Bạn đang đọc Kick ta đi, thần tình yêu Cupid!: Ngoại truyện 1
Câu truyện này xảy ra vào cuối năm hai, lúc Đức ra trường sau lễ tốt nghiệp. Vì một tinh thần vui chơi tới số, cả bọn rủ nhau đi Hạ Long 2 ngày 3 đêm. đêm hôm khya khoắt, ba nam ba nữ tụ tập trong phòng điều hoà mát lạnh. Giang uống ít bia Hà Nội, ngà ngà say bạo dạn hỏi:
– Anh, kể cho em nghe hồi còn bé của anh đi
“Hồi bé anh ngoan cực” Đức diễu ra khuôn mặt “ngây thơ vô tội” đáp:
– Hồi bé anh rất ngoan mà.
“Đừng ngại, đừng ngại, ai chẳng có thời thơ ấu. Mọi người kể cho em nghe về thời thơ ấu của anh ấy đi” Giang rất hứng khởi hét lên, bia vào nóng bừng bừng, còn mọi người thì sa sầm mặt
“Đừng nhắc đến, nhắc đến lại tức” Mọi người đồng thanh đáp, mặc cho ai đó đang ngây thơ vô tội với người yêu. Tuân chọn lọc ý rồi nói:
– Hồi mẫu giáo đầy sóng gió, haizzz…
“Hồi mẫu giáo? Vậy là đến 5 tuổi anh Đức vẫn đái dầm?”
Mặt Ngọc dài ra:
– Trời, tên này mà đái dầm? Có mà từ bé đến giờ chưa bao giờ đái dầm thì có
Mọi người quay lại, nhìn nam chính bằng ánh mắt khinh bỉ rồi tự nhủ thầm: Quái nhân
“Hồi mẫu giáo có một bà già ghê gớm, lại rất thích bấu má các bé trai. Một ngày nọ, bà ấy đến trường, ngồi xuống ghế đổ nước ra uống rồi khóc thét lên. Nhìn vào cốc thì thấy có một con ếch to lù lù còn con ếch kiểng đã không cánh mà bay mất”
“…”
“Người ngồi đằng sau em ấy, bị phát hiện rồi bị lôi lên phòng giám hiệu. Hắn giương đôi mắt long lanh vô tội, nức nở: Cô nghĩ em mà làm thế được sao…”
“Hồi còn chưa biết gì, anh Phòng lừa anh Đức vụ con lợn đất, mấy ngày sau anh Phong bị mất lợn. Nghe kể, anh Đức nói với bác, bác ơi anh Phong lấy lợn của cháu, thế là mất lợn”
“…”
“Hồi cấp ba, có một người **** Đức làm người yêu anh ta không yêu anh ta nữa, Đức nghe rất lâu rồi nói: Anh có chắc làm có người như thế tồn tại trên đời không? Tôi chưa từng gặp người nào như thế cả”
“aaaa…” Giang rên nhè nhẹ, rồi quay sang lườm Đức, lắc đầu vẻ không chịu nổi
Anh cười vô tội, đáp:
– Anh đã nói là anh rất ngoan mà.