Đọc truyện Kiếm Phá Tiên Kinh – Chương 19: Tay Phải Thực Kiếm, Tay Trái Khí Kiếm.
“Nguyên lai đây chính là Phi Thiên vị !” Diệp Huyền trong nội tâm vui mừng.
Chỉ cần cho chân khí tiến vào chân, vị trí Bộ Phi Thiên, thân thể của hắn sẽ lơ lửng trong không khí.
Lại cho thêm chân khí vào.
Sau một khắc, thân thể của hắn thì càng đi lên cao hơn.
Nhiều chân khí hơn nữa, thân thể của hắn có thể bay vào hư không.
Diệp Huyền con mắt tỏa sáng.
Có thể đạp không phi hành.
“Tây Bình kiếm !”
Diệp Huyền vỗ túi trữ vật.
Mặc kiếm Tây Bình, đột nhiên từ trong túi trữ vậy bay ra, thoáng cái đã rơi xuống dưới chân Diệp Huyền, Diệp Huyền hơi thúc dục chân khí, Tây Bình kiếm liền mang theo hắn chợt bay đi, trong nháy mắt, bay lên vài chục trượng.
Gió lạnh đập vào mặt.
Diệp Huyền đem Tây Bình kiếm thu vào trữ vật.
Hắn một cước dẫm nát không khí như giẫm trên đất bằng .
Loại cảm giác này, trước đó chưa từng có.
Diệp Huyền nắm chặt hai đấm.
Hắn cảm thấy, khoảng cách tiến về Liễu gia ở Giang Đông, lại tới gần một phần.
Trước kia, mặc dù là cậu hắn sắp xếp mốt cái danh ngạch cho hắn vào Lục Ân tông, hắn cũng không có bao nhiêu vọng tưởng, có thể về Liễu gia lấy phần còn lại của Đạo Y thánh thư.
Liễu gia thật sự cường.
Cho dù không được thì như thế nào.
Một mình Diệp Huyền, đối với một gia tộc lớn ?
Cậu hắn ngoài miệng kêu hắn cố gắng tu luyện, nếu ngày sau có cơ hội, nhất định phải tới Liễu gia lấy lại Đạo Y thánh thư.
Nhưng mà…
Hắn tinh tường, cậu hắn cũng vậy.
Dùng tư chất của hắn, làm sao có thể dễ dàng dùng một người khiêu khích 1 gia tộc ?
Lấy lại công đạo ?
Lấy cái gì đòi lại cái công đạo này ?
Gia gia của hắn sáng chế Đạo Y thánh thư, lại dựa vào cái gì cầm lại ?
Chỉ có thể hy vọng xa vời.
Hy vọng xa vời hắn trong Lục Ân tông, sẽ có một phen thành tích, có thể cả Diệp Huyền cũng không dám nghĩ đến, vậy mà trong thời gian ngắn như vậy, đã tiến vào Phi Thiên vị !
Trước kia…
Không dám nghĩ.
Hắn vì cái gì cố chấp tu luyện Lục Ân kiếm thuật, không phải là vì một ngày kia, đem Đạo Y thánh thư của gia gia hắn cầm về ?
Hắn không muốn nguyện vọng của cậu hắn thất bại .
Mặc dù khổ thế nào.
Hít sâu một hơi, Diệp Huyền ổn định lại tâm tình !
Cửu Huyền Kim Cương Châm, nhất định không thể tiết lộ, hắn cảm giác được, ở bên trong Cửu Huyền Kim Cương Châm, còn có quá nhiều bí mật, trợ giúp tu luyện, tựa hồ chỉ là một phần của Cửu Huyền Kim Cương Châm.
…
Ngày thứ hai.
Diệp Huyền lấy đồ ăn ra, thưởng thức.
Khương Xảo ngồi trên ghế dựa, nhìn bộ dáng Diệp Huyền ăn, tựa hồ là như có điều suy nghĩ, mà đúng lúc này, nàng lông mày nhíu lại, cả kinh nói : “Ngươi tiến vào Phi Thiên vị rồi !”
Diệp Huyền nhẹ gật đầu.
Khương Xảo trên mặt xuất hiện vẻ tươi cười.
Cặp môi đỏ mọng nhẹ chuyển, cười thản nhiên.
Diệp Huyền chứng kiến vẻ tươi cười của Khương Xảo, trong nội tâm không khỏi sửng sốt, nụ cười của Khương Xảo đích thật là hại nước hại dân, đẹp đến làm người ta nín thở.
Hắn đến nay mới chỉ nhìn Khương Xảo cười hai lần.
Lần thứ nhất cười, là hắn tư chất hơn người.
Lần thứ hai cười, chính là hắn tiến nhập Phi Thiên vị !
Khương Xảo đối với chính mình tựa hồ ký thác rất nhiều hi vọng.
“Cơm nước xong xuôi tiếp tục xông tám tòa tượng đá !” Khương Xảo nói ra.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Khương Xảo, nói ra: “Sư phó !”
“Ừm!”
“Ngươi vì cái gì không cười nhiều một chút, rất dễ nhìn !”
“Câm miệng !”
…
Ăn xong đồ ăn của Khương Xảo, Diệp Huyền lại tiếp tục khiêu chiến tám tòa tượng đá.
Hắn đi tới chỗ tám tòa tượng đá cầm kiếm.
“Tiến vào Phi Thiên vị … Không biết có thể hay không vượt qua !” Diệp Huyền trong nội tâm âm thầm nghĩ tới.
Một khi tiến vào Phi Thiên vị, không chỉ có thể làm cho thân thể bay lên, còn có thể để cho thân pháp của mình càng thêm linh hoạt, có một chút thân pháp, thời điểm Phi Thiên vị mới có thể học tập, cũng là bởi vì Phi Thiên vị một khi mở ra, chân khí có thể khiến cho bước chân thân thể càng thêm linh hoạt.
Diệp Huyền không có Thân Pháp, nhưng mà vừa mở ra Phi Thiên vị, độ linh hoạt cũng so trước kia mạnh hơn rất nhiều .
“Bắt đầu đi !”rong tay Tây Bình kiếm, vận hành chân khí, bước vào trung tâm tám tòa tượng đá.
Sau một khắc.
Tám tòa tượng đá động !
Rất nhanh !
Một đạo phong kiếm đập vào mặt, Diệp Huyền kịp phản ứng, đột nhiên hướng phía trên người tượng đá này đâm một phát, thân hình lui ra phía sau, mà bên ngoài, bảy tòa tượng đá phân chia hướng Diệp Huyền đánh tới.
Lui.
Công !
Mười tức.
Hai mươi tức.
Rất nhanh.
Hai mươi ba tức.
Hai mươi lăm tức.
Hai mươi tám tức.
Thời điểm hai mươi tám tức !
Kiếm trong tay Diệp Huyền liên hoàn, sinh tồn bên trong tám tòa tượng đá, nỗ lực kiên trì đến 30 tức, đã sớm từ bên trong tám tòa tượng đá, lĩnh ngộ ra một bộ kiếm pháp .
Từng bước sát cơ.
Kiếm pháp của hắn, chính là từ trong từng bước sát cơ lãnh ngộ ra kiếm pháp.
Hắn nghĩ, Lục Ân kiếm thuật Nhập môn !
Bất quá…
Còn kém một hơi.
Nếu như hắn có thể kiên trì dưới một hơi cuối cùng này, như vậy hắn liền đem Lục Ân kiếm thuật nhập môn, lĩnh ngộ viên mãn !
Bỗng nhiên trong một hơi này.
Diệp Huyền thân thể phiêu động !
Chân khí vận kiếm.
Chém xuống.
Kiếm khí theo trong kiếm chém ra, chém về phía trước mặt tám tòa tượng đá, kiếm này ẩn chứa kiếm khí rất mạnh của Diệp Huyền, một kiếm chém tới, chỉ biết một điều là phải kiên trì một tức này !
Nhưng mà.
Nháy mắt khi chân khí trong kiếm đi ra, một tòa tượng đá tốc độ đột nhiên tăng nhanh hơn rất nhiều.
Lúc tốc độ tượng đá này tăng nhanh.
Bảy tòa tượng đá còn lại cũng nhanh theo.
Phá vỡ kiếm khí của Diệp Huyền.
Lại một kiếm.
Coong!
“Không xong !”
Một hơi !
Chỉ kém một tức .
OÀ..ÀNH!
Tay trái Diệp Huyền, bị một kiếm chém trúng, may mắn đây chỉ là thạch kiếm thông thường, nếu không dưới một kiếm này, cánh tay Diệp Huyền dĩ nhiên sẽ bị phế.
Thân thể chợt ngã xuống đất.
“Vẫn là một tức !” Diệp Huyền hít sâu một hơi.
Mỗi một lần, đều là thua tại đây.
Khương Xảo ánh mắt lạnh như băng nhìn cảnh này, đứng chắp tay, bạch y tung bay, không nói thêm gì.
“Cánh tay trái của ta …”
Mắt Diệp Huyền nhìn cánh tay trái của mình.
Vừa rồi cánh tay trái của mình, bị một tòa tượng đá đánh trúng, hiện tại cánh tay trái còn mơ hồ có chút đau nhức, nhưng mà cỗ đau đớn này, lại để cho hắn nhớ ra cái gì đó.
Tay phải cầm kiếm.
Chân khí rót vào cánh tay phải.
Như vậy…
Cánh tay trái ?
Tay trái ?
Lại đang làm gì ?
“Tay trái ?”
Diệp Huyền thân thể đột nhiên run lên.
“Thì ra là thế !”
“Một tức đại biểu cho Lục Ân kiếm thuật của ta còn không có nhập môn, như vậy mấu chốt nhập môn nằm ngay đây !”
“Ta hiểu rồi!”
Hắn tựa hồ nhớ ra cái gì đó, mạnh mẽ đứng dậy.
Nhặt Tây Bình kiếm lên, lại một lần nữa đi về trung tâm tám tòa tượng đá.
Tám tòa tượng đá động !
Vẫn là cùng vừa rồi đồng dạng, thế công mãnh liệt, trong thời gian nháy mắt, liền đem Diệp Huyền đẩy vào góc chết, mỗi một kiếm đều mang sát ý, tám tòa tượng đá, sát ý liên hoàn, từng bước không ngừng.
Diệp Huyền nhíu mày.
Một bước lui ra phía sau.
Tay trái của hắn chắp sau lưng .
Tám tòa tượng đá tiến lên một bước, Diệp Huyền lui ra phía sau một bước.
Tám tòa tượng đá đồng loạt ra tay.
Diệp Huyền lông mày ngưng tụ !
“Chính là lúc này !” Diệp Huyền một kiếm chém qua, một đạo kiếm khí lạnh lẽo đột nhiên rơi xuống .
Cái này còn không phải giới hạn .
Hắn tay trái ngưng tụ, chân khí tụ tập trong tay trái, chân khí hình thành khí kiếm, trái tay nắm lấy khí kiếm tại thời điểm Tây Bình kiếm rơi xuống.
Tay phải thực kiếm.
Tay trái khí kiếm !
Đây là chân lý Lục Ân kiếm thuật đệ nhất trọng nhập môn.
BA~ … Ba ba ba !
Tám tòa tượng đá đồng loạt bị đánh lui !
Đây là …
Lần thứ nhất Diệp Huyền đem tám tòa tượng đá đánh lui.
Mà còn chưa tới giới hạn, Diệp Huyền thừa thắng xông lên, tay trái một kiếm, lại một kiếm rơi xuống, chân khí ngưng tụ lợi kiếm, liên hoàn bảy tám lần, tám tòa tượng đá dĩ nhiên tan rã !
Liên tục bại lui.
Diệp Huyền thế như chẻ tre.
Giờ phút này …
Sớm đã qua 30 tức .
Nhưng mà Diệp Huyền mục tiêu thực sự không phải là kiên trì 30 tức, mà là đem tám tòa tượng đá đánh lui.
“PHÁ…!”
Ầm!
Ầm!
Tám tòa tượng đá liên tiếp ngã trên mặt đất .
Hắn thắng !
Không chỉ là giữ vững được 30 tức, mà lại đánh bại tám tòa tượng đá !
Diệp Huyền có chút hít một hơi, con mắt nhìn tám tòa tượng đá trên mặt đất.
Chân lý Lục Ân kiếm thuật đệ nhất trọng đã đạt…
Nếu như ngươi tay phải huy kiếm, đem chân khí rót vào linh kiếm ở bên trong, mà tay trái lại không làm gì cả, như vậy phải chăng cho là mình đã…
Cạn kiệt toàn lực?