Đọc truyện Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai FULL – Chương 39: Không Biết Dè Dặt
Edit: nynuvola
Đường Nhạc vốn tưởng rằng hai người có thể gắn bó keo sơn, ngọt ngào đường mật một thời gian, nhưng không ngờ đầu tháng tư khi mùa xuân nở rộ, bọn họ ngày càng bận rộn, gặp nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.
Với việc phát hành bộ phim điện ảnh cộng với doanh thu phòng vé mà nó mang lại, Giang Vũ – người sáng tác ca khúc chủ đề được công bố, một lần nữa lọt vào tầm mắt công chúng.
Cậu có thêm rất nhiều fan hâm mộ mới, cũng gặp phải nhiều chỉ trích và hoài nghi.
Có người khen ngợi, cũng có người đánh giá.
Nhiều fan xem phim chân thành đã nói rằng âm nhạc rất phù hợp với chủ đề xã hội, khiến khán giả tới rạp không ít lần rơi lệ trong buổi chiếu phim.
Cũng có một blogger chuyên về âm nhạc cổ điển nổi danh đã viết một bài rất dài, thông qua phân tích và hành vi lựa chọn của Giang Vũ khi đi trên con đường này, chỉ trích cậu hạ thấp giá trị bản thân để làm ra loại nhạc không ốm mà rên, tất cả đều vì lợi ích và danh tiếng, sớm đã không còn giữ được cái sơ tâm của một người nhạc sĩ.
Ngay sau khi bài viết ra mắt, fans, anti, người qua đường ăn dưa đều bình luận sôi nổi, lượng đọc lên đến hơn 100.000.
Giang Vũ không hề hay biết điều đó, dạo gần đây cậu đang bận rộn trong phòng đàn và phòng thu âm của mình, sửa chữa hoàn chỉnh lại những sáng tác mới mà cậu đã làm trước đó, bản nhạc này là nỗ lực đầu tiên của cậu khi thử đưa sự hiểu biết và nhận thức cá nhân dung nhập vào cuộc sống, vì vậy cậu rất coi trọng nó, hầu hết mọi hợp âm đều phải cân nhắc kĩ lưỡng, nếu chỉ có một chút không hài lòng lập tức điều chỉnh lại từ đầu.
Đường Nhạc thì vẫn nghiên cứu về đề tài trước của anh, dạo gần đây xuất hiện một vài cơ hội mới, phía Tây Nguyên Thành năm rồi vừa khởi công xây dựng một ga tàu điện ngầm, trong quá trình đào hầm vô tình phát hiện ra một ngôi mộ cổ từ thời Ngụy Tấn, may mà chưa bị bọn trộm mộ mò đến, tuy rằng không lớn, nhưng các di tích văn hóa và cơ sở vật chất bên trong đều được bảo quản rất tốt, nhất thời giới khảo cổ và văn học cổ điển đều chấn động, nhốn nháo nhìn chằm chằm miếng bánh ngọt này.
Trước mắt đã tiến hành phân nửa quá trình khai quật, các nhóm chuyên gia chuẩn bị tiến hành đào sâu nghiên cứu, đồng thời mở ra một số địa điểm để công chúng trong nước am hiểu về văn hóa Ngụy Tấn có thể cùng nhau thảo luận.
Là một trong những trường đại học hàng đầu cả nước, đại học Mai Xuyên có đủ điều kiện gửi đơn xin đi thăm dò thực địa đến những cơ quan cấp phép danh mục tham quan.
Đường Nhạc vì để tranh thủ vị trí trong danh sách, từ một người vốn theo Phật hệ, tự mình cẩn thận chỉnh sửa lý lịch cá nhân, những thành tựu đạt được và tiến độ nghiên cứu các đề tài hiện tại, sử dụng tất cả những mối quan hệ riêng tư có thể, cộng thêm một bức thư tràn đầy thành ý, cuối cùng anh cũng nhận được tư cách tham dự vào đầu tháng tư.
Lúc Đường Nhạc chuẩn bị xuất phát đi Tây Nguyên Thành, Giang Vũ nhận được liên tiếp hai tấm thiệp mời.
Lời mời thứ nhất đến từ《Nghệ thuật và giá trị》, là phỏng vấn cá nhân, bình thường Giang Vũ luôn không thích những cuộc phỏng vấn mang tính tuyên truyền và thương mại này,《Nghệ thuật và giá trị》là một trong những tạp chí có tầm ảnh hưởng lớn nhất với lĩnh vực nghệ thuật quốc nội, thuộc “Nhóm giá trị”, phía sau “Nhóm giá trị” sẽ là《Đầu tư》, đây là bước đệm cho《 Văn hóa và giá trị 》và tạp các chí nổi danh khác, quan trọng hơn, tổng biên tập của “Nhóm giá trị” chính là Cố Duẫn Mộng.
Tấm thiệp mời còn lại đến từ đại học Mai Xuyên.
Khoa âm nhạc nơi đây đã nhiều năm sản sinh ra vô số tài năng, không hiếm người sau khi tốt nghiệp hoạt động trong và ngoài nước với quy mô lớn.
Lần này hiệu trưởng La thay mặt cho giảng viên khoa âm nhạc mời Giang Vũ đến để diễn tấu một buổi diễn mang tính công khai, ông hy vọng cậu có thể trò chuyện một chút về những điều mình tâm đắc và kinh nghiệm tích lũy sau buổi diễn tấu.
Đại học Mai Xuyên là nơi Đường Nhạc nhậm chức giáo sư, Giang Vũ không chút do dự lập tức đồng ý.
Tuy rằng hơi chút đáng tiếc khi không thể cùng Đường Nhạc dạo quanh khuôn viên trường học, nhưng dù sao công việc quan trọng hơn, hai người đành phải vội vàng rời đi.
Ngày 15/4, Giang Vũ ngồi trong studio tiếp nhận bài phỏng vấn của tạp chí, Cố Duẫn Mộng đã sắp xếp cho cậu một chủ biên và hai biên tập viên có thâm niên, cũng đích thân hoạch định đề cương nội dung phỏng vấn, yêu cầu đặc biệt về cuộc phỏng vấn này.
Mất bốn tiếng đồng hồ để hoàn thành, các câu hỏi được biên tập viên đưa ra rất chuyên nghiệp và đáng kinh ngạc, tránh đi những tranh cãi không đáng có trên mạng, khi được hỏi đến chuyện hiện tại có tác phẩm mới nào không, Giang Vũ chủ động đề cập về ca khúc mà cậu đã thu âm và sắp phát hành.
“Không biết khi nào thì bạn sẽ ra mắt nó?” Biên tập hỏi.
“Tôi có thể phối hợp cùng các anh để ra mắt trùng với thời gian tạp chí định kỳ phát hành đến thị trường.” Giang Vũ luôn kiêu ngạo và tùy hứng với âm nhạc, nhưng lần này lại chịu đi theo nhịp điệu của tạp chí.
Nhóm biên tập trong lòng nở hoa, cảm thấy Giang Vũ rất hòa nhã và dễ nói chuyện, lần này cậu thậm chí còn chủ động tiết lộ một ít về cuộc sống tình cảm cá nhân, bọn họ trở về phải mau chóng viết tốt để đăng kỳ đầu tiên lên.
Suy nghĩ của Giang Vũ thật ra khá đơn giản, mẹ chồng hết lòng vì cậu như vậy, cho nên cậu cũng có qua có lại.
Này đại khái như lời Đường Nhạc nói “Yêu ai yêu cả đường đi lối về”.
Khoảng thời gian Đường Nhạc ra ngoài công tác, Giang Vũ xem như được nếm trải cảm giác chờ đợi ở nhà.
Mỗi buổi tối trước khi ngủ Đường Nhạc sẽ gọi video call cho cậu, Giang Vũ ngoài mặt không nói gì, nhưng mỗi tối ăn cơm tắm rửa xong đều sớm leo lên giường chờ, nhìn thấy yêu cầu gọi video, liền đứng dậy đi lại trong phòng một vòng, yên lặng đếm đủ 10 giây mới bắt máy.
Nếu nhận điện quá nhanh thì có vẻ người ta lại nghĩ cậu không biết dè dặt.
Tuy mỗi lần gọi xong, Giang Vũ đều không có cách nào đi ngủ được, cuối cùng phải dịch người sang bên giường, ngủ lên chiếc gối mà Đường Nhạc nằm, ngửi mùi hương của Alpha mới có thể chìm vào giấc ngủ.
Gió xuân thổi qua, nhớ nhung tựa như đóa hoa ngoài cửa sổ, hoa đào nở suốt một đêm, tựa như khuôn mặt thẹn thùng ửng hồng của ai kia.
– ———–DFY————–.