Đọc truyện Kiếm Đạo Ca Hành – Chương 52: Đại Việt Bí Cảnh
Nắng sớm chiếu rọi kháp vùng núi hoang sơ, khiến cho vạn vật bừng bừng sức sống.
giữa núi non chập chùng xuất hiện một vùng đất vô cùng đặc biệt.
một vùng lòng chảo phì nhiêu diện tích tầm 20km, xung quanh có bảy tòa núi đá cao bằng nhau xếp thành vòng tròn, khoảng cách vừa vặn thoạt nhìn khiến người ta tưởng tượng đây là do bàn tay của một vị đại năng dùng vô thượng đại pháp nào đó mà tạo nên.
Bảy sợi dây xích khổng lồ, đen nhánh tỏa ra hắc sắc kì diệu, trên đó dán vô số lá bùa với hình vẽ và nét chữ cổ xưa khó hiểu hướng thẳng về trung tâm vây lấy 1 cánh cửa khổng lồ cao hơn 10m.
Trên cánh cửa điêu khắc hình một con thần long uy nghi là cổ xưa, hai mắt của nó như hai vầng nhật nguyện, khí thế khổng lồ áp bức vạn vật giống như chân long từ ngàn xưa đang bị những sợi dây xích phong ấn.
Phía trước cánh cửa đang có một nhóm uy nghi như tiên thần, thân mặc khải giáp vàng bạc đang xen, khí thế như những mãnh tướng trên xa trường.
cả đoàn tầm hơn mười lăm người, dẫn đầu là một ông lão thân mặc hắc giáp, đầu đội hắc khôi, chỉ lộ ra một đôi mắt bừng bừng khí thế nhìn về phía một thanh kiếm đang phi hành tới.
– Hắc Hổ lão tướng quân không ngờ ông lại tới sớm hơn ta một bước đấy.
Từ trên thanh kiếm vọng đến thanh âm như sấm vang, thanh kiếm lượn 1 vòng rồi đáp xuống bên cạnh nhóm người mặc giáp.
Trên đó một đám thanh niên mặc đạo bào màu trắng theo sau một hôi bào lão giả thấp bé, râu tóc bạc phơ lần lượt nhảy xuống.
Sau khi mọi người xuồng dưới, lão giả vung tay 1 cái, thanh đại kiếm khổng lồ hóa thành một thanh kiếm bé xíu bay vào trong chiếc nhẫn của lão.
– Thanh Thành Kiếm Tông lần này lại phái Thanh Nhàn Đạo Nhân lãnh đội.
Mấy mươi năm không gặp không ngờ lão cũng đã đột phá đến Kim Đan cảnh trung kì đỉnh phong, không biết khoảng cách hậu kì còn bao xa.
Ông lão mặc giáp từ từ tiến lại gần chào hỏi, khí thế long hành hổ bộ, như đang dẫn theo thiên quan vạn mã, miệng cười nhưng sắc thái không cười.
Thanh Nhàn Chân Nhân vung cây phất trần rồi chấp tay đi tới chào hỏi.
– May mắn trong tu luyện có được chút kì ngộ, vừa vặn bắt kịp lão tướng quân, bần đạo xem như là khổ tận cam lai mới đạt đến Kim Đan trung kì đỉnh phong, xem ra kiếp này đối với hậu kì đã không còn hy vọng.
Tranh thủ những năm còn lại đóng góp chút công sức cho tông môn.
Hai người vốn là thiên tài cùng thời trước kia cũng đã từng tham gia Đại Việt bí cảnh, tuy không có thâm tình nhưng cũng thuộc tứ đại chánh phái tông môn đồng khí tương liên.
Cùng nhau hồi tưởng quá khứ và trò chuyện một phen.
Hắc Hổ tướng quân nhìn sang trận doanh của Thanh Thành kiếm tông rồi híp mắt cười nói.
– Kia là đứa bé thiên tài mới nổi trong đợt vạn nhân tuyển năm ngoái.
Mười hai tuổi luyện thể cảnh tầng ngũ tầng, ngũ tinh căn cốt, tiên thiên hàn thể cảnh.
Thanh nhàn đạo nhân, vuốt chòm râu dài cười đáp.
– Lý Long Thiên, vốn là thập tứ hoàng tử trong hoàng thất, căn cơ sâu dày căn cốt và thế chất tiên thiên mới đầu nhập Thanh Thành Kiếm tông một năm nhưng đã đạt đến kuyện thể cảnh bát tầng đỉnh phong.
Lần này ta phụng lệnh đưa hắn đi vào bí cảnh, nếu không có gì bất trắc hẵn là có thể đột phá luyện thể cảnh cửu tầng trong bí cảnh.
Đám thiên tài của hai tông môn cũng đang ngầm nhìn đánh giá nhau, nhưng hút mắt nhất vẫn là Lý Long Thiên, chính là đệ nhất đệ tử của vạn nhân tuyển lần này, nhiều người còn đánh giá đứa bé này tương lai có thể trở thành một vị Nguyên Anh mới của Đại Việt Quốc, thậm chí còn đánh giá hắn cao hơn một bậc so với đệ nhất lần trước chính là thiên tài đột phá kiếm ý Diệp Thu.
Lý Long thiên, thân mang bộ đạo bào màu trắng như tuyết của Thanh Thành Kiếm Tông, lưng cõng một thanh trường kiếm, hai mắt sáng rõ, khuôn mặt hài hòa, dáng người uy nghi mà đường hoàng.
tỏa ra khí thế vương giả bức người.
Rất nhanh những đoàn người của năm tông môn còn lại cũng tiến đến.
Vô Tình cốc cưỡi trên lưng một con phi cầm xanh biếc khổng lồ, sãi cánh dài gần 20m che kín cả 1 vùng trời nghe nói là hậu duệ của một loài thái cổ nào đó.
Nhóm người Tuyết Lĩnh Sơn Trang thì ngồi trên lưng một con long lang khổng lồ, lông trắng như tuyết, hai mắt đỏ ngầu tốc độ không hề thua kém bất kì loài phi cầm nào.
Huyết Hà Tông đến trên một thanh Huyết kiếm khổng lồ, sát khí bừng bừng nơi nó đi qua hung thú nháo nhào bỏ chạy.
Nam Hải Phái thì lại đi trên một con thuyền nhỏ lượt đi trên mây.
Diệp Thu lúc này đang đứng phía sau một vị trung niên nam tử, thân mang hắc bào, tóc dài ủ rũ, tuy anh tuấn nhưng gương mặt tái nhợt, đôi khi còn ho khan vài tiếng, Đám người Nhật Nguyệt Giáo đi trên một vầng trăng khuyết từ từ theo đoàn người đáp xuống.
Trận doanh chia làm hai rõ ràng, nhóm người chính phái đứng bên phải, còn nhóm người tà phái đứng bên trái.
Nhóm người tà phái gồm có Huyết hà Tông, Nam Hải Phái và Nhật Nguyệt Giáo tụ hội.
Trưởng lão Huyết Hà Tông Và Nam Hải Phái hướng phía trung niên hắc vào và Diệp Thu tiến tới chấp tay.
– Tiểu sư thúc, lần đầu gặp mặt, lần trước đại hội nhập môn ta có nhiều công việc không thể tới chúc mừng.
Một lão giả cởi trần, thân hình rắn chắc tóc hoa râm, là người dẫn đầu của Nam Hải phái cười nói.
Nam Hải Ngạc Thần sư phụ của DIệp Thu bối phận cực cao, Kim đan cảnh như lão giả cởi trần cũng phải xếp sau hắn.
hơn mười tên đệ tử Nam Hải Phái phía sau cũng đồng thanh chào hỏi Diệp Thu, xếp thân phận hiện tại hắn đang là Sư Thúc Tổ.
Huyết Hà Tông một vị Kim Đan trưởng lão khác khuôn mặt âm trầm, lạnh lùng, mang một thân áo đỏ chói sau khi chào hỏi Diệp Thu thì hướng phía trung niên hắc bào nói.
-Lệ Phi huynh xem ra thương thế vẫn còn chưa ổn, lần này sợ rằng sẽ giống như lần trước hắc bạch hai phái lại nãy sinh mâu thuẩn.
Rất có khả năng sẽ lại có 1 hồi máu chảy thành sông.
Hắc bào trung niên Lệ Phi lắc đầu trả lời:
– Hai vị lo lắng lần này bọn hắn hướng phía Tiểu Sư Thúc gây bất lợi.
Tam đại tà phái sinh ra một thiên tài kiếm ý chính là khiến cho chính phái lo lắng ngày đêm.
Các vị yên tâm tâm, cách đây không lâu ta đã chính thức bước vào Kim Đan hậu kì viên mãn, Nguyên Anh không ra không ai ở đây có thể làm hại tiểu sư thúc.
Ta lo lắng bọn hắn là động tay chân trong bí cảnh.
Lệ Phi cố tình nói lớn cho tất cả mọi người nghe, sau đó khí thế hắn bộc phát xông thẳng lên tầng cao, hắc quang tỏa ra khí thế như một vị ma thần đang giáng thế ngạo nghễ giữa đất trời.
Sắc mặt Lệ Phi tỏa ra hung quang cực thịnh, không còn chút nào biểu hiện là đang bị ám bệnh như trước đó.
Bốn vị Kim Đan dẫn đội của chính phái cũng bước lên trước che chắn cho đám đệ tử khí thế bộc phá ra, bốn luồn khí hoàng, thanh, lục, bạch cùng tỏa ra chống lại hắc sắc khí thế kia.
Một vị phu nhân thân hình tuyệt sắc đến từ Vô Tình Cốc tỏa ra khí thế xanh lục âm trầm nói.
– Tà phái các ngươi có phải không xem tổ huấn của Đại Việt Quốc ra gì, hôm nay là ngày cho đám đệ từ xong pha bí cảnh không phải là nơi để chánh tà đại chiến, Sinh tử của đám đệ tử thì hãy để chúng tự vào trong bí cảnh giải quyết.
– Hy Tuyền tiên tử nói đúng, Lệ Phi huynh cũng nên dừng lại được rồi.
Nam trung niên của Tuyết Lĩnh Sơn Trang cũng âm trầm nói, trong bốn người chính phái, hắn là người có khí thế mạnh nhất không kém Lệ Phi chút nào.
Cũng Là Kim Đan Cảnh Hậu Kì đỉnh phong.
Năm luồng khí lưu lúc này cũng từ từ dịu xuống, đám đệ tử hai bên chỉ mới luyện thể cảnh chịu áp lực không nhỏ, chỉ có Diệp Thu và Lý Long Thiên là vẫn bình tĩnh lưng đứng thẳng quan sát mọi chuyện vô tình ánh mắt hai người nhìn nhau.
Diệp Thu cảm giác như có một luồng hàn khí từ trong ánh mắt tên đệ tử Thanh Thành Kiếm Tông bắn vào trong não hải mình, nhưng rất nhanh luồng khí này bị thanh Bất Diệt Kiếm hấp thu.
Ánh mắt Diệp Thu trầm trọng, nhìn thẳng về phía chánh phái, hai mắt hắn như hai thanh tuyệt thế kiếm tỏa ra quang mang khó tin.
Bỗng nhiên toàn bộ những thanh kiếm của chúng đệ tử bảy đại môn phái rung lên cộng minh, như đang muốn triều bái vị quân vương của mình.
Lý Long Thiên cảm giác như mình đang đối mặt với một thanh thần kiếm từ thời vạn cổ xa xưa, kiếm khí chém giết hàn khí của hắn, áp lực quá mạnh khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi, khụy gối ngay tại chổ.
Thanh Nhàn Đạo Nhân liến cảm nhận được, lão dặm mạnh chân một cái, toàn bộ kiếm ngừng rung động, đánh gãy khoảnh khắc kia.