Bạn đang đọc Kick ta đi, thần tình yêu Cupid!: Chương 13
Trắc nghiệm của tác giả: Nếu bạn có cơ hội nắm trong tay người mà mình muốn cưa đổ, bạn sẽ làm gì?
A.Lợi dụng điểm đó, cưa đổ. Về sau giải thích với cô ấy là được
B. Lợi dụng điểm đó, cưa đổ, biến từ chồng ảo thành chồng thật, có 12 đứa con. Khi yều rồi thì sẽ sẵn sàng tha thứ
C.Không lợi dụng, tự thân vận động, cưa đổ
D.Coi như không biết gì, mình vẫn là mình, cô ấy vẫn là cô ấy, yêu bằng chính sức mình
Rin giơ cái này ra cho Đức xem, thấy mặt anh ta hằm hè lạnh lùng, tưởng sẽ gạt phắt đi, ai ngờ anh ta ngoáy bút khoanh B.
Phải, đừng quên, con người này rất khó lường, Giang mà rơi vào tay anh ta, cộng thêm ngòi bút cực biến thái của tác giả, nhất định sẽ bị ăn cho bằng hết
Thêm một điểm cộng cho Đức
Về phía Giang, cô nàng ngây thơ dại dột, không biết mình sắp bị ăn, ngoài nỗi lo học hành thi cử, yêu đương đứ đử còn nỗi lo cơm áo gạo tiền, kiếm việc làm thêm để nuôi sống Vaio và Gunny đang trên đà thăng tiến.
Chả mấy mà một ngày mới bắt đầu
Ánh nắng chói loá, xoá hết bóng tối, khiến Giang bị lộ chân tướng, ủ dột. Giống như đại nương oai tơ vi nào đó, ngoài mặt thì vẫn khí chất hơn người, ánh sáng lung lung, bên trong thì trên đà sụt giảm, thôi rữa mục nát
Tiết đầu tiên là môn học đã từng bị đứt vì một học sinh to gan, ngôn ngữ Anh. Vừa vào lớp, bé Loli Hương Trà lao tới:
– Hura, lâu lắm mới thấy Giang đi học!
Giang bĩu môi đáp:
– Mình mới nghỉ có hơn một ngày, cậu làm như mình là kẻ xấu xa, thường xuyên trốn học vậy
Bộ ba quái thú:
– Công chúa à, ý của Loli cũng giống ý bạn này, một ngày không gặp người đẹp mà thấy dài cả ngàn năm
“Vậy tôi sẽ tránh gặp thường xuyên, cho ba người thọ thêm mấy ngàn năm tuổi.” Giang lạnh lùng đáp, ngồi vào chỗ, bắt đầu vừa nghe cô giảng vừa thì thầm nói truyện
“My…” Giang thì thầm, trong tiếng của cô ở dưới “The world the serect…”
“My…” Lay khẽ, thấy My sao chăm chú học quá thể
“Nàng có không trả lời ta, liệu có gì uẩn khúc?” Tự nhiên My khẽ cao giọng khiến Giang chả hiểu gì ~ ing, ngó quá vai cô bạn
Lời thoại của Hoàng tử…(–__–)
Hết Bạch Tuyết, bây giờ sang nàng tiên cá! (>o “Nếu em bảo chàng, em không có việc làm thêm thì chàng có giúp được em không…?” Giang thì thầm vào tai My, bắt chước giọng nói hư vô như gió thổi của nàng tiên cá. Vì giọng cô chỉ có công lực khiến người nghe thăng thiên, nên Giang phải thổi phù phù giả làm hoà âm gió thổi
“Hả…hả…?” My tỉnh dậy từ từ, từ từ tỉnh mộng, cười hi hi
“Cậu có biết việc làm thêm nào không, giới thiệu cho tớ với!” Giang đáp, đút lót cô nàng này lần sau phải mua Ngôi nhà bánh kẹo
“Không, để mình hỏi Vũ xem nào” My đáp, Iphone đã thay bằng HTC one X, màu trắng cực đẹp. Nàng ấn nhoay nhoáy trên màn hình cảm ứng, thật đáng khâm phục : “Honey, anh có biết việc làm thêm nào cho Giang không?”
Chuyển sang lớp học của đàn anh năm ba, Vũ đang đê mê trong câu “honey” của My thì thấy Đức bên cạnh nhíu mày hỏi:
– Có chuyện gì vậy?
“À, honey nhờ mình tìm việc làm thêm cho cô bé Giang” Vũ trả lời, đang ngồi lướt web tìm việc trực tuyến thì bị Đức làm giật mình:
– Vũ!
– Hả..hả????
– Cậu có phải là bạn tớ không?
– Có…có!
– Vậy cậu sẽ giúp tớ chứ?
– Làm gì?
– Loè Giang
Vũ đang đắn đo không biết có nên bán đứng bạn bè không thì thấy giọng Đức đầy vẻ nguy hiểm:
– Hừm, tớ nhớ, cậu vẫn còn lằng nhằng với mấy nàng
– Tớ nhớ, cái vụ chia tay My, cậu cũng hơi có tình cảm với cô nàng kia
– Tớ nhớ, vụ làm lành, 90% là sự sắp đặt, còn 10% là cậu tự lực cánh sinh
– Nếu mà My biết…hừm hừm…
Vũ giỡ tay chặn họng Đức:
– OK, Ok, tớ thua cậu. Muốn tớ làm gì nào?
– Bảo Giang là đã tìm được việc rồi, gia sư
– Gia sư? Lẽ nào là cho…
Đức cười gian, gật đầu
Vũ thấy bủn rủn chân tay
Lập cả kế hoạch yêu đương
Đức ơi, sao cậu đa tài quá vậy?
*
“Đó là lần đầu tiên tôi trở lại ” Mary, nhân vật chính của chương truyện lần này ngồi chễm chệ trên ghế, hí hoáy viết bằng tiếng Anh trên quyển sổ màu tím kinh dị có mấy bông hoa cẩm tú cầu đen đúa. Nhận xét ngây thơ của trẻ con, tiếng Việt đúng là dành cho thế hệ những con người có siêu năng lực, nào là âm cao âm thấp, thật muốn khóc mà không được.Những cánh cửa mở dần, mở dần, những bước chân lon ton chạy, Mary lao đến bên Đức đang đút tay vào túi đứng dựa lan can, thu hút bao ánh nhìn, gào lên:
– Brother! Harry brother! Mary nhảy lên ôm chặt lấy cổ Đức. Anh mỉm cười đáp:
– Hello Mary! Hello Elly!
Bốp!
Bà cô Elly cầm cái ô xếp trong tay, tông thẳng vào đầu thằng cháu bất hiếu. Người tộc này là thế, nhìn vào thì quý phái cao sang, lạnh lùng gai góc, nhưng thực chất là độc áo xấu xa, ngớ ngẩn rồ dại. Dì Elly làu bàu:
– Thằng cháu bất hiếu! Ít ra mày cũng phải gọi ta là cô Elly, cô Elly, biết chưa?
Đức ho khẽ:
– Vâng, thưa…bác.
Lần này ô xếp phi thẳng vào mặt:
– Ta nói với cháu n lần rồi, ta sinh trước mẹ cháu có 0,1 giây thôi.
Đời người lắm kẻ hớ hênh…haizzz…
Đức biết bà bác này cùng đẳng cấp với bà chị Thiên Mai, nên quyết định ngậm miệng lại. Già rồi, sao cứ cố tỏ ra là mình còn trẻ cơ chứ?
“Harry, anh có bao nhiêu bạn gái rồi?” Mary hỏi Đức bằng tiếng Anh, thấy anh họ quay lại nhìn ai oán mà không khỏi bủn rủn. Chị Anna (là Thiên Mai ấy), dặn, mỗi lần anh ấy cười vậy thì nhất định phải tránh xa, vì chả có gì tốt lành cả. Vừa định chuồn thì Đức đột nhiên tạo nều lấp lánh, mặt chán nản, cúi người đặt tay lên vai Mary, đáp lại cũng bằng tiếng Anh:
– Mary này, em muốn có chị dâu không?
“No…” Mary đáp, nhưng nhìn mặt anh họ phát hoảng nên đành hét dõng dạc, to thật to “Yes! Yes!”
“Vậy hứa với anh, với chị gia sư lần này, em phải thật cẩn thận, thật dịu dàng, họ thì ít mà tạo cơ hội cho anh thì nhiều được không?”
(–__–)
(T _ T)
(- oo – )
Mary không biết phải trả lời thế nào
Anh à, van anh đừng có lợi dụng thế hệ măng non thơ dại được không?
*
Giang vốn là loại người “khôn nhà dại chợ”, làm gia sư có chút hồi hộp nên trước hôm đó quyết định lên hỏi ý kiến các thành viên trong Guild. Noname nham hiểm, doạ dẫm uy hiếp, thế là nguyên một buổi tối không có ai lên Guild, trừ “chồng”
[Lilithy_death]: Ck ơi, help me, em đang bị cuốn vào vòng xoáy của quyền lực và tiền bạc
Đức đáp rất tự nhiên
[Noname_SDS]: Ồ, có chuyện gì?
[Lilithy_death]: Em sắp đi làm gia sư cho trẻ con. Chỉ sợ không làm được
[Noname_SDS]: Chả sao đâu mà, để ck dẫn cho vợ một cái link, cực kì nét. Vào bói chuẩn k thể tả.
[Lilithy_death]: Thật không? Dẫn luôn đi cho nóng
Thực ra, cái link ấy dẫn đến một trò bói bịp. Do bị uy hiếp nghiêm trọng, lão Anh Tuấn là bên Công nghệ thông tin mới lập blog rồi lập game. Người vào điền thông tin, 100% đều nhận được quẻ: “Bạn sẽ vượt qua trở ngại một cách xuất sắc và dễ dàng, còn gặp được người trong mộng giang tay đón bạn dưới đáy của trở ngại ấy”
Vai~
Thế này thạt là vai~
Người trong mộng?
Lẽ nào là…
Mặt Giang đỏ lên, sau đó chân trái dâm mạnh lên chân phải một phát
Đừng đùa chứ?
*
Rõ ràng là, chả ai đùa cả
Hôm sau, Giang mặt quần bò áo phông, tóc cột đuôi ngựa nhưng cũng không kém phần rạng ngời dưới nắng, da như dùng Olay , lon ton chạy đến biệt thự nhà người ta. Đúng là giai cấp tư sản, ăn của người nhiều, cái nhà rộng 2000m2 là ít. Nhìn đám hoa hông xanh trông ơ một bụi cây, ngay cạnh dậu râm bụt, Giang đã quyết định triệt để sẽ tìm cách nuốt được một chàng tư sản rồi. Con mèo màu tro béo như con lợn, được in hình trong quyển báo là giống mèo Ba Tư quý phái, nhìn rất chất, ve vẩy cái đuôi sau đó đánh pẹt một bãi lên cây hoa hồng trắng ngay cạnh
Ôi~
Mèo Ba Tư~
“Chào cô!” Giang mỉm cười lịch sự, cúi chào lịch lãm, nhưng nhìn phong cách ăn mặc trên đông dưới hè của chủ nhà cũng không khỏi hoảng sợ. Cái áo bên trên nhìn giống áo béo, to ụ, che hết cổ nhưng bên dưới lại mặc quần short SNSD. Tay bà ta còn cầm một cái vỉ đập ruồi, xác mấy con ruồi đung đưa theo gió chỉ chực rơi lả tả.
“Oh, baby! Hello, I am Elly Throughtward. What is your name?” Elly vui vẻ hỏi, thàm đánh giá cháu dâu tương lai. Thằng cháu bất hiếu nham hiểm, chọn được cô dâu xinh quá đi chứ, lại lịch lãm vui vẻ, thật không hổ thẹn với bà chị (thực ra là em) đang ở châu Đại Dương xa xôi
“Oh, I am Pham – Linh – Giang. I like your house, because it is beautiful” Giang đáp lại, cười tươi tắn
“Nhà ta đẹp sao? Dĩ nhiên, nhà ta mà lại” Elly nghe Giang khen, buột miệng hét lên bằng tiếng địa phương, quên mất việc giữ ý để tỏ vẻ người nứa ngoài mới về
“…Cô biết nói tiếng Việt ạ?” Giang hỏi, hoàn toàn không có ý định chọ quê bà ý đâu nha
“…(T.T) Ha ha, chào cháu. Mời vào. Dĩ nhiên rồi, ta đùa chút thôi mà” Elly có cảm giác ngượng muốn chui xuống đất chết. Bà ta nhìn toàn tập mình, sau đó biến vào phòng, nói vọng ra:
– Mary, con mời chị vào nhà nhá! Mary ở trên phòng, nghe tiếng mẹ lập tức nhắn tin cho anh họ ngay tức khắc. Anh Đức nói, nếu lần này làm tốt, rước đựoc chị dâu về nhất định sẽ cho Mary là bê hoa còn nếu không thành sẽ đầu lìa khỏi cổ. Nhắn xong, cô bé cứ mặc váy ngủ mà lượn xuống, xem mặt chị dâu trông tròn méo thế nào.
Quái lạ, rõ ràng hôm đấy trời lạnh, nhưng lại nắng rất to
Mary vừa xuống dưới đã thấy chị gái ấy đứng trong ánh nắng, lấp lánh như tượng vàng, ham muốn triệt để. Cô bé tỏ vẻ dễ thương, ra bám lấy tay Giang, lắc lư:
– Hello! You are beautiful! I like!
Cô bé này, theo Giang nhận xét có vẻ không biết TV thật. Vừa định khen cô bé “so cute” thì có một con gián bay qua
Giang vốn sợ côn trùng ré lên một phát. Mary thấy thế, gào lên, ****, sau đó cầm cái dép xốp đi trong nhà đập bụp xuống sàn
Gián chết ngắc ngoải, đương nhiên
Sàn nhà bẩn, chí phải
Mary đạp gián xong, ánh mắt đầy sát khí lịm dần, đá phăng death của con gián ra ngoài cửa, sau đó quay sáng cười tươi như hoa, hỏi bằng tiếng Anh (tại mình học tiếng Anh ngu lắm, thông cảm):
– Chị đang nói gì vậy ạ?
Giang tái mặt, lắc đầu, đáp:
– Ha ha, chị định nói, em rất…
Để từ dễ thương vào đây rõ ràng là một sựu xúc phạm
“…dũng mãnh” Giang liến thoắng rồi ôm vọi cặp tài liệu, kéo Mary “Thôi chúng ta lên học nhé!”
Tạm đổi hoạt cảnh, bây giờ ta đến một cửa hàng hoa ở quận Cầu Giấy, phía Nam
Cô bé bán hoa, đôi tay fun nước vào đám hoa cỏ run rẩy, tim đập chân run, mặt đỏ rần rần. Chủ yếu là, Đức đang ngắm đoá dạ lan hương ngay trước mặt cô bé, mà cô bé thì nghĩ anh ấy ngắm mình
Ảo tưởng!!!! (haizzz…)
“Anh muốn mua…mua gì ạ?” Cô nàng này là sinh viên, gia đình mở cửa hàng hoa, không xinh lắm. Cảm thấy vận may đang đến với không chịu nổi, có khả năng bị nhồi máu cơ tim cao nên quyết định ra làm quen. Cơ bản là, đọc truyện tranh nhiều quá, nghĩ là các anh chàng đẹp trai thường tích những cô gái kém hoàn hảo, biết đâu mình sẽ có một tình yêu không thể nào quên. Đức quay sang ngắm đám hoa lưu ly trên đầu cô gái bé nhỏ, màu tím nhạt rất đẹp, buộc miệng thốt lên:
– Dễ thương quá!
Nóng xì khói đầu! ( khổ thân con bé)
“Dạ…???” Bước tiếp theo chả lẽ là tỏ tình?, cô bé hốt hoảng nghĩ
“Lấy cho anh một áo gồm lưu ly, dạ lan hương, hoa tường vy, cả như ý cát tường nữa” Bây giờ tặng hoa hồng đỏ là dĩ vãng rồi, tặng bằng này cho Mary, rồi cô bé đem tặng cho chị dâu tương lai cái gì thì tặng. Để chắc chắn, đức quay sang cô bé bán hoa, cười khó tả:
– Nếu là cô…cô thích hoa dạ lan hương chứ?
“Sao ạ!!!!” Bé bán hoa thảng thốt. Nghe bạn thân bảo, dạ lan hương có nghĩa là tình yêu mãi mãi. Một lời tỏ tình thâm ý chăng. Nghĩ đoạn, cô đáp “Em thích chứ ạ!”
“Tốt!” Đức hét dõng dạc, ga lăng trả tiền, rồi…
…đi ra…
…đã bảo rồi mà…
…khổ thân con bé!
*
“Alice, my love tiếng Việt đọc là gì?” Mary hỏi (bằng tiếng Anh)
“Tình yêu của tôi. Mà em hỏi cái đó làm gì?” Giang hoài nghi nói. Nãy giờ, cô bé toàn hỏi mấy cái vớ vẩn, mà lại hỏi rất có bài bản, không phải đột nhiên nghĩ ra mà như đã học thuộc lòng trong đầu. Cô bé còn bói bài Talo (bộ bài trong Thủ lĩnh thẻ bài Sakura ấy), quả quyết bảo, hôm nay cô sẽ gặp định mệnh của đời mình
Lẽ nào!!!
Sao có thể trùng hợp như vậy?
Giang lấy tay, cốc khẽ lên đầy cô bé, mắng:
“Chỉ giỏi vớ vẩn! Nào, phát âm cho chị từ “Xin chào Việt Nam” Xin – chào – Việt – Nam.”
Nhìn cô bé học rất chăm chỉ và tử tế, nhưng Giang vẫn hồ nghi về việc này. Mẹ cô bé, bà Elly nói tiếng Việt rất sõi, còn là giọng Hà Nội trăm phần trăm. Nhưng là Vũ và My giới thiệu, và lại cô bé rất dễ mến (mỗi tội hơi man rợ chút) nên cũng không có vấn đề gì
Kinh kong!
Tiếng chuông cửa định mệnh vang lên
Kinh kong!
Mary đột nhiên gào lên kêu đau bụng
“Chị xuống mở cửa hộ em với, ai da” Mary thốt lên (BTA) Mary lao vào nhà vệ sinh, sắc mặt ráo hoảnh hớn hở khiến Giang không khỏi thêm hồ nghi đôi chút. Cô nhún vai, bước xuống cầu thang, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa gỗ lớn
Khuôn mặt người con trai rất đỗi quen thuộc đó đột nhiên hiện ra, khiến Giang há hốc mồm. Đức cũng diễu ra cái vẻ mặt “có thể coi là ngạc nhiên” mà phải tập diễn mãi mới được, sau đó lắp bắp hỏi:
– Giang…sao?
Elly đang xem phim Biệt thự ma ám, không hiểu giận dữ cái gì mà ném cốc loảng xoảng. Giang tỉnh ngủ, mặt đỏ rần rần, nghĩ trong 1 phút rồi lao nhanh lên cầu thang.
Đầu quay về hướng cầu thang, nhưng lại lao vào bếp!~
Rõ ràng cái cửa mở bung thế, nhưng lại lao vào tủ!~
Như người mất hồn, mặt đỏ đến đang sợ, cô thầm nghĩ:
– Sao anh ấy lại ở đây được nhỉ?