Đọc truyện Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh) – Chương 3: Bước đầu khổ tu
Trần Duyên bước nhanh về động phủ mở ra hộ pháp đại trận rồi vào phòng tu luyện. Hắn đã gấp đến mức không chờ được nữa.
Đầu tiên mở “Hóa Mộc Quyết”, tầng thứ nhất pháp quyết không nhiều nên chỉ sau nữa ngày đã học thuộc nhưng lại quá thâm ảo, Trần Duyên hầu như không hiểu gì.
“Hóa Mộc Quyết” chia làm chín tầng, tầng đầu đại thành có thể khiến chân nguyên cô đặc lại trở nên tinh thuần 5 thành. Còn những tầng khác thì khi nào đại thành thì tầng tiếp theo mới xuất hiện.
-Hừ lão gia hỏa này rõ ràng không có tu luyện nên không biết được tầng trên như thế nào mà lại giả đò cao minh.
Trần Duyên thở dài hoàn toàn bái phục sự lưu manh của lão ngoan đồng này.
Tiếp theo đọc điều kiện để tu luyện pháp quyết thì chợt ngớ người. “Hóa Mộc Quyết” cần tu luyện ở nơi mộc hệ linh khí nồng đậm, nhưng nồng đậm đến mức nào thì pháp quyết khá tốt bụng có ghi hẳn vào đó. Cần 1 cây linh thảo cấp 1 mộc thuộc tính Giáp đẵng, đọc tới đây thì Trần Duyên muốn hỏi thăm tổ tiên kẻ viết ra cuốn pháp quyết này vài lần.
-Sao không đi ăn cuớp luôn đi 1 cây linh thảo cấp 1 thấp nhất là bính đẳng mà đã 5 khối hạ phẩm linh thạch, mà hàng tháng luyện khí đệ tử chỉ có 1 khối hạ phẩm linh thạch. Còn hắn có sư phụ chống lưng mỗi tháng cũng chỉ có 3 khối hạ phẩm linh thạch.
Mà phẩm chất được chia làm 5 cấp, mỗi cấp chia làm Bính, Đinh, Ất, Giáp (được áp dụng cho linh thảo, vũ khí, công pháp, yêu thú, thiên phú v…v…) .
Cấp 1 dành cho Luyện Khí kì, cấp 2 dành cho Trúc Cơ kì, cấp 3 là Kim Đan kì, cấp 4 là Nguyên Anh kì, còn cấp 5 đó chỉ là trong truyền thuyết hắn tình cơ từ trong 1 cuốn cổ thư biết được.
Mà mỗi lần từ Bính lên Đinh lên Ất lên Giáp thì tiêu tốn gấp 5 lần mà còn chưa tính đến sự quý hiếm của chúng có khi lên gấp 10 lần.
Một cây linh thảo cấp 1 Mộc thuộc tính Giáp đẵng đã gần bằng 1 Một cây linh thảo cấp 2 Đinh đẵng rồi ít nhất cần 600 khối hạ phẩm linh thạch. Với mỗi tháng 3 khối hạ phẩm nguyên thạch bọ của Trần Duyên thì không biết năm nào tháng nào hắn mới gom đủ tiền nữa.
Trong lúc Trần Duyên đang vò đầu bức tai không biết làm gì thì một ý nghỉ chợt hiện ra tiến vào Hắc Lâm câù may, nhưng ý nghỉ vừa sáng lên liền bị dập tắt.
Đừng có giỡn chơi, với thực lực của Trần Duyên chơi đùa với 1 số mãnh thú thì còn được. Cấp 1 yêu thú đã có thực lực ngang với Luyện Khí kì đã tu luyện ít nhất là tiểu thành công pháp và pháp quyết rồi. Với cỡ như Trần Duyên 10 tên cũng không đủ cho 1 con yêu thú giết nữa.
Đang trong lúc rối rắm thì truyền tin phù bay tới đó là của sư phụ.
-Duyên nhi tới động phủ cuả ta.
Nghe vậy Trần Duyên cố gắng dẹp hết mọi suy nghĩ trong đầu lấy lại tư thái bình thản hằng ngày bước ra. Trần Duyên biết sư phụ vì lo chữa trị cho mình đã phải chạy hết Đông Tây Nam Bắc tìm đủ đường Trần Duyên không muốn mang bộ mặt uể oải tới gặp lão nhân gia.
Khi tới gần cửa động phủ vẫn là giọng nói quen thuộc, cũng tự động đi vào.
-Trần Duyên thỉnh an sư phụ.
-Ngươi có điều gì phiền não sao.
Lão cười như không cười.
-Sư phụ đồ nhi không có.
Trần Duyên thẳng thừng chối.
-Không cần phải chối vội.
Nói rồi lão ném 1 bụi cây về phía này.
Trần Duyên vội vàng nhận lấy. Hắn trố mắt nhìn.
-Sư phụ, cái này…
Lão phất tay ngắt lời hắn.
-Không cần phải nói, ta đã nghe nhị sư bá của ngươi nói hết rồi. Cây linh thảo này tài nguyên phụ trợ cuối cùng ta đưa cho ngươi, từ giờ cho đến Trúc Cơ kì ngươi tự lo đi ta sẽ không thêm bất cứ tài nguyên nào cho ngươi nữa.
Mặc dù là nói vậy Trần Duyên biết sư phụ không muốn tỏ ra mềm lòng trước mặt hắn.
Lần nay nếu thành công thì sẽ có khả năng tự kiếm linh thạch, còn thất bại thì chết thôi những linh thạch sau đó còn cần sao?
-Được rồi ngươi đi đi.
Lão giã thở dài ra lệnh trục khách.
Khoé mắt Trần Duyên cay cay, rồi bỗng nhiên quỳ xuống đầu đập mạnh xuống đất.
-Sư phụ! Đời này kiếp này nếu đệ tử không thể phụng hiếu cho lão nhân gia ngài thì nguyện kiếp sau cũng muốn trở thành đệ tử phụng hiếu cho sư phụ.
Lão giã quay mặt vào trong như không muốn ai thấy mặt mình vào lúc này, hồi lâu sau lão chỉ Ừm 1 tiếng.
Nghe vậy Trần Duyên dập đầu 3 lần xuống đất máu đỏ tươi rồi bước ra, trên mặt thể hiện rõ sự quyết tâm không thể lay chuyển.
-Duyên nhi, lần này là sinh hay tử thì tùy thuộc vào nguơi rồi.
Lão thở dài thầm nói.
Bước nhanh về phía động phủ, Trần Duyên liền bước vào phòng tu luyện tẩy uế sạch sẽ trên cơ thể tinh lực tràn đầy rồi trồng bụi linh thảo xuống đất kế bên bồ đoàn.
Bụi linh thảo đó là Tam Diệp Thảo mỗi nhánh có 1 lá, khi đủ 3 nhánh thì sẽ trở thành Giáp đẵng. Là loại đứng đầu trong cấp 1 linh thảo có tác dụng bình tâm dưỡng khí trong lúc tu luyện.
Trần Duyên ngồi xuống tĩnh tọa nhưng không tu luyện ngay mà lĩnh ngộ pháp quyết. Lần ngồi xuống này vậy mà đã 5 ngaỳ trôi qua dù tu hành nhưng mới Luyện Khí kì thì chỉ giỏi chịu đựng hơn người thường thôi, vẫn phải ăn cơm uống nước mới sống được.
Trần Duyên mở mắt ra liền vội vàng lấy bình đan dược lấy ra 1 viên Ích Cốc đan cho vào miệng. Ích Cốc đan giúp cho tu sĩ nhịn ăn uống trong 3 ngày.
Trừ thân phận lệnh bài, cấp 1 pháp bảo Bính đẵng và đạo bào chỉ phát 1 lần ra, thì mỗi tháng đệ tử luyện khí kì được nhận 1 viên hạ phẩm linh thạch và 1 bình 3 viên Ích Cốc đan
Trần Duyên nhờ có sư phụ được nhận gấp 3 bình thường. Mà còn có thêm túi trữ vật đồng thời được mở động phủ, 2 đặc quyền này chỉ có ở trên thân tu giả Trúc Cơ kì mới có, xung quanh chúng đệ tử đặt cho rất nhiều biệt danh như: quần là áo lược, tiểu bạch kiểm v…v….
Mỗi lần nghe vậy Trần Duyên cũng đều không tức giận nói laị:”đầu thai cũng phải có bãn lĩnh, ai bảo các ngươi không bằng ta. Ta khuyên các ngươi về nhà tập luyện vài lần nâng cao bản lĩnh đi”.
Sau khi tĩnh tâm Trần Duyên đã hoàn toàn lĩnh ngộ tầng thứ nhất của “Hóa Mộc Quyết”, hắn vận công miệng lẵm nhẵm pháp quyết hút từ từ từng tia mộc linh khí Tam Diệp Thảo vào cơ thể.
Từng tia linh khí đi qua kinh mạch vào đan điền, chẳng mấy chốc đan điền của Trần Duyên trở nên căn tràn. Đây chính là lúc quyết định, chỉ khi đan điền hết chỗ chứa thì mới có thể áp súc linh khí. Hắn liền vận pháp quyết bổng nhiên đan điền ép chặt lại nén số linh khí nhỏ đi so với trước đây. Quá trình này đau đớn như chết đi sống lại, hắn vẫn cắn răng chịu đựng.
Cuối cùng cũng xong Trần Duyên có cảm giác như mình vừa dạo qua Quỷ Môn Quan 1 lần. Sau khi kiểm tra cơ thể thì không có bất kì điều gì xảy ra, khi kiểm tra đến đan điền thì thấy linh khí tinh thuần hơn rất nhiều.
Rồi Trần Duyên vui mừng chợt nhận ra chân khí bị cô đặc lại khiến đan điền chứa được nhiều linh khí hơn bình thường.
-Vậy khi “Hóa Mộc Quyết” tầng 1 đại thành thì đan điền của hắn như là lớn ra 5 thành. Nhưng mà đây là chân khí vừa tinh thuần vừa cô đặc thì diệu dụng rất nhiều không phải lớn thêm 5 thành có thể so sánh.
Trần Duyên ngồi xuống cố vượt qua cơn đau tiếp tục nít đầy đan điền của mình, cho tới khi đan điền của hắn ngập tràn linh khí tinh thuần mới thôi.
Trần Duyên đứng dâỵ thỏa mãn nhìn qua bụi Tam Diệp Thảo đang mừng thầm thì chợt phát hiện ra bụi cây đã xuống sắc, rõ ràng là do mình hút đi mộc linh khí của cây.
Mặc dù sự thay đổi đó là rất nhỏ, hắn biết linh thảo cũng hấp thu linh khí, hắn lấy trong túi trữ vật ra 2 viên hạ cấp linh thạch để duới gốc cây.
Trần Duyên lấy “Khô Mộc Tiểu Pháp” từ trong túi trữ vật ra bắt đâù tu luyện. Lâu lắm rồi mới có tâm trạng thoải mái thế này, nhân lúc rèn sắt khi còn nóng Trần Duyên muốn luyện luôn công pháp.
“ Khô Mộc Tiểu Pháp” công pháp loại luyện thể, khi sử dụng da dẻ bên ngoài co rút lại chia làm 2 tầng ngoại luyện và nội luyện. Ngoại luyện làm cho cơ thể cứng cáp tăng sức mạnh vật lí nắm đấm như búa tạ, ngón tay như mũi giáo, cơ thể như thiết giáp. Nội luyện tôi luyện cốt cách cứng cáp, nội tạng trở nên đàn hồi chịu đựng nhiều đòn tấn công của đối thủ. Phụ trợ là tăng cảm ứng đối với mộc linh khí.
-Đây rõ ràng là công pháp hoàn mĩ đồng thời còn tuyệt phối với “Hóa Mộc Quyết” nếu như vậy thì ta không cần phải tu luyện thêm công pháp nào của Luyện Khí kì nữa.
Trần Duyên thầm nghĩ.
Điều kiện để tu luyện “ Khô Mộc Tiểu Pháp” tiên quyết phải là chân khí phải tinh thuần hơn 2 thành, sau đó cần ngâm trong bồn pha Hắc Phong Độc.
-Quên mất phải đợi chân khí tinh thuần 2 thành mới có thể bắt đầu tu luyện.
Trần Duyên tự trách thầm.