Nàng thực sự bắt đầu luyện tập rồi. Số lực lượng này nàng phải tiêu hóa mới có được trân chính cường giả Nguyên lực. Tuyết Linh bế quan, nàng cảm giác rõ ràng các mạch đang bị đả thương trong cơ thể cùng với sự tăng trưởng đột biến của lực thể.
Nếu tính ra tất cả thì Độc Tuyết Linh có khả năng tăng đến Nguyên Đế. Kinh nghiệm thực chiến thì chưa đủ, ngay cả trên trái đất cũng chưa bao giờ đạt cấp độ mạnh như này.
” Mở tầng 2, đan phương thất truyền ” Bỗng chốc một giọng nói vang lên.
” Hoàng Bích? ”
” Mở tầng thứ 3 Luyện Chi Chiến Thú Thần. Ngươi vào tầng thứ 3 sẽ dễ dàng hơn nhiều đó. “
Nàng vui vẻ đồng ý.
Bước vào tầng thứ 3, Nguyên khí nồng đậm nhiều thảo dược cùng dược liệu quý hiếm. Trong lòng Tuyết Linh như rộn lên tiếng trống. Tới tạm một cái động đá đằng xa ngồi vào khống chế số Nguyên lực khủng khiếp. Mà tiện thể thu lực lượng là lạ ở quanh động vào trong đan điền.
” Không ổn! Ngươi chạy lấy người mau. ” Hoàng Bích bỗng gắt lên ” Động này có lưu lại chút truyền thừa của nàng, ngươi thu vào sẽ nổ banh xác chứ chẳng đùa. “
Nàng rời khỏi động nhanh chóng thở hổn hển quay mặt nhìn ảo ảnh tên kia đang làm gì đó hỏi:
” Được rồi, mà ngươi đang làm gì vậy? ” Độc Tuyết Linh chỉ vào gói thuốc trêm tay Bích
” Luyện Thú Phấn thôi mà ” Hắn tiếp tục rải lên mặt, giọng điệu không chút to tát như cái này đơn giản là đập ruồi
” Luyện Thú Phấn? Hoàng Bích, ngươi điên rồi hả? ” Nàng vừa ngắt lời, Ma thú lao như điên về phía này. Điên rồi! Điên rồi!
Dùng Nguyên lực tấn công bọn chúng nhưng không ích gì. Tuyết Linh không một kinh nghiệm thực chiến về cấp bậc, cái này giống hoa nhài cắm bãi phân châu. Có lực lượng không biệt sử dụng
Hoàng Bích không nõi gì mà tự thu mình
Được! Coi như Hoàng Bích làm đúng. Mình cần chiến thắng đi!! Không thể làm bù nhìn rơm như vậy… Luyện thú phấn sao gọi ở đây có quá nhiều Thánh Thú vậy?.
Tuyết Linh nhìn lại…. 10 gói… nàng muốn ngất mất thôi!!! Đồng thời vung kiếm chém chết Linh Thú đang lao tới thì lại một con khác bay qua. Nàng liên tục tiêu diệt Linh Thú, dùng toàn bộ võ công nơi cổ võ…
” Ngươi bị điên à? Đi dùng nguyên lực cho ta! “
Nhưng nàng có biết dùng đâu…. nàng tiếp tục chống cự Thánh Thú. Vuốt thép của những con Ma thú này, liên tục đưa về phía Độc Tuyết Linh
Rốt cuộc tên của nợ kia rắc bao nhiêu Luyện Thú Phấn vậy? Chưa chắc 10 gói nha….Mình đang hết dần Nguyên lực
Một khi tiêu tán hết Nguyên lực, thần tiên cũng chết dưới tay Nguyên sư.
” Xoẹt ” Hỏa diễm thú cào một nhát vào vai trái nàng. Dòng máu tươi chảy ra thấm lên cỏ tạo thành một nơi quỷ dị.
Rồi những con khác tấn công Độc Tuyết Linh liên hồi. Vai phỉa, tay, chân, thân thể cứ như vậy chảy ra dòng huyết. Nàng… vô pháp kháng cự..
Phi Vân hồng kiếm!
E rằng không thể dụng chiêu pháp này,.. tại sao không nghĩ ra sớm hơn kia chứ?
Lý trí dần phai mờ, nàng nghe ra một câu khinh bỉ từ Hoàng Bích:
” Hừ, nha đầu, ngươi vào đây là luyện tập mà, ngươi muốn táng thân ở nơi này khi chưa trả được thù, tìm kiếm phụ mẫu sao? “
PHẢI! Nàng không thể chết! Nàng phải cường đại hơn nữa. Nghị lực của nàng, một nghị lực cùng hi vọng trả thù khiến nàng một lần nữa đứng dậy. Trả thù! Trả thù! Tâm nàng hằn lên hai chữ khô khốc lành lạnh này. Nó sẽ là mục đích tồn tại trên thế giới này của nàng…
Tuy chỉ câu nói này của Hoàng Bích cứu nàng nhưng cũng vẫn là hại nàng mai sau.
Độc Tuyết nhìn thấy dưới chân mình là một thanh Bạch kiếm có một con rồng màu vàng uốn lượn và khúc nét đen huyền còn lại. Chuôi kiếm còn có một Thanh bích tỏa ánh sáng dịu bên trong hoa văn lam sắc tinh diệu.
” Cầm đi, Phá Thiên ngọc kiếm đó. ” Bỗng đâu cất tiếng nói. ( Chú ý: Kiếm này là kiếm đôi a~)
Nàng gật đầu, cầm lên thanh kiếm đó. Lóe lên một ý tưởng, Tuyết Linh khua kiếm về bên trái, phải. Dụng Nguyên lực vào Thanh bích khi kiếm tới giữa. Hào quang tỏa sáng, Độc Tuyết Linh giương kiếm lên cao nói:
– Phá Thiên Linh Lung pháp!
” Oanh ” Bầu trời bỗng chốc bị sẻ đôi, tất cả Linh Thú gần như bị thương nặng hoặc hồn chỉ còn một phách. Chỉ còn Thánh Thú đã bị thương
– Hà tất phải thế… hazzzzz…… thần phục hay không thần phục?
Nàng lắc đầu và hỏi.
– Không thần phục
Chúng thú kiên quyết thà chết vinh còn hơn sống nhục… nhưng chỉ lát nưac chúng sẽ biết là thà sống vinh con hơn chết vinh… ahihi &^^
– Thần phục!
Bỗng đâu con hồ ly cất lời.
– Ly Ly!
Chúng thú khác oán hận nhìn tiểu hồ ly.
– Chắc chứ? Ta sẽ không giết các ngươi đâu mà.
Nàng không hề uy hiếp nha. Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó.
Ngươi là quá vô liêm sỉ! Nếu nghe được câu nàng bảo chắc sẽ cuồng nộ mất thôi
– Thần.. Ánh mắt hồ ly kiên định.
Nàng nói lên một tiếng hảo, lấy màu mình nhỏ vào hình trăng khuyết trên trán tiểu hồ ly. Phá tan Ma tinh lập khế ước
” Oanh ”
– Ta thăng cấp ta đã là Thánh thú cấp 2. Cư nhiên thăng 5 cấp.
– Hả?
Chúng thú giật mình kinh hãi
– Lam Vũ xin thần phục.
Một nhỏ điểu thú cúng cất tiếng.
Nàng cũng thu nó. Nó đồng thời tiến khởi Thánh Thú cấp 6 tăng gần 4 cấp.
– a… nhận ta đi……. chủ nhân…
Trận náo loạn lớn nhất à nha…
…… Chuyện gì sẽ xảy ra, xem chương 9: Oanh động, Xích Hoàng tu luyện ngàn năm