Khuynh Thế Thiên Tài

Chương 4: Hồ Li sáu đuôi


Đọc truyện Khuynh Thế Thiên Tài – Chương 4: Hồ Li sáu đuôi

” Ngươi có ngửi thấy mùi thơm không?”

Bạch Phong trong không gian chi giới hít hà. Linh thức tản xa xung quanh cảm nhận mùi hương nhàn nhạt.

Mùi thơm ư?

Quả nhiên có mùi thơm!

” Đúng là có mùi thơm nhàn nhạt. Chúng ta lên phía trước xem thử!”

Càng vào sâu trong sơn mạch ma thú, Lạc Y càng cảm nhận được mùi thơm nồng.

Đây là mùi thơm toả ra trong nghi thức tiến hoá của ma thú truyền thuyết.

Sẽ là ma thú gì đây?

Sâu trong sơn mạch vang lên tiếng gầm rú của ma thú. Đây không phải tiếng kêu cá thể mà là theo bầy đàn.

Tiếng kêu vừa phấn khích vừa hưng phấn!

” Lạc Y, mau tiến lên cứu ma thú kia! Có chỗ tốt!”

Lạc Y gật đầu, so với nàng tu luyện ma pháp, Bạch Phong tu chân khí lại
mạnh hơn nàng rất nhiều. Linh lực vốn mạnh mẽ hơn tinh thần lực, nên có
khi nàng chưa cảm nhận được gì bất thường thì Bạch Phong đã phát hiện
trước.

Tiến nhanh vào trung tâm tiếng động.

Khi còn cách một khoảng, Lạc Y dừng lại quan sát tình hình.

Trước mặt nàng là một bầy ma thú, có Tử Điện báo, Phong lang, Cự Xỉ hổ, và một bầy ma thú phẩm giai không cao.

Chúng đang tập trung vây xung quanh một thứ gì đó.

Lạc Y dùng tinh thần lực tản ra, tra xét bên trong. Thứ nhiền thấy khiến nàng vô cùng ngạc nhiên.

Là Hoả Vân hồ, một con hồ li sáu đuôi.


Hồ li này vốn là chủng loại hồ li chín đuôi trong truyền thuyết. Con hồ li này mọc được sáu đuôi có nghĩa nó đã có được sáu phần sức mạnh ma thú
truyền thuyết.

Nhưng… Con hồ li này dường như vừa kết thúc
nghi thức mọc đuôi. Quá trình mọc đuôi của hồ li đòi hỏi nó phải lột
xác, vô cùng đau đớn.

Dựa vào quá trình này, hồ li mới có sức mạnh.

Tuy nhiên, sau khi mọc đuôi ba canh giờ, hồ li mới hoàn toàn hồi phục.

Trong khoảng thời gian ba canh giờ đầu tiên nó vô cùng yếu ớt, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Xem tình hình lúc này, rõ ràng là những ma thú đã vì hồ li mà đến.

Tương truyền, ma thú ăn được thịt hồ li sẽ được tấn chức hai cấp ma pháp.

Ma thú tu luyện cũng khó khăn như tu luyện giả, thậm chí còn khó khăn hơn. Vì bản chất ma thu vô cùng cường hãn.

Con hồ li này cũng có bản lĩnh không tầm thường. Đang trong thời gian hồi
sức mà có thể chạy trốn truy sát của bầy ma thú lâu như vậy. Chắc chắn,
bản chất vô cùng kiên cường.

Có điều,giờ nó kiệt sức rồi!

Hồ li này… Nàng thích!

Bầy ma thú rú lên, bắt đầu đến gần hồ li.

Ánh mắt Lạc Y trầm xuống, khoé miệng khẽ nhếch lên một độ cong nhàn nhạt.

Đồ nàng chấm trúng mà dám tranh giành sao?

Lạc Y bình tĩnh rút trường kiếm bên hông.

Kiếp trước, trước khi trở thành sát thủ, Lạc Y đã phải trải qua những huấn
luyện vô cùng khắc nghiệt. Kinh khủng nhất là lần bị ném vào rừng rậm
Châu Phi, chiến đấu sinh tồn với bầy sư tử đói khát.

Nàng muốn xem, ma thú và bầy sư tử, có gì khác nhau!

” Rống”

Bầy ma thú nhận ra động tĩnh của Lạc Y thì quay đầu rống lên với nàng như
muốn ra uy. Chỉ một nhân loại cũng dám tranh giành với chúng ư?

” Ta biết các ngươi muốn nó, nhưng ta không thể cho các ngươi toại nguyện!”

Hồ li lúc này đang mệt mỏi thở ra từng hơi, nó nâng mí mắt lên đối diện
với đôi mắt kiên định của Lạc y. Đôi mắt nâu xinh đẹp hơi loé lên rồi
cụp xuống, nằm phủ phục xuống đất.

Lạc Y nhìn con hồ li xinh đẹp bằng ánh mắt tán thưởng.

Thông minh! Nó vô cùng thông minh. Không hổ là ma thú truyền thuyết.

Ánh mắt Lạc Y đảo qua bầy thú. Trường kiếm khẽ động, thân kiếm phát sáng lao về phía trước.

Một trận chiến không cân xứng, nhưng với Lạc Y cũng không ảnh hưởng nhiều,
nàng là chiến sĩ, cũng từng là sát thủ, trận chiến này xem như cũng cố
thân pháp.

Lạc Y điều khiển kiếm vô cùng linh hoạt,đi vào bầy ma thú như vào chỗ không người.


Nếu như có ai ở đây nhìn thấy nàng giết ma thú như giết vịt thế này chắc sẽ không kiềm được mở miệng chửi “Yêu nghiệt! Ngươi đang giết vịt sao?”

Ma thú mạnh hơn sư tử không ít!

Nhưng Lạc Y không ngại. Nàng vốn muốn luyện tập thân pháp. Nếu không, dựa vào kỉ sảo sát thủ của nàng, bầy ma thú này sống được sao?

Đương nhiên không!

” Rú rú rú”

Con ma thú cuối cùng rú lên rồi ngã khuỵ xuống đất. Trước khi nhắm mắt, nó
ai oán nhìn Lạc Y, con người này thật biến thái, nó hối hận nha!

Lạc Y chống kiếm xuống đất, lưng vẫn thẳng tắp, tư thế vô cùng hiên ngang.

Nàng đưa tay lau mồ hôi vả ra trên trán. Ma thú đúng là mạnh mẽ, nàng cần phải luyện tập thêm nhiều.

Bạch Phong trong không gian chi giới mím chặt môi, xuýt nữa chửi ra tiếng. Ngươi còn yếu nữa sao?

Sau vài phút, Lạc Y rút kiếm lên, tra vào vỏ, bình tĩnh đi thu ma tinh của bầy ma thú.

Đều là ma tinh cấp năm nha, bán sẽ rất được tiền!

Nét mặt không chút nào giống người vừa trải qua đại chiến với đàn thú.

Nếu không phải có xác đàn thú và ma tinh vừa thu trong tay, ai tin ở đây vừa có kịch chiến chứ!

Ánh mắt Lạc Y lướt qua con hồ li nằm phủ phục trên đất kia. Nàng không tiến lên, chỉ im lặng chờ đợi.

Lạc Y tin con hồ li thông minh này sẽ có quyết định đúng đắn. Vừa nãy, nàng đánh nhau với ma thú một phần cũng là muốn chứng minh năng lực với hồ
li.

Ma thú truyền thuyết rất cao ngạo. Nàng muốn chứng minh nàng là chủ nhân có năng lực!

” Chủ nhân”

Hồ li tiến lên, dụi dụi vào chân nàng. Âm thanh nhẹ nhàng, sáu cái đuôi mềm mại phe phẩy.

Biết nói? Lạc Y ngẩn ra.

Ma thú bình thường cấp bảy hoá hình mới biết nói chuyện. Nhưng nàng rõ ràng nhận ra nguyên tố Hoả của Hồ li mới đạt cấp sáu.

Ma thú truyền thuyết có khác biệt chăng?

Lạc Y mỉm cười. Nàng lượm được bảo bối.


Vậy còn chờ gì nữa?

” Khế ước chi trận. Khế ước bình đẵng. Khế!”

Lúc đầu Lạc Y hơi phân vân giữa hai loại khế ước. Cuối cùng, nàng vẫn chọn bình đẳng.

Ma thú truyền thuyết vô cùng kiêu ngạo, nó lại chủ động thuần phục nàng. Nàng muốn cho nó chút tự do!

Sau câu nói của Lạc Y, khế ước chi trận xuất hiện. Bên trong, mười nguyên
tố ma pháp không ngừng dao động. Khế ước chi trận mở ra, bao lấy Hồ li.

Lúc này, chín nguyên tố tiêu biến,chỉ còn lại Hoả nguyên tố.

Sau khoảng một khắc, khế ước kết thúc, một chiếc nhẫn hoa văn cổ xuất hiện
trên tay nàng, bị nàng tùy ý ném vào không gian chi giới.

Nàng không muốn để lộ mình quá sớm. Không muốn tiếp tục bị người khác lợi dụng.

Nàng sẽ là cường giả đứng đầu!

“Từ nay, tên của ngươi là Tiểu Ngân Hồ! Ngươi mệt rồi, vào không gian nghỉ ngơi đi!”

Tiểu Ngân Hồ nhẹ dụi đầu vào ngực nàng rồi lách mình tiến vào không gian ma thú.

” Chi chi”

Tiểu Cầu trong ngực Lạc Y ngáp khẽ, nhẹ nhàng chi chi vài tiếng.

Lạc Y cúi đầu xuống nhìn đôi mắt mơ màng màng của Tiểu Cầu khẽ thở dài.

” Ngươi cũng mệt rồi, ngủ đi!”

Tiểu Cầu sung sướng, chi chi một tiếng nữa rồi vùi đầu vào ngực Lạc Y ngủ say.

Xem ra quả thật là rất buồn ngủ!

Đồ sâu lười!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.