Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 378: Đại ma vương nổi danh (2)


Đọc truyện Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân – Chương 378: Đại ma vương nổi danh (2)

Sau khi ba người lấy được Linh Thực mong ước cũng không đợi thêm, nhanh chóng rời khỏi mật địa, nhưng vì thế mà tin tức trong tay Ngu Thanh Thiển có Linh Thực và thiên phú biến thái của nàng cũng truyền ra ngoài.

Trong mười ngày sau đó, chuyện giống như ba người kia gặp phải lại diễn ra ở các địa phương khác nhau trong rừng rậm mật địa.

Rất nhanh, theo đệ tử ra khỏi mật địa ngày càng nhiều, uy danh của Ngu Thanh Thiển càng được truyền rao rộng hơn, thậm chí còn có đệ tử mộ danh nộp thánh điểm tiến vào mật địa, chỉ vì tìm Ngu Thanh Thiển mua Linh Thực hoặc là muốn mời nàng tìm giúp một bụi Linh Thực để khế ước. 

Dĩ nhiên, nổi danh đi đôi với thiên phú biến thái, còn có các loại tin đồn Ngu Thanh Thiển đùa bỡn yêu thực tàn sát lẫn nhau khiến chúng sợ chạy, ngay sau đó thanh danh “Đại ma vương” bắt đầu trải khắp Hồng Phong.

Căn bản không biết mình đã nổi danh ở Hồng Phong, Ngu Thanh Thiển vẫn còn tiếp tục đi sâu vào trong rừng rậm.


Càng đi sâu vào, nhiệt độ xung quanh càng cao, cây cối cũng chuyển qua những loại chịu nhiệt. 

Thấy Ngu Thanh Thiển lại hù chạy một đống yêu thực, moi ra một bụi Linh Thực cao cấp, Cổ Diễm đều tê dại.

“Tiểu Thanh Thanh, vì sao lần nào ngươi cũng có thể chuẩn xác mà tìm được Linh Thực như vậy? Nếu để cho những tên đệ tử mất mấy tháng tìm kiếm mà đều đi lướt qua Linh Thực kia biết được, bọn họ tuyệt đối sẽ muốn đánh chết ngươi.”

Ngu Thanh Thiển nhướng mày: “Muốn đánh chết ta cũng phải có bản lĩnh đó mới được.” 

Dị năng hệ Mộc của nàng vốn có thể khống chế và thân cận với thực vật, trong số thực vật này đương nhiên cũng bao gồm cả Linh Thực, vì vậy chỉ cần không cách nhau quá xa, nàng đều có thể nhạy bén phát hiện ra chỗ ẩn thân của Linh Thực.

Đương nhiên, xung quanh mỗi một bụi Linh Thực đều sẽ có yêu thực bảo vệ, nếu không nàng cũng sẽ không nhàm chán như vậy, mỗi lần đều mang một đám yêu thực ra đùa bỡn chơi.

Nếu tương lai phải dựa vào yêu thực khế ước tác chiến, vậy thì theo một cách tự nhiên Ngu Thanh Thiển liền sinh ra một loại cảm giác thân thiết đối với yêu thực, cũng không có hạ sát thủ. 

Nhưng mà những yêu thực kia trời sinh tính tình vốn là thị huyết, vừa thấy Ngu Thanh Thiển liền muốn nuốt nàng, vì thế mới khiến nàng xuất thủ đùa bỡn dạy dỗ một phen.

Cổ Diễm cũng không tìm tòi nghiên cứu bí mật của học trò bảo bối nữa, dù sao đây là thiên phú của nàng, hắn cao hứng còn không kịp nữa là.


Càng ngày hắn càng cảm thấy, quyết định thu Ngu Thanh Thiển làm đồ đệ của mình lúc trước thật sự là quá sáng suốt rồi. Đi theo bên người nàng tuyệt đối sẽ không thiếu thú vui. 

Ngu Thanh Thiển đi hơn nửa ngày, rừng cây phía trước đột nhiên bị một tầng sương dày đặc bao phủ, trong con ngươi nàng lộ ra mấy phần hứng thú, không chút che chắn đi vào màn sương dày đặc.

Từng luồng khí đen từ trong sương đen chui ra bị Ngu Thanh Thiển hút vào bên trong cơ thể, độc tố lập tức đọng lại ở chỗ đan điền, Ma Hoàng thảo cũng hoan hô bắt đầu hút lấy hút để độc tố, khiến cho Ngu Thanh Thiển không nhịn được nghĩ tát cho nó một cái.

Vật nhỏ này cũng quá nóng nảy rồi, chủ nhân còn ăn chưa đủ mà nó lại nhảy tới đoạt thức ăn trước miệng cọp, thật là không có quy củ. 

Đột nhiên, từng luồng sáng đen hiện lên, yêu thực tựa như rắn độc cắn tới phía Ngu Thanh Thiển.

Tâm thần Ngu Thanh Thiển động một cái, trong nháy mắt Ma Hoàng thảo xuất hiện huyễn hóa thành khôi giáp, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lộ ra trong nụ hoa, một ngụm liền nuốt toàn bộ đám yêu thực dây leo giống như rắn độc kia, còn nhân tính hóa lộ ra một cái biểu tình ợ hơi một cái.


“Chủ nhân, ta đã ăn no căng rồi, tiếp sau liền để lại cho ngươi.” Thanh âm nhu nhu của trẻ con vang lên, sau đó Ma Hoàng thảo liền tự giác trở lại không gian Linh Thực để tiêu hóa. 

Ngu Thanh Thiển mặt mày sa sầm, vật nhỏ này thật là càng ngày càng tinh quái rồi.

“Chi chi!” Ngay sau đó mấy tiếng thét tức giận chói tai vang lên, một cự mãng màu đen lộ ra thân hình trong sương đen trườn tới.

Ngu Thanh Thiển rất có hứng thú nhìn cự mãng màu đen đang tức giận đánh tới, trong mắt tràn đầy tinh quang: “Quả nhiên không khiến cho ta thất vọng, hóa ra yêu thực cấp Vương còn có thể huyễn hóa bắt chước hình thái của ma thú.” 

Sau đó thân hình nàng quỷ mị tránh thoát khỏi đợt cuồng cắn của cự mãng, một đợt dịch đặc màu đen từ trong miệng cự mãng phun ra, nhưng Ngu Thanh Thiển lại không né tránh, trực tiếp hút sạch vào trong cơ thế, khiến cho yêu thực huyễn hóa thành cự mãng kinh ngạc không dứt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.