Đọc truyện Khuynh Thế Thiên Tài – Chương 11: So đấu bắt đầu
” Hôm nay là ngày so
đấu tam gia tộc của thành La Viễn. Năm nay so đấu sẽ bắt đầu sớm hai
tháng để các đệ tử có thể kịp đến tuyển sinh học viện Đế Quốc. Bây giờ
chúng ta sẽ cho bắt đầu bốc thăm chọn lượt đấu. Mời các đệ tử tiến lên
phía trước!”
Người chủ trì là một nam tử trung niên mặc kim sam
vàng nhạt. Hắn cũng đã là ma pháp sư cấp 7 trung kì. Kết quả tu luyện
này cũng không tệ.
Lạc Y tiến lên phía trước, nhón tay lấy một tờ giấy. Là số 12!
Sẽ là ai đây?
Lạc Y thử dùng tinh thần lực quét quanh sân đấu, cuối cùng dừng lại ở Triệu Gia Luật!
Oan gia ngõ hẹp!
” Lạc Y!”
Một giọng nói lo lắng vang lên bên tai nàng. Là gia gia! Đi bên cạnh còn có phụ thân, mẫu thân!
” Con thật sự muốn tham gia sao? Nếu thấy quá sức có thể từ bỏ, mọi người không để ai bắt nạt con!”
Mẫu thân ôm nàng vào lòng, cẩn thận dặn dò. Cảm giác ấm áp vô ngần chảy ngang qua tim khiến nàng vô cùng cảm động.
” Mọi người yên tâm, hôm nay con sẽ làm thành La Viễn mãi mãi biến mất bài danh phế vật! Trả lại cả lời lẫn vốn cho Triệu gia!”
” Ôi đứa bé này, con chịu khổ rồi!”
Mẫu thân ôm lấy Lạc Y thật chặt. Nàng cũng tham luyến hương vị này mà rúc sâu hơn vào lòng mẫu thân.
” So đấu bắt đầu!”
Tiếng nói ồm ồn của nam tử trung niên vang lên. Đầu tiên là trận đấu của Hiên Viên Tĩnh Thiên và đệ tử Triệu Gia. Dĩ nhiên không có gì đáng nhắc đến
vì chênh lệch thực lực quá nhiều nên nhắm mắt mở mắt đã kết thúc. Các
trận đấu tiếp theo cũng không đặc biệt. Tỉ lệ thắng thua khá cân bằng
giữa các gia tộc.
Lạc Y không quá quan tâm đến những chuyện râu
ria. Nàng chỉ quan tâm đến trận đấu của Lạc Kiến và Kỳ Phong. Bọn họ quả thật mạnh mẽ chiến thắng, không khiến nàng thất vọng.
” Trận đấu 12, Âu Dương gia- Âu Dương Lạc Y và Triệu gia- Triệu Gia Luật.”
Tiếng nói vang lên từ nam tử trung niên khiến mọi người dưới đài khẽ ồ lên.
Thứ nhất là vì ai cũng biết Âu Dương Lạc Y chính là phế vật mà phải đối
chiến cao thủ cấp 5 trung kì. Thứ hai, chính là giữa Triệu gia và Âu
Dương gia có cừu oán. Hẳn Lạc Y lên đài không chết cũng chỉ còn một nữa
cái mạng.
Triệu Gia Linh hưng phấn nhìn Lạc Y, ánh mắt giống như nhìn người chết.
Lạc Y hơi nhếch môi, không buồn để tâm, trực tiếp tiến lên lôi đài.
” Nếu như bây giờ ngươi qùy xuống cầu xin ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi!”
Triệu Gia Luật khinh mạn nhìn Lạc Y, thái độ khiến người Triệu gia cười ồ, còn Âu Dương gia vô cùng tức giận.
Lạc Y không tức giận, ngược lại còn cười.
” Nếu giờ ngươi quỳ xuống gọi ta hai tiếng Bà Tổ, ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi nửa cái mạng!”
Giọng nói trong trẻo cuồng vọng của Lạc Y khiến mọi người hít ngụm hơi lạnh.
Gia chủ của Triệu gia chỉ là gia gia của Triệu Gia Luật. Gọi hai tiếng bà tổ? A! Cuồng vọng!
” Hừ!”
Triệu Gia Luật hừ một tiếng, tức giận đem nguyên tố thuỷ ngưng tụ trên bàn tay.
Lạc Y cười nhạt, nàng sẽ dùng một kích cho hắn sống không bằng chết! Kẻ khiến chủ nhân thân xác này tạ thế.
Lạc Y ngưng tụ nguyên tố ma pháp màu xanh dương nồng đận trên tay, tạo thành quả cầu nhỏ vừa vặn như trái cầu pha lê.
Trái cầu ma pháp khiến mọi người ngẩn ngơ.
” Không phải bảo nàng ta không ngưng tụ được nguyên tố sao? Sao có thể xuất hiện thuỷ nguyên tố?”
” Nàng ta tu luyện được ma pháp thì sao, Triệu Gia Luật đã là cấp 5 ma pháp trung kì!”
” Cũng đúng!”
Trong khi tất cả mọi người nghị luận, Âu Dương gia là một mảnh vui mừng. Lạc Y thật sự tu luyện được ma pháp.
Triệu Gia Luật thấy nàng ngưng tụ nguyên tố thì ngẩn người, nhưng vẫn khinh thường
” Ngươi ngưng tụ được nguyên tố thì đã sao? Thủy chi tiễn, đi”
Cứ cười đi, cười đi rồi khóc!
” Băng chi ấn, đi!”
Nghe tiếng Lạc Y, mọi người giật mình.
” Sao có Băng nguyên tố? Rõ ràng là Thủy mà!”
Lạc Y cong môi tà mị cười, bề ngoài là Thủy. Nhưng bên trong chính là Băng. Đây là công pháp kết hợp nguyên tố mà Bạch Phong chỉ dạy nàng.
Cùng với tiếng hô của hai người. Hai luồng nguyên tố mạnh mẽ tiến về phía đối phương.
Bốn thanh Thuỷ tiễn của Triệu Gia Luật ma sát với quả cầu nguyên tố tạo ra
một đợt lốc xoáy oanh động. Sau một phút giằng co, Thuỷ tiễn biến mất mà quả cầu nguyên tố lại càng to lớn.
Dung nhập rồi!
Quả cầu nguyên tố tiến về phía Triệu Gia Luật với vận tốc mắt thường có thể thấy nhưng hắn lại hoàn toàn không chạy được.
Oanh!
Tiếng nổ vang lên, thân hình Triệu Gia Luật bị ép văng vào góc tường phun ra một búng máu lớn ngất xỉu tại chổ.
Người ở dưới trợn tròn mắt.
Mẹ ơi! Không chịu nổi một kích!
” Nàng ta có phải phế vật không vậy?”
” Giờ mà ngươi gọi nàng phế vật, ngươi không bằng phế vật!”
” Ờ!”
Lạc Y xoay người, nhìn Triệu Gia Luật mặt mũi trắng bệch, cả người run lên
nhè nhè thì biết hàn khí đã ngấm vào người hắn. Một tháng này, hàn khí
sẽ hành hạ hắn thống khổ không ít.
” Hôm nay, ta muốn khiêu chiến với toàn bộ đệ tử Triệu gia. Các ngươi, lăn hết lên đây!”
Triệu Học Hữu, gia chủ Triệu gia trầm mặc. Hắn có thể cảm nhận được khí thế
áp bức kinh người của Lạc Y vừa phát ra. Nàng lại muốn tiếp tục khiêu
chiến quyền uy của hắn khiến hắn phân vân.
Nam tử trung niên nhíu mày kiếm, nhưng không nói gì. Mặc dù hắn biết điều này không hợp quy tắc.
Tuy nhiên, cô bé này cuồng vọng, nhưng nhất định là một nhân tài.
Triệu Gia Linh tái mặt nhìn qua Triệu Gia Luật đang run rẩy dù đã mất đi tri
giác. Nhưng nghĩ đến thái độ cuồng vọng của Lạc Y khiêu chiến toàn bộ
Triệu Gia thì lại không nhịn được.
” Cái này là ngươi nói, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi!”
Triệu Gia Linh nghĩ Lạc Y không thể nào cùng lúc đối đầu hơn 30 đệ tử Triệu gia nên vô cùng tự tin.
Triệu Học Hữu nhíu mày. Hắn cũng không tin Lạc Y có thể chiến thắng toàn bộ
đệ tử Triệu gia. Mặc dù đấu với nàng không đơn giản, nhưng nếu tiêu diệt được mầm mống này, rất tốt!
Nghĩ vậy, Triệu Học Hữu cũng không nghĩ đến ngăn cản Triệu Gia Linh.
Âu Dương gia cũng lo lắng không thôi, tuy rằng Lạc Y đã lộ ra tài năng nhưng chiến đấu với tưng đó người vẫn có phần quá sức.
Cả lôi đài chỉ có người Hiên Viên gia là có bộ dáng xem chuyện vui, lẳng lặng nhìn kết quả trận đấu.
Trong khi mọi người theo đuổi suy nghĩ riêng thì đệ tử Triệu gia đã lên lôi đài.
Triệu Gia Linh thâm độc nhìn Lạc Y, thầm nghĩ giáo huấn Lạc Y thật tốt.
” Lên cho ta, đánh cho nàng ta thân bại danh liệt sẽ có thưởng!”
Lời nói của Triệu Gia Linh khích lệ đệ tử Triệu Gia tăng lên mười phần tinh thần, hung hăng tiến về phía Lạc Y.
Lạc Y cười nhạt. Bản sự của các ngươi chỉ có thế mà thôi sao?
Nàng khẽ động thân, vận hành Lăng Thiên bộ pháp như gió tiến về phía đệ tử
Triệu gia. Người ta chỉ thấy một bóng dáng trắng nhanh như chớp, nơi đâu bóng dáng ấy đi qua đệ tử Triệu gia đều ngã rạp. Họ thậm chí không kịp
dùng ma pháp.
Lạc Y là chiến sĩ!
Ma pháp sư cao cấp hơn chiến sĩ, nhưng tốc độ nàng quá nhanh. Không ai có thể vận hành bậy bạ ma pháp.
Lạc Y xuyên qua đám người ngã sấp ngã ngửa, tiến về phía Triệu Gia Linh.
Triệu Gia Linh chỉ cảm thấy hơi thở tử vong đến gần nhưng không thể chạy trốn.
Chát một tiếng, Triệu Gia Linh đã ngã bệnh xuống đất.
” Cái này là ngươi đã sỉ nhục Âu Dương gia ta, cái này là ngươi đã sỉ
nhục đại ca, đệ đệ ta, và cái ngươi không nên làm nhất chính là đã khinh thường ta!”
Hàng loạt tiếng vang vang lên, Triệu Gia Linh văng vào góc tường. Trông nàng ta mặt mũi sưng phù, còn thảm hơn Triệu Gia Luật.
Triệu Học Hữu tái mặt nhìn lôi đài chỉ còn mỗi Lạc Y đứng thẳng oai hùng, vội vã cho gia nhân lên khênh từng người về. Trước khi đi, không quên nhìn
Lạc Y bằng ánh mắt thâm trầm, suy xét, lại có thêm vài phần âm độc.
Hiên Viên gia chủ, Hiên Viên Khiếu Hiên cười rộ, ánh mắt cong cong tấm tắc nhìn Lạc Y.
” Không ngờ người giấu tài sâu nhất lại là Triệu gia, Hiên Viên gia cam bái hạ phong, không cần tiếp tục đấu nữa!”
Theo bước chân Hiên Viên gia rời đi, Âu Dương gia vui mừng chạy lên lôi đài nhìn Lạc Y. Ánh mắt nhìn nàng tràn đầy thán phục.
” Chúc mừng Âu Dương gia chủ, cháu ngài là một nhân tài tiền đồ bất khả hạn lượng!”
Nam tử áo vàng đứng dậy chắp tay chúc mừng Âu Dương gia. Thái độ chính là hoà nhã mười phần.
Gia Gia và người nhà Âu Dương cũng vô cùng chân thành đáp lễ.
Sau này thành La Viễn sẽ không còn phế vật, mà chỉ có thiên tài Âu Dương
Lạc Y. Người ta biết đến nàng là nhân tài ma vũ song tu, nhưng không hề
biết nàng còn nhiều điều bí mật còn khuynh thế hơn nữa.
Khuynh thế thiên tài
Quang mang vạn trượng
Tuyệt đại phong hoa!