấy một kiếm đi qua , phá đi mấy bộ chiêu số của Mạc Tam, dùng một kiếm đoạn đi tất cả chiêu thức của hắn, lại một kiếm, đi về phía Mạc Tam.
Thuấn sát như thế nào?
Ngay trong nháy mắt này .
Kiếm quang xẹt qua !
Lóe lên một cái rồi biến mất !
Mạc Tam nhảy lên không, đứng trên tầng trời thấp, hắn muốn trở tay đánh trả .
Sau đó một khắc, hắn chỉ cảm thấy trước mặt một hồi gió mát đập vào mặt, lúc bình tĩnh lại, cái cổ xuất truyền đến một trận xúc cảm lành lạnh.
Nhanh !
Diệp Huyền đã lĩnh ngộ Thuấn Sát kiếm ý, cả hai căn bản không cùng đẳng cấp !
“Khả năng ngươi đã không để ý đến chuyện ta đang đặt kiếm trên cổ ngươi, nhưng là ngươi muốn rõ ràng, ngươi không để ý đến, ta còn không có xem nhẹ !” Diệp Huyền chỉ kiếm vào Mạc Tam .
Không nói hai lời, thân kiếm đâm, thân thể Mạc Tam đã rơi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.
“Có thể giáo huấn Mạc Tam , nhưng mà còn không thể giết !”
Diệp Huyền nghĩ thầm.
Nếu như giết Mạc Tam, vậy hắn sẽ cho Phương Vân Gian một cái cớ.
Đến lúc đó dựa theo môn quy xử trí, hắn coi như hết đường chối cãi rồi.
“Các ngươi ai còn muốn đánh?”
Lúc Mạc Tam rơi xuống, Diệp Huyền nhìn thoáng qua mọi người .
Các đệ tử đều sợ hãi, thoáng nhìn qua Diệp Huyền, lập tức một người lanh lợi, vội vàng nói: “Không dám, không dám, chúng ta không phải đối thủ của Diệp Huyền sư huynh, Diệp sư huynh thực lực cao cường , chắc chắn sẽ không chấp nhặt cùng chúng đệ tử như chúng ta!”
Ánh mắt Diệp Huyền trở nên lạnh, chợt nhìn về phía Dương Lệ .
Thân thể Dương Lệ run lên .
Hắn vốn cho rằng thừa cơ hội này có thể giáo huấn Diệp Huyền một chút.
Một màn vừa rồi.
Hắn hiện tại cũng kinh hồn.
Kiếm kia …
Quá là nhanh .
Trong nháy mắt đó, không biết là cái gì thúc đẩy, sát ý ngập trời .
Trong kiếm Diệp Huyền tựa hồ ẩn chứa một cỗ ý cảnh, nhanh đến khiến người ta phản ứng không kịp. Hắn tin tưởng, nếu như Diệp Huyền nguyện ý, vừa rồi Mạc Tam chính là một cỗ thi thể rồi, làm gì còn có cơ hội thở dốc.
Kiếm kia, đích thật là có chứa sát ý !
Trước kia, căn bản không có bái kiến loại kiếm vừa nhanh vừa độc như vậy.
Nghĩ vậy , Dương Lệ vội vàng lui ra phía sau một bước .
“Ngươi nghĩ chạy ?”
Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Dương Lệ một cái .
Người khác hắn có thể tha , nhưng mà Dương Lệ , vừa rồi bức bách mình như thế, hắn làm sao có thể khinh xuất tha thứ đối phương?
Thời gian trong nháy mắt qua đi, vài tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thân thể Dương Lệ cũng rơi trên mặt đất.
Mà Diệp Huyền , đã sớm không thấy bóng dáng.
“Chuyện này. ..”
“Hắn tại sao lại lợi hại như vậy!”
Mấy đệ tử vừa rồi hít sâu một hơi, hoảng sợ nhìn phương hướng Diệp Huyền rời đi.
Tu luyện Lục Ân kiếm thuật , mà lại lĩnh ngộ Thuấn sát kiếm ý, những đệ tử này tự nhiên không so được với Diệp Huyền