Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 263: Chim Chết Vì Mồi


Đọc truyện Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh) – Chương 263: Chim Chết Vì Mồi

Không ngoài dự kiến, Cương Lực Phù được bán ra đã đánh động lòng tham của những kẻ to gan lớn mật. Bọn chúng e sợ Ma Kiếm Tông hình luật tàn khốc nên cố tình chờ Trần Duyên một đường phi hành thoát khỏi tai mắt của Chấp Pháp Đội mới dám hành động.

– Bảo Luân ngươi nói hắn dùng số điểm cống hiến trên trời đổi lấy Cương Lực Phù có thật là đúng như vậy không?

– Mắt ta không thể nhìn lầm được, Cương Lực Phù là chìa khóa để mở ra Cương Lực Thạch tài liệu kiến tạo động phủ của tu sĩ Kim Đan. Ta cũng có giao tình không tệ với lão Tạng nhưng nghĩ lại vẫn là nói tin tức này cho ngươi là tốt nhất.

Tu sĩ mặt trắng có chút nghi ngại.

– Hừ, có cho vàng ngươi cũng không ngu ngốc như vậy. Hắn tu vi Trúc Cơ hậu kì, ngươi nghĩ sau khi giết được tên kia thì hắn sẽ bỏ qua cho ngươi đi.

Tu vi của cả hai đều là Trúc Cơ tầng 5 khó lòng trong thời gian ngắn giết chết Trần Duyên nhưng điều đó lại không tệ. Ít nhất là sau khi tra hỏi ra tin tức động phủ bí mật thì hai kẻ bọn chúng sẽ nghi kị trở mặt tương tàn.


– Nhị vị sư huynh, chúng ta dù sao cũng là đồng môn. Nếu các vị tự động buông tha ta sẽ xem như không có gì, chúng ta chưa từng gặp mặt.

Trần Duyên tốc độ thả chậm thanh âm bị bóp méo.

– Ha ha ha. Đồng môn chó má, ngươi ngu ngốc để lộ ra tài vật chỉ có thể trách ngươi vô năng mà thôi. Với tu vi của ngươi bị bọn ta bắt được chỉ là vấn đề thời gian. Thay vì tốn công cầu khẩn thì buông bỏ chống cự khai ra động phủ ở nơi đâu, nể tình đồng môn ta sẽ để ngươi ra đi nhẹ nhàng tránh được thống khổ bởi sưu hồn đoạt phách.

Tên tu sĩ mặt trắng cười lạnh, đối phương đầu tiên mở miệng cầu hắn chứng tỏ thực lực không cao. Hắn lại càng không thể buông tha mà còn đẩy nhanh tốc độ muốn nhanh nhất giết Trần Duyên tránh để đem dài lắm mộng.

– Đồng môn tương tàn a, là hai vị dồn ép ta tới bước đường này.

Trần Duyên thở dài, hắn tình nguyện diệt sát cả trăm ngươi quả thật không muốn tông môn mất đi hai tên Trúc Cơ tu sĩ. Nhưng tình thế đã không để hắn có sự lựa chọn, phi kiếm đang lướt trên không trung bỗng nhiên dừng lại. Hai tên tu sĩ bám theo không khỏi đề phòng, lấy ra pháp khí phòng thân. Một tên vì muốn không để Trần Duyên tẫu thoát cố tình vòng qua phía sau chặn đường lui của hắn.

– Các ngươi không cần đề phòng ta tới vậy, bởi vì sự ngu ngốc của mình các ngươi sẽ chỉ còn lại một cái xác không hồn mà thôi.

Hắn hai tay chấp sau lưng, song mục khẻ nhắm toàn thân dường như không có động tĩnh nào là sẽ ra tay. Hai tên tu sĩ lấy làm kì quái, bọn chúng đánh mắt cho nhau không lập tức ra tay vì sợ có cạm bẫy.

– Còn chưa động thủ.

Trần Duyên hờ hững nói.


Bên dưới Ma Kiếm Lâm hai nữ nhân một đứng trên cổ quan tài khí tức âm tàn tới cực điểm, một lại ưu nhã ngồi trên lò luyện đan cao hơn đầu người. Hai nàng khí tức khác nhau một trời một vực, Lam Linh âm trầm từ người nàng lúc nào cũng lộ ra nhàn nhạt sát khí. Trái ngược, Ngọc Ánh toàn thân khí tức lại nóng bỏng kinh người, khoát lên đan bào thần thái cao cao tại thượng.

– Tu vi Trúc Cơ hậu kì…hắn có tính toán từ trước, Chạy.

– Các ngươi có chạy lên trời cũng không thoát.

Ngọc Ánh mỉm cười kiều diễm, lò đan trên tay của nàng từ khi dung nhập Thái Dương Thần Thạch uy lực tiến triển gấp mấy lần trước đây. Hỏa diễm được nàng tinh diệu khống chế tựa như có sinh mạng, tên tu sĩ kia có phóng ra không ít bảo vật hộ thể nhưng cũng chỉ là tờ giấy mỏng tăng yếu ớt trước hỏa diệm kinh hoàng.

– Thái Dương Thần Hỏa chính là hỏa diệm mạnh nhất “chí dương chí cương” thiêu đốt vạn vật. Ngươi tu vi chỉ dừng lại tại Trúc Cơ tầng 5 dù có bản lĩnh bằng trời cũng không thoát được kết cục thảm khốc.

– Đạo hữu tha mạng, ta…ta sẽ giao tất cả gia sản cho người…chỉ cần…

Lần này tới lượt hắn khẩn khoản cầu xin. Trong nội tâm sự tuyệt vọng cùng hối hận cùng cực bị đẩy lên tới đỉnh điểm.


– Tại sao? Tại sao ta phải chết ở đây. Lí ra lúc đó ta phải nghe…nghe theo lời hắn buông tha…ta…

Hỏa diễm vô tình dường như phán xét nội tâm thê lương của hắn, tên tu sĩ tuyệt vọng vô lực nhìn chằm chằm Thái Dương Thần Hỏa đang nuốt trọn lấy thân thể nhỏ nhoi của hắn. Ngọc Ánh sau khi thận trọng xác nhận hắn đã chết liền quay trở lại bên Trần Duyên. Dù sao tên này là đệ tử của Ma Kiếm Tông, nếu để lộ phong thanh Trần Duyên có khả năng sẽ bị liên lụy. Mặc dù chính hắn cũng không buồn để tâm tới.

Lam Linh tuy chưa thể đột phá Trúc Cơ hậu kì nhưng thực lực của nàng lại không hề kém cạnh. Được Trần Duyên toàn lực tài bồi, thi nhân trong cổ quan tài cương lực có thể cùng Giáp đẵng cấp 3 yêu thú lấy cứng chọi cứng mà không lo bị hư hại.

– Tên khốn kiếp ngươi dám cùng Khôi Lỗi Tông cấu kết hãm hại đồng môn. Ta muốn đem chuyện này nói lên đại trưởng lão. Để Hành Pháp Sơn giam ngươi vào luyện ngục…

– Đã là một thi thể đừng nên nhiều lời.

Âm hàn mĩ phụ đánh ra pháp quyết, thi sát của nàng bất chấp phi kiếm công kích lao tới. Tứ chi siết chặt lấy hắn như gọng kiềm, hốc mắt sâu hoắm nhìn chằm chằm khiến cho hắn hét lên kinh hãi. Thi Sát mở ra miệng lớn hôi thối, một ngụm cắn ngập răng nanh vào cổ nạn nhân, tàn nhẫn rút ra sinh khí khiến hắn từ từ cảm nhận thống khổ sinh mệnh chậm chạp qua đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.