Đọc truyện Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai FULL – Chương 61: Không Dám Sao
Edit: nynuvola
Đường Nhạc phụ trách lái xe, Giang Vũ và Lance ngồi ghế sau câu được câu không nói chuyện.
“Lần đầu tiên đi nhảy dù sao?” Lance thuận miệng hỏi.
“Alpha của tôi là lần đầu, tôi không phải, tôi đã có chứng chỉ huấn luyện viên rồi.”
Điều này làm Lance khá hứng thú: “Nhìn không ra nha, cậu thật lợi hại đó, tôi vốn không quen nhìn thấy mấy Omega mảnh mai mới chỉ đụng một đầu ngón tay mà như sắp chết đến nơi.”
Giang Vũ cũng đồng ý điểm này, lần đầu tiên gặp được người tán gẫu không theo thói quen khách sáo thông thường, cho nên nói nhiều hơn một chút.
“Tôi thích chơi mấy môn thể thao ngoài trời và đi dã ngoại, gần như toàn bộ thời gian rảnh rỗi đều dành cho nó.”
Cả hai nhận thấy sở thích của bản thân với đối phương có rất nhiều cái tương đồng, ví dụ như nhảy dù, nhảy bungee, leo núi, đạp xe đến khu vực sinh dã ngoại sinh tồn, càng nói càng khó dứt.
Lance rất lâu rồi không trò chuyện với người khác nhẹ nhàng như vậy, mấy năm trước mãi lăn lộn trong súng đạn khói lửa, vất vả lắm mới ổn định thì lại mang thai.
Sau khi có thai, y bị ép phải đến New Zealand để điều dưỡng cơ thể, nơi này có bất động sản đứng tên y, không ai biết, cũng khó có người tìm được.
Phản ứng sinh lý khi mang thai tra tấn y mỗi ngày, thuộc hạ theo sát không rời, chỉ cần có một tí chấn động hơi lớn nào thì sẽ bị họ khuyên nhủ đủ điều, y đâu phải là bình hoa dễ vỡ đâu cơ chứ!
Khoảng thời gian này y thật sự chịu đủ rồi, đợi đến lúc bé con đủ 3 tháng tuổi bình an, đang muốn làm càn thì người kia lại xuất hiện.
Do trốn tránh người đó, y đã chạy ra ngoài bằng cửa sổ, sợ hắn phát hiện được nên không dám dùng xe trong nhà, vốn định tùy tiện đi nhờ đến Queenstown, không ngờ mới khoảng 10km đã đụng phải xe trên đường quốc lộ, suýt chút nữa bị thuộc hạ đuổi kịp, may mắn y trốn vào khu rừng rậm bên cạnh, miễn cưỡng né được bọn họ.
Gặp Giang Vũ và Đường Nhạc cũng là duyên phận.
“Vậy Alpha của anh……” Giang Vũ thử thăm dò.
Lance cười nhạt một tiếng: “Alpha chết tiệt, cậu nghĩ tôi cần thứ đồ ấy hả?”
Đường Nhạc lái xe nhìn thoáng Lance qua gương chiếu hậu, im lặng không đáp.
Giang Vũ cũng không chất vấn thêm nữa.
Rất nhanh đã đến địa điểm nhảy dù, ba người xuống xe, Giang Vũ chưa từng tới đây, Lance quen cửa quen nẻo dẫn hai người đi vào quầy lễ tân lựa chọn nội dung muốn chơi hôm nay.
Cô gái ở quần lễ tân nhìn thấy một Omega có thai muốn chơi nhảy dù, không dám tự ý sắp xếp cho y, cố gắng khuyên can, nhưng Lance cứ khăng khăng muốn nhảy, cuối cùng quản lý phải ra mặt ký hợp đồng miễn trách nhiệm xong xuôi, mới cho y đi vào.
Tình hình của giáo sư Đường không ổn lắm, anh nhìn đủ các loại phim tài liệu trên màn hình đều là từ độ cao 10.000 thước Anh nhảy xuống, khuôn mặt người trên đó đều bị gió thổi đến biến dạng, tóc tai không thể khống chế, nội tâm bắt đầu lo lắng.
(10.000 yd ≈ 9000 mét)
“Anh có muốn ai đó theo cùng để chụp hình lại toàn bộ quá trình không?” Giang Vũ hỏi Đường Nhạc khi đang kiểm tra các gói nhảy.
Giáo sư Đường nghiêm túc nhìn màn hình LED lớn, quyết đoán từ chối.
Giỡn hả, đã chật vật như thế rồi còn quay chụp nữa? Anh chưa có bị điên.
Khi bước vào sảnh nội bộ, bọn họ được bố trí mặc áo phao và đứng đợi ở khu vực chờ.
Lance và Giang Vũ hưng phấn thảo luận về trải nghiệm nhảy dù, huấn luyện viên yêu cầu họ thực hiện một số bài tập làm nóng người, Đường Nhạc không ngừng nhìn chằm chằm chiếc máy bay trực thăng trên không trung.
Có hai người bị máy bay trực thăng Thả rơi từ trên cao, sau khi rơi vuông góc một khoảng dài thì dù mới được bung ra, vài phút sau thì đáp đất.
Sau khi họ chạm chân xuống đất, anh mới phát hiện dáng dấp hai người kia có vẻ đều là Alpha, một Alpha trong số hai người vừa cởi dây an toàn xong liền chạy đến ôm ghì Alpha còn lại, toàn thân run rẩy, khóc mếu máo nói: “Anh ơi em không bao giờ chơi cái này nữa đâu huhu.”, Alpha đang an ủi em trai sắc mặt cũng không tốt lắm, nhưng vẫn cố gắng trấn an em trai.
Đường Nhạc kinh hãi xem hai người kia, mím môi, trong lòng như có kiến bò, quay người lôi kéo Giang Vũ: “Tiểu Vũ……!Lần đầu tiên em nhảy dù……”
Còn chưa nói xong, anh liền chú ý thấy từ phía ngoài xuất hiện một Alpha đang hùng hùng hổ hổ tiến về họ – Nói chính xác hơn là đi thẳng đến chỗ Lance.
Khuôn mặt Lance biến đổi, biểu tình phức tạp.
“Sao anh lại tìm được đến đây?”
Trì Đông không trả lời, chỉ tiến lên hung hăng ôm chặt Omega.
“Đừng làm loạn nữa, theo anh trở về.” Người đàn ông trông khá dữ dằn, nhưng khi nói chuyện với Lance lại mang theo mấy phần cầu khẩn.
Lance bình tĩnh né tránh cái ôm kia.
“Tôi nói anh cút, anh nghe không hiểu tiếng người hả?”
“Coi như vì……!Con của chúng ta.” Trì Đông cúi đầu nhìn bụng Lance, duỗi tay, tựa hồ muốn sờ lên cái bụng nhỏ nhưng không dám.
“Em đánh mắng anh thế nào cũng được, nhưng đừng lấy sự an toàn của con cái ra đùa giỡn, chờ em sinh rồi, em muốn nhảy bao nhiêu lần anh đều đi cùng em.”
“Bao nhiêu cũng được?” Lance hừ lạnh, khoanh tay trước ngực: “Vậy anh đi nói cho họ biết, anh sẽ nhảy mười lần 20.000 thước Anh, nhảy xong tôi sẽ không nhảy nữa.”
Trì Đông không chút do dự gật đầu: “Được.” Sau đó thật sự đi tìm quản lý đề xuất.
Hứng thú của Lance biến mất tăm mất tích, y cởi áo phao cứu sinh ra ném xuống đất.
Giang Vũ và Đường Nhạc im lặng đứng cạnh nhìn hai người kia Diễn xong màn này, Giang Vũ mới nghiêng đầu nói với Đường Nhạc: “Lần đầu tiên nhảy cần phải vượt qua rất nhiều trở ngại tâm lý, nếu không thì anh xem em và Alpha kia nhảy trước một lần, chuyến đi này thật sự đặc biệt, sẽ tiếc nuối nếu như bỏ lỡ đấy.”
Đường Nhạc đang muốn tiếp tục uyển chuyển từ bỏ, nhưng người tên Lance kia ánh mắt u ám chưa biết tìm chỗ nào để trút giận, bèn chuyển sang khiêu khích Đường Nhạc.
“Sao thế? Không dám nhảy?”
Đường Nhạc không đáp trả, anh không còn là thanh niên choai choai hai mươi tuổi nữa, sẽ không vì một chút hư vinh mà bị kích tướng.
Trì Đông bên này đã lấy ra các loại bằng chứng để thuyết phục người điều khiển máy bay, còn tự mình mặc xong thiết bị, từ phía xa ra hiệu cho Lance, tỏ ý mọi chuyện đều thuận lợi và sẽ lên trực thăng.
Lance đại khái mang sự bất mãn từ Trì Đông ném qua cho Alpha trước mặt: “Là Alpha mà ba cái trò nhảy dù cũng làm không được, có phải chuyện gì to tát đâu?”
“Anh ấy chỉ không……” Giang Vũ định giải thích.
“Chắc là lớn tuổi rồi chứ gì?”
Nghe đến vấn đề tuổi tác, lòng Giang Vũ lộp bộp rơi vỡ, thầm nghĩ không tốt.
Đường Nhạc bỗng cảm thấy huyết áp tăng vọt, không đợi sắp xếp ngôn ngữ, Omega lắm mồm kia vẫn chưa chịu thu liễm.
Lan · nói nhảm · ce choàng lấy vai Giang Vũ, chỉ về chiếc máy ba đang cất cánh phía xa, vẻ mặt tuy rằng lạnh nhạt như cũ, nhưng trong lời nói lại lẫn chút tự hào.
“Nhìn thấy không? Bộ đội đặc chủng,” Y giống như đang thì thầm, nhưng thanh âm thì nhấp nhả đủ để Đường Nhạc nghe được, “Đây là style mà tôi thích nhất, có thể vượt qua bất kỳ giới hạn nào.”
Đường Nhạc sắc mặt đen như đáy nồi, ném mạnh một câu: “Tôi đi nhảy dù.”
Giang Vũ có điểm đau lòng, “Để em dẫn theo anh, chúng ta cùng nhau……”
“Không cần đâu.” Đường Nhạc rít qua kẽ răng từ chữ, xoay người tìm huấn luyện viên.
Anh không có chứng chỉ viên cho nên không thể nhảy một mình được.
Kể cả như vậy, anh cũng không thể để vợ dẫn dắt nhảy dù.
Đây là việc mà anh phải làm với tư cách là một người chồng Alpha.
Giang Vũ suýt chút nữa bật cười thành tiếng, giáo sư Đường tuy phải chịu loại oan ức này nhưng lại khiến cậu cảm thấy anh đáng yêu chết mất.
Giáo sư Đường vốn khắc cốt ghi tâm mấy từ “Thể diện” và “Ổn định” trong tâm tưởng, hết lần này đến lần khác rời khỏi khu vực an toàn của chính mình, đáng yêu vô cùng.
Nhìn Đường Nhạc chuẩn bị các bước dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên, Giang Vũ liền làm một tư thế “Cố lên” cổ vũ anh.
Hai Omega cùng nhau ngồi trên bãi đất trống nhìn hai Alpha nhảy dù.
Có lẽ lời nói đùa của Lance đã khiến Giang Vũ gạt bỏ rào cản giới hạn, hiếm khi hóng chuyện với y: “Chẳng phải anh nói là không cần Alpha à? Sao tự nhiên đào ra một người bộ đội đặc chủng thế kia?”
“Hắn không phải Alpha của tôi.”
Khoe hết cả ra rồi, lừa ai chứ?
Nếu đã như vậy, đừng trách cậu hạ miệng không lưu tình.
“Ồ, Alpha của tôi tuy rằng không phải bộ đội đặc chủng, nhưng anh ấy cũng là một giáo sư văn học,” Giang Vũ nâng cằm hướng về phía Đường Nhạc, nhẹ giọng nói, “Anh ấy á, còn viết thư tình cho tôi nữa đó, anh biết bức Thư tình đúng không? Trên mạng đều chia sẻ về nó.”
Lance vừa nghe, mặt mũi tối sầm.
Mẹ nó, tên Trì Đông kia mồm miệng không khôn khéo, y chang cái hũ nút.
Trong lòng Giang Vũ lập tức cảm thấy vui vẻ.
Giáo sư Đường nhà cậu cũng rất giỏi nha.
– ———–DFY————–
Lời tác giả: Nhân vật Lance và Trì Đông thuộc bộ truyện Liệp Hỏa của tác giả Mạch Tâm, tags gánh vác trọng trách trung khuyển vệ sĩ công X giá trị vũ lực MAX thiếu gia hắc bang thụ
Rảnh tui sẽ lên đọc thử:)))).