Đọc truyện Kị sĩ thứ chín – Chương 68: Trứng vỡ.
Geriferry ổn định lại hơi thở, mặc dù cả kế hoạch đã được hắn lặp đi lặp lại cân nhắc trong đầu vô số lần nhưng khi thật sự đối mặt với loại sinh vật truyền kỳ mang tên rắn gà, Geriferry vẫn là không khỏi căng thẳng.
Hắn nắm chặt nắm đấm rồi vẫy tay về phía trước, Nại Hà lập tức lướt qua tuyến cảnh giới của rắn gà. Rắn vẫn cứ ngáp ngủ “yếu ớt”. Chỉ tồn tại dưới dạng hư ảnh, Nại Hà không hề có dấu vết của tính mạng, đương nhiên rắn gà không cảm thấy sự tồn tại của nàng. Theo lời của Geriferry, Nại Hà, ngươi bẩm sinh đã có tiềm năng làm một tên trộm.
Có điều sau khi bay mấy mét về phía trước, Nại Hà đã dừng lại, chớp chớp mắt nhìn Geriferry với vẻ khó hiểu. Hình như nàng muốn hỏi, không phải ngươi nói hai người sẽ đi cùng nhau sao? Dựa vào cái gì mà bây giờ bắt một mình ta xung phong đánh trận?
Geriferry sốt ruột, vội dùng ý thức nói với Nại Hà, ngươi đừng quậy nữa, đã nói rõ là ngươi đi trước ta đi sau, mau tới dẫn nó đi ra chỗ khác, hai quả trứng nướng ta một ngươi một.
Mặc dù Nại Hà rất nghi ngờ nhân phẩm của Geriferry, có điều cuối cùng nàng vẫn tiếp tục lên đường. Khoảng cách một ngàn mét tính ra cũng không xa, nhưng có lẽ Nại Hà quá sốt ruột vì quả trừng nướng nên tốc độ bay của nàng vượt xa tốc độ Geriferry quy định cho nàng, cũng là nói, nàng tới bên cạnh rắn gà sớm hơn Geriferry dự tính.
Geriferry bất đắc dĩ thoáng nhìn lại phía sau, Chimera còn chưa xuất hiện trong khe núi. Trong những ngày trước đây, có thể đây sẽ là một hiện tượng tốt, nhưng tuyệt đối không phải hôm nay.
Nại Hà lẳng lặng lơ lửng phía sau rắn gà, tò mò nhìn rắn gà đang ngủ say, sau đó ánh mắt nàng dừng hình trên đôi cánh rắn gà. Đây tuyệt đối không phải vì Geriferry nói với Nại Hà rằng mùi vị cánh nướng ngon hơn trứng nướng nhiều, mà vì dưới đôi cánh chính là hai quả trứng nướng mà nàng đã khát khao từ lâu.
Trái tim Geriferry như bị đè bởi sức nặng ngàn cân, khoảng cách giữa hắn và Nại Hà đã vượt qua phạm vi ý thức của hắn có khả năng truyền đạt. Hắn chỉ có thể cầu khẩn trong lòng, Nại Hà, ngươi nhịn một chút, nhịn một chút thôi. Nhưng rốt cục Nại Hà vẫn không nhịn được, trong tầm mắt màu vàng tối của Geriferry, Nại Hà thò tay về phía cánh rắn gà.
Giờ khắc này Geriferry tức giận chỉ muốn chửi bậy. Hắn đã dặn dò bao nhiêu lần nhưng Nại Hà vẫn không nghe lời, hắn thật sự không nghĩ ra, một kẻ chỉ tồn tại bằng hư ảnh như một âm hồn, vì sao lại tham ăn như vậy?
Tay Nại Hà rốt cục chạm vào cánh rắn gà, đúng như Geriferry phán đoán, rắn gà lập tức mở mắt ra, quay miệng về phía Nại Hà. Sau phút chốc, một ngọn lửa hừng hực phun tới.
Mà Nại Hà lúc này không ngờ còn nhàn hạ chớp chớp mắt với Geriferry vẫn đứng yên phía sau. Trong nháy mắt ngọn lửa phun tới sát người nàng, một dấu vết màu xám từ bàn tay đang chạm vào cánh rắn gà của Nại Hà bắt đầu lan ra toàn thân rắn gà.
Đây là cách thi triển phép thuật qua tiếp xúc. Vẫn còn bản năng chiến đấu, Nại Hà biết rất rõ, vì linh hồn lực còn quá yếu nên nàng chỉ có tiếp xúc đến thân thể rắn gà mới có thể thành công thi triển các phép thuật tiêu cực như chậm chạp, suy yếu lên người rắn gà mà nó không thể nào vô hiệu hóa được.
Sau phút chốc, thân thể Nại Hà biến mất giữa ngọn lửa hừng hực, mà khi nàng hiện ra thân hình thì thân thể nàng đã cách xa rắn gà mười mấy mét. Lần đầu tiên Geriferry được biết, thì ra Nại Hà cũng có thể dịch chuyển tức thời. Đồng thời hắn cũng rõ ràng, lúc trước là Nại Hà cố ý làm bộ, chẳng qua chỉ là để trêu đùa hắn cho vui.
Cho dù sau khi thi triển phapr thuật dịch chuyển tức thời, thân thể Nại Hà đã suy yếu đến mức gần như trong suốt, nhưng rắn gà vẫn khóa chết bóng dáng Nại Hà. Nó giận dữ kêu to một tiếng, làm sao nó có thể buông tha âm hồn dám có ý định trộm cắp bảo bối của nó được? Nó đứng dậy, sang hai cánh ra. Bằng trực giác của một sinh vật truyền kỳ, nó cảnh giác dò xét âm hồn phía trước: Không hề có dấu vết rung động của sức mạnh, cũng có nghĩa đây là một âm hồn mới được oán khí chuyển hóa thành không lâu. Vậy thì nó chỉ cần một vuốt là có thể xé nát linh hồn yếu đuối này.
Trong lúc Nại Hà xoay người chạy về một góc tối mà tầm mắt Geriferry không thẻ với tới, rắn gà cũng lập tức nhảy lên đuổi theo. Cho dù đã trúng phép thuật chậm chạp của Nại Hà, nhưng tốc độ bùng nổ trong nháy mắt của nó vẫn nhanh hơn dự tính của Geriferry không ít. Một vuốt của nó hầu như lướt sát sau lưng Nại Hà.
Trên gương mặt Nại Hà lại khôi phục vẻ lạnh lùng ít thấy trước kia, tốc độ bay của nàng đúng bằng tốc độ đuổi theo của rắn gà. Mượn địa hình có lợi như cây cối, đá tảng, nàng khôn khéo luồn lách, vừa khiến rắn gà rất khó có thể thương tổn nàng, cũng làm cho rắn gà cảm thấy, hình như chỉ cần cố gắng thêm một chút là sẽ có thể phun lửa đốt âm hồn trước mặt thành tro bụi.
Tất cả mọi sinh vật đang chăm sóc con cái đều sẽ không dễ dàng rời khỏi con mình quá xa, đây là vấn đề rất thường tình. Hiển nhiên Geriferry sớm đã ngờ tới điểm này, cho nên hắn mới dặn Nại Hà nhất định không thể chạy trốn quá nhanh, phải dụ dỗ được rắn gà để tranh thủ thời gian cho hắn trộm trứng. Ở nơi ánh mắt Geriferry không thể nhìn thấy, Nại Hà chấp hành điều này tốt hơn nhiều so với dự tính của Geriferry.
Mặc dù giận dữ nhưng rắn không hề mất lý trí, nó vẫn chia một nửa cảm ứng tinh thần khóa chết cái ổ của mình. Mỗi khi Nại Hà dẫn nó ra khỏi phạm vi tinh thần có thể cảm ứng được là nó sẽ chấm dứt truy kích không hề chần chừ. Nhưng khi nó vừa định từ bỏ để quay lại thì Nại Hà lại rất vô sỉ chạy tới.
Còn Geriferry, sau khi rắn gà biến mất khỏi tầm mắt của mình, hắn thầm cầu nguyện hơn mười lần trong lòng rồi vận tinh thần lực thúc giục sức mạnh bản nguyên lan ra khắp toàn thân, ngay sau đó hắn chạy như bay tới sào huyệt rắn gà như một mũi tên. Trong nháy mắt bóng dáng hắn biến mất khỏi khe núi, con Chimera cũng từ trên trời giáng xuống, đáp chính xác xuống bên cạnh đầm nước.
Vọt vào sào huyệt của rắn gà, Geriferry không có tâm tình nhã nhặn quan sát như Nại Hà, hắn lập tức đưa tay ôm lấy hai quả trứng rắn gà, sau đó lập tức đặt hai quả trứng nóng bỏng xuống với tốc độ nhanh gấp đôi. Vội thổi mấy hơi vào lòng bàn tay, Geriferry cắn răng ôm lấy một quả trứng, dùng tốc độ nhanh nhất trốn vào khe núi, còn một quả trứng nữa, đó là… của Nại Hà, cứ để cho chính nàng nghĩ cách.
Thực ra lúc Geriferry xông vào ổ của nó, rắn gà đã cảm ứng được rồi. Nó quyết đoán từ bỏ cuộc truy đuổi Nại Hà, vừa bay vừa chạy lao về sào huyệt, vừa kịp phun một ngọn lửa về phía bóng lưng Geriferry vừa xuất hiện khi hắn quay người chạy, sau đó cái đuôi rắn thật dài hung ác quất về phía Geriferry. Hai hành động liên tiếp này diễn ra cực nhanh, rắn gà vẫn khỏe như vâm, nào có vẻ gì là suy yếu như Geriferry đoán chứ?
Ngọn lửa sau lưng khiến tóc Geriferry xoăn tít, còn sau lưng hắn thì như dựa vào một tấm thép nóng bỏng, cộng thêm quả trứng rắn gà nóng bỏng trước ngực, Geriferry cảm thấy không khí mình hít thở như có vô số đốm lửa. Mặc dù lớp chất sừng màu xám bên ngoài thân thể hắn đã ngăn cản đại bộ phận lửa nóng nhưng ngọn lửa vẫn thoải mái nướng chín sau lưng hắn qua lớp sừng mỏng manh.
Bất kể thế nào, đây tuyệt đối không phải kết quả trong kế hoạch của Geriferry. Hắn không có thời gian để ý đến sức chịu đựng của thân thể, dùng tinh thần lực điên cuồng thúc giục sức mạnh trong thân thể, lúc này thậm chí hắn còn có thể nghe thấy tiếng lớp da trên thân thể hắn nứt ra. Sau đó tốc độ chạy của hắn đột nhiên nâng cao gấp đôi, vừa vặn tránh thoát cú quất đuôi nặng ngàn cân của rắn gà.
Còn Nại Hà thì theo sát phía sau rắn gà, lần này thậm chí nàng cũng không thèm nhìn quả trứng còn lại lấy một cái. Khi rắn gà quất đuôi về phía Geriferry, thậm chí nàng còn căng thẳng há miệng – đây là điều duy nhất nàng có thể làm cho Geriferry lúc này.
Con Chimera ở chỗ đầm nước phía trước cũng đã phát hiện, nó lập tức dang rộng hai cánh bay lên. Phía trước nó, một điểm đen đến gần nó rất nhanh, phía sau là rắn gà nổi giận lôi đình đang đuổi theo. Trong thời gian này, rắn gà lại hung ác phun ra mấy ngọn lửa về phía lưng Geriferry đang dần dần kéo giãn khoảng cách, còn lớp chất sừng màu xám kỳ lạ sau lưng hắn đã hoàn toàn biến mất.
Được rồi, Geriferry thừa nhận sau lưng hắn đã hoàn toàn bị nướng chín, lúc này không ngờ hắn còn có thời gian thầm cầu nguyện trong lòng, hắn cầu khẩn Nại Hà ngàn vạn lần đừng cảm thấy hứng thú với tảng thịt chín trên người hắn.
Điều duy nhất làm hắn vui mừng là, truyền thuyết dù sao cũng là truyền thuyết, rắn gà vẫn không phát ra ánh sáng hóa đá để biến hắn thành một tảng đá.
Lúc này rốt cục hắn đã sắp đến gần đầm nước, nhìn con Chimera đang lơ lửng trên không trung gầm rú, bất cứ lúc nào cũng có thể lao xuống tấn công, Geriferry mắng thầm trong lòng: “Thằng kia, đối thủ của mày ở phía sau, mẹ nó, đừng có nhìn tao chằm chằm như thế nữa”.
Có lẽ Chimera đã nghe thấy tiếng lòng của Geriferry, khi Geriferry mang theo ngọn lửa đang cháy rừng rực sau lưng chuẩn bị nhảy xuống đầm nước thì Chimera đã phát động tấn công, mục tiêu là …Geriferry.
Giữa cái sống và cái chết, Geriferry đâu còn nhớ rằng thứ mình đang ôm trong lòng là trứng rắn gà, hắn vô thức ném quả trứng vào Chimera đang lao xuống. Chimera ba đầu dùng cái sừng nhọn hoắt trên cái đầu rồng của nó húc thẳng vào quả trứng rắn gà đang bay lên. Vỏ trứng cứng rắn cũng vỡ tan dưới đòn đánh toàn lực của nó, rắn gà con đã sơ bộ thành hình còn không kịp phá trứng mà ra đã bị sừng rồng của Chimera đâm nát bét.
Còn Geriferry, nhân cơ hội Chimera hơi giảm tốc độ, hắn nhảy xuống đầm nước ngay trước vuốt sắc của nó, nín thở lặn xuống đáy đầm. Ngay sau đó Nại Hà đang chạy phía sau rắn gà cũng biến mất, sau phút chốc nàng lại chui từ mắt phải Geriferry ra, nhăn cái mũi xinh xắn ngửi ngửi, tiếp theo hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm sau lưng Geriferry, chỗ đó vẫn còn bốc khói xanh xèo xèo. Từ trong trí nhớ của Geriferry, Nại Hà được biết đồ ăn nướng chín sẽ ngon hơn nhiều.
Geriferry hoảng sợ hai tay quơ loạn, vừa há mồm đã sặc mấy ngụm nước. Hắn vội dùng ý thức cầu khẩn: Nại Hà, không được!
Lại nói đến tình hình bên trên, trong nháy mắt Chimera đâm nát quả trứng, ánh mắt rắn gà đã di chuyển đến trên đầu Chimera. Cái xác nát bét của con nó đang bị con Chimera dơ bẩn liếm vào miệng từng miếng một, sau đó nó phát ra một tiếng kêu thê lương hoảng hốt.
Trong lúc Chimera còn đang đau khổ vì lớp màng trứng dính đặc trên đầu thì rắn gà đã nhảy thẳng lên, cái đuôi cứng như thép của nó hung ác quất thẳng vào cổ Chimera.
Đòn tấn công bất ngờ này hầu như đã khiến Chimera sững sờ. Nó chưa bao giờ nghĩ tới việc phát sinh xung đột với rắn gà, hơn nữa song phương cũng cố gắng tránh xảy ra trường hợp có thể xuất hiện xung đột. Là hai loại sinh vật đứng đầu trong dãy núi Billious, chúng đều biết rõ mức độ khó chơi của đối phương, nhưng điều này không có nghĩa chúng sợ đối phương.