Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 52


Đọc truyện Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! – Chương 52

Bỏ qua phương thức chế tác ngọc giản, tiếp đến chính là nội dung chủ yếu mà hắn muốn tìm.

Muốn lưu trữ nội dung vào bên trong ngọc giản rất dễ dàng, kì thật chỉ cần đem thần thức chứa nội dung muốn lưu phóng vào trong ngọc giản là được, như vậy, người xem ngọc giản cũng có thể phần nào cảm nhận được ý tưởng của người lưu trữ nội dung.

Bất quá nếu như thần thức không đủ cường đại mà nói, không chỉ không ghi được nội dung vào trong ngọc giản, mà còn có thể tự tổn thương chính mình, đồng dạng, muốn xoá bỏ nội dung được ghi trong ngọc giản, bản thân ngươi liền phải mạnh hơn so với người ghi chép nó.

Tổ Vũ phán đoán một chút nội dung được tiếp thu trước đó, xác định thần thức của bản thân so với thần thức lưu lại trong ngọc giản mạnh mẽ hơn nhiều, liền yên tâm.

Sau đó, Tổ Vũ thấy được một dòng ghi chú khiến hắn tức đến mức mặt đều đen.

Tại khúc cuối phần nội dung tương quan đến ngọc giản có một cái ghi chú, phi thường rõ ràng mà tỏ vẻ, nếu muốn xoá bỏ nội dung trong ngọc giản, người thực hiện còn phải phi thường tinh thông về vận dụng thần thức, giỏi về các thao tác tinh tế, nói cách khác, nếu không có đầy đủ các yếu tố này, một khi động tay xoá nội dung bên trong, sẽ đem những thứ trong ngọc giản xoá sạch.

Không quá tinh thông vận dụng thần thức, càng không tinh thông về các thao tác sử dụng thần thức một cách tinh tế tỉ mỉ, Tổ Vũ lập tức tỏ vẻ:”……”

Chọc hắn tức đến mức thiếu chút nữa đem notebook trong tay ném văng.

Vốn dĩ Tổ Vũ còn nghĩ sau khi đem đống hình ảnh minh họa đó xoá rớt lại giao cho Cecil là được, phải biết rằng ngọc giản không chỉ cung cấp nội dung cho người đọc, nó còn đề cao khả năng lý giải đối với nội dung trong ngọc giản, về điểm này, không phải thứ mà các loại ghi chép bằng văn tự thông thường có thể so sánh được.

Hiện tại hình ảnh tạm thời không thể xoá, nếu không cẩn thận đem những thứ khác cũng xoá mất thì phải làm sao bây giờ? Công pháp hắn còn có thể dạy cho Cecil, thế nhưng mấy cái luyện khí luyện đan gì đó hắn một chút cũng không biết. Vốn tính toán trực tiếp đưa ngọc giản cho Cecil để y tự học, hiện tại chỉ có thể từ bỏ.

Chuyện tổ tông gây ra, không thể tìm con cháu tính sổ, đã thế còn phải hỗ trợ người ta học hành, nghĩ kiểu gì cũng thấy nghẹn khuất.

Tổ Vũ rất muốn trực tiếp sao chép một phần rồi ném cho Cecil là xong chuyện, thế nhưng công pháp bên trong có một số nội dung tương đối thâm ảo, ngay cả hắn cũng không nhất định có thể hiểu được hoàn toàn, càng miễn bàn đến Cecil một ngoại tinh nhân.

Hơn nữa có nhiều chữ như vậy, chép lại có chút phiền toái.

Nhưng là hiện tại mỗi khi nhìn đến mặt của Cecil hắn liền nhớ đến mấy bức vẽ đó, nhớ đến mấy bức vẽ đó liền toàn bộ yêu đều không ổn, bắt hắn đến dạy Cecil, độ khó có điểm lớn.

Nhưng hứa cũng hứa rồi, hiện tại cũng không đổi ý được, huống hồ nó còn liên quan đến tính mạng của Cecil.

Hắn rối rắm vài ngày, cuối cùng khuất phục, chấp sp nhận sự thực bản thân không thể cho y thấy những hình ảnh đó, vậy nên chỉ có thể tự mình đến dạy.


“Ta sau khi xem xong ngọc giản liền phát hiện, lấy năng lực lý giải hiện tại của ngươi có khả năng xem không hiểu, hơn nữa ngươi vẫn chưa có linh khí, vậy nên nền móng vẫn là để ta đến dạy đi. ”

Cecil dĩ nhiên là phát hiện ra mấy ngày nay biểu tình của Tổ Vũ có điểm kì lạ, cho dù là thời điểm ở hình thái ấu tể, khi nhìn đến y cũng đều là bộ đang biệt biệt nữu nữu, đôi mắt cũng lia khắp nơi không chịu đặt trên người y, đôi khi còn lộ ra bộ dáng chết tâm, sống không còn gì luyến tiếc.

Sự khác thường này quá mức rõ ràng, ngay cả quản gia cũng lén hỏi y có phải hay không Leo thiếu gia làm gì sai sợ bị y phạt.

Phạm sai lầm thì không, thế nên phỏng chừng là ngọc giản kia có chỗ không đúng.

Bằng không vì sao mới đầu Tổ Vũ vô cùng tích cực muốn đem ngọc giản đưa cho y, về sau lại ngay cả một câu đều không đề cập tới?

Có đôi khi Cecil nhắc tới một câu, hắn liền sẽ giống như mèo bị giẫm phải đuôi, tức tốc đem đề tài chuyển dời sang chuyện khác.

Cũng không biết ngọc giản kia rốt cuộc có thứ gì, lại khiến hắn để ý như vậy.

Bất quá nếu Tổ Vũ đã để ý đến thế, vậy Cecil vẫn nên đừng hỏi thì tốt hơn.(Lời con Shuu: Đây là thông báo dành riêng cho các bạn đọc truyện “Không xong!

Ngủ quên rồi!!!” trên các web khác ngoài wattpad, bởi dạo gần đây mình thấy lượt đọc ít quá nên từ giờ mình sẽ chỉ đăng chương mới khi lượt đọc đạt mốc 400 trở lên nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~ Thân ái chào tạm biệt╰(*”3″*)╯♡)

Y vui vẻ đồng ý lời đề nghị của Tổ Vũ, để hắn đến dạy mình học tập công pháp.

Công pháp gia truyền của một nhà Hải Nhã là , nội dung là do Hải phụ sau khi học cách hấp thụ linh khí từ chỗ Tổ Vũ, lại căn cứ vào hướng đi của linh khí Tổ Vũ dạy hắn tăng thêm chút sửa chữa mà sáng tạo thành.

Hoặc là nên nói, công pháp mà các yêu quái tại Hoa Hạ vẫn tu luyện đều bắt nguồn từ chỗ Tổ Vũ.

Cho nên dù trước đó Tổ Vũ đã dạy Cecil phương thức điều hành linh khí đi chăng nữa, cũng không hề ảnh hưởng đến việc y học .

Bước đặt nền móng đầu tiên chính là làm Cecil nhớ kĩ lộ tuyến vận chuyển của linh khí.

Về chuyện này Tổ Vũ vẫn luôn thuần thục, hơn nữa hắn cũng đang dạy dỗ Tiểu Griffin, hiện tại chẳng qua là nhiều thêm một con lớn mà thôi.

Nha, quên nói, bởi vì Tổ Vũ không quá muốn nhìn thấy mặt của Cecil, thế nên hắn yêu cầu y trong quá trình học tập phải luôn bảo trì hình thú.


Ngay cả lý do hắn cũng nghĩ kĩ rồi, vô cùng dõng dạc mà nói:”Trước kia đối tượng dạy dỗ của ta vẫn luôn là mấy tiểu yêu chưa hoá hình, muốn đặt nền móng cho hình người như thế nào, ta không quen dạy. ”

Cecil không có phàn nàn gì, Tổ Vũ bảo phải làm thế nào y liền làm thế đó.

Chỉ là tu luyện là một việc với cùng tốn thời gian, một khi tiến vào trạng thái, không đến mấy giờ thì đừng nghĩ đến chuyện đi ra, mà đối với việc đặt nền móng, có thể thành công trong mười ngày nửa tháng đã gọi là thiên phú dị bẩm.

Mà Cecil lại là một người bận rộn, nhất là gần đây, đặc biệt đặc biệt bận, cho nên y không thể dành ra thời gian theo Tổ Vũ tu luyện.

Sau đó, Tổ Vũ liền đem chính mình hố.

Bởi vì Cecil bận quá, mà Tổ Vũ lại không muốn cùng Cecil đơn độc ở chung, không chủ động đi thư phòng tìm y, thế nên địa điểm họ dùng để bàn về việc này là ở nhà ăn, hơn nữa còn là tại bữa sáng.

Gần nhất thời gian ngủ của Tiểu Griffin đã ngắn lại, hơn nữa bởi vì bọn họ vẫn luôn dậy sớm, thế nên nó cuối cùng cũng có thể cùng Cecil – người gần đây chỉ có bữa sáng là có thể ăn ở nhà- dùng bữa sáng.

Mà ba người bọn họ tụ lại một chỗ, thì sao có thể thiếu quản gia.

Cho nên tại thời điểm bọn họ đang bàn luận xem nên tuyển thời gian nào để tu luyện thì quản gia ở bên cạnh liền đề ra một câu.

“Vậy, không thì chọn thời gian nghỉ ngơi của tiên sinh thì sao?”

Không phải, ngươi từ từ đã!

Thời gian nghỉ ngơi? Cecil ngoại trừ lúc ngủ thì làm gì còn thời gian nghỉ ngơi? Những lúc khác y đều ngâm mình trong thư phòng làm việc đó có được không?!

Cho nên ngươi nói thời gian nghỉ ngơi là khi nào?

“Thời điểm Leo thiếu gia dạy Ruin thiếu gia không phải là lúc nó đang ngủ sao? Như vậy vừa không làm chậm trễ công tác của tiên sinh, vừa không cần chọn thời gian khác, không phải sao?”

Tổ Vũ mở to hai mắt, như vậy ý quản gia là, muốn hắn cùng Cecil buổi tối ngủ cùng nhau?


Ngại quá, đoán đúng rồi~

Quản gia hứng thú bừng bừng nói:”Trước đó tiên sinh có nói, thời điểm ngủ trưa cùng hai vị thiếu gia cảm thấy rất thoải mái, tinh thần cũng tốt, vậy chi bằng trước hết các ngươi cứ ở chung một chỗ. ”

Đây là muốn hắn sang phòng Cecil ngủ, hay là Cecil sang phòng của hắn cùng Tiểu Griffin ngủ đây?

Đương nhiên chuyện Cecil chuyển sang là không có khả năng.

Quản gia tiếp tục lên kế hoạch:”Vừa lúc ta cũng muốn đem phòng của hai vị thiếu gia chuyên tu lại một chút. ”

Phòng của các thiếu gia là cố ý chuẩn bị cho ấu tể, nếu là trước kia thì phi thường thích hợp, nhưng hiện tại thân phận thật của Tổ Vũ đã hấp thụ ánh sáng, căn phòng này liền không còn thích hợp như vậy nữa, đặc biệt là hiện tại Tổ Vũ không cho quản gia giúp hắn tắm rửa, quản gia liền dứt khoát đem chuyện tắm rửa cho Tiểu Griffin giao cho hắn, bồn tắm trong phòng tắm tuy thích hợp cho ấy tể sử dụng, nhưng đối với người trưởng thành lại không thoải mái như vậy.

Quản gia muốn đem phòng tắm sửa lại, đem cái bồn tắm lớn hơn có chức năng mát xa thay vào, nghĩ hẳn là Leo thiếu gia sẽ thích.

Hơn nữa phong cách của phòng ấu tể có chút quá đáng yêu, cho nên phong cách chỉnh thể phải thay đổi chút, gia cụ cũng muốn đổi một lượt, phải khiến cho hai vị thiếu gia mặc kệ là dùng hình thái gì cũng cảm thấy thoải mái mới được.

Ngay từ đầu quản gia đã muốn đem phòng ấu tể sửa lại, chỉ là nội dung hơn nhiều, trong lúc tu sửa không thích hợp cho người ở, quản gia còn đang không biết đem bọn họ đến phòng nào ở tạm mới thích hợp.

Hiện tại thực ra liền vừa lúc.

Nhưng Tổ Vũ không thích đề nghị này một chút nào, hắn mới không muốn cùng Cecil ở chung một phòng hơn nữa còn ngủ chung một giường!

Hắn phải đem ý niệm này của quản gia xoá bỏ, cho dù bắt hắn chạy qua chạy lại giữa hai phòng vẫn còn hơn là bắt hắn cùng Cecil ở chung một chỗ a!

Nhưng không chờ hắn mở miệng, quản gia liền nói tiếp:”Đúng rồi, qua hai ngày nữa khoang thực tế ảo sẽ được chuyển tới, Leo thiếu gia cảm thấy nên đặt trong phòng hay chọn một phòng khác thì thích hợp?”

Vừa nghe đến khoang thực tế ảo, lực chú ý của Tổ Vũ đã bị dời đi.

Buột miệng liền nói:”Đặt trong phòng!”

Lúc sau mới kinh nhạc phát hiện ra đây không phải lúc để thảo luận cái này.

Sau đó quản gia liền đánh nhịp:”Vậy đặt ở gian bỏ trống bên cạnh đi, vốn dĩ ta còn muốn đợi khi nào hai vị thiếu gia đi học sẽ biến nó thành thư phòng nhỏ, hiện tại trước cứ dùng để đặt khoảng thực tế ảo, thuận tiện liền gọi người đến thiết kế lại một chút. ”

Cecil nhìn nhìn Tổ Vũ, người kia mặt đầy vẻ có chuyện muốn nói nhưng phun không ra, cố tình quản gia sau khi nói xong liền quay người đi cho người dọn dẹp phòng, thuận tiện lại chọn lựa gia cụ mới, hoàn toàn không cho Tổ Vũ cơ hội mở miệng.


Chờ đến khi Tổ Vũ rốt cuộc có cơ hội cùng quản gia nói chuyện này, đồ đạc của hắn cùng Tiểu Griffin đã bị chuyển dời tới phòng của Cecil, đương nhiên cũng không phải toàn bộ, chỉ là một chút y phục nhỏ cùng chăn nhỏ gối nhỏ bọn họ quen dùng,…thôi.

Mà sở hữu động lực vô hạn quản gia đã phi thường hiệu suất, cho người đem đồ đạc còn lại di dời sang chỗ khác, dọn trống phòng ấu tể, hơn nữa còn có người mấy chuyên tu ở bên trong bận việc.

Cho nên, việc Tổ Vũ cùng Cecil phải ở chung một phòng đã trần ai lạc định, muốn đổi cũng không đổi được.

Trừ phi là Tổ Vũ có thể nói ra một lý do thuyết phục khiến quản gia đồng ý cho hắn đi ở phòng cho khách.

Nhưng nghĩ thôi cũng biết việc này quản gia sẽ không đồng ý, tại trang viên quả thật có rất nhiều phòng cho khách, thế nhưng những phòng đó đều được thiết kế bên rìa nhà chính, cách nơi sinh hoạt chính rất xa, quản gia không có khả năng để cho bọn họ đến đó ở.

Tổ Vũ muốn một mình qua ở cũng không thể, trước không nói Tiểu Griffin không chịu rời khỏi hắn, ngay cả chính hắn hiện tại vẫn là người không có hộ khẩu a, nếu thật sự qua ở, họ muốn giải thích cho những người khác việc trong gia viên bỗng nhiên nhiều thêm một người xa lạ như thế nào?

Đã thế hắn còn là người xa lạ từ cửa lớn tiến vào nữa.

Đừng đùa, cho dù những người này đều là người của Cecil, cũng đủ tín nhiệm, nhưng thứ nên bảo mật vẫn cần phải bảo mật.

Cho nên, cuối cùng Tổ Vũ vẫn phải cùng Tiểu Griffin dọn vào phòng Cecil.

Hiện tại, chỗ duy nhất có thể an ủi hắn chính là hắn không phải một mình dọn qua.

Ít nhất còn có Tiểu Griffin bồi hắn không phải sao?

QAQ

Tác giả có lời muốn nói:

Tổ Vũ: Vừa mới nhìn một đống xuân cung đồ vẽ hắn và Cecil, quay đầu liền phải cùng y ở chung một chỗ.

Cecil: Ở cùng nhau không tốt sao? Dù sao thì sau này cũng sẽ ở cùng nhau.

Tổ Vũ: Cúc hoa căng thẳng.

……………

*Lời con Shuu: Mọi người nghĩ sao về việc học lại một năm rồi thi lại? (ỌvỌ)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.