Những con Sèng Lai dường như không muốn chơi đùa với Nhất Linh nữa, bởi hình như chúng chán ghét cái kiểu nát tươm… Giờ chúng chỉ muốn ăn nàng mà thôi…Hiện giờ, cả bọn Sèng Lai đang thảo luận cái gì đó sôi nổi, có lẽ là về vấn đề có một con mồi mà chúng nó hàng chục con…
Nàng có chút tưởng bở rằng chúng sẽ đánh nhau nàng nhân cơ hổi đánh bài cá chuồn… chri tiếc đời không như mơ… bọn Sèng Sèng… hợp thể! Chúng nó tụ thành một con Sèng Lai khổng lồ… rồi con tó chà bá đó há ngoác cái miệng to như chậu máu tiến tới gần nàng. Nhất Linh nhìn hơi bị hãi nhưng cũng chẳng những không run sợ mà còn hung ác hơn bao giờ hết, lấy sức đập nát… chân nó. Đập liền tay, cơ mà, đáng tiếc, Sèng Lai thực lực chẳng phải nói ngoa… cái búa mà Nhất Linh dùng để đập nhanh chóng bị nuốt trọn.
Thấy vậy, nàng cười tươi, nụ cười chẳng những không hàm chứa thê lương hay hoảng sợ ngược lại nụ cười này rất cuồng ngạo, nếu khi suy nghĩ về chết thì nàng sẽ rất sợ nhưng một khi đối đầu với nó { cái chết } như hiện tại nàng cũng chẳng sợ… chỉ có ngông cuồng mà thôi. Bởi nàng hiểu ra, chết thì phải chết sao cho đáng, chết mà chết trong nỗi sợ thì thật đáng buồn cũng chẳng đáng làm người.
Nhất Linh chấp nhận số phận rồi…Đành chết thôi. Nếu mà không chết thì đời nàng cũng chỉ có báo thù. Nghĩ lại, lấy báo thù làm mục đích sống thì sống hay chết như nhau cả. Cả đời chỉ có việc báo thù bị hận thù nuốt trọn cũng chẳng khác gì chết. Tuy nàng muốn tự tay giết những kẻ kia nhưng giờ đã thế này thì thôi vậy, để kẻ khác làm việc đó cũng được. Thế gian này nhiều người như vậy, không sớm thì muộn kẻ thù của nàng cũng sẽ chết thôi.
Tàng Ảnh thuật còn nhiều thiếu sót nàng vẫn đem sử dụng nên bị phản phệ có chút nặng cộng thêm tiêu hao sức lực đập nát Sèng Lai nữa nên giờ muốn lật ngược tình thế khó hơn lên trời… Còn trông mong người cứu á? Mỗi người một đường, kể cả Tử Yên cũng không thể, trừ khi thánh nữ tự tay cứu cái mạng này nếu không cho dù thiên đế cũng không cứu nổi. Mà thánh nữ… mơ đi, mấy ngàn cửa người chết không ít thánh nữ làm sao cứu nàng hơn nữa bả thánh thánh Tá Lạp này biến thái vậy sao tự nhiên nổi thiện tâm được, bớt mơ tưởng hão huyền, sống thực với hiện tại thôi nào.
Mắt thấy cái mồm to của Sèng Lai đang há ra chuẩn bị nuốt nàng vào bụng. Nàng liền nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần thanh thản ra đi… Tạm biệt cuộc đời, nàng vẫn không thể giữa lời với bá phụ và người bạn đồng hương kia…
….
….
Hết chuyện rồi hở bà con?
….
….
….
Còn khuya đi~~~
….
….
….
….
….
….
Nhất Linh cảm giác cả người nhẹ bẫng, mắt không tài nào mở ra được… mà hình như đang mở cũng chỉ thấy khoảng không tối đen… hình như nàng chết rồi… chết thật hay ho a~… cái gì đó bản tôn Hoàng Bích chỉ là cái đồ giả mà thôi. Giờ nàng chết rồi đấy. Xong phim ~~ Rốt cuộc con người ta vẫn phải dựa vào chính mình mấy cái lung tung beng ngoại lực không phải lúc nào cũng giúp được…
Nàng bước đi, nhưng lại cảm giác như đang bay. Lòng vòng quanh cái chỗ tối đến mức đang nhắm mắt hay mở mắt còn không biết cũng chẳng thu hoạch được gì cả.. chỗ này dường như vô tận aaaaaaaaaaaaaaaa! Nàng thấy thật kỳ cục… cái chỗ tối đen này rốt cuộc là đâu… Địa ngục sao? Nàng tưởng nàng sẽ thấy diêm vương, quỷ sai, mạnh bà, vong xuyên, hoàng tuyền, bỉ ngạn hoa, đá tam sinh, cầu nại hà, gì gì đó hay đại loại cũng thấy hồn ma vất vưởng, còn ở đây thì… 5 chữ tóm gọn ” tối đen như hũ nút “… Nơi này rõ ràng không phải địa ngục mà!
Vậy…
Nàng chết chưa? Rốt cuộc còn sống hay đã chết?
…
Hố hố, hay rồi đây.
* Event summer holiday của @meomeo_team xem thử đi… hu hu làm ban giám khảo mà cả cái event mới có 10 người… thảm…