Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 102: Huyết ảnh đao


Đọc truyện Kiếm Đạo Độc Tôn – Chương 102: Huyết ảnh đao

Quỷ kiếm Lý Cuồng!

Tai thiếu niên khoác y bào nguyệt bạch hơi động, nghe hết những gì mọi người vừa nói, Bùi Thiếu Khanh hắn không quan tâm, nhưng Quỷ kiếm Lý Cuồng thực sự làm hắn hứng thú, người này hắn từng nghe qua, từ nhỏ đã có cái nhìn độc đáo về kiếm pháp, cho đến một lần, hắn bất ngờ được một vị tiền bối đã chết truyền thừa, học một bộ kiếm pháp địa cấp sơ giai, Quỷ Ảnh Cửu Kiếm, dựa vào bộ kiếm pháp đó, thanh danh nổi như cồn, tạo dưng danh hiệu “Quỷ kiếm” trên giang hồ, có thể tính là một trong thập đại đệ tử nội môn Lưu Vân Tông.

Thiếu niên tuấn dật đương nhiên là Diệp Trần, sau khi mất hắc tông mã, tốc độ không giảm mà tăng, một ngày đi hơn ba ngàn dặm, đấy là hắn còn sợ chân khí tổn hao quá kịch liệt, đi một lúc lại nghỉ một lúc, Cổ Tuyền trấn vừa hay nằm trong lộ tuyến, nên đến Hoa Tiên tửu lầu nghỉ ngơi một chút.

– Mình đã chạm đến biên giới kiếm ý, đáng tiếc phẩm cấp Cô phong thập tam kiếm không cao, cho nên có chút thiệt thòi, không biết cuộc thi xếp hạng đệ tử nội môn có những phần thưởng gì?

Trước mắt Diệp Trần mạnh nhất vẫn là Bá quyền, Cô phong thập tam kiếm mặc dù có kiếm khí lợi hại, nhưng vẫn yếu hơn một phần, gặp phải Quỷ kiếm Lý Cuồng không dám chắc tất thắng.

Về phần Bùi Thiếu Khanh danh khí hình như sáng hơn Quỷ kiếm, chỉ là Diệp Trần vẫn có hứng thú với người dùng kiếm hơn.

– Quỷ kiếm là gì, trong thập đại đệ tử, có ai lợi hại hơn Huyết ảnh đao Mông Trùng, hắn là Đệ tử Lưu Vân Tông duy nhất hoàn thành Thiên nhân trảm, đến đệ tử hạch tâm cũng chưa ai làm được, chỉ sợ năm nay hắn không chỉ giành ngôi vị hạng nhất mà còn khiêu chiến đệ tử hạch tâm khác, với đao pháp của hắn, top 15 đệ tử hạch tâm không thành vấn đề.

– Nói cũng đúng, Mông Trùng với thân phận đệ nhất đệ tử nội môn, những người khác chỉ có thể cạnh tranh vị trí từ thứ hai đến thứ mười, có lẽ sẽ còn đệ tử nội môn kiệt xuất hơn xuất hiện, tranh giành ngôi hạng với thập đại đệ tử nội môn, kịch liệt vạn phần.

– Hừ, ngày mai ta đi tìm cậu em vợ hỏi thư mời, hắn có quan hệ không tồi với một vị Trưởng lão nội môn Lưu Vân Tông, chắc có hi vọng!


– Sư phụ của anh họ ta từng ở Lưu Vân Tông, không biết có dẫn theo ta được không.

Mọi người một phen nghị luận, càng nói càng ngứa ngáy, hận không thể lập tức có phần thư mời trước mặt.

Lúc này.

Diệp Trần đã dùng xong cơm trưa, tiện tay vứt mười lạng bạc, sau đó rẽ đoàn người, đi xuống tửu lầu.

Một khách giang hồ liếc nhìn thấy vân văn trên tay áo Diệp Trần, thì thầm nói:

– Không ngờ ở đây còn có một vị Đệ tử nội môn Lưu Vân Tông, vậy mà không nhìn ra.

Trên giang hồ, người mặc y bào màu nguyệt bạch rất nhiều, cộng thêm Diệp Trần mấy ngày liền di chuyển không ngừng, y phục dính chút bụi, không được bắt mắt, cho nên không ai để ý đến hắn, bây giờ nghe người kia nói vậy, mọi người mới phát giác Diệp Trần đùng là Đệ tử nội môn Lưu Vân Tông.

Hoa Tiên Tử cười thầm, nàng sớm đã phát giác thân phận Diệp Trần, nhưng thấy hắn mới Ngưng Chân Cảnh trung kì tu vi, sợ là cạnh tranh nội môn thập đại đệ tử không có khả năng, đương nhiên, rốt cục có khả năng hay không, đợi cùng phu quân xem mới rõ, hi vọng phu quân sớm xuất quan.

Di chuyển nhiều ngày liền không phải không có lợi, chí ít Diệp Trần cảm thấy chân khí tinh thuần rất nhiều, càng thêm muốn sao được vậy, đương nhiên, người linh hồn lực không đủ cường hãn, rất khó phát hiện những biến hóa nhỏ. – .

Trở lại Đằng Vân đại điện giao xong nhiệm vụ, Diệp Trần đi đến dưới ngọc bích xếp hạng.

Tháng này thứ hạng căn bản không có gì thay đổi, hạng nào vẫn là hạng ấy, lý do rất đơn giản, tâm ý mọi người đều đang dồn hết vào cuộc thi xếp hạng tháng sáu, không cần bây giờ liều sống liều chết, đợi lên võ đài làm mọi người kinh ngạc có lẽ thích hợp hơn.

Chuyển ánh mắt xuống hàng cuối cùng, Diệp Trần cười cười, tên của hắn đang nằm ở vị trí thứ nhất từ dưới lên, mấy người đồng kì với hắn đều xếp trước một hàng.

– Cũng được, tranh thủ lần xếp hạng này, giành lấy cái danh nội môn thập đại đệ tử, sau này đỡ phải tìm người khác khiêu chiến.

Thứ hạng trước mắt Diệp Trần không quan tâm, dù sao trên cuộc thi, mọi đệ tử đều rất công bằng, không vì thứ hạng ngươi cao hay thấp mà đặc quyền ngươi.

Nhưng trước mắt quan trọng nhất vẫn là tu luyện, Ngưng Chân Cảnh trung kì tu vi quá thấp, chí ít phải đạt đến Ngưng Chân Cảnh trung kì đỉnh phong, như vậy, trong số đệ tử nội môn, không cần phải sợ ai.


Buổi tối, Diệp Trần ngồi tu luyện.

Sáng sớm, Diệp Trần ngồi trên vách núi, tinh luyện kiếm ý.

Buổi trưa, Diệp Trần đến chỗ thác nước rèn luyện thân thể

Thời gian từng ngày đi qua, tháng sáu càng lúc càng gần.

Sâu trong ngọn núi phía sau Thanh Phong Sơn.

Bên cạnh nham sơn.

Một thiếu niên thân cao hai mét, nửa trên vạm vỡ đứng ở đó, hai mắt hắn như điện, cơ bắp toàn thân xoắn xuýt, khí tức dũng mãnh khủng bố, cường hãn hơn cả yêu thú đồng cấp, bất cứ ai chỉ cần bị hắn nhìn vào, đều có cảm giác sợ hãi như đang đối mặt với một con thượng cổ yêu thú.

Rống!

Thiếu niêm vạm vỡ há miệng gào thét, nửa trên cơ bắp rung rung như núi, gân cốt cũng phát ra thanh âm như tiếng vài chục người đang kéo dây cung và bắn ra cùng một lúc.

Mặt đất bị dẫm bung bét, thiếu niên vạm vỡ hai tay căng ra, đâm sầm lên nham sơn.

Ầm ầm!


Nham sơn cao mười hai mét, thô sáu bảy mét nứt thành bốn năm mảnh, những tảng đá cao hơn đầu người như tiên nữ tán hoa, rơi rắc khắp nơi.

Mặt không đỏ hơi thở không gấp, thiếu niên khôi ngô nhếch miệng tự nhủ:

– Cuộc thi xếp hạng sắp bắt đầu rồi, Tiêu Dã ta không cam tâm xếp dưới người khác, nhất định phải cạnh tranh được vị trí thứ nhất, đợi giành được hạng nhất đệ tử nội môn, mình sẽ đi khiêu chiến với Từ Tĩnh, xem ai mới là đệ nhất ngạnh thủ Lưu Vân Tông.

Lưu Vân Tông tổng cộng có ba mươi sáu phong, là nơi để các trưởng lão nội môn chuyên môn tu luyện.

Một trong ba mươi sáu phong, Bạch Vân Phong.

Lão giả bạch bào nói với thiếu niên bên cạnh:

– Lý Vân, ngươi tấn thăng thành đệ tử nội môn, nhận ta làm sư phụ, ba năm nay, chưa từng ra ngoài làm bất cứ nhiệm vụ hay tham gia cuộc thi xếp hạng nào, tiềm tâm tu luyện, nhưng lần này, ngươi nhất định phải tham gia cuộc thi xếp hạng, nếu không tông chủ và các trưởng lão sẽ nghĩ là ta làm ảnh hưởng đến ngươi, không cho ngươi đủ cơ hội rèn luyện.

Thiếu niên tướng mạo lạnh lùng, nói:

– Sư phụ, người yên tâm, đệ tử sẽ cho những người khác biết, cho dù đệ tử chưa từng hành tẩu giang hồ, cũng đủ đánh bại những đệ tử khác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.