Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

Chương 6 : Khoảnh Khắc Riêng


Bạn đang đọc Kỉ Niệm Tuổi Học Trò: Chương 6 : Khoảnh Khắc Riêng

Trên đường đi , Nó và Hắn không nói chuyện có lẽ là cả hai đều ngại ngùng … Hắn chở Nó đến tiệm Mỳ Ý ăn , tới cổng Hắn đậu xe ngay trước cổng, Nó thấy quát :
– Này điên hả , láo dữ vậy _ Nó
– ??? _Hắn
– Bãi giữ xe kìa sao không gửi ?_Nó chỉ tay về phía bãi giữ xe
– Không thích _Hắn nói xong kéo tay Nó vào trong .
Bên trong đang ồn ào bỗng nhiên trở nên im lặng đến bất ngờ , bao nhiêu cặp mắt , ánh nhìn đều đổ dồn về phía 2 đứa Nó . Bất ngờ chồng bất ngờ .
– Thiếu gia , hôm qua tiểu thư …_nhân viên đến nói với Hắn
– Im ngay , ta không muốn nhắc , ta đến đây để ăn _Hắn liếc nhìn nhân viên .
– À vâng tôi xin lỗi , mời thiếu gia sang đây ngồi ạ.
Nhân viên dẫn Nó và Hắn đến bàn ăn và đi chuẩn bị các món ăn cho hai đứa Nó . Nó nhìn xung quanh , tiệm ăn này rất sang trọng , đẹp đẽ y như quán nước lúc nãy . Nhìn một hồi Nó quay lại nhìn Hắn , bắt gặp cặp mắt Nó , Hắn liếc nhìn chỗ khác , thì ra nãy giờ Hắn đang nhìn Nó .
– Này _Nó kêu Hắn , mắt Nó vẫn nhìn Hắn
– Gì _ Hắn đưa mắt lên nhìn Nó .
– Thực ra cậu là ai ?_ Nó hỏi
– Sao lại hỏi vậy ?_ Hắn
– Là bạn bè không nên giấu , nói xem _Nó

– Dương Thiên Phong , con trai Dương Quy chủ tịch tập đoàn Thiên Phong đứng đầu nước.
– Chân nhân bất lộ tướng , cứ ngỡ cậu là con ông đại gia nào ấy chứ ai dè là con chủ tịch Dương_Nó
– Cậu biết cha tôi à ?_Hắn thắc mắc
– Ừm , biết _Nó
– Vậy sao cậu không biết tôi ?_ Hắn
– Tôi chỉ nge nói chủ tịch Dương có 2 người con trai nhưng tôi chưa gặp và biết tên , đúng là hôm nay tôi được mở mang tầm mắt _Nó cười
– Ừm , hi_ Hắn cũng cười
Đột nhiên lúc này Hắn nhìn xoáy vào đôi mắt Nó , 2 cặp mắt giao nhau , không gian xung quanh bỗng im bặt đi , có thể nghe được cả nhịp đập trái tim của Nó đập mạnh cỡ nào , khoảnh khắc này được kéo dài không được lâu vì bị cắt ngang bởi người nhân viên :
– Thưa thiếu gia , đồ ăn đây ạ !!!
Hắn lúc này không nghe , Nó nghe thấy liền đẩy cặp mắt mình đi chỗ khác , Hắn cũng thôi không nhìn nữa quay sang nói :
– Được rồi , cảm ơn !
Nó im lặng ăn , Nó ăn từ tốn nhỏ nhẹ , không gây ra tiếng động , Hắn cũng vậy …
>
Đồ ăn trên bàn hết sạch

– No chưa ??_ Hắn hỏi
– Bể Bụng Rồi _Nó cười lấy tay xoa xoa bụng
– Đi thôi _Hắn
– Đi đâu_Nó ngạc nhiên
– Đi rồi biết _Hắn nói rồi kéo tay Nó đi rời khỏi Tiệm , lên xe nổ ga chạy vọt đi .
10p sau Hắn dừng tại công viên trò chơi , thì ra chỗ Hắn nói là công viên . Hắn dẫn Nó vào trong nào là trò đu quay , nhào lộn , xe đụng điện , chơi tới chóng mặt . Cuối cùng , Hắn mua 2 vé vào ngôi nhà ma thám hiểm . Đi gần tới cổng ngôi nhà ma , Nó núp phía sau tay Hắn nói :
– Không vào được không ?_ Nó rụt rè nói
– Không được , phải vào _ Hắn cười
Thế là hai đứa đi vào trong , mới đầu là Hắn đi đầu lúc sau người đi đầu lại là Nó .
Thực ra Hắn là chúa sợ ma vậy mà còn rủ Nó vào nữa . Đi càng sâu vào Hắn càng nắm tay Nó chặt . Nói chung thì ở đây cũng không có gì ghê chỉ là hình nộm thôi kèm theo mấy tiếng hú , bước chân làm ọi người vào đây ớn lạnh thôi . Đi tới gần cánh cổng thoát ra , đột nhiên chân Hắn bị vướng lại , trong đó tối thui à , lâu lâu có tia sáng xuyên qua . Lúc này , Hắn run lên vì sợ , Hắn không biết tại sao chân lại bị vướng , tia sáng xuyên qua dừng lại ngay chân Hắn , Hắn nhìn xuống và :
– Má Ơi !!! _Hắn vừa la vừa chạy thẳng ra ngoài không cần biết tay Nó và tay Hắn đã buông ra tự lúc nào ..
Còn Nó , Nó đứng đó mỉm cười, thì ra chân Hắn bị vướng lại là vì có cánh tay người nắm lại … @@ Nó nhìn rồi đi ra ngoài …
Hắn đang ngồi ngay ghế đá gần đó , Nó đi lại cười :
– Sợ ma mà còn bày đặt …
– Tại tại lần đầu vào mà _ Hắn giải thích
– Haha , thiếu gia đây cũng sợ ma à ?_ Nó
– Thôi đi _ Hắn kéo tay Nó rời khỏi công viên


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.