Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 69


Đọc truyện Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! – Chương 69

Tổ Vũ đột nhiên xuất hiện, liền trở thành đề tài mà mọi người trong trang viên Melved thường xuyên lấy ra đàm luận nói chuyện riêng.

Rốt cuộc thì lai lịch của hắn thật sự có chút thần bí.

Tuy rằng trên danh nghĩa hắn là con nuôi của quản gia, nhưng ngày đó bọn họ đều nhìn đến vị thiếu niên lớn lên bạch bạch nộn nộn ngoan ngoãn thảo hỉ kia là được tiên sinh của bọn họ tự mình tiếp trở về.

Đương nhiên, đối ngoại đều nói là Tổ Vũ cứu tiểu thiếu gia nhà Melved, nhà bọn họ thực cảm kích hắn, lại biết hắn là cô nhi ở Chủ Tinh không nơi nương tựa, dứt khoát liền để quản gia ra mặt nhận nuôi hắn.

Nhưng người trong trang viên đều nhìn ra, thái độ của tiên sinh nhà bọn họ đối với thiếu niên thật không bình thường, ngẫu nhiên có người nhìn thấy bọn họ ở chung, cái loại cảm giác thân cận lại quen thuộc cảm giác này, thấy thế nào đều không giống loại cảm giác nên có đối với một người xa lạ.

Mà thái độ của quản gia đối với vị con nuôi này cũng có chút vi diệu, tuy rằng thực thân cận, nhưng rất nhiều người đều gặp qua hắn gọi vị thiếu niên kia là thiếu gia.

Nhìn sao cũng cảm thấy thân phận của thiếu niên này thực thần bí, hơn nữa bản nhân cũng thường xuyên xuất quỷ nhập thần, muốn thấy một mặt cũng khó.

Cho nên những tiếng nghị luận về hắn liền trở thành đề tài mới, nhưng người có thể làm việc ở chỗ này miệng đều rất nghiêm, cái gì nên nói cái gì không nên nói trong lòng đều rõ ràng, cho dù là lén nghị luận cũng chỉ là người bên trong tự mình thảo luận một chút, chưa bao giờ truyền ra bên ngoài.

Đối với khẩu phong của bọn họ, Cecil rất yên tâm.

Tổ Vũ không biết chính mình đã trở thành nhân vật thần bí xuất quỷ nhập thần hơn nữa thân thế còn không bình thường trong miệng mọi người, những người đó sở dĩ thường xuyên không nhìn thấy hắn, đương nhiên là bởi vì bọn họ nhìn đến chính là tiểu ấu tể Leo a.

Tổ Vũ bình thường không cần dùng hình người đi bộ, hơn nữa hắn hiện tại cũng vội đến chân không chạm đất, căn bản không có thời gian đi dạo xung quanh.

Có bác sĩ Ford hỗ trợ xác thật mang đến cho hắn  không ít tiện lợi, nhưng muốn đem sơ đồ kinh mạch huyệt đạo của người địa cầu toàn bộ thay đổi thành sơ đồ kinh mạch huyệt đạo của người Liên Bang, như cũ vẫn là một đại công trình.

Tương đối may mắn chính là, hiện tại bên trong thân thể của người Liên Bang nhiều ít đều mang theo một chút huyết mạch của người địa cầu, điều này làm cho toàn bộ các chủng tộc khác nhau tại Liên Bang khi đang ở hình người, cấu tạo thân thể hoàn toàn tương đồng, cũng có sự tương đồng nhất định với người địa cầu khi xưa.

Cho nên ít nhất, những huyệt đạo cùng kinh mạch nên có vẫn tồn tại trên cơ thể người Liên Bang, chỉ là vị trí của huyệt đạo cùng kinh mạch sẽ có một chút lệch lạc rất nhỏ, khi tìm tương đối phiền toái.


Cũng may, hiện tại khoa học thập phần phát đạt, ở phương diện so sánh cùng tính toán, bọn họ có thể tìm trí tuệ nhân tạo hỗ trợ.

Phòng nghiên cứu của bác sĩ Ford liền có một đài trí tuệ nhân tạo phụ trách hỗ trợ hắn nghiên cứu, vừa lúc có thể giúp bọn hắn hoàn thành so sánh số bắt chước số liệu.

Thật sự phi thường đỡ tốn công sức.

Hơn nữa tri thức chuyên nghiệp của bác sĩ Ford cũng cung cấp không ít trợ giúp cho Tổ Vũ khi phiên dịch—— tuy rằng điều này cũng dẫn tới việc công pháp sau khi phiên dịch thoạt nhìn càng giống báo cáo y học hơn.

Phần công pháp đầu tiên mới ra lò được đưa đến trên tay Cecil, khi nhìn đến từng dòng từng dòng danh từ chuyên nghiệp kia, lại liên tưởng một chút đến phiên bản tiếng Trung do Tổ Vũ sao chép mà y nhìn đến trước đó, trong lòng y chỉ còn lại có một đống dấu ba chấm.

Hai loại phong cách hoàn toàn bất đồng rốt cuộc làm cách nào xâu chuỗi lại với nhau vậy?

“Xem hiểu không?” Tổ Vũ có chút chột dạ, bởi vì phần nội dung phiên bản Liên Bang này, nếu để hắn đơn độc xem mà nói, thú thật là hắn xem không hiểu.

Cho nên nếu là Cecil cũng xem không hiểu, vậy là xong luôn.

Cecil đương nhiên xem không hiểu những danh từ chuyên nghiệp này đó, nhưng so sánh với nguyên bản, ít nhất phần hiện tại này hắn còn có thể dùng quang não tra một chút ý nghĩa cùng vị trí của những danh từ đó.

Trước mắt Cecil chỉ từng tu luyện dưới hình thái Griffin, thời điểm đang ở hình người lại chưa từng thử qua.

Đảo cũng không phải là không muốn, mà là Cecil cũng không giống Tiểu Griffin dựa vào bản năng thân thể nhớ kỹ lộ tuyến vận chuyển của linh khí, y là dựa vào trí nhớ của chính mình mà nhớ kỹ, cho nên sau khi thay đổi giữa hai loại hình thái, y liền không có biện pháp đem phương pháp tu luyện khi ở hình thái Griffin sử dụng trên hình thái nhân loại.

Hiện giờ có phần công pháp đã trải qua phiên dịch này, y chỉ cần nhớ kỹ những kinh mạch huyệt vị này liền có thể bắt đầu lấy hình người tu luyện.

Hơn nữa công pháp mà các lão bằng hữu của Tổ Vũ sáng tạo đều được phát triển dựa trên phương thức chải vuốt linh khí của hắn, cho nên sau khi luyện phương thức vận chuyển linh khí của hắn lại thay đổi sang các công pháp khác, cũng sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng không tốt nào, ngược lại càng giống như một loại tiến giai, sẽ chỉ làm việc tu luyện trở nên càng thêm thuận lợi.


Cecil tiêu phí một đoạn thời gian rất dài để nghiên cứu phần công pháp đã qua phiên dịch này, trong lúc đó đương nhiên không thể thiếu sự hỗ trợ từ bác sĩ Ford, so với việc lên Tinh Võng tra tư liệu, trực tiếp hỏi bản thân người biên soạn không phải là càng phương tiện sao?

Suy xét đến việc tình huống thân thể y luôn luôn là do bác sĩ Ford phụ trách, cho nên Cecil cũng không  giấu giếm sự tình liên quan đến công pháp, bằng không y cũng sẽ không giới thiệu hắn đến hỗ trợ Tổ Vũ.

Mà vị bác sĩ kia sau khi biết thân thể Cecil đột nhiên chuyển biến tốt đẹp là bởi vì cái gì, đối với những công pháp này đó cũng cảm thấy phi thường hứng thú, sau khi hỗ trợ phiên dịch xong, liền đưa ra hy vọng bàng quan một chút quá trình tu luyện của bọn họ.

—— chính là loại bàng quan có mang theo dụng cụ thiết bị này.

Cecil đảo cũng không có cự tuyệt, thậm chí y vốn cũng không có ý định tư tàng công pháp này, tổ tiên khi xưa có thể ở thời điểm đó mở rộng tu luyện, y đồng dạng cũng có thể, hơn nữa đây là chuyện tạo phúc cho toàn bộ Liên Bang, thận trọng một ít là được.

Cho nên sau khi Cecil giải đọc xong tất cả nội dung của bản công pháp đã được phiên dịch này, đồng thời nhớ kỹ lộ tuyến vận chuyển mới của linh khí, lần đầu tiên y lấy hình người bắt đầu tu luyện, là ở trong bác sĩ Ford phòng nghiên cứu, trên người còn dán tấm cảm ứng, chung quanh cũng bày đủ loại dụng cụ, bác sĩ điều khiển những dụng cụ đó tùy thời chuẩn bị đem tình huống của y ký lục xuống.

Quản gia cùng Tiểu Griffin ở bên ngoài bàng quan, Tổ Vũ thì ở tại bên người Cecil, thời khắc chuẩn bị nếu Cecil tình huống không đúng, liền lập tức đánh gãy y tu luyện.

Cũng may loại tình huống này cũng không có xuất hiện, Cecil thực thuận lợi liền hoàn thành lần đầu tiên tu luyện dưới hình thái nhân loại, hơn nữa thời gian cũng không ngắn hơn so với hình thú.

Toàn bộ quá trình, bác sĩ đều phi thường hưng phấn nhìn những dụng cụ của hắn biểu hiện các loại số liệu, bộ dáng lải nhải nửa điểm cũng không thấy vẻ nghiêm cẩn ngày thường.

Tổ Vũ tò mò thò lại gần liếc mắt nhìn một cái, đáng tiếc những icon cùng đường cong này đó hắn đều xem không hiểu, chỉ là có chút kinh ngạc linh khí thế mà cũng có thể bị dụng cụ dò xét ra tới.

Bác sĩ thấy hắn tò mò, liền chỉ vào một cái màn hình trong đó cho hắn xem: “Ngươi xem sơ đồ năng lượng này, quanh thân tiên sinh cũng không có phản ứng thể lượng, hiển nhiên thứ như linh khí này khi ở trong bầu khí quyển cũng không thể bị nhìn thấy, nhưng sau khi chúng tiến vào nhân thể, tựa hồ liền biến thành một loại hình thức tồn tại khác, phản ứng năng lượng sẽ trở nên tương đối rõ ràng, có thể bị dụng cụ đo được.”

Trong màn hình Cecil chỉ là một cái hư ảnh, càng thêm rõ ràng chính là năng lượng giống nhau dòng máu mà lưu động trong thân thể y.


“Chúng ta thông qua màn hình này, có thể quan khán một cách hoàn chỉnh đồng thời ký lục xuống phương thức lưu động của linh khí trong cơ thể tiên sinh, có nó, lại có loại năng lượng phát sinh khi tu luyện này, liền có thể dựa theo sơ đồ huyệt vị mà đối chiếu.”

Bác sĩ thực hưng phấn, công pháp này nếu được mở rộng ra ngoài, chính là phúc âm của những người bệnh cấp bậc gien cao mắc chứng gien hoại tử, rất nhanh thôi, bóng ma tử vong bao phủ trên bầu trời Liên Bang sẽ không bao giờ có thể nguy hại đến bọn họ nữa.

Tổ Vũ không muốn đả kích hắn, nhưng hắn vẫn mở miệng: “Không phải tất cả mọi người đều có thể tu luyện, này cần xem ngộ tính cùng căn cốt.”

Trước kia ở trên địa cầu, Tổ Vũ trong quá trình tìm kiếm đồng bạn đã gặp qua ngàn ngàn vạn vạn sinh linh, cuối cùng chỉ tìm được mấy con đã khai linh trí, mà trong những yêu quái đã thành tinh đó có một số sau khi nảy sinh tình cảm với nhân loại cũng sẽ nghĩ tới chuyện cho người bọn họ yêu cùng nhau tu luyện cùng nhau trường sinh, nhưng cuối cùng lại đều không có thành công.

Cho nên khi đó Tổ Vũ liền hoài nghi, nếu không phải là nhân loại thật sự không có biện pháp tu luyện, thì chính là công pháp của hắn cùng công pháp được phát triển từ công pháp của hắn đều chỉ thích hợp cho yêu quái tu luyện, không thích hợp cho nhân loại.

Bằng không liền tính là mèo mù đụng phải chuột chết, thì cũng nên có một hai nhân loại thành công tu luyện làm ví dụ mới đúng, nhưng theo hắn biết thì một người đều không có, bọn họ liền thao tác cảm ứng linh khí cơ bản nhất đều làm không được.

Mà muốn cảm ứng được linh khí, trừ bỏ người có ngộ tính đặc biệt tốt, thì những người bình thường khác chỉ sợ ba bốn năm cũng không nhất định có thể thành công, nếu tư chất lại kém một ít thậm chí vĩnh viễn đều không thể tu luyện.

Cho nên toàn dân tu luyện gì gì đó, hẳn là không có khả năng.

Bác sĩ thật ra rất lạc quan: “Ta đã tra qua tư liệu của mấy ngàn năm trước, phát hiện lúc ấy những người có thể tu luyện đều là người vốn dĩ bản thân đã có năng lực cường đại, tỷ như như là tộc Griffin, không có một ai là không thể tu luyện, cho nên ta cho rằng  ngộ tính mà ngươi nói cùng căn cốt rất có thể là có quan hệ với cấp bậc gien.”

Tỷ như cấp bậc gien càng cao, căn cốt cũng liền càng tốt.

“Mà hiện tại những người không thể chữa khỏi chứng gien hoại tử đều là người có cấp bậc gien quá cao, nếu để cho bọn họ tu luyện công pháp này nói không chừng đều có thể thành.”

Công pháp là Hải Nhã để lại cho con cháu đời sau, cũng chính là Cecil, y muốn sử dụng như thế nào Tổ Vũ cũng không có ý kiến, cho nên nghe bác sĩ nói như vậy hắn cũng không cảm thấy thế nào, chỉ cần không bại lộ thân phận yêu quái của chính mình thì hết thảy đều dễ nói.

“Hơn nữa phương thức mà linh khí tồn tại cũng rất thú vị, đáng tiếc ta không phải chuyên viên nghiên cứu nguồn năng lượng, bằng không cẩn thận nghiên cứu một chút nguồn linh khí, nói không chừng có thể phát hiện một loại nguồn năng lượng thanh khiết.”

Nghe vậy giống như cũng thật không tồi, bất quá Tổ Vũ cảm thấy khả năng không lớn: “Linh khí thiên địa là dựa vào thảm thực vật sinh ra, nơi có thảm thực vật đông đúc linh khí cũng nhiều, nhưng loại nhiều này lại không phải nhiều đến nỗi có thể khai phá thành nguồn năng lượng, nếu quá tham, sẽ chỉ khiến địa phương mất đi linh khí dần dần trở nên hoang vu, cuối cùng biến thành tử địa.”

Bác sĩ nghe hắn nói xong, thầm nghĩ khó trách trước kia không ai làm như vậy, sợ là đã sớm biết không được.

Cũng may hắn cũng chỉ là tùy tiện nói, nếu không được, cũng liền buông xuống.


Cecil tu luyện giằng co ba cái giờ, tại lúc đó Tiểu Griffin cảm thấy nhàm chán muốn cùng Tổ Vũ đi ra ngoài chơi, nhưng lúc này Tổ Vũ còn phải nhìn chằm chằm Cecil, đi không được, chỉ có thể để Tiểu Griffin tự mình đi chơi.

Tiểu Griffin do dự giữa việc ở lại nơi này bồi Tổ Vũ phát ngốc cùng với đi ra ngoài chơi thuận tiện ăn chút điểm tâm, cuối cùng vẫn là lựa chọn để quản gia hỗ trợ đem đồ chơi cùng điểm tâm lấy lại đây, nó muốn ở chỗ này chơi.

Quản gia cười ha hả tỏ vẻ hắn có thể chuẩn bị nhiều chút điểm tâm lại ngâm một bình trà hoa cỏ mang lại đây, mọi người cùng nhau uống trà ăn điểm tâm.

Vì thế chờ Cecil từ trong tu luyện tỉnh lại, nhìn đến chính là cảnh bọn họ vây quanh một cái bàn tròn nhỏ lâm thời chuyển đến ăn ăn uống uống vừa nói vừa cười, ngay cả bác sĩ cũng không thể ngăn cản được sự dụ hoặc của điểm tâm, rời đi đống dụng cụ đo lường của hắn.

Tại một khắc kia, Cecil thật sự cảm thấy hụt hẫng.

Thẳng đến khi Tổ Vũ ngẩng đầu nhìn về phía y, thấy y tỉnh lại liền cười hướng về phía y vẫy tay: “Mau tới đây, hôm nay trà hoa cỏ mà Al ngâm cùng với điểm tâm đều ngon cực kỳ, ta để dành riêng cho ngươi một phần.”

Cecil toàn thân buông lỏng, yên lặng từ trên đệm mềm đứng dậy, đi qua, gia nhập vào đội ngũ uống trà ăn điểm tâm.

Tổ Vũ một bên đem điểm tâm để dành đặt trước mặt y, lại rót trà nóng cho y, một bên hỏi: “Cảm giác thế nào?”

“Cùng lúc trước tu luyện không sai biệt lắm.”

“Kia có vị trí nào không thoải mái hay không? Chính là vị trí của các huyệt đạo ấy?”

Cecil cảm thụ một chút: “Không có.”

Tổ Vũ lúc này mới yên lòng: “Không thành vấn đề liền tốt, xem ra nội dung chúng ta phiên dịch không có bị lỗi, ngươi về sau lúc tu luyện cần chú ý nhiều một chút, có chỗ nào không thoải mái nhất định phải nói.”

Cecil gật gật đầu, ăn xong một khối điểm tâm Tổ Vũ để phần cho y, nhưng kỳ thật y cũng không thích bánh ngọt cho lắm.

Bất quá lúc này ăn lên, hương vị tựa hồ cũng không tệ lắm.

Uống một hớp trà hoa cỏ hương khí phác mũi, Cecil tới gần Tổ Vũ, nhẹ giọng nói: “Ngươi chuẩn bị một chút, buổi chiều chúng ta đi làm gien kiểm tra đo lường.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.